Ngày 14 kể từ ngày đến [ Phi ]
Tối hôm bữa, cậu đã xơi thịt đùi của con Tiểu Trư kia.
Phần còn lại của nó, cậu cấp đông, rồi cất trong kho chứa bên nhà.
Sau một đêm, cậu mới ngẫm nghĩ về trận chiến ngày hôm qua, và bỗng thấy mồ hôi chảy buốt người.
Như chữ “Tiểu” trong tên, Tiểu Trư là yếu nhất trong các loài lợn rừng.
Tất nhiên, chúng không đến nỗi khó chịu bằng, nếu so với bọn Tiểu Thố hay Slime. Nhưng với những cú húc như trời giáng, với bất cứ nông dân hay thợ săn bình thường nào, đơn độc săn đuổi chúng là điều bất khả thi.
Kể cả thế, trong 『Bách khoa toàn thư về quái thú: Ấn bản cho người mới bắt đầu』, tác giả vẫn cứ cho chúng là loài yếu nhất.
“Nhưng đụng nó đầu tiên, kể ra thì cũng không đến nỗi. Có khả năng kẻ thù thậm chí còn mạnh hơn, nên mình may mắn thật. ”
Vốn dĩ Ryo luôn lạc quan như vậy.
Cậu vẫn chưa thể phóng Băng Thương, nhưng có thể trải chúng làm hàng rào.
Nhưng dù thế, cậu vẫn cần thu hút phía đối phương, bằng cách lấy bản thân ra làm mồi.
Vì thế, nếu cậu không thành công, hậu quả sẽ không sao lường trước được.
Điều gì sẽ xảy ra, nếu đối thủ nhanh hơn cậu dự đoán?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu kẻ địch không ngã vì trượt chân?
Với cả, nếu kẻ thù công kích từ trên không, mọi nỗ lực cũng sẽ thành vô nghĩa…
Quả nhiên, cậu cần một phương kế, để đi săn một cách thật an toàn, khi đã biết ma thuật phải dùng sao.
Nếu cứ đùa giỡn với tử thần, sớm muộn gì Ryo cũng phải kiệt lực mất.
Thủy Cầu có thể được phóng ra, thế nhưng Băng Thương lại không được.
Sau hàng loạt những giả thiết khác nhau, cậu kết luận băng không thể được phóng, nhưng nước thì có thể.
Cả hai được tạo thành, từ ma thuật mang thuộc tính của nước.
Thủy Cầu (nhiều khả năng) được tạo từ hơi ẩm không khí, tích tụ rồi phóng vào không trung.
Băng Thương (nhiều khả năng) được tạo từ hơi ẩm không khí, tích tụ, hóa cứng, rồi phóng vào không trung.
“Ủa? Băng Thương cần thêm một bước nữa? Đừng nói là hiện giờ, mình mới chỉ đủ sức làm hai bước liền thôi...? ”
Cậu quyết định chuẩn bị nước từ trước, rồi lần lượt tiến hành ‘hóa cứng’ với ‘phóng vào không trung.’
Cậu không dám phá hỏng luôn cái thùng, nên cậu đành dùng băng tạo một cái bát lớn, rồi bỏ nước vào trong.
Đặt tay phải lên đó, cậu hình dung trong đầu.
Hình ảnh nước đóng băng, và phóng cùng chiếc bát đang chứa nó.
“<Băng Thương>”
Vụt.
Dẫu không tạo thành thương, nước trong bát vẫn bay khoảng chừng gần 10 mét.
“Được, hay này!”
Một chuyện đến chục ngày còn chưa xong, vừa mới được giải quyết chỉ trong một tức thì.
“Vậy đó là lí do. Một khi có thông tin cần thiết rồi, thì tức khắc sẽ có câu trả lời ngay thôi.”
Trong trường hợp của Ryo, thay vì tìm những thông tin cần có, cậu đi nhặt đá lửa, đánh nhau một trận ngoài kết giới, rồi thần trí bình ổn mới nhận ra... nhưng vấn đề cũng đã được xử lí, vậy nên chắc không phải lo gì.
"Hiểu rồi. Nom chừng là, hiện nay, mình chưa thể đồng thời làm ba bước. Chắc sẽ thành công thôi, nếu như mình tiếp tục rèn giũa. Được vậy thì tuyệt ghê."
Có vẻ như tạm thời, cậu sẽ không thể phóng được băng… nếu thế thì, muốn tấn công tầm xa, nước sẽ là vũ khí duy nhất trong tay cậu.
“Nói mới nhớ, dạo gần đây mình chưa thử Thủy Lực.”
Thủy Lực là kĩ năng cậu chăm chỉ rèn giũa vào khoảng ngày thứ ba, nhưng mới ngang lực phun vòi nước máy, nên không thể đem ra tấn công được.
“Đã tạo được băng rồi, thì chắc sẽ đỡ hơn lần trước thôi. Mình biết cách xử lý Thủy Thuật rồi... ”
Giơ ngang tay phải lên, cậu hình dung dòng nước bị dồn nén, tạo nên một tia nước thật mạnh.
“<Thủy Lực>”
Xoẹt.
Nếu so với trước kia, dòng nước đã thu hẹp đi nhiều, và lực phóng cũng được cải thiện thêm.
“Có tiến triển!”
Tiếp đến, cậu thử bắn tia nước vào cái cây nằm bên rìa kết giới.
Xoẹt ... tạch.
Cái cây vẫn chưa đổ…nhưng chỗ bị bắn trúng đã có vết xuyên qua.
“Tập luyện thêm chắc là sẽ được đấy…”
Ryo tiếp tục tôi luyện thêm Thủy Lực.
Suốt bốn hôm sau đấy, không hôm nào Roy không luyện Thủy Lực. Cậu luyện từ sáng sớm, tới tối muộn mới thôi.
Tất nhiên, cậu vẫn cứ tắm rửa, và ăn một bữa sáng tử tế.
Khởi động một ngày mới, cậu nướng thịt heo rừng. Phải, cậu ăn thịt nướng cho bữa sáng. Không sao xem nhẹ bữa sáng được!
Bữa trưa cậu chủ yếu là thịt khô.
Và buổi tối là khi cậu tắm rửa.
Về bữa tối… cậu luôn định tập tành một chút rồi mới ăn, nhưng lúc nào ma lực cũng không đủ. Do đó, tập xong cậu ngủ luôn…mà không ăn gì hết.
Hẳn đấy là lý do, cho bữa sáng thịnh soạn đến như vậy.
Bốn ngày đã trôi qua.... và quả nhiên, Thủy Lực cậu đã mạnh lên nhiều.
Thế nhưng, so với những lưỡi dao thủy lực cậu từng thấy, chừng này thôi thực vẫn chưa là gì.
Cậu đã đục thân cây được sâu hơn, cũng như thu hẹp tia nước lại.
Nhưng nếu chỉ thế thôi, thì còn lâu mới giống ‘lưỡi dao’ cậu hình dung.
Được cái là, giờ cậu nhắm vào đâu, thì phát nào phát nấy cũng trúng liền.
Với mục tiêu đứng im, cách 10 mét trước mắt, thì độ lệch phát bắn là bằng không.
“Không biết liệu khi nào mới cần cái này nữa. À đúng rồi, phải tập bắn cùng lúc được nhiều tia, chứ cứ mãi một tia thì sao được.”
Ryo tiếp tục ngắm bắn thêm lần nữa.
Sự lạc quan rồi sẽ cứu rỗi cậu.
Mục đích của cậu là đi săn thật an toàn.
Đánh cược mạng bản thân, để kiếm ăn qua ngày… thế làm sao nhàn nhã được cơ chứ!
Biết cách kiếm cái ăn an toàn, rồi rời khỏi kết giới, ấy cũng là mục tiêu cậu đề ra… một khi được như thế, Ryo sẽ làm phong phú chế độ ăn.
Hiện giờ, cậu chỉ có thể ăn thịt quái thú ướp muối, hoặc nướng, hoặc phơi khô.
Cậu muốn đa dạng hương vị hơn….với thêm một chút hoa quả nữa.
Trong 『Bách khoa toàn thư về cây cỏ: Ấn bản cho người mới bắt đầu』, hồ tiêu cũng được gọi là『Tiêu』,và ở『Phi』có trồng loài cây này.
Sau khoảng hai tuần sống tại đây, Ryo thấy nơi này có nhiều điểm tương đồng, với khu vực nằm giữa vành đai xích đạo và chí tuyến.
Dựa theo hướng xoáy nước lúc chảy, cậu hình như đang ở bán cầu Bắc.
Độ ẩm cùng vị trí mặt trời trên không trung, đều cho thấy cậu đang ở khá gần xích đạo.
Vậy tức là, có vô số gia vị ở quanh đây!
Gia vị phải có tới hàng trăm loại khác nhau, nhưng Ryo chỉ biết có hạt tiêu, gừng, ớt chuông, cùng với hạt tiêu Nhật.
Cậu chưa từng am hiểu về nấu ăn, nên cũng không sao làm khác được.
Trong số chúng, cậu đã từng tận mắt thấy hồ tiêu, loại cây cho quả làm tiêu hạt.
Quả chúng mọc thành chùm, y hệt như cây nho.
(Mình nghĩ mình phân biệt chúng được!)
Cơ mà, cậu phải biết làm sao, cho ngoài kia bớt nguy hiểm hơn đã. Khi nào như vậy rồi, cậu sẽ đích thân kiểm chứng sau.