[note55391]

Có một con mèo hoang được sinh ra từ hai con mèo hoang khác. Cơ thể cường tráng của nó được bao phủ bởi một bộ lông đen tuyền bóng bẩy, nhưng điểm nổi bật nhất trên người nó chính là đôi mắt vàng choé. Nó tung hoành ở nơi hoang dã, chạy dọc phố phường để kiếm thức ăn. Con người gọi nó bằng nhiều cái tên như Nyanko, Nyan-Nyan, Neko-chan, Neko, Kuro, Noir, Yashamaru hay Bóng Tối Cuồng Nộ.

Họ muốn gọi nó thế nào cũng được, vì nó có một trái tim cao thượng. Khi con người muốn vuốt ve nó, nó để cho họ được thoả ý nguyện, vì nó cũng sẽ được thoả ý nguyện. Đó chính là tự do. Không một ai trói buộc được nó. Kể cả nếu bị trói buộc thì cũng là do nó chọn như vậy. Những ai dám cản đường nó đều sẽ phải hứng chịu trọn bộ cơn thịnh nộ lắm lông. Chiêu võ Miêu Quyền của nó đã khiến bao nhiêu con mèo phải đi gặp bác sĩ thú y.

Vào một ngày mùa đông, khi tiết trời lạnh hơn mọi ngày, nó lặng lẽ lách mình vào một con ngõ hẹp như để tránh đi những con gió buốt thổi phía trên cao. Lấy đà, nhảy, và nó đã đáp lên được mái hiên tầng một của căn nhà nơi có cô gái đang dùng viên đá để khắc gì đó lên một tờ báo.

Cô gái ấy –Hasumi Touka– nhanh chóng nhận ra sự có mặt của con mèo và mỉm cười nhẹ nhàng. “Đến đây đi, Nyanko.”

“Meooo….!” Con mèo chưa kịp kêu xong đã bị cắt ngang, ngay khi nó định nhảy lên đùi Touka, nó để ý thấy một con mèo tam thể. Không, không chỉ có mỗi con tam thể. Còn có một con trắng, một con đốm, một con mèo mướp cam, một con mèo mướp nâu cùng nhiều con khác túm tụm lại xung quanh Touka.

“Meo….! Méooooo…!” Việc nó nhận ra mình đã đến muộn khiến nó có phần thất vọng.

Hasumi Touka là một con người khá nổi tiếng trong giới mèo ở quận Adachi. Cứ đông về là bao nhiêu con mèo lại quây quần bên cô ấy. Bởi vì cô ấy ấm mà. Kể cả với cái lạnh thấu xương, cô ấy vẫn sẽ ngồi ở ngoài, đôi tay đăm chiêu với việc điêu khắc. Từ nãy đến giờ, người cô ấy không ngừng toả ra hơi ấm, biến cô ấy thành một nơi trú ẩn cho tất cả những chú mèo sợ lạnh. Đôi khi cô còn chuẩn bị một bát sữa thơm phức nữa.

Loài mèo, với thị giác vượt trội của mình, có thể nhìn thấy Touka đang được bao bọc bởi một lớp lửa mỏng. Cô ấy đích thị là một sự tồn tại đặc biệt. Vẫn thấp kém hơn so với loài mèo, nhưng ưu việt hơn mọi con người khác.

Hơn hẳn những con khác, con mèo này biết tất. Nó biết Touka dành hằng đêm để chiến đấu với mấy con quái vật thân đen xì trong những ngõ hẻm và toà nhà bỏ hoang. Nó biết vì nó được tận mắt nhìn thấy rồi. Touka có khả năng điều khiển lửa, ngọn lửa mạnh đến mức thiêu rụi cây cối và nung đỏ những hòn đá. Nó hiểu là nếu cô ấy muốn, thì mọi con mèo ở đây sẽ thành thịt ba chỉ nướng hết.

Nhưng nó kệ. Nó chen vào giữa những con mèo khác và cho phép mình tận hưởng hơi ấm mềm mại, dễ chịu toả ra từ Touka. Bị trói buộc vào thứ này thì còn gì tuyệt vời bằng. Aaa, mình không thể, ôi, ấm quá, không, không, không, mình sẽ trở nên mềm yếu mất, ốốố phê quá đi, không, không được, không thể như vậy được, tụi mình sẽ không sống nổi nếu thiếu cô ấy mất thôi…

Lũ mèo thong thả tận hưởng khoảng thời gian quý giá với tiếng điêu khắc vang bên tai, cảm thấy cả lũ như đang tan chảy rồi kết thành một cụm thì tự nhiên, có một vị khách không mời mà đến đã phá hỏng thánh địa của lũ mèo.

“Này Touka, cậu nhớ bài tập Toán phải làm bài nào không?”

Cánh cửa kính ở hiên nhà chợt mở, Thằng Khốn Lạnh Cóng bước vào với quyển vở trên tay. Thời tiết đã lạnh thấy bà rồi, mà giờ còn có thêm thằng này nữa thì lạnh hơn gấp bội. Hắn cũng nổi tiếng trong thế giới loài mèo, nhưng theo hướng tiêu cực, vì hắn là tên tiểu tam hay chơi cùng với Touka.

Để bảo vệ thiên đường của mình, lũ mèo lập tức nhe răng ra khè. Vài giây ngắn ngủi sau, lũ mèo đang say ngủ cũng tỉnh giấc, nhanh chóng hiểu được tình hình, cũng nhe răng và xù lông đe doạ.

Gã trai trẻ chỉ nhếch mép cười, “Sao, mày muốn đấu à? Cho mày biết, mày và đám bạn bốn chân của mày nên chạy ngay đi trước khi bị thương, Bóng Tối Cuồng Nộ ạ. Biến, biến!”

“Méo–!” Gã trai trẻ dám mạo phạm khinh thường các hoàng thượng đã phải nhận lấy vô số những Miêu Quyền, đó chính là phát súng lệnh khởi đầu cho một cuộc chiến mà loài mèo nhớ mãi về sau…