Chương Kết [note65369]

“Nè, lúc Amami Tooru-san thấy anh hôn Yoshino Asami-san, em không biết chuyện gì sẽ xảy ra luôn ấy.”

“À.”

Keima hững hờ đáp lại.

“...Cái đó có nằm trong kế hoạch không ạ?”

“Nn.”

Keima lại hững hờ trả lời.

“Lúc ấy Yoshino-san trông rất năng động, còn Amami-san lại trông khác hẳn lần trước em thấy cô ấy trên phố~ Đúng là kami-sama mà!”

“Thật hả?”

Keima vẫn không ngẩng đầu lên.

Hôm nay, Keima đang chơi điện tử ở nhà, chân bắt chéo trên ghế sofa còn trên tay là chiếc tay cầm.

Thi thoảng anh sẽ với tay đến tách trà sứ và uống một ngụm hồng trà.

Rồi anh lại nhìn vào màn hình.

Anh tạo nên một dáng vẻ thanh lịch mà chỉ thiếu điều là trở nên luộm thuộm.

Quần dài đen, áo phông trắng hơi hở cổ, vẻ ngoài giản dị như vậy khiến anh ấy trông điển trai hơn bình thường.

Ánh nắng trong sáng chiếu qua khung cửa sổ. Dáng vẻ Keima chơi game trông như một bức tranh.

Và,

“…”

Cười, cười, cười.

“…”

Cười, cười, cười.

“…”

Elsie chỉ mỉm cười bên cạnh anh. Cô chống khuỷu tay lên bàn, mỉm cười và xem Keima chơi.

Elsie cũng là người chuẩn bị trà cho Keima.

Cô đang nướng bánh trong lò, định cho Keima ăn tráng miệng. Cô tiếp tục mỉm cười, vẻ mặt vui vẻ mãn nguyện.

“…”

Một giọt mồ hôi lạnh nhỏ ra trên mặt Keima.

“…”

Ánh nhìn của Elsie cảm giác khó chịu.

Cười, cười, cười.

Cuối cùng, anh không chịu nổi nữa.

“Argh! Elsie! Nãy Giờ Cô Làm Gì Thế!?”

Anh đứng dậy và gào lên.

Tuy nhiên.

“…”

Elsie vẫn mỉm cười. Keima di ngón tay,

Đừng có nhìn người ta như thế! Có gì muốn nói thì nói đi!

Anh muốn gào lên như thế, nhưng vì ánh mắt Elsie nhìn anh ngây thơ và trong sáng đến vậy,

“…”

Một giọt mồ hôi lạnh nữa chảy ra. Anh căng mặt lại nói,

“Mặc kệ cô!”

Anh tiếp tục chơi game. Anh tỏ vẻ không vui khi đột nhiên ngồi xuống ghế sofa theo một cách thậm chí còn cẩu thả hơn, trông như sắp nằm lên đó.

Dù vậy,

Nếu anh thật không thấy vui với Elsie thì anh chẳng có lý do gì để ở lại đây. Anh có thể rời phòng khách để về phòng mình mà. Song Keima không hề làm vậy.

Anh chỉ tiếp tục chơi game, mặt xị xuống.

Từ đây có thể lờ mờ thấy anh ta, Katsuragi Keima, nhìn nhận Elsie thế nào. Dù Keima và Elsie có thể đã nhận ra được phần nào, những gì họ nhận thấy được chỉ là phần nhỏ thôi.

Đúng lúc ấy.

Ding! Khi âm thanh vui vẻ của lò nướng vang lên, Elsie đứng dậy và hỏi với Keima bằng giọng trong trẻo và vui tươi,

“Kami-sama!”

Cô đặt ta lên mặt mình.

“Anh muốn ăn bánh không?”

Keima đáp lại bằng,

“Hừm!”

Chỉ có vậy thôi. Elsie hiểu câu vừa rồi là ‘có’, cô cười khúc khích rồi đi về phía bếp trước khi dừng lại giữa chừng rồi quay lại,

Cô nhìn Keima đang ngồi chơi game với tư thế không tự nhiên trên ghế sôfa.

Lần này anh không nhận ra Elsie đang nhìn mình.

Elsie nghĩ,

Cậu trai Katsuragi Keima này,

Là kami-sama của Elsie

Ác quỷ đã tìm thấy kami-sama.

Từ ngày hôm nay, họ sẽ đi săn ác linh, lý do họ cứu nhiều cô gái khỏi vực thẳm đen tối ấy chính là vì cuộc sống thường ngày như thế.

Sâu thẳm trong lòng, Elsie nghĩ vậy.

“Kami-sama, hãy tiếp tục đồng hành cùng nhau nhé!”

Vị ‘Thần Chinh Phục’.

Chắc chắn đang ở đây.