Mở Đầu: Thần và Quỷ

Nó đang diễn ra.

Tựa như một điệu nhảy tuyệt đẹp. Tựa như những động tác đến từ một bậc thầy võ thuật. Song lại không hề mang vẻ cao siêu hay vội vàng.

Rất tự nhiên.

Tuy rằng anh chỉ tự nhiên chuyển động hai tay, nhưng dư ảnh trông như thể đã xuất hiện. Đúng sáu cánh tay. Tất cả đều di chuyển thanh thoát. Hệt như một vị thánh Asura sống.

Bằng sáu cánh tay ấy, anh nắm giữ sức mạnh của thần linh.

Song, anh trông quá hiền so với đấng vĩ đại Asura.

“A! Cách xây dựng những dấu hiệu báo trước này! Biệt tài ấy… đội biên kịch lần nào cũng làm tốt ra phết!”

Khi cậu trai ăn mừng, nét mặt cậu cũng dịu lại theo.

“Haha, có vẻ cô đang khá là dao động rồi, Kiriko à… nhưng.”

Hai tay anh từ từ tiến về phía nút điều khiển để đưa ra lựa chọn.

“Đừng lo. Ta, Thần Cưa Gái, chắc chắn sẽ cứu cô khỏi vòng lặp bất tận này.”

Như người nghệ sĩ dương cầm bình thản chơi một bản sô-nát.

Bối rối.

Lặng yên.

Nhẹ nhõm.

“Đến đây, Chitta! Hướng về phía bầu trời và cất cánh đi. Hạm đội Thiên Lôi của cô đang đợi đó.”

Tiếng anh thì thầm lọt ra ngoài, nghe như tiếng nhà thơ đang ngân lên lời bài hát.

“Được rồi. Chậm thôi. Cứ từ từ thôi… đến nào.”

Phía sau gọng kính, khi anh khép đôi mắt trong veo,

“Kiriko! Chitta! Misako! Gou! N vô danh! Yuriel!”

Hệt như người nhạc trưởng đang cầm gậy chỉ huy, anh giơ tay lên trước trán.

“Chính là lúc này.”

Sự thanh lịch toát ra cùng những lời ấy.

Kiềm diễm.

Đây là dấu hiệu của hồi kết.

“Tất cả! Tất cả! Ta sẽ chinh phục tất cả!”

Fafafafafa~n.

Chiyurararara.

Chirererere, chichichire.

Tất cả những kết thúc khác nhau đều được diễn ra cùng lúc. Tất cả đã được tính toán mà không có sai sót. Dẫn dắt tình huống có chủ đích, kiểm soát hoàn toàn công ty sản xuất, độ dài cốt truyện, cách bật/tắt giọng của nữ chính và nhiều hơn thế, người ấy có thể đưa mọi thứ đến hồi kết chỉ trong một lần chơi.

Trên thế giới này tồn tại bàn tay của vị Thần không hề dao động hay rối trí.

“Hờ.”

Cậu trai ngả người vào chiếc ghế, thở dài mệt mỏi.

“Hẳn một ngày công, làm tốt lắm…”

Anh ấy nói như thể mình là người nghệ sĩ đang nhận được một tràng pháo tay.

Nghe thấy rồi.

Từ bên kia màn hình, hàng loạt những nữ chính được cứu hét to tên anh.

Thần Cưa Gái.

Thần Cưa Gái.

Tên của anh là Katsuragi Keima!

“Nào, giờ thì…”

Cô gái quan sát phía sau suốt từ đầu đến giờ, bỗng thõng vai thở dài.

“Sao anh ấy lúc nào cũng chơi điện tử vậy nhỉ?”

Dứt lời, cô hít một hơi thật sâu, chắp tay lại như chiếc loa phát thanh và…

“KAMI SAMAAAA!!!! EM SẮP LÀM BỮA TRƯA RỒI ĐÓ!!”

“WAAAAAAAAAA!!!”

Cậu trai lập tức hét toáng lên.

Cậu trai, Katsuragi Keima, người vừa mới hoàn thành 6 gal-game, nhảy bổ lên trời, đoạn ôm lấy lồng ngực đang đập thùm thụp.

“Hả, Hả!? Elsie?”

Sau khi xác nhận đó là cô rồi anh thả lỏng hai vai.

“Đã nhắc bao nhiêu lần đừng có vào phòng tôi khi chưa được cho phép mà!”

Anh chỉ tay vào cô gái tên Elsie.

Đó là một cô gái dễ mến có đôi mắt bồ câu. Nhưng trái với vẻ ngây thơ ấy, danh tính thật của cô là ác quỷ từ Địa ngục, lên mặt đất vì Ác Linh Trốn Chạy. Cô chu mỏ kêu lên tiếng ‘Uh~~’ thể hiện sự bất bình.

“Mà Kami-sama ơi, giờ đã quá trưa rồi. Không ăn gì sẽ hại sức khoẻ lắm đó.”

“Hmph!”

Keima khoanh tay, ngoảnh mặt đi.

“Mấy cái đấy chẳng liên quan đến tôi. Tất cả dinh dưỡng tôi cần đến từ chơi game hàng ngày.”

“Nhưng chẳng phải dinh dưỡng cho cơ thể cũng rất quan trọng sao? Lấp đầy bụng bằng đồ ăn là quan trọng mà nhỉ?”

“À,”

Keima đứng dậy khỏi ghế.

“Vì tôi đang nghỉ ngơi, nên sẽ không ngại đối mặt với thực tế.”

Đầu ngón tay đẩy gọng kính làm đôi mắt anh loé sáng.

Dù sở hữu khuôn mặt trẻ con, song anh là một chàng trai điềm tĩnh. Katsuragi Keima. Người đời gọi anh bằng biệt danh “Thần Cưa Gái”, người có thể cưa đổ mọi cô gái (trong thế giới điện tử).

Được nữ quỷ Elsie nhờ thu thập ác linh trốn chạy, anh đã trải qua những ngày đôi phần không mong muốn.

Do đó Elsie đã bắt đầu hiểu được vài nét về tính tình của Keima rồi.

“Dù vậy,”

Cô nói, mắt vẫn dán vào sáu chiếc màn hình.

“Kami-sama thực có thể tự tay khiến bất kỳ cô gái nào yêu mình.”

Cô ngưỡng mộ nói.

Vì đây chẳng phải việc khó khăn gì với Keima, anh khẽ nhún vai.

“Tôi là Thần Cưa Gái mà lại.”

Anh nói, không chút gì lo lắng. Bị lôi cuốn, Elsie hỏi tiếp.

“…Em có chút nghi hoặc, nhưng Kami-sama thực sự có thể chinh phục được mọi loại con gái anh thích mà không phân biệt gì sao?”

Keima đáp lại,

“…”

Mặt không biến sắc, Keima nhìn thẳng vào Elsie.

“…hỏi gì mà ngốc thế.”

Anh thẳng thừng đáp.

“Vậy, vậy, ví dụ như!”

Elsie đưa mắt chú ý đến những cô gái từ thế giới giả tưởng hiện trên màn hình, nói.

“Cả những cô gái sống ở thế giới khác hẳn với thực thì sao?”

“Dĩ nhiên là được rồi.”

“…Những người ấy có cánh sau lưng ấy? Là tiên nhỉ? À, cô gái này có tai và đuôi mèo…”

“…có gái này, ừm, là mèo hả? Và nếu…”

Cô (Elsie) nói, ngước nhìn anh, bồn chồn do dự.

“Thế, Thế”, giọng trầm lắng.

“Thế ác quỷ thì sao ạ?”

Hề.

Keima cười. Dù hơi lạnh nhạt, nhưng đó là một nụ cười bí hiểm mang một kiểu lòng tốt mà chấp nhận được sự ngờ nghệch của Elsie.

“Ta là”

Anh nắm chặt tay.

“THẦN! Là quỷ hay là ma, ta vẫn sẽ cưa được hết!”

Không nghĩ ngợi quá nhiều, Elsie vỗ tay. Cô thật sự cảm động. Dù cô chẳng hiểu gì, nhưng Kami-sama thật tuyệt vời!

Và Elsie ngoan ngoãn gật đầu thật sâu, để rồi,

“À, nhưng”

Đây là điều cô thật sự muốn hỏi,

“…cả khi anh không thích sao? Kami-sama cũng có cảm xúc. Anh có thể không muốn chinh phục họ vì tự ái, nói sao nhỉ, anh có sẵn sàng cưa gái dù cô ấy dễ dàng để lại ấn tượng xấu cho anh không? Chẳng phải có thể loại con gái đó sao?”

Và sau đó,

“…dinh dưỡng cho cơ thể. Tôi sẽ đi ăn rồi trở lại chơi game. Elsie, lần sau đừng tự tiện vào phòng tôi!”

Keima, không biết vì sao lại đáp như vậy, nhanh chóng rời phòng. Elsie, mất kiên nhẫn,

“Uh… Ka, Kami-sama~!! Khoan đã!!”

“Denpakei.”

“Ể?”

“Người có trí tưởng tượng phong phú… Tôi không ghét họ. Không phải là tôi không thể cưa đổ, mà…”

Từ chỗ Elsie đứng, cô dõi theo bóng lưng Keima đang thầm thì.

“Một đám phiền phức…”

Chỉ liếc nhìn lưng anh, cô quan sát anh rời phòng. Cô chạm tay vào miệng,

“…denpakei?”

Cô suy nghĩ về lời Keima nói. Và rồi mới tỉnh táo trở lại,

“Ka, Kami-sama ơi~~!!!”

Cô đuổi theo anh…

Denpakei là gì cơ ạ? [note64776]

Giọng nói đó vang khắp nhà Katsuragi. Chuyện ấy xảy ra vào một buổi trưa Thứ Bảy.