Dịch: Spikie
Chỉnh sửa: Stevegas
Bình minh vừa tới Reiten. Những cơn gió sớm trong lành thổi len qua những con phố, và sức sống đầy bình yên đó đánh dấu một ngày mới lại bắt đầu.
Thế nhưng, đó lại không phải là hôm nay. Mùi máu tanh bay trong không khí và tiếng rên rỉ, gầm rú của lũ quái thú bên ngoài thành vẫn mãi không dứt. Thậm chí còn có một nhóm người được trang bị đầy đủ vũ khí tư trang đang đứng xếp hàng, quả là một buổi sáng bất thường tại Reiten.
Bốn trăm lính chính quy, khoảng một ngàn năm trăm dân binh được triệu tập và khoảng hơn một trăm lính đánh thuê đã đồng ý yêu cầu tham gia và tạo thành một đội quân thảo phạt.
Dĩ nhiên, Ted và những người khác cũng tham gia với tư cách là nhóm 『Sao Sáng Trong Đêm Trắng』. Ted sẽ ở nhóm tiên phong đối đầu trực tiếp với bọn quỷ. Orphellia và Norris sẽ thuộc nhóm đứng trên tường thành để hỗ trợ, và Ardis cũng thuộc nhóm này vì cũng được coi là một ma pháp sư.
Ban đầu, sẽ lý tưởng hơn nếu như để các nhóm lính đánh thuê tự cùng nhau hành động. Mặc dù chắc chắn lính đánh thuê rất mạnh, nhưng họ sẽ hành động hiệu quả hơn khi chiến đấu cùng với những người đồng đội mà họ đã cùng nhau trải qua vô vàn trận chiến.
Mối quan hệ giữa các thành viên trong cùng một đội không thể nào chỉ xây dựng được trong một hay hai ngày. Nó chỉ có thể thông qua việc các thành viên phải trải qua sống chết với nhau, để có thể hiểu nhau hơn.
Nhưng bởi vì đây là một trận chiến sống còn, các ma pháp sư vốn là những người không quen với việc đánh giáp lá cà, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Dù sao thì các đòn tấn công từ ma pháp sư sẽ có vai trò quan trọng thay đổi cục diện trận đấu.
Hơn nữa, họ đang chiến đấu với một lũ quái thú rất đông, chúng hoạt động một cách đầy hỗn loạn mà không có chút lý trí nào. Trong tình huống này, những đòn tấn công của ma pháp sư sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Cho dù đây có là một trận hỗn chiến, chiến thuật để cho các nhóm lính đánh thuê chiến đấu cùng nhau cũng sẽ hiệu quả. Nhưng vì vẫn còn có phương án đứng trên tường thành tấn công an toàn xuống phía dưới, không có lý do gì mà họ lại không tận dụng lợi thế như vậy.
Vị chỉ huy đánh giá rằng làm như vậy sẽ tốt hơn là để các ma pháp sư liều lĩnh chiến đấu nơi tiền tuyến, để họ có thể sử dụng các ma pháp tấn công từ phía trên tường thành xuống bầy quái vật sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Với một cung thủ như Norris, anh vẫn sẽ ổn khi chiến đấu giáp lá cà ở một mức nào đó. Nhưng vì anh có nhiệm vụ ưu tiên đối phó với quái thú biết bay, nên anh ấy cũng sẽ là một chốt chặn ở trên tường thành.
「Vai trò của các cậu là đối phó với quái thú bay trên không, và chặn đứng bất cứ thứ gì cố gắng bay vào trong thị trấn!」
Trước khi trận chiến diễn ra, vị phó chỉ huy đưa ra chỉ dẫn.
「Đòn tấn công đầu tiên sẽ là của các ma pháp sư! Có gắng tấn công càng rộng và làm suy giảm số lượng của chúng càng nhiều càng tốt! Năm phút đầu tiên chúng ta sẽ liên tục tấn công bằng ma pháp! Trong lúc đó, các cung thủ sẽ đánh chặn các quái vật bay trên cao! Bảo vệ các ma pháp sư trong lúc đó! Sẽ có hiệu lệnh dừng các đòn tấn công ma pháp lại, lực lượng chính trong thời gian đó sẽ hướng tới cổng phía đông! Sau đó, tự mình đánh giá tình hình mà hỗ trợ cho lực lượng chính quy một cách hợp lý!」
「Tôi xin phép chen ngang được không?」
Khi vị phó chỉ huy dừng lại, một ma pháp sư với dáng người mảnh khảnh giơ tay xin được nói.
「Gì thế? Hình như, cậu là người của 『Mây Tự Do』…… 」
「Tôi là Hyull từ nhóm 『Mây Tự Do』…… Chiến thuật này khá đơn giản và tôi không có vấn đề gì với nó cả. Nhưng, thay vì hỗ trợ từ trên cao sau khi lực lượng tiên phong tham chiến, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chúng tôi cũng xuống đó tham gia cùng họ sao?」
「Nhưng chẳng phải như thế sẽ nguy hiểm sao? Xin thứ lỗi, nhưng trong một trận chiến hỗn loạn như vậy chẳng phải các ma pháp sư sẽ là một mục tiêu dễ dàng cho lũ quái thú làm thịt sao? Lực lượng chính sẽ không có thêm người để hỗ trợ phòng ngự cho các ma pháp sư đâu」
「Tôi biết chứ. Nhưng, bỏ lũ quái thú sang một bên đi, chẳng phải lực lượng chính sẽ gặp khó khăn khi đối đầu với quái thú mà không có sự hỗ trợ trực tiếp của các ma thuật sư. Chúng tôi từ đây không thể hỗ trợ đủ tốt cho họ được. Vả lại, vai trò của lính đánh thuê chúng tôi lần này chẳng phải là để đối đầu với quỷ hay sao?」
Các lính đánh thuê ai nấy đều gật gù.
「Nhưng…」
Dù cho có hiểu được những gì người lính đánh thuê nói, vị phó chỉ huy vẫn cảm thấy do dự khi cho phép các ma pháp sư tham gia trực tiếp vào trận chiến.
「Không phải kế hoạch là ban đầu sẽ thổi bay lũ quái thú để tránh việc biến trận chiến này trở nên hỗn loạn hay sao? Nếu số lượng của chúng giảm đi đủ nhiều, mối nguy hiểm đối với các ma pháp sư cũng sẽ giảm xuống. Như vậy thì chúng tôi chỉ cần dựa vào tình hình để hành động là được thôi chứ gì?」
Một lính đánh thuê khác lên tiếng đóng góp ý kiến của mình với vị phó chỉ huy. Ý của anh ta có nghĩa là họ sẽ tùy vào tình hình mà tự lo liệu lấy, đúng chuẩn suy nghĩ của một người lính đánh thuê.
「Hai…… Nếu các cậu đã nói thế thì đành vậy. Sau khi lực lượng chính tấn công, tất cả mọi người sẽ được phép dựa vào tình hình mà hành động. Nhưng tôi cũng không thể để bầu trời phía trên trống vắng như thế được. Phải có vài người ở lại để đối phó với lũ quái thú bay trên không」
Vị phó chỉ huy xem ra đã đồng ý với kế hoạch của họ. Sau cùng, họ cũng quyết định rằng sẽ có mười lính đánh thuê ở lại trên tường thành nhằm đối phó với lũ quái thú biết bay, còn những người khác thì sẽ xuống phía dưới hỗ trợ cho đồng đội của mình.
Với 『Sao Trắng Trong Đêm Trắng』, Norris và Orphellia sẽ quyết định sẽ ở lại trên tường thành. Dù sao thì, chỉ là Despair thôi, Ted sẽ chẳng cần sự hỗ trợ từ họ, và thậm chí nếu có một đối thủ mà bản thân anh ta không thể thắng được, thì anh cũng chẳng dại gì mà ở lại thử thách chính mình cả. Ted có thể đánh giá để quyết định được rằng lúc nào nên rút lui. Còn với Ardis, khỏi cần phải nói, anh sẽ tham gia vào trận chiến bên dưới rồi.
Sau khi hoàn tất việc chuẩn bị, mọi người trở lại vị trí của mình.
Chẳng hề có sự tĩnh lặng trước trận chiến. Đối thủ của họ là lũ quái thú. Hơn nữa, trong suốt khoảng thời chuẩn bị kế hoạch, chúng đã liên tục tấn công bức tường suốt từ tối hôm qua. Trong khi lắng nghe tiếng gầm rú của lũ quái thú đang tấn công bức tường, mọi người đều chờ đợi tín hiệu phát động tấn công.
Cuối cùng, vị phó chỉ huy giơ tay lên cao, rồi vung xuống dưới cùng với hiệu lệnh.
「Tấn công!」
Theo hiệu lệnh, các ma pháp sư bắt đầu niệm chú, những luồng ma lực từ họ tỏa ra mãnh liệt.
「Ngọn lửa là minh chứng cho sức mạnh của ta — Graist!」(Hỏa Cầu)
「Giai điệu của những ngọn gió cắt được tấu lên bởi trinh nữ của ngôi đền nguyên sơ — Schewi! 」(Phong Thiết)
「Hòn đá xuyên phá của người hiệp sĩ kiên định và dũng cảm ― Dessel! 」(Nham Thạch)
「Viên đạn tấn công là tiên phong của những tiên nữ mùa đông cao quý ― Felte!」(Băng Khối)
「Màu trắng nhạt nhòa cắt bỏ tội lỗi của sự trống rỗng ― Stee ・ Grol ・ Elmet ! 」(Liệt Tấn Nhận) [note45237]
Các ma pháp sư cứ xả ra những ma pháp tấn công có sức hủy diệt hết cái này đến cái khác. Ma pháp hệ hỏa phóng ra thiêu cháy 『Gray Wolf』, ma pháp hệ nham chôn vùi lũ 『Snatch』. Vì là những ma pháp tấn công cấp cao, chúng để lại phía sau là cả một bể máu sau khi đã hủy diệt lũ quái thú nằm trong vùng ảnh hưởng.
「Màu đỏ thẫm dữ dội là sự nhiệm màu của ngọn lửa sinh ra từ hơi thở của cổ long ― Ferno ・ Resta ・ Ganov! 」(Ngọn Lửa Luyện Ngục)
Orphellia cũng tung ra ma pháp cấp cao quen thuộc của mình. Ngọn lửa luyện ngục cuốn lấy lũ quái thú trong tầm ảnh hưởng, để lại trên nền cỏ cháy phía sau là những cái xác cháy đen tại khu vực cổng đông.
「Chỗ chúng tập trung lại đông nhất là chỗ đó và— chỗ đó. Ở đó nữa, mình đoán thế…. Chúng thực sự nhiều hơn ngày hôm qua rồi」
Ardis xác nhận lại số lượng quái thú xung quanh khu vực. Mặc dù chẳng ai biết thứ gì đã gây ra điều đó, nhưng có thể thấy rằng số lượng quái thú đang ngày một đông thêm. Việc chúng đến từ đâu vẫn còn là bí ẩn. Số lượng cứ ngày càng tăng và trong nháy mắt đã tăng lên con số hơn ba nghìn.
「Điệu nhảy vĩnh hằng dưới màu xanh lấp lánh trong màu sắc của vùng đất tưởng tượng và tĩnh lặng ― Troa・Seus・Fote! 」(Bão Cực Bắc)
Nhanh chóng giả vờ niệm chú một cách đơn giản, Ardis liền biến xung quanh thành một thế kỷ băng hà thu nhỏ.
Nhiệt độ của khu vực xung quanh giảm xuống một cách bất ngờ, thậm chí đến cả hơi nước bay trong không khí cũng đông lại và tạo thành màn sương trắng xóa. Cơn bão tuyết tấn công mọi sinh vật, đóng băng hơi thở, lông và da, và cuối cùng là cả nước bên trong cơ thể chúng. Sau khi cơn gió thổi bay đi lớp sương băng giá, mọi người trên tường thành xôn xao.
「Đ-đó là gì thế……? 」
「Tôi có từng nghe nói về Bão Cực Bắc……, nhưng thế này là quá khủng khiếp rồi」
「Tầm ảnh hưởng và sức hủy diệt cúa nó thật….」
「Là do tôi tưởng tượng hay sao? Trông có vẻ như lũ quỷ cũng đi đời theo chỉ bằng một ma pháp vậy….」
Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy, khoảng hai mươi phần trăm trong quân đoàn quái thú và quỷ đã bị đóng băng ngay lập tức. Đám quái thú và quỷ vừa nãy vẫn còn ngoài tầm kiểm soát, thế mà giờ đây tại một khu vực hình quả trứng chỉ còn lại những bức tượng bị một lớp tuyết trắng bao phủ.
Mà bỏ qua việc khu vực ảnh hưởng có hình quả trứng là một chuyện, nhưng ma pháp Bão Cực Bắc cũng không thể có tầm ảnh hưởng rộng đến vậy.
「Là ma pháp của ai……?」
Các ma pháp sư dường như quên đi mất trận chiến, như thể họ bị cuốn sâu vào câu hỏi rằng ai vừa sử dụng ma pháp đó vậy. Chẳng để họ có cơ hội được nghĩ thêm, Ardis liền tiếp tục ma pháp tiếp theo.
「Ngươi, Valkyrie nắm giữ cái chết đáng giá ― Cuộc sống màu xanh và thú vui màu đỏ, ta ước cho những nếp gấp chắc chắn của định mệnh nhiệm màu — Nắm và giữ lấy, lo sợ và run rẩy đi, bắn và xuyên thủng ― hãy dẫn lối con đường đã hứa cho những kẻ đã làm theo giao kèo―Litte・Kyuol・Ro・Berne! 」 (Cung Cầu Vồng)
Một quả cầu ánh sáng bảy sắc cầu vồng tích tụ lại phía trên đầu Ardis. Trước sự ngạc nhiên đến nỗi câm nín của mọi người, quả cầu ánh sáng tiếp tục tăng dần kích cỡ một cách kinh khủng.
Nó cứ lớn dần đến mức mọi người xung quanh đều có thể nhìn thấy, và rồi bề mặt của nó dần rung lên. Khi nó không còn rung lên nữa, nó bất ngờ thay đổi.
Lại thêm những rung động tạo nên những con sóng nhỏ, và khoảnh khắc tiếp theo, những gai nhọn xuất hiện trên bề mặt của quả cầu, trở thành những mũi tên ánh sáng, rồi đâm xuyên lũ quái vật và quỷ dưới kia trong khoảnh khắc tiếp theo.
Cảnh tượng ấy giống như các cung thủ đồng loạt nhả tên vậy. Sự khác biệt ở đây chỉ là những mũi tên ấy bay theo một đường thẳng tắp đến mục tiêu của mình. Sức hủy diệt của nó lớn đến mức không gì có thể so được, và thậm chí nó được tạo ra chỉ bởi một người.
Những mũi tên ma pháp được tạo ra bởi Ardis đâm xuyên cơ thể của lũ quỷ và quái thú không thương tiếc, tước đi mạng sống của chúng. Không ai biết được số lượng chính xác, nhưng tất cả mọi người đều tin rằng đòn tấn công này cũng phải tiêu diệt tới cả trăm con. Tất cả những con bị nhắm tới đều chắc chắn đã chết. Chúng bị nhắm thẳng vào điểm yếu, ngay lập tức biến thành những cái xác bất động chỉ sau một đòn.
「Tuyệt vời…… Đây là lần đầu tiên tôi thấy được ai đó có thể sử dụng Cung Cầu Vồng」
「Không, chờ đã…..! Như thế thì lạ quá! Chẳng phải Cung Cầu Vồng chỉ có thể bắn cùng lúc được mười phát trong một lần niệm chú thôi sao!?」
「Cậu ta trông chẳng khác gì một đứa nhóc cả!?」
「Ma pháp sư đó là ai cơ chứ?」
Dù sao thì, Cung Cầu Vồng cũng là một ma pháp cực kì khó kiểm soát, không có nhiều người có thể sử dụng. Chẳng lạ gì khi mà các ma pháp sư không mặn mà với việc sử dụng nó.
Nhưng với Ardis, như thế chẳng là gì với anh cả. Thứ "ma pháp" mà anh vừa mới niệm khi nãy, thực tế chẳng phải là Cung Cầu Vồng hay gì đó, anh chỉ là bắt chước theo mà thôi. Dĩ nhiên, anh có thể sử dụng nó mà chẳng cần niệm chú gì.
「Ahaha. Ardis quả thật là có thiên bẩm khiến cho mọi người xung quanh phải há hốc miệng mà」
「Nghiêm túc đấy. Đúng là ăn gian mà, làm thế quái nào mà anh ta có thể sử dụng thứ ma pháp đó mà chẳng tiêu tốn một chút ma lực nào cơ chứ」
Norris và Orphellia phản ứng hời hợt trước Ardis vì họ đã đoán trước được.
「……. Sẽ thật đáng sợ khi có một ma pháp sư như thế làm kẻ thù… Thật an tâm khi có cậu ta ở bên phía chúng ta. Nhưng tôi cũng không muốn chịu thua đâu!」
Là Hyull của 『Mây Tự Do』, sau khi thấy ma pháp của Ardis, anh ta trở nên phấn thích. Anh ta sau đó cũng tung ra một chiêu Ngọn Lửa Luyện Ngục không thua kém gì của Orphellia, thậm chí còn làm giảm đi đáng kể số lượng của bọn quái vật và quỷ nữa.
Những ma pháp sư thấy vậy cũng nhớ ra được vai trò của mình là gì. Họ cũng tung ra hết các ma pháp của mình. Năm phút sau hiệu lệnh tấn công, số lượng trong quân đoàn quái thú và quỷ có thể sống sót sau đợt tấn công vừa rồi chỉ còn một nửa.
「Tốt lắm! Dừng các đòn tấn công lại! Hỗ trợ lực lượng chính và bắn hạ bất kì con gì biết bay trên không kể từ giờ trở đi!」
Nghe thấy hiệu lệnh của vị phó chỉ huy vang, mọi người trên tường thành dừng lại.
「Mở cổng ra!」
Cánh cổng phía đông chầm chậm mở ra cùng với tiếng cót két vang lớn.
「Lên!」
「Đến lúc rồi mọi người! Đừng có chậm trễ!」
「「「Ooooh―! 」」」
Lực lượng chính vốn vẫn đang bảo toàn sức lực giờ đây đồng thanh hô vang lên một tiếng trước khi lao ra khỏi cánh cổng như con đập vỡ.
Lợi thế về số lượng được đổi lại. Thế nhưng, phía bên kia vẫn còn những con quỷ. Nếu tất cả trong số chúng đều là quái thú, quân đội và lực lượng dân binh sẽ chẳng gặp trở ngại gì. Tuy nhiên , với sự hiện diện của lũ quỷ, thậm chí đến cả phó chỉ huy cũng tỏ ra lo lắng.
「Vậy thì, phó chỉ huy-san à, chúng tôi sẽ tiến ra ngoài kia hỗ trợ cho đồng đội của mình đây」
「Ừm. Tôi chúc các cậu may mắn trong trận chiến」
Bắt đầu từ Hyull của 『Mây Tự Do』, tất cả các ma pháp sư khác đều đồng loạt hướng ra phía ngoài bức tường thành để hội quân lại với đồng đội của mình.
「Chà, tôi cũng đi đây. Norris, Orphellia, chỗ này giao lại cho mấy người đấy」
Sau khi nhận được lời đáp lại của cả hai, Ardis bắt đầu bước tới vị trí phía đối diện với cầu thang.
「Oi, cậu cũng xuống đó phải không? Chỗ đó làm gì có cầu thang. Nó ở hướng này cơ m–」
Ngó lơ đi sự lúng túng của anh lính khi thấy hành động khó hiểu của mình, anh đúng lên thành tường và nhìn xuống phía dưới.
Lực lượng chính đang chiến đấu ngay phía bên dưới. Anh nhìn và ngay lập tức nắm được toàn bộ chiến trường.
「Ted đang…. ở kia sao, hừm. Để anh ấy ở đó một mình cũng chẳng sao cả. Khu vực đang bị thiếu người là…. ở kia nhỉ」
Ardis lẩm bẩm.
「Này, dù cho lũ quái thú không thể tung đòn đánh tầm xa vào người cậu đi chăng nữa, đứng ở đó như thế nguy hiểm lắm. Nhanh nào, đi xuống đi— cái —ehhhh!」
Anh lính cảm thấy lo lắng liền gọi Ardis lại, rồi thốt ra một tiếng sửng sốt.
Ardis đang đứng trên thành tường không hề do dự mà cúi người về phía trước, giao phó bản thân mình cho trọng lực.