"Con đang nhìn chăm chú vào cái gì thế?"

Hoàng đế hỏi Siervian, người đang nhìn chằm chằm vào cửa sổ trạng thái của cha cô. Đôi mắt xanh của anh, lạnh như gió phương bắc, xuyên thẳng qua mắt cô.

Là ánh mắt lạnh lùng vô tâm ngày nào mà cô vẫn nhớ.

"Hôm nay con không tránh ta nữa."

[Alderuan Erveldotte]

Suy nghĩ: Lần này connhìn thẳng vào ta lâu hơn. Có lẽ con đã lớn lên một chút rồi. Có lẽ ta nên đến sớm hơn. Lần này lại là ta để con một mình, tất cả tại Công tước chết tiệt kia.

Hoàng đế bước lại gần chỗ Siervian đang ngồi và nhìn xuống con gái mình. Một sự im lặng nặng nề bao trùm không khí xung quanh.

Cô có thể nhớ những gì đã xảy ra cho đến thời điểm này.

Nhưng . . .

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

Suy nghĩ: Mỗi lần ta gặp con, hình như con lại càng dễ thương và đáng yêu hơn. Ta không thể tin được con đẹp tuyệt trần như nào. Có phải Thần Ma thuật đang chơi ta không? Đúng là, ta nên ăn mừng ngày tốt lành này. Lễ hội nên được đặt tên là ‘Lễ hội trò đùa của Thần Ma thuật’.

Sự im lặng kéo dài thêm. Mặt khác, cửa sổ trạng thái đã cho cô một trận sốc toàn tập.

Cô không biết cái nào sốc hơn nữa, cái này hay - không, không. Chắc chắn cái này sốc hơn cả

‘Cha mình? Cho mình? Có thật không? Nhưng tại sao . . . ?'

Trang phục của Siervian hôm nay rất sang chảnh, nhưng chúng trông không hợp chút nào với cô. Ừm, nó không đến mức mà khiến ai cũng nên mê mẩn.

. . . Mới nãy cô còn khiếp sợ ngài ấy, nhưng nhìn những suy nghĩ của ngày ấy như thế này khiến nỗi sợ hãi của cô hoàn toàn biến mất.

‘Mình không thể tin được. . . Nếu đây là suy nghĩ của Cha, thì. . . '

Một cảm giác kỳ lạ bao trùm Siervian. Có phải kiếp trước cha cô cũng như thế này không?

Không. Nếu thế thật thì sao cô phải chịu đau khổ như vậy?

"Bây giờ, ta phải đi."

[Alderuan Erveldotte]

Suy nghĩ: Thế là hết rồi sao? Nhưng chúng ta đã ở trọn vẹn bên nhau trong vòng một phút ngày hôm nay. Chắc ta nên đặt một cây kỷ niệm để trồng trong khu vườn của cung điện của ta để kỷ niệm ngày này.

Theo phản xạ, Siervian nắm chặt váy của mình.

Hoàng đế nhìn thấy đôi bàn tay nhỏ bé nhỏ nhắn của cô trở nên trắng bệch, liền nghĩ giờ mình nên đi rồi sẽ quay lại vào lần sau.

Cảm nhận được ánh mắt ngài ấy nhìn cô, Siervian sớm đoán ra được tình hình.

‘Nghĩ lại thì, vừa nãy cha có nói mình hôm nay không có tránh cha nữa.’

Nếu cô nhớ không lầm, thì có phải vào thời điểm này năm đó cô đã tránh cha mình thì phải?

Tuy nhiên, cơ thể của cô ấy không cử động chút nào. Đó chính xác là hành động của một đứa trẻ đang sợ hãi.

"Ta sẽ quay lại vào tuần tới."

"Vâng, thưa Bệ hạ."

Sau đó, cửa sổ trạng thái kỳ lạ của Sarah xuất hiện.

[Sarah]

Suy nghĩ: Haaa, tuần này cũng thế. Ngài ấy có nhất thiết phải tuần nào cũng đến đây không? Có chuyện quái gì xảy ra đâu.

Cứ mỗi tuần, cha của Siervian lại đến thăm để kiểm tra cô. Hẳn là những chiếc váy đó trong tủ của cô ấy là để mặc cho cô ấy theo một phong cách thời trang hợp lý nào đó.

“Tốt quá, thưa Bệ hạ. Công chúa đã không tránh Ngài hôm nay. "

Chancellor Hex, người đã đến đây cùng với Hoàng đế, đột nhiên nói chuyện với Ngài ấy trong sự phấn khích thầm kín.

“Hừm.”

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

Hoàng đế muốn Siervian đến tiễn mình, nhưng Ngài ấy quay đi mà không nói gì. Đột nhiên lúc đó, cửa sổ trạng thái hiện lên nói lên tình cảm sâu kín nhất của Ngài ấy.

Chờ đã, nếu Người cứ đi như thế này, vậy. . . !

"Hm?"

Thở hổn hển.

Siervian có thể nghe thấy mọi người xung quanh cô đang nín thở vì kinh ngạc.

Bàn tay nhỏ nhắn, xinh xắn của cô lọt vào tầm nhìn của họ, dùng hết sức nắm lấy cổ áo của Hoàng đế.

"Con có chuyện gì sao?"

Sievian hít một hơi nhỏ. Cô không thể tin được những gì mình vừa làm, nắm lấy cổ áo Hoàng đế mà không được phép. Cô không biết tại sao Ngài ấy lại không đẩy cô ra nếu không thích điều này.

Tuy nhiên, cô đã lấy hết can đảm để làm điều này sau khi nhìn vào cửa sổ trạng thái.

[Alderuan Erveldotte]

Tâm trạng: Con Gái Ta Ta – cảm động - quá!

Suy nghĩ: Con biết cách nắm lấy cổ áo bằng đôi tay nhỏ bé của mình sao! Đến bây giờ ta mới có thể nhìn thấy chúng gần hơn, bàn tay con trông y hệt như bàn tay ta vậy. Sao ta không nhận ra tay con cũng đáng yêu như vậy chứ!

Có được cửa sổ trạng thái này cứ như một giấc mơ vậy.

Nhưng nếu mọi thứ nói là thật, thì. . .

‘Nếu đúng như vậy, mình muốn thử xác thực xem thực hư như nào. Trước đây tại sao lại như vậy? '

Cô cần phải nói chuyện rõ với Ngài ấy kể từ bây giờ.

'Có thể tương lai có thể thay đổi.'

Đợi cô một phút. Cô cần phải thật lễ phép như một cô công chúa đã được giáo dục tốt. Lịch sự. Bình tĩnh.

Nhưng sau đó, một điều gì đó bất ngờ lại thoát khỏi ra trên môi cô.

“Ba-Bánh!”

AH! Không phải! Mình nói bánh mì gì cơ chứ!

Cô chìm trong sự xấu hổ. Điều cô thật sự muốn nói là:

‘Bệ hạ, xin hãy dành cho con một chút thời gian. Con muốn uống trà với Người.’

Cho dù cơ thể cô ấy không đồng bộ với tâm trí như thế nào, thì sao cứ phải là bánh mì cơ chứ?!

Vào lúc đó, ánh mắt của Hoàng đế trở nên lạnh ngắt trước câu nói đột ngột của cô. Cửa sổ trạng thái không hiển thị lên nữa, vì vậy Siervian buông cổ áo ra ngay lập tức, nghi ngờ chính bản thân.

Cô ấy cần phải im lặng. . . cô chỉ làm cho cha cô ấy nổi điên lên thôi.

"Các bữa ăn của Công chúa có đủ không?"

Nhưng trái ngược với sự lo lắng của Siervian, thay vào đó, ánh mắt nóng giận của Hoàng đế lại hướng về Sarah.

Chính Sarah là người đã và đang bỏ đói cô ấy. Cơ thể đầy đặn của người phụ nữ đó đang run rẩy và cửa sổ trạng thái của cô ấy liên tục nhấp nháy, thể hiện sự bất an tột cùng của cô ta.

“K-không phải vậy, thưa Bệ hạ.”

"Vậy tại sao Siervian lại nói bánh mì vào giờ này?"

Cơn thịnh nộ của Hoàng đế chỉ nhắm vào Sarah. Hoang mang, Siervian đan hai tay vào nhau và siết chặt.

“Ngài không giận con sao?”

Ngay sau đó, ở ngoại vi của cô ấy, một cửa sổ trạng thái xuất hiện trước mặt Hex, người đang đứng cạnh Hoàng đế.

[Hex]

Nghề nghiệp: Đại Pháp Quan (Lv.89)

Độ hảo cảm: +10

Siervian sững sờ nhìn lên, nhưng Hex đang nhìn ra chỗ khác. Sau đó, cửa sổ trạng thái của anh ấy đã thay đổi.

[Hex]

Suy nghĩ: Phù, suýt nữa thì chạm vào ánh mắt của Công chúa. Mình không nên làm Công chúa ngạc nhiên vì cô ấy rất cảnh giác với mọi người xung quanh. Nhân tiện, bàn tay của Công chúa đúng là thực sự rất dễ thương.

Siervian há hốc mồm.

Mọi người bị sao vậy?

"Công chúa, Người có muốn ăn tối cùng với B-Bệ hạ không?" Sarah lo lắng lắp bắp.

Siervian cảm thấy cơ thể mình nao núng khi nhắc đến "bữa tối". Khi còn nhỏ, cô rất ghét bữa tối.

[Sarah]

Suy nghĩ: Chết tiệt, Người đang định giết tôi ở đây đấy à. Giờ thấy chưa. Người đang sợ hãi về giờ ăn tối, đúng chứ? Bây giờ Người gặp rắc rối to rồi.

Có vẻ như Sarah biết rất nhiều về cô.

Nhờ điều này, Siervian đã xác nhận điều này một lần nữa. Cửa sổ trạng thái

chính xác là đang nói sự thật.

“. . . Là vậy sao. Sẽ hơi khó khăn... ”

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

Độ hảo cảm: +100

Rõ ràng Ngài ấy nói sẽ hơi bất tiện nhưng cửa sổ trạng thái của Ngài ấy lại có biểu hiện hoàn toàn ngược lại.

"Ta sẽ kiểm tra lịch trình, sau đó ta sẽ nói cho con biết."

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

Độ hảo cảm: +100

Siervian nhìn cha cô rời khỏi cung điện với vẻ mặt bối rối.

* * *

"Theo lệnh của Hoàng đế Alderuan Erveldotte, mặt trời huy hoàng của Đế quốc, sự hiện diện của Công chúa Siervian Erveldotte, mặt trăng nhỏ của Đế quốc, được yêu cầu đến phòng ăn."

Họ chuẩn bị bữa tối vào cái giờ chiều này á?!

Do sự hiện diện đột ngột của sứ giả của Hoàng đế, Cung điện của Công chúa rơi vào tình trạng hoảng loạn.

"Người vừa làm cái quái gì vậy!"

“Au!...đau quá!”

Sarah vừa chải đầu vừa trút giận lên đầu Siervian. Vì cách xử lý bạo lực của cô ấy, cổ của Siervian bị ngả ra sau và cô ấy đau đến mức muốn khóc.

“Đây là ân hạnh tôi dành cho Người đấy. Người có biết tôi ghét Người như thế nào khi Người không cư xử như chính mình không? "

[Sarah]

Độ hảo cảm: 350

 

Độ hảo cảm của Sarah giảm từ 400 xuống 350. Siervian bắt đầu tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu con số đó giảm xuống thành 0.

Cuối cùng, cuộc chải đầu đầy cực hình cũng kết thúc. Sarah bồn chồn bỏ Siervian cho Ellie và lặn mất tăm.

 

[Sarah]

Suy nghĩ: Xém chút nữa thì có chuyện lớn xảy ra rồi. Suýt nữa thôi, chắc mình không còn nhìn thấy ngày mai nữa!

Siervian ăn tối với cha có phải là một việc quá lớn đối với Siervian không?

"Và chính xác thì Sarah sẽ đi đâu mỗi khi cô ấy biến mất?"

Đã có lúc Sarah vội đi đâu đó. Cô ấy đã làm điều này mặc dù cô ấy thực sự nên tập trung vào công việc của mình với tư cách là trưởng hầu gái trong Cung điện Công chúa Hoàng gia.

"Đi thôi, Công chúa."

"Ừm."

Trả lời không chút nhiệt tình, Siervian tiến bước về phía trước.

Chiếc váy xẻ cao sang trọng không cần thiết khiến cô đi lại khó khăn. Chắc chắn, nhìn từ xa cô ấy giống như một quả bóng xấu xí.

[Ellie]

Suy nghĩ: Công chúa của mình, Người ấy thực sự trông giống như một bông hoa huệ đáng yêu giữa vườn. . .

Siervian dường như không hề xấu xí chuta nào trong mắt Ellie. . . nhưng cô ấy vẫn không thể quen với cường độ suy nghĩ của người hầu.

Dù sao, cô ấy vẫn tiếp tục đi vì mệnh lệnh là mệnh lệnh.

‘Cơ thể nhỏ bé này đã kiệt sức rồi.’

"Công chúa, thần sẽ gọi một chiếc xe ngựa cho Người nhé?"

Siervian lập tức lắc đầu.

Cung điện Hoàng đế nằm ngay gần đó. Nếu cô ấy cưỡi một chiếc xe ngựa chỉ để đi

một khoảng cách ngắn như vậy, thì chắc chắn sẽ bắt đầu có tin đồn cô đối xử tệ bạc với mọi người.

Đó chính là hiện thực.

Di chuyển một cách thận trọng, Siervian suy nghĩ về bữa tối với cha cô. Khi đi dọc con đường dẫn đến Cung điện Hoàng đế, cuối cùng cô cũng nhớ ra.

'Trong khoảng thời gian này . . . mình hay ăn tối với cha mình. "

Tất nhiên, cô chưa bao giờ mời cha mình trước vì ánh mắt băng giá đáng sợ của ông.

Sau đó, đến một lúc nào đó, ông không còn ăn tối với cô nữa.

“Đã lâu rồi Bệ hạ với Người chưa ăn tối cùng nhau nhỉ, Công chúa?”

"Phải rồi nhỉ."

“Thật may khi Bệ hạ lại tiếp tục ăn tối với Người. ”

Nhờ những lời của Ellie, Siervian xác nhận rằng tại thời điểm này, họ đã không còn ăn tối thường xuyên với nhau nữa.

Bữa tối với Hoàng đế, vốn bị tạm dừng một cách đột ngột, bắt đầu khi Siervian khoảng mười hai tuổi. Vào thời điểm đó, cô đã bị bủa vây bởi rất nhiều tin đồn thất thiệt.

[Ellie]

Suy nghĩ: May thật.

Lần đầu tiên kể từ khi Siervian bắt đầu nhìn thấy cửa sổ trạng thái, suy nghĩ của Ellie nhẹ nhàng lạ thường. Có vẻ như cô ấy thực sự cảm thấy nhẹ nhõm.

Siervian quyết định không nghĩ sâu về nó nữa.

Nhưng rồi một lần nữa, cô lại nhớ ra điều gì đó.

‘Ellie hình như có em ruột bị bệnh thì phải?’

Khi Siervian phát hiện ra điều này trước đó, em của Ellie đã qua đời. Nó đọng lại trong tâm trí cô một thời gian dài vì Ellie, người luôn nghiêm khắc với Siervian, đã cười một cách đầy nuối tiếc khi cô kể về đứa em đã khuất của mình.

"Gia đình của Elly ở đau thé?"

Sau khi hỏi một cách thản nhiên như vậy, Siervian ngay lập tức hối hận.

Cô muốn hỏi lịch sự hơn, nhưng trẻ con không thể giữ được sự tò mò của mình.

“Thần có một đứa em. . . ”

Ellie ngập ngừng, tiếp tục nói chuyện.

“. . .em ấy hơi yếu... "

“Em chin lỗi. . . ”

“Không sao đâu, Công chúa.”

 

[Ellie]

Độ hảo cảm: +20

Tâm trạng: Đau đớn

Thật may khi Siervian đã xin lỗi ngay lập tức. Nhìn thấy sự ưu ái của cô hầu gái, có vẻ như Ellie thực sự cảm thấy ổn. Tuy nhiên, Siervian vẫn cảm thấy hối hận vì đã hỏi.

Ellie lên tiếng như để thay đổi chủ đề.

"Nhân tiện, Thái tử điện hạ sẽ tham gia cùng Người hôm nay."

Nhớ lại ký ức về người anh trai hờ hững của mình, Siervian nắm chặt tay mình một cách bí mật.

Siervian và Thái tử có cùng cha nhưng khác mẹ.

Vì là con của vợ lẽ và vì có quá nhiều tin đồn thất thiệt về cô ấy, nên cô ấy không thể làm gì trước sự phản đối của anh trai mình.

"Mẫu hạu cũng đến nữa đúng hông?"

Tuy nhiên nhưng Hoàng hậu vẫn là mẹ cô.

Bà ấy không phải là mẹ ruột của Siervian, nhưng bà ấy luôn tốt bụng và nhân hậu.

“. . . Hoàng hậu nói rằng Người sẽ không tham dự bữa tối tối nay. "

Nếu có Hoàng hậu ở đó, thì không khí tại bàn sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

Che giấu sự từ chối của mình, Siervian chỉ gật đầu.

"Bệ hạ, Công chúa Điện hạ Siervian đã đến.”

“Vào đi."

Khi cô đến Cung điện Hoàng đế, thị vệ trưởng thông báo sự hiện diện của cô.

Vì một lý do nào đó, Siervian đã được dẫn đến một nơi không hề nhỏ chút nào. Đó là “Phòng ma thuật, nơi thường tiếp đón các vị khách mang tầm quốc gia.

Siervian đã rất lo lắng. Cô ấy biết rằng cô ấy có thể không bỏ bữa tối hôm nay bình an vô sự.

"Ngồi xuống đi."

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

 

Ở giữa căn phòng lớn là một chiếc bàn đầy màu sắc.

Siervian chào cha mình một cách trang trọng đặc biệt để bù đắp cho lỗi ‘bánh mì’ của mình trước đó.

"Vâng, thưa Bệ hạ."

“. . . ”

[Alderuan Erveldotte]

Độ hảo cảm: +100

Suy nghĩ: Ta buồn quá. Buồn quá đi . . .

Bây giờ, chân cô ấy đang đau vì uốn cong đầu gối của mình trong khi cúi đầu, nhưng Siervian không thể tin được rằng ông ấy đang buồn.

Tuy nhiên, Siervian nghĩ, ít nhất thì bây giờ cô có thể nhìn thấy suy nghĩ của cha mình. Trong cuộc đời này, cô sẽ không phạm sai lầm nữa. Cô ấy sẽ không để mình bị hành quyết một lần nữa.

'Yên tĩnh quá.'

Một sự im lặng khủng khiếp bao trùm phòng ăn khi Siervian đến gần.

“. . . ”

Như bị bóp nghẹt. Siervian liếc sang một bên mà cô có thể cảm thấy một ánh mắt đang rực cháy.

Dù sao thì cô cũng sẽ không được chào đón, vì anh trai cô là người luôn tránh ánh mắt của cô.

Nhưng. . .

[Damian Erveldotte]

Nghề nghiệp: Thái tử (Lv.80)

Độ hảo cảm: 90,000,087

Tâm trạng: Em Gái Anh Anh hào hứng quá!

Suy nghĩ: Anh muốn nói chuyện với em quá đi TT ^ TT

***