13Ta tới sáu tuổi, lần đầu tiên có một cái tên thực sự.

"Trương Chiêu Chiêu, từ nay con sẽ gọi là Trương Chiêu Chiêu."

Ta nói với nương, cười rạng rỡ.

Nhìn xem, ta cũng có một cái tên đàng hoàng rồi.

Nương đỏ hoe mắt, lau nhẹ giọt lệ, cha thì ngẩn người trong chốc lát, lẩm bẩm:

"Trương Chiêu Chiêu, Trương Chiêu Chiêu."

Đêm hôm đó, nương vội vàng may xong bộ chăn đệm mới, rồi bàn với ta:

"Chiêu Chiêu, con lớn rồi, từ mai bắt đầu ngủ riêng, được không?"

Ta ngủ riêng, vậy nương sẽ ngủ ở đâu?

Ta suy nghĩ một lúc rồi gật đầu thật mạnh.

"Được, nương với cha mau mau sinh em trai, em gái đi, con sẽ chơi cùng các em."

Lần này, ta thật lòng muốn có em trai em gái, những đứa trẻ giống cha, chắc chắn sẽ rất tốt.

Sáng hôm sau, cha dậy từ sớm, gọi ta dậy cùng và dặn dò:

"Chiêu Chiêu, hôm qua cha đánh đám người xấu kia có oai không?"

Ta gật đầu mạnh mẽ, "Oai lắm!"

Cha lại vỗ nhẹ vào bờ vai gầy gò của ta:

"Muốn tự bảo vệ mình, không thể dựa vào cha cả đời, phải dựa vào bản thân. Chiêu Chiêu, con có muốn lợi hại như cha không?"

Ta lại gật đầu: "Muốn!"

Ta muốn mạnh mẽ như cha, để bảo vệ cha nương, bảo vệ em trai em gái trong tương lai, còn có thể lên núi săn hổ, kiếm nhiều bạc.

Cha rất hài lòng, để ta chạy vòng quanh sân, bắt đầu từ năm mươi vòng.

Chạy được ba mươi vòng, ta mệt đến không đứng nổi, cha cắn răng, không cho ta dừng lại.

Nương đứng nhìn, xót xa nhưng cũng không nói gì, chỉ làm thêm cơm nhiều hơn.

Sau khi chạy xong, lại đến tập tấn mã bộ, còn phải nâng tảng đá cha mang về.

Tảng đá rất nặng, vừa đủ để ta nâng lên.

Một ngày tập luyện, ta mệt đến mức tay chân đều phồng rộp, nương ngâm chân cho ta, rồi khéo léo chích bọng nước ra.

"Chiêu Chiêu, cố gắng luyện tập, cha là vì muốn tốt cho con đó."

"Nương, con biết mà."

Nhà bình thường chỉ dạy con gái làm việc nhà, nào có dạy những thứ này?

Sự tốt lành của cha, ta đều hiểu rõ.