*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Ở một căn biệt thự, một chàng trai trẻ sắc mặt tái nhợt đang bọc chăn kín người ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt u ám như hận không thể ăn thịt người ta. Ngồi bên cạnh hắn là một người phụ nữ trung niên ăn mặc chỉnh tề, đau lòng nhìn con trai, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn sang vị đại sư, nghe nói được mời đến với giá cao, đang đi tới đi lui trong phòng.

Bên chiếc ghế sô pha khác, có một người đàn ông trung niên khá oai phong đang ngồi với ánh mắt u ám tương tự. Người này chính là Vương Cung, người đã chặn đường Ôn Nhiên ở khu hội chợ giao dịch ngày hôm đó.

Giữa phòng khách nhà bọn họ có đặt ba cái lư hương trên một chiếc bàn hương án* dài, một cái đựng tro nhang, một cái chứa gạo trắng và một cái khác đựng đầy nước Âm Dương*. Và bên cạnh là một ông cụ mặc áo đạo giáo đang ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, hình như đang lẩm nhẩm cái gì đó. Lúc đầu sắc mặt ông còn tương đối thoải mái, nhưng theo tốc độ rung lắc càng lớn của bàn hương án, sắc mặt ông càng trở nên khó coi. Khi các luồng năng lượng cạnh tranh lẫn nhau đến thời khắc quan trọng, bàn hương án như bị một thế lực vô hình nào đó đánh bật, ông đạo sĩ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Tuy rằng tuổi ông đã cao, nhưng giờ phút này lại như bị thứ gì đó hút cạn sinh lực, trong nháy mắt khiến sắc mặt vốn đang hồng hào của ông đạo sĩ già đi hơn mười mấy tuổi.

Chiếc bàn hương án

(Nước Âm Dương – 阳间的阴阳水: nước pha giữa nước nóng và nước lạnh – trong Đông y chỉ nước lạnh và nước sôi hoặc nước giếng và nước sông hoà lẫn với nhau, dùng để sắc thuốc hoặc uống thuốc. Truyện này được thực hiện bởi Loading9191.)

Đạo sĩ già được mời đến bất ngờ hộc máu, một nhà ba người ngồi xem bên cạnh không khỏi hoảng sợ, Vương Cung lập tức đứng dậy xem xét tình hình: “Đại sư?”

Ông đạo sĩ lấy ra một lọ thuốc trong túi vải bên cạnh, đổ nửa lọ vào tay rồi uống. Chờ một lúc lâu, ông mới đứng dậy dưới sự giúp đỡ của Vương Cung, nhìn một nhà ba người bọn họ và lắc đầu: “Xin thứ lỗi, tôi không thể làm được gì trước tình huống của các người. Đối phương đã hạ lời nguyền bằng máu, đến chết mới thôi, hoàn toàn không có cách giải.”

Con trai Vương Cung – Vương Khiêm hung tợn đứng dậy nói: “Lời nguyền bằng máu, đến chết mới thôi? Vậy nếu tìm được kẻ hạ lời nguyền, giải quyết gã trước thì có phải vấn đề trong nhà chúng tôi sẽ được giải quyết hay không?”

Ông đạo sĩ không hé răng, cũng coi như tán thành. Những lời này ông không dám nói, nếu nói ra sẽ dính phải rắc rối. Có thể thấy đối phương rất căm hận người nhà họ Vương, đến độ dùng chính thân mình làm vật tế, hạ chú nguyền bằng máu muốn đồng quy vu tận với bọn họ. Muốn hóa giải cục diện này e rằng sẽ có một bên phải chết.

Hiển nhiên ông đạo sĩ này cũng là người có năng lực để nhìn ra âm mưu của đối phương, nhưng năng lực ông có hạn, nhìn thấy cục diện lại chẳng có cách giải. Dù như vậy, Vương Cung vẫn vui vẻ thanh toán mức giá mà mình đã thỏa thuận trước đó, còn cung kính thỉnh người rời đi. Thậm chí ông còn bù thêm một khoảng phí vất vả, như nào thì người ta cũng đã nôn ra máu.

Sau khi ông đạo sĩ rời đi, Vương Khiêm vừa lạnh run trong chăn, vừa không ngừng chửi bới.

Mẹ Vương Khiêm đau đầu vì tiếng chửi ầm ĩ của con trai, nhưng vẫn đau lòng cho những gì con mình phải chịu đựng, vội dịu dàng khuyên nhủ: “Khiêm Nhi, con yên tâm, cha con nhất định sẽ tìm được biện pháp. Nếu đạo sĩ này không được chúng ta lại tìm người khác, vẫn luôn có cách giải quyết mà ha.”

Vương Khiêm nghiến răng nghiến lợi nói: “Con không chỉ muốn giải quyết, con còn muốn hắn chết không toàn thây!”

Có thể thấy trong thời gian này hắn bị tra tấn khôn xiết. Bắt đầu từ hơn một tháng trước, chẳng hiểu sao hắn chợt thấy ớn lạnh, gần đến hè rồi mà hắn vẫn ước mình có thể mặc áo lông. Cái lạnh này buốt ra từ tận sâu trong xương cốt, nghĩa là lạnh từ bên trong cơ thể, dẫu thế lớp da vẫn cảm nhận được nhiệt độ bên ngoài. Nói cách khác, mỗi ngày hắn đều trong tình trạng chịu khổ vì nóng lẫn lạnh.

Mà không chỉ như vậy, mọi mặt trong cuộc sống của hắn đều bị ảnh hưởng một cách khó hiểu, nhất là công việc của hắn liên tục gặp trục trặc. Cha hắn điều hành một công ty vật liệu xây dựng, có thể nói là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, bởi vì chưa từng xén bớt nguyên vật liệu cho nên vẫn luôn giữ vững danh tiếng trong mấy mươi năm qua. Khoảng vài năm trước, bọn họ còn nắm được cây đại thụ lớn như tập đoàn nhà họ Kỳ và phát triển lên một tầm cao mới. Để đào tạo hắn kế thừa công ty, cha hắn gần như cầm tay dẫn dắt hắn từng bước hoàn thành hợp đồng với tập đoàn nhà họ Kỳ. Bắt đầu từ năm ngoái hắn đã hoàn toàn có thể tự mình đảm đương một phần công việc. Hơn nữa, việc hợp tác này cũng không tồi, tập đoàn nhà họ Kỳ càng chẳng phải loại ỷ lớn hiếp nhỏ. Công ty của bọn họ nhận thức rất rõ ràng những lợi ích này khi hợp tác, vì vậy nên đã chủ động chia sẻ lợi nhuận, đôi bên cùng có lợi.

Tuy nhiên chẳng hiểu tại sao từ khi bắt đầu cảm thấy rét lạnh, công việc của hắn không ngừng xảy ra sai lầm. Đó đều là những sai sót hoàn toàn có thể tránh được, hơn nữa hắn đã thật sự nghiêm túc đọc kỹ những văn kiện kia rồi mới phê duyệt. Lúc xem qua thì không có vấn đề gì, nhưng sau đó khi kiểm tra lại thì chỗ nào cũng có vấn đề.

Chuyện này không chỉ xảy ra một hai lần, thậm chí còn nghiêm trọng đến độ tập đoàn nhà họ Kỳ đình chỉ hợp tác với họ. Lần này quả thật đã giáng một đòn nặng nề đối với công ty họ. Cho dù bên phía tập đoàn kia có lên tiếng giải thích chỉ là do đến hạn hợp đồng và có những kế hoạch mới, nhưng điều này vẫn không thể cứu vãn được hình ảnh công ty của họ với bên ngoài. Thậm chí một số công ty khác còn cho rằng họ và tập đoàn nhà họ Kỳ trở mặt, rõ ràng đang hợp tác tốt mà lại nay thẳng thừng chấm dứt hợp đồng như vậy. Lần này toàn bộ hàng hóa trong công ty họ đều bị tồn đọng lại, khiến tài chính đứt gãy, nếu không tìm được nhà phân phối tiếp theo để vận chuyển hàng hóa ra thì sẽ phải gánh chịu một thiệt hại khủng khiếp.

Công việc gặp khó khăn, ngay cả cuộc sống riêng tư của hắn cũng không được như ý. Hắn có một cô bạn gái vừa mang thai cách đây không lâu, vốn là một sự kiện đáng mừng, thậm chí còn chuẩn bị kết hôn. Kết quả giấy khám sức khỏe nói cho hắn biết, hắn bị chứng t*ng trùng hoại tử*. Việc này quả thực là đòn đả kích kép đối với một người đàn ông, bản thân hắn chẳng phải người tốt tính, nhưng đối xử với người bạn gái mình yêu thật sự rất tốt. Dù vậy, chả có một người đàn ông nào có thể chịu đựng được cái sừng trên đầu mình, đó là lần đầu tiên hắn vung tay đánh bạn gái mình và rồi đứa trẻ cũng bị sảy mất.

(t*ng trùng hoại tử – Necrozoospermia: nguyên nhân hiếm gặp của vô sinh nam. Trong trường hợp này, tất cả t*ng trùng đều bị chết. Hãy ủng hộ nhà Loading9191 tụi mình nha.)

Dẫu sao đứa bé không phải con hắn, mất thì mất, cho dù nhà gái có đến nhà hắn quậy thì hắn cũng có lý do chính đáng.

Nào ngờ, đến cả phim truyền hình đều con mẹ nó còn chưa dám diễn như vậy, hắn lấy sai giấy báo khám sức khỏe, trùng tên trùng họ nhưng là của người khác. Giờ hắn đánh bạn gái mình, còn đánh đến mức khiến đối phương bị sảy thai, hoàn toàn đắc tội với gia đình bên đó. Mặc dù gia đình cô ấy không phải doanh nghiệp giàu có nhưng lại có mối quan hệ khá tốt trong giới chính trị. Mấy năm nay gia đình hắn thuận buồm xuôi gió như vậy, quả thực là đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ nhà gái. Bây giờ thì tốt rồi, hoàn toàn trở mặt thành kẻ thù, vì điều này mà cha hắn lo âu đến hói đầu.

Nếu chỉ một mình hắn gặp tình huống này thì có thể gia đình bọn họ sẽ không nghĩ nhiều. Nhưng rất nhanh sau đó, cha mẹ hắn cũng cảm thấy ớn lạnh, thậm chí đôi khi bọn họ còn mơ thấy bản thân bị người cùng chung chăn gối bóp cổ đến chết. Việc này khiến hai người không còn dám ngủ cùng nhau, thậm chí còn chẳng dám ngủ sâu.

Con người có thể không ngủ trong thời gian ngắn, nhưng chắc chắn chẳng thể chịu đựng nổi nếu mất ngủ lâu ngày. Nhưng vấn đề là bọn họ hoàn toàn không ngủ được, nếu không phải giật mình tỉnh dậy vì ác mộng thì cũng thao thức vì quá lạnh. Chưa kể, cả tháng nay họ liên tục gặp tai nạn giao thông. Mặc dù cuối cùng vẫn ổn nhưng lần nào cũng mạo hiểm lướt ngang qua tử thần thế này, thì dẫu trái tim có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chịu nổi k1ch thích lặp đi lặp lại như vậy.

Mọi chuyện cứ đan xen vào nhau khiến cả nhà bọn họ sứt đầu mẻ trán, lúc này lại tới nhà em họ của hắn gặp chuyện. Người em họ này bằng tuổi với hắn, quan hệ vẫn luôn rất tốt, hai nhà cũng khá thân thiết. Hơn nữa cậu hắn nằm trong ban lãnh đạo thành phố, hắn quen được bạn gái cũng là nhờ cậu mình.

Người này quyền cao chức trọng, tất nhiên sẽ có một số thu nhập đen, nhưng về mặt này cậu của hắn vẫn luôn rất thông minh, hành động vô cùng cẩn thận. Ông ta luôn dặn dò người trong nhà phải chú ý từng lời ăn tiếng nói của bản thân, nói gì đi nữa thì mấy năm gần đây thật sự xảy ra mấy vụ việc hớ miệng ‘báo cha, báo đời’ quá nhiều, nên buộc lòng phải nâng cao cảnh giác.

Lúc họ cho rằng nhà mình sẽ không bao giờ gặp những chuyện này, thì cố tình nó lại xảy ra.

Một buổi sáng nọ, một đoạn video chắc chắn là quay lén nhưng lại có độ phân giải cao và âm thanh rõ nét đột nhiên gây sốt trên mạng xã hội. Trong video, em họ của hắn đang uống rượu cùng một nhóm người trong phòng vip riêng, trước mặt bày bảy tám chai rượu, mỗi chai đều trị giá hơn chục nghìn tệ. Đây chưa là gì, mặt của mọi người đều bị làm mờ và chỉ quay rõ một người đàn ông, không ai khác chính là em họ hắn. Càng khiến hắn tức hộc máu hơn nữa là, người em họ kia đang kể chuyện hắn tráo đổi thành tích thi đại học năm xưa, như thể khoe khoang, không chút kiềm chế. Thậm chí còn chỉ rõ họ tên hắn, bao gồm cả tên công ty của cha hắn.

Lần này, nhà cậu hắn cùng cả nhà hắn đều bị dân mạng lao vào chửi rủa, toàn bộ đống dây mơ rễ má trong nhà đều bị đào lên sạch sẽ. Nhà hắn còn đỡ, dù gì cũng là doanh nghiệp nên có thể dùng tiền giải quyết. Nhưng nhà em họ hắn lại khác, là người trong ban lãnh đạo thành phố, nếu lạm dụng quyền lực bị điều tra được thì cả nhà sẽ hoàn toàn xong đời.

Ngay khi sự việc nổ ra, em họ hắn suýt bị đánh chết. Gã còn cảm thấy rất oan uổng, mười mấy năm qua gã chưa từng nói ra bí mật này, dù không biết lựa lời đến đâu cũng chẳng có khả năng khoe khoang chuyện như vậy. Tuy nhiên trong video, rõ ràng những lời đó đều phát ra từ miệng gã, mà vấn đề là gã không hề có chút ấn tượng nào.

Vụ việc này quả là một vụ bê bối lớn, cũng khiến Vương Cung chắc chắn có ai đó thật sự đang nhắm vào gia đình bọn họ. Chỉ là không biết kẻ đứng sau muốn nhắm tới nhà ông, hay là nhà cậu em vợ, nhưng thế nào vẫn phải tìm đại sư xem thử.

Hôm đó Vương Cung đến hội chợ giao dịch kia là vì muốn tìm người hiểu biết việc này, bằng không ông sẽ không và càng sẽ không bao giờ tiếp xúc với những thứ như thế. Vị đạo sĩ được mời đến hôm nay cũng là do một người bán pháp khí giới thiệu trong hội chợ ngày hôm ấy. Tuy nhiên, người này dù có khả năng nhưng vẫn chưa đủ.

Khi Vương Cung đang nghĩ làm thế nào để thỉnh được đại sư giá cao ở Thuần Dương đạo quán ra tay thì ông nhận được cuộc gọi đến từ công ty, nói rằng công ty của họ đang bị rao bán trên mạng. Lần này không giống với lần trước, rõ ràng có người đã điều tra kỹ càng công ty của họ, bắt đầu từ lịch sử làm giàu của chủ tịch. Thậm chí còn liệt kê ra từng dự án mờ ám đang được cư dân mạng săn lùng, và bao gồm cả cậu em vợ có quan hệ trong chính phủ liên minh cùng ông bỏ tiền mua thành tích đại học cho con mình, tráo đổi điểm thi của người khác.

Nhất là bên dưới còn có ảnh chụp một phần báo cáo, ước tính không bao lâu nữa công ty của nhà họ Vương sẽ bị quan chức cấp cao thẩm tra.

Mặc dù máy tính cũng được coi như phổ biến rộng rãi từ mười mấy năm trước, nhưng vẫn chưa phát triển thành mô hình kỹ thuật số hoàn toàn như hiện nay, cho nên còn khá nhiều lỗ hổng dễ luồn lách. Truyền thông hồi đó cũng rất khác hiện tại – tùy tiện đăng tải một video trên mạng là đã có thể phơi bày tất cả, cho nên khi bị người khác tráo đổi thành tích mà còn bị đối phương dùng quan hệ cấp cao đè ép thì thật sự không có cách nào cầu cứu nổi.

Những tưởng có thể chôn giấu mọi chuyện cả đời, nào ngờ qua nhiều năm như vậy lại bị lộ tẩy bởi cái thằng ‘báo con’ kia khoe khoang trước mặt bạn bè.

Nhiều cư dân mạng cho rằng đây là lưới trời tuy thưa mà khó thoát, cho nên cuối cùng điều gì tới cũng sẽ tới.

Nhận được tin báo từ cấp dưới, trán Vương Cung vừa giật giật vừa đau nhức: “Không phải mọi chuyện đã bị dìm xuống hết rồi sao? Mọi sự chú ý đều đang đổ dồn vào gia đình họ Trần kia mà?”

Nhà họ Trần là nhà mẹ đẻ của vợ ông, chuyện này cũng là do chính con ruột của cậu em vợ tiết lộ. Nhà họ Vương bọn họ là người vô tội bị liên lụy, vì vậy khi bị vạch trần dù giải thích với công chúng thế nào thì trước áp lực dư luận, nhà họ Trần nhất định xong đời. Nếu đã tiêu tùng, chi bằng đẩy hết mọi bê bối lên người bọn họ, ít nhất có thể cứu được nhà họ Vương để cuộc sống của thằng nhóc Trần Hâm kia sau này sẽ không quá khốn khổ. Mặc dù cả hai nhà đều bị Trần Hâm hại nhưng nhà họ Trần chỉ có độc đinh một mình nó, dù bị nó hố một vố cũng đành phải cam chịu.

Vất vả lắm mới dẫn dắt dư luận để nhà họ Vương trở nên mờ nhạt dưới tầm mắt của mọi người trong vụ việc này, vậy mà giờ đây lại bị vạch trần. Phải biết ông đã chi hàng triệu tệ cho quan hệ công chúng, nhưng tất cả chỉ duy trì được mấy ngày!

Cấp dưới khó xử báo cáo: “Chúng tôi cũng không biết tại sao lại thế này, tuy nhiên truyền thông Tiêu Hồ vẫn nhất quyết không buông tha. Ngài xem có quen biết ai bên họ không, liệu có thể âm thầm nói chuyện riêng với họ được không ạ.”

Ý trá hình trong lời này là, có phải là ai đó có tư thù với gia đình ông chủ hay không. Trước giờ, công ty của bọn họ chưa từng làm gì động chạm đến truyền thông Tiêu Hồ, vậy làm sao mà bọn họ lại cắn chết không tha. Nếu để kiếm tin nóng tin giật gân thì hiện tại cũng nên đuổi theo cắn nhà họ Trần mới đúng.

Vương Cung rống giận trong điện thoại một hồi. Vốn dĩ những chuyện phiền toái gần đây đã đủ khiến ông sứt đầu mẻ trán, vậy mà đám cấp dưới lại còn chẳng làm gì ra hồn cả. Mỗi năm ban quản lý công ty không phải nhận được mức lương hàng triệu đồng hay sao, ấy thế mà lại toàn là một đám vô tích sự.

Bên này không đợi Vương Cung mắng xong cúp điện thoại, tất cả thông tin về giá vật liệu xây dựng thấp của công ty bọn họ đã bị phơi bày. Thật ra việc bị bại lộ giá thấp cũng không đáng sợ đến thế, bởi vì ngành vật liệu xây dựng ngày nay về cơ bản đều như vậy. Đáng sợ nhất chính là ngoài giá sàn thấp ra, mỗi lần còn đi kèm một khoản chiết khấu.

Từ trước đến nay, công ty vật liệu xây dựng của nhà họ Vương bọn họ luôn sử dụng chiêu bài lấy chất lượng làm đầu, có điều quả thực cũng nhờ bọn họ kiểm soát chặt chẽ chất lượng nên mới có thể trở thành một công ty lớn như hôm nay. Tuy nhiên chất lượng tốt đương nhiên giá thành sẽ cao, chỉ là việc này không đồng nghĩa giá sẽ thấp, mà là phần hoàn trả*. Phần hoàn trả này không được ghi vào sổ sách, tức là không có thuế. Nếu hoàn trả quá nhiều, vậy tương đương với việc trốn thuế.

(回扣: từ này mang nhiều nghĩa, kickback, payola, tiền lại quả, hối lộ, chiết khấu, rebate là một số nghĩa phổ biến, tuy nhiên mình không rõ phần này đang muốn nói để từ nào.)

Nghe được tin tức này, trước mắt Vương Cung trực tiếp tối sầm, chỉ sợ lần này nhà bọn họ thật sự xong đời rồi. Hãy ủng hộ nhà Loading9191 tụi mình nha.

──── ∘°❉°∘ ────

Trong một văn phòng có tầm nhìn tốt, ánh sáng rõ rệt, một người đàn ông cao lớn đ ĩnh đạc đứng trước cửa sổ sát đất, đôi mắt nặng nề nhìn dòng xe cộ tấp nập bên ngoài. Chẳng mấy chốc, một người trợ lý cầm tài liệu gõ cửa vào bước vào. Sau khi báo cáo tiến độ mọi việc, giữa mày người này ẩn hiện chút lo lắng: “Việc vạch trần công ty vật liệu xây dựng của nhà họ Vương bán giá thấp như thế chẳng khác nào động vào miếng bánh của nhiều người. Lỡ như đắc tội với người không nên đắc tội, công ty chúng ta…”

Người đàn ông xoay người, trong mắt lóe lên vẻ dữ tợn tàn nhẫn: “Một khi tôi đã làm, thì không sợ hậu quả.” Vốn dĩ công ty này không phải của một mình anh, nhưng tiếc thay anh lại chẳng tìm được người mà trước kia mình đã hứa.