Nếu ta có thể bắt được cánh hoa anh đào trước khi nó chạm đất, điều ước sẽ trở thành hiện thực.

Hiyori từng nói với tôi về một câu thần chú như vậy.

Chúng tôi ùa đến bên gốc anh đào mọc cạnh nhau, nhảy lên để bắt lấy những cánh hoa lìa cành.

Thế nhưng, vào cái ngày hôm đó, tôi chẳng nắm được cánh hoa nào.

Dù chỉ một lần chăng nữa.

Cánh hoa không ngừng xoay tròn rồi tung bay hệt như một diễn viên múa ba lê. Ngay cả làn gió vuốt nhẹ cánh tay cũng khiến nó phản ứng một cách mẫn cảm và trốn khỏi lòng bàn tay.

Cánh hoa hồng nhạt xinh đẹp mà hư ảo, càng vươn tay đuổi theo lại càng dễ dàng trượt qua kẽ tay.

Đây là câu chuyện xảy ra ở một thị trấn nhỏ có phần kỳ lạ. Là câu chuyện kể từ sự nỗ lực vươn lên của chúng tôi để thực hiện ước vọng của mình.