Đó có lẽ chỉ là một cơn ác mộng , một cơn ác mộng về những trải nghiệm đáng sợ mà chỉ xảy ra khi cơ thể đã chịu nhiều tổn thương hoặc quá mệt mỏi. Hoặc ít nhất thì bản thân cô đã hy vọng như vậy.

*Sáng Hôm Sau*

Đó có lẽ là một buổi sáng bình thường như những ngày khác, nếu như là bình thường thì cô đã đánh một giấc tới tận trưa hoặc chiều rồi hoặc nếu có ai gọi cô dậy thì cô sẽ nói là muốn ngủ thêm 30 tiếng nữa nhưng hôm nay cô dậy từ rất sớm . Chỉ mới đêm hôm trước, cô đã bị một cô gái vampire có mái tóc vàng tên là Elsee đánh bại và bị hút máu , bị hãm hiếp cho đến khi cô mất đi ý thức và ngất đi lúc nào chẳng hay, cô hi vọng những điều đó chỉ là một cơn ác mộng khi mà cô sẽ tỉnh dậy nhìn thấy khuôn mặt tư cười vô tự lự của Kuzuha và nghe thấy tiếng gọi đầy già dặng không hợp với tuổi tác của Neguseo-san nhưng đó chỉ là vọng tưởng. Khi cô nhìn xuống cơ thể mình, gần như toàn bộ thân thể cô lúc này đầy rẫy những vết cắn kèm với những vết son môi hình nụ hôn đỏ như màu máu khắp cơ thể mình. Hơn nữa, cô đã phải hạ mình trước Elsee để cứu lấy Kuzuha rằng cô nguyện sẽ làm theo mọi điều cô ta muốn.

Trên chiếc giường nơi mà Elsee đã làm nhục cô, Elsee đã đi đâu mất và giờ chỉ còn cô ở trên đó, cô đã tính đến chuyện trốn thoát khỏi nơi đây.

“May quá Elsee-san không có ở đây, có lẽ cô ta đã đi đâu đó, ít nhất là vào lúc này. Mình phải tìm ra cách để thoát khỏi nơi đây trước đã, xong mình sẽ tìm cách cứu Kuzuha-chan sau”. (Arge)

Nhưng lạ lùng thay mỗi khi mà cô cố sử dụng phép thuật thì toàn thân cô trở nên nặng như chì vậy, nó cứ như cả người cô đang bị bắt nâng những cục tạ hàng trăm kí vậy. Không chỉ có vậy, cô cảm giác như có thứ gì đó đã phong tỏa sức mạnh ma pháp của mình khiến cô không sao sử dụng được phép thuật. Cô không hoảng loạn . . . chắc chắn là không , nhưng mà tại sao, tại sao cô lại không thể sử dụng được phép thuật cơ chứ . Cô bình tĩnh lại và thử niệm chú một lần nữa và cảm nhận , dù mờ nhạt nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được cảm giác của sự kiềm chế tỏa ra nơi phía cuối chiếc giường. Cô nhanh chóng lật chăn lên để xem nguyên nhân tại sao mà bản thân cô không thể sử dụng được phép thuật , và khi nhìn thấy nguyên nhân thứ mà đã kiềm tỏa phép thuật của bản thân thì cô sững sờ.

Một chiếc vòng đeo chân màu bạc với những hoa văn kí tự lạ lẫm được đeo trên cổ chân cô đi kèm với sợi xích bạc được gắn chặt vào thành giường – thứ mà đã phong tỏa sức mạnh ma thuật của cô, có lẽ nó đã được nguyền rủa. Nhớ lại về những kí ức trước đây, điều khiến cô không ngờ đến là những kiến thức từ kiếp trước của cô trong việc chống lại vampire thứ vốn dĩ chỉ có trong phim ảnh và sách vở giờ đây lại được sử dụng bởi một ma cà rồng nhằm để chấn áp cô – một ma cà rồng khác. Cô chạm vào nó và thử cố gỡ nó ra nhưng ngay khi mà cô chạm vào, một cảm giác đau buốt chạy dọc người cô như là cô bị điện giật nhưng ở một mức độ còn nặng hơn nhiều. Cảm giác đau đớn đó kéo dài suốt nhiều phút, mãi sau đó cảm giác đau đớn đó mới dần hết để lại trong tâm trí cô bao trùm bởi nỗi sợ hãi lẫn tuyệt vọng.

Nước mắt lại rơi khi cô tự hỏi bản thân làm thế nào để cô có thể thoát được khỏi nơi đây, thoát khỏi bàn tay của Elsee và có thể đảm bảo cho sự an toàn của Kuzuha, nhưng nhìn vào tình trạng của cô hiện tại thì nó làm cô chợt nhận ra rằng đó chỉ là một điều hão huyền. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi nước mắt cô lại trực trào rơi . Gần như lần nào cô cũng có thể tìm ra phương án để giải quyết mọi chuyện một cách dễ dàng , thế nhưng chưa bao giờ cô lại cảm thấy sợ hãi, tuyệt vọng và bất lực như thế này. Một lúc sau, cô đưa mắt nhìn quanh căn phòng, nơi mà cô đã không để ý đến từ khi bị đưa đến đây. Căn phòng khá rộng rãi và đồ vật được bày trí khá đẹp mắt nhưng đó chưa phải là tất cả, điều khiến cô bây giờ mới nhận ra là tất cả các cửa sổ đều bị đóng kín mít tạo nên một cảm giác tăm tối đến nghẹt thở ở nơi đây.

Trong khi vẫn đang nghĩ vu vơ thì bất chợt cô nghe thấy những tiếng bước chân đang hướng đến phòng mình . Sự sợ hãi ngày một dâng cao khi tiếng cửa hé mở nhưng sau đó, cô đã thở phào nhẹ nhõm vì đó chỉ là vài cô hầu gái. Hầu hết bọn họ đều mặc trang phục giống như kiếp trước mà cô đã từng thấy và họ cũng có vẻ ngoài ưa nhìn chắc là theo khẩu vị của Elsee, có duy nhất một điều khiến cô không tin vào mắt mình là người cuối cùng đang bước vào phòng chính là Renge .

“Thưa Arge – sama, chúng em đến đây để giúp người chuẩn bị cho theo lệnh của chủ nhân Elsee – sama”. (Maid)

Một tông giọng không cảm xúc cùng với một gương mặt không chút biểu cảm của 4 cô hầu gái bao gồm cả Renge làm cho Agre lạnh sống lưng. Tuy nhiên cô vẫn lên tiếng hỏi:

“Huh ch… chuẩn bị gì chứ?” (Agre)

“Dạ thưa Agre-sama, chủ nhận dặn là phải dặn chuẩn bị tử tế cho người để nhanh chóng còn dùng bữa sáng”. (Maid)

Nói đến đây thì Agre mới nhận ra bản thân mình cũng chưa hề được ăn gì suốt từ hôm qua đến giờ, thay vào đó cô đã bị vắt kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần .

“Uhm, các cô liệu có thể cởi bỏ cái vòng này ra giúp tôi được không?” (Arge)

Hiện giờ cô đang cảm thấy vô cùng xấu hổ bởi bản thân lúc này đang không một mảnh vải che thân và mọi chuyện còn tệ hơn là gần như bất kì chỗ nào trên cơ thể cô cũng có dấu hiệu của những lần hoan ái, thứ mà cô không muốn ai khác nhìn thấy. Cô chỉ muốn nhanh chóng tẩy sạch đi những dấu vết trên cơ thể mình đi một cách nhanh nhất có thể.

Cầm tầm chăn để quấn quanh lấy bản thân đang run rẩy của mình cô cố gắng đứng dậy ra khỏi giường nhưng gần như bản thân cô lúc này không còn chút sức lực nào. Rất nhanh chóng, cô ngã khuỵu xuống sàn do quá mệt và bốn cô hầu gái nhanh chóng chạy lại đỡ lấy cô.

Cầm tầm chăn để quấn quanh lấy bản thân đang run rẩy của mình, cô cố gắng đứng dậy.

“Xin người đừng cố quá Agre-sama, chủ nhân đã dặn chúng em là phải chăm sóc cho người thật tử tế . . . Nếu có bất kì sơ suất gì thì xảy ra đối với Agre-sama thì chúng em sẽ bị quở trách mất.” (Maid)

“Hah , ah . . . cảm ơn các cô nhưng trước đó mấy cô có thể cởi bỏ sợi xích này ra không ?” (Agre)

Cô mệt nhọc nói ra những lời đó bởi bản thân lúc này không còn chút sức lực nào và hiện cô đang hoàn toàn phải dựa vào sự giúp đỡ của mấy cô hầu gái mới đứng vững được.

“Xin thứ lỗi thưa Agre-sama, chúng em không thể tháo bỏ nó được bởi chỉ có duy nhất Elsee-sama là có thể tháo được nó thôi ạ.”

Quả đúng như dự đoán từ cô, chỉ có Elsee mới có thể tháo bỏ lời nguyền đã đặt lên bản thân cô.

“Fufu, đương nhiên rồi. Chỉ có duy nhất ta mới có thể xóa bỏ lời nguyền đã đặt lên em thôi cô dâu của ta à” (Elsee)

Bất chợt một giọng nói với tông giọng ngọt ngào xen lẫn sự ma quái xuất hiện ở ngưỡng cửa khiến cho Agre sợ đến nỗi không còn làm chủ được bản thân. Người cô không ngừng run lên khi nghe thấy giọng cười quen thuộc đó.

“Ah ah . . . . không . . . không phải nữa chứ” (Agre)

“Không phải cái gì vậy hmm”(Elsee) - Vừa nói Elsee vừa tiến lại gần .

Agre cố gắng lùi lại do sợ hãi nhưng bốn cánh tay của bốn cô người hầu đã giữ chặt cô lại khiến cô không thể chạy hay kháng cự được. Từ từ, Elsee đã tiến sát đến sát mặt và chạm nhẹ lên má Agre.

Cảm nhận được bàn tay Elsee đang chạm lên má mình, cô nhắm mắt lại để quên đi nỗi sợ hãi trong lòng lúc này, toàn thân cô không ngừng run rẩy vì nỗi sợ nhưng điều đó không khiến Elsee dừng lại .

“Sao vậy, em sợ ta đến thế ư?”(Elsee)

“Tôi khô. . . ư hngm mn…”(Agre)

Trước khi cô kịp nói bất kì điều gì môi cô đã bị khóa lại bởi môi của Elsee. Cô ta đưa hai bàn tay vòng ra đằng sau gáy Agre nhằm để giữ chặt đầu cô, Agre không sao mà thoát ra được nụ hôn sâu và ngọt ngào của Elsee dành cho mình.

Mãi một lúc sau cô mới thả Agre trong tình trạng thở dốc ra

“Hmm, em có vẻ đã quen dần với điều này rồi nhỉ?” (Elsee)

“Hah. . . hah. . . ah cô muốn gì?” (Arge)

“Ta muốn gì ư, đơn giản ấy mà, một nụ hôn chào buổi sáng chẳng hạn” (Elsee)

Với một cái búng tay từ Elsee bốn cô hầu gái nhẹ nhàng đưa Agre lên giường. Toàn thân cô không ngừng run rẩy trong vô thức với mong muốn thoát khỏi Elsee nhưng mong muốn đó nhanh chóng tan biến khi Elsee từ từ bế cô lên và đặt vào lòng mình khiến cô không sao cục cựa được.

“Em tính chạy đâu thế ? Hmm.” (Elsee)

“Ch . . ạy th. . . oát khỏi cô.” (Arge)

“Ara ara em biết không, nếu em cứ cố chống cự ta như thế thì nó chỉ khiến ta. . . – Cô ghé sát mặt và thì thầm vào tai Agre - MUỐN CÓ ĐƯỢC EM HƠN.” (Elsee)

“Hii . . .ah . . . không ”(Arge)

“Ara , đừng vùng vẫy nữa ngoan nào.” (Elsee)

Bàn tay của Elsee từ hai phía không ngừng quấn chặt lấy tấm thân nhỏ nhắn đang cố vùng vẫy của Agre. Cô nhẹ vuốt ve từ phần cổ cho đến phần bụng của Agre rất nhẹ nhàng với bàn tay của mình.

“Hng ah. . . không. . . ah hah đừng. . . liếm. . . tai tôi.” (Arge)

Cùng với đôi bàn tay của mình, lưỡi của cô không ngừng trêu ghẹo tai của Agre nơi vốn là một trong những vị trí nhạy cảm của cô.

“Ah ah. . . không. . . làm ơn. . . dừng lại. . . đi”(Arge)

Phớt lờ sự van xin của Agre , Elsee cắm ngập răng của mình vào phần cổ của Agre khiến cô hét lên một tiếng thất thanh và suýt thì mất đi ý thức.

-Sáng hôm đó tiếng la hét thất thanh của một người phụ nữ đã vang vọng khắp dinh thự của Elsee-

“AAAAAAAAAAAAAAAAAA . . . . ugh guh . . . . aaaa”(Arge)

“Có vẻ như ta ghẹo em hơi quá thì phải, cho ta xin lỗi nhé, cô dâu của ta ah . . . hở .” (Elsee)

“Hah hng hah . . . . . ah gah”.(Arge)

Bản thân cô lúc này chả còn sức mà vùng vẫy nữa và cơ thể không ngừng run rẩy, mặc dù cô đang được ôm rất chặt bởi Elsee .

Một giọt nước mắt chảy xuống cánh tay của Elsee, người đang vòng tay từ phía sau ôm lấy cô cùng với đó là một câu hỏi mà cô đã không có dịp để hỏi.

“Tạ . . . i . . . . sa. . . o”(doushite) (Arge)

“Hmm em nói gì cơ ta nghe không rõ.” (Elsee)

“Tại. . . sao . . . tại sao lại là tôi chứ, tôi không có làm gì đến cô mà. Thế mà... ư hức... thế mà tại sao cô lại đày đọa tôi như thế này chứ. . . ?” (Arge)

“Đày đọa ư? Hehe, em dùng từ hơi quá rồi đó, cô dâu của ta. Tất cả những gì ta làm với em chỉ là cách để ta bày tỏ tình yêu của ta đối với em thôi.” (Elsee)

Đó có thể là sự thật khi mà Elsee thực sự yêu Agree nhiều đến mức mà cô không sao mà có thể diễn tả hết thành lời được, nhưng cái cách mà cô ‘bày tỏ’ thì lại có vẻ như không trùng khớp gì với những lời nói đó cho lắm, dù mọi chuyện đã qua nhưng mà những gì đã xảy ra thì vẫn xảy ra, Elsee chưa thực sự hiểu được cách bày tỏ tình yêu thực sự một cách đúng đắn. Tất cả những gì Agre cảm nhận được chỉ là sự đau đớn, sợ hãi xen lẫn với kinh hoàng. Ở kiếp trước, cô đã không đón nhận được tình yêu thương đến từ đấng sinh thành của mình nên có thể nói cô là một đứa trẻ lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm, và thực chất cô thích ngủ bởi vì ngủ có thể khiến cho cô quên đi sự thiếu thốn cảm xúc đó và nó làm nên bản tính thờ ơ với mọi thứ xung quanh của cô như bây giờ. Và dĩ nhiên là Elsee không hiểu được điều đó lúc đó và lúc này cũng vậy.

“Không đúng. . . không đúng một chút nào, đó không phải là tình yêu, nó là hành hạ tôi thì đúng hơn! Cô hãm hiếp tôi. . . cô hành hạ tôi về cả thể xác lẫn tinh thần và giờ đây không phải là yêu thương ư? Nó giống như là sự đọa đày thì đúng hơn! Ư wa. . . tôi ghét cô. . . tôi ghét cô. . . tôi muốn tìm một ai đó có thể chăm sóc , yêu thương tôi và sống một cuộc sống hạnh phúc. . . cách xa cô càng xa càng tốt.” (Arge)

Mặc dù cô không thể chống cự lại bằng hành động nhưng cô đã chống cự lại bằng lời nói bằng cách nói ra hết những cảm xúc suy nghĩ trong mình .

“Hmm vậy . . . sao”. (Elsee)

Elsee sau khi nghe những lời đó, cô ta bỗng dừng lại trong thoáng chốc, rồi bất chợt hai cánh tay cô càng ôm ghì lấy Agre chặt hơn .

“Hyaaaa . . . .” (Arge)

“Đáng tiếc cho em là ước muốn đó giờ đã muộn mất rồi, em bây giờ chỉ thuộc về mình ta mà thôi.” (Elsee)

“Ư. . . không. . . đừng. . . ư. . . uhm. . . hng. . . mng . mn”. (Arge)

Cô xoay người Agre lại và hướng đầu cô về nơi mà đôi môi của cô ta đã đợi sẵn, và sau đó lại trao cho Agre một hôn say đắm. Một nụ hôn khác hẳn trước đây, nó mang hương vị ngọt ngào xem lẫn nhẹ nhàng và ấm áp.

Điều này thật là lạ , cô chưa bao giờ từng hôn ai và cũng chưa từng nếm trải cảm giác được ôm ấp như thế này, nhưng cô lại cảm nhận được những điều ngọt ngào đó, thoáng chốc cô giật mình vì bản thân đang vô thức tiếp nhận nụ hôn đó một cách say đắm , cô cố gắng đẩy Elsse ra một cách yếu ớt nhưng dần dần mọi suy nghĩ trong đầu cô lúc này gần như bị đóng băng bởi nụ hôn mà Elsee mang đến.

Lưỡi của Elsee không ngừng quấn lấy lưỡi của cô khiến đầu óc cô như muốn nổ tung với sự khoái cảm mà cô ta mang lại, dần dần lưỡi cô cũng phản ứng lại với sự khoái cảm đó. Đó là một nụ hôn dài và dồn dập liên tục, hơi thở cả hai như dường đứt quãng mỗi khi bờ môi họ chạm nhau.

“Ah. . . ah. . hah. . hah” (Arge)

“Em nhé! Dù cho em có ghét ta hay có chống cự ta một cách đáng yêu như thế nào thì sớm hay muộn thôi, cả tâm trí và thể xác em sẽ sớm thuộc về ta, với cả chúng ta còn có rất nhiều thời gian và ta thực sự không muốn dùng đến những biện pháp nặng tay lên em nên hãy ngừng chống cự ta đi.” (Elsee)

“Ah . . . hng . . kh . . . không bao giờ.” (Arge)

Với một khuôn mặt thấm đẫm nước mắt Agre đáp trả.

“Vậy ư.” (Elsee)

“Kyaa.”(Arge)

Cô đẩy Agre xuống giường và niệm phép.

“Huyết Tạo: Xích”|(Elsee)

Tức thì hai sợi xích xuất hiện phần đầu giường và quấn chặt lấy hai tay Agre.

“Ah không . . không làm ơn . . dừng lại . . dừng . . đừng mà.”(Arge)

Cô không thể phản kháng hay bỏ chạy nhưng mặt khác thì Elsee có thể làm bất cứ điều gì cô ta thích với thân thể cô. Đó chắc hẳn là 1 cơn ác mộng khùng khiếp nhất mà cô đã từng phải nếm chịu.

Cảm nhận được Elsee đang ghé sát mặt mình khiến cô gồng hết sức có thể của bản thân để chạy thoát.

“Làm. . . làm ơn dừng lại. . . ư. . . uhm. . nn .. hgn”(Arge)

Lại nữa ư? Cô biết đến Elsee là một người mưu mô, quỷ quyệt, độc ác. Tuy mặc dù cô rất ghét Elsee nhưng tại sao. . . tại sao cô lại không thể chống cự lại mỗi khi bị cô ta hôn một cách đầy say đắm như thế này. Tuy không thể trả lời cho câu hỏi đó, nhưng cô biết rõ một điều rằng cơ thể và tâm trí cô sau chuyện này sẽ không còn có thể trở lại như xưa được nữa. Cảm giác kỳ lạ như có điện chạy trong cơ thể, trong khoảnh khắc cơ thể cô như gào thét rằng muốn tận hưởng điều này thêm nữa, nhiều hơn nữa. Nhưng lý trí vẫn luôn là kẻ chi phối mọi hoạt động của cơ thể.

“Ah. . . hgnnnn aaaaaaaa”(Arge)

Vừa hôn một tay Elsee lại chạm sâu vào nơi nhạy cảm của Agre và không ngừng khuấy động chỗ đó khiến Agre không khỏi khóc thét lên. Cô vừa bị cưỡng hôn vừa bị đụng chạm vào nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể khiến tâm trí cô gần như bị lấp đầy bởi khoái cảm.

“Ah . . . không . . . làm ơn . . . đừng làm vậy nữa. Cảm giác. . . lạ quá.”(Arge)

“Không. . . ta sẽ không dừng lại, cho đến khi em chịu thành thật với bản thân hơn.”(Elsee)

Cô nhẹ nhàng hôn lên trán Agre và thì thầm vào tai cô.

Vẻ mặt tuyệt vọng của cô dường như đã khiến Elsee đổi ý định , Elsee nhẹ nhạng niệm chú làm những sợi xích cuốn 2 tay Agre được thả ra .

“Hehe . . . vậy mới phải chứ , nhưng ta sẽ cân nhắc tha cho em nếu như em chủ động hôn ta.”(Elsee)

“Ekk . . uhm . điều này . . . tôi không làm được”.(Arge)

“Tự chủ động hay nằm im đó ta sẽ tự làm theo cách của mình?” (Elsee).

Dường như Arge hiểu nếu không làm theo yêu cầu của Elsee thì sẽ có chuyện tồi tệ hơn xảy ra.

“Tôi . . . . tôi”. (Arge)

“Hết cách nhỉ . . . ………….. ” (Elsee)

Từ từ từng ngón tay của Elsee đưa lên cơ thể của mình và đang có ý định cởi bỏ bộ váy.

“ĐỪNG . . .” (Arge)

“Gì đây . . . ko muốn ta tự cởi thế em cởi cho ta nhé.” (Elsee)

“Tôi xin lỗi . . . tôi sẽ làm . . . tôi sẽ làm mà . . . Làm ơn.” (Arge)

Nhẹ quay sang vuốt má Agre cô nói .

“Vậy em đã biết mình phải làm gì rồi chứ.”(Elsee)

“Ư . . . ” (Arge)

Vẫn đang nằm dưới giường ngước nhìn lên Elsee , rồi bất chợt cô vòng hai tay ra sau gáy Elsee và kéo cô lại gần mặt mình . Elsee thoáng kinh ngạc trong giây lát nhưng ngay khoảng khắc khi khuôn mặt hai bên sát gần nhau môi kề môi , Agre chỉ hôn khẽ lên môi của Elsee khiến cô không khỏi bật cười .

“Hehe kiểu hôn gì đây , có thế thôi ah.” (Elsee)

“Tại . . . tại tôi chưa từng hôn ai nên . . . xấu hổ lắm.” (Arge)

“Vậy từ nay để ta dạy em cách hôn cho đúng nhé ”(Elsee)

“Đừng . . . .hmpm . . . nmn . . . nn . . . ah . . . ah”.

Elsee lại khóa môi Agre nhưng nụ hôn lần này nó giống như mang tính trêu gẹo hơn .

Nụ hôn tuy nhẹ nhàng không mãnh liệt như những lần trước nhưng vẫn khiến lồng ngực cô gần như không thể thở được , loại cảm xúc nào đang chất chứa trong lòng cô vào lúc này đây : Tuyệt vọng , giận dữ , buồn , vui , hay khoái cảm ? Ngay cả cô cũng không thể biết được nữa Agre – tự hỏi .

Elsee nhẹ nhàng bế Agre lên như kiểu công chúa ở trên tay cũng như niệm chú để tháo bỏ sợi xích ra .

Cảm nhận thấy sự nhẹ nhàng khi không còn bị trói, cô cố vùng vẫy trên vòng tay của Elsee nhưng do thể trạng sức khỏe của cô lúc này rất yếu nên cô cũng chỉ cục cựa được một chút .

Thấy thê Elsee liền thì thầm :

“Nào nào , ngoan ngoan nằm yên trên vòng tay ta vào lúc này đi . Hay em muốn ta đặt em lại xuống giường và tiếp tục chuyện chúng ta đang làm hmm”.(Elsee)

“ . . . .”(Arge)

Mặt Agre tái nhợt trước viễn tưởng lại bị đè xuống lần nữa nên cô đã nằm im thin thít trên vòng tay Elsee .

Mỉm cười thỏa mãn , Elsee bế Agre rời khỏi căn phòng đó . Trên đường đi dù cơ thể và tinh thần của cô lúc này khá yếu nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy được sự xa hoa cũng như vẻ đẹp của nơi đây , với kiến trúc phương đông pha một một tí nét phương tây tạo nên một sự hài hòa đẹp mắt nhưng tất cả mọi nơi đều bị bóng tối chiếm hữu không có lấy một tia sáng tạo cho cô cảm giác như ngôi nhà này dường như không có sự sống vậy .

Cuối cùng Elsee dừng chân trước một căn phòng bên trong tối om nhưng có hơi nước bốc lên nghi ngút làm cô nghĩ chắc rằng đây là nhà tắm .

Đặt cô vào trong vòng tay của bốn cô người hầu Elsee căn dặn :

“Mấy người các ngươi tắm rửa chăm sóc cô dâu của ta cho tốt xong rồi dẫn đến phòng ăn nghe chưa .”(Elsee)

“Dạ vâng Elsee-sama”.(Maid)

“Ơ phòng ăn , . . . sao.”(Maid)

Nhắc mới nhớ ra là cô chưa ăn gì và đúng lúc đấy thì dạ dày cô biểu tình do chưa được ăn gì khiến cô mặt đỏ như gấc.

“A haha , không phải là em đang đói sao . Dạ dày còn đang biểu tình kia kìa.”(Elsee)

“A . . a . . tôi . . . tôi .”(Arge)

“Vậy được rồi , tắm nhanh lên rồi còn ra ăn . Hay là , em muốn được ta tắm cho hmn.” (Elsee)

“Ah . . . Kh-o . . . không cần đâu . . . tôi tự tắm là được rồi .” (Arge)

Agre hơi lùi lại , do sợ nhưng đã bị hai cánh tay Elsee quấn chặt quanh phần cổ và cô thì thầm bên tai Agre :

“Hehe được rồi , được rồi , cứ thư giãn đi nhé.” (Elsee)

Mặt cô lúc này quá xấu hổ nên đã quay sang chỗ khác trong khi Elsee thì vẫn tình bơ chọc ghẹo Agre .

Nói rồi cô ta rời đi bỏ lại Agre cùng 4 cô người hầu đang đứng đó .

Rồi bốn cô hầu gái dẫn Agre đi cọ rửa thân thể và tắm . Ban đầu cô đã từ chối họ trong việc giúp bản thân tắm rửa nhưng trước biểu cảm vô hồn của họ và do bản thân vẫn còn khá mệt thì dù muốn hay không Agre đành phải nhượng bộ để bốn cô gái kia đụng chạm cơ thể với việc kì cọ và chải tóc cho cô . Cảm giác như cơ thể cô đã được gột rửa khỏi những lần hoan ái đêm hôm trước , tất cả những vết som môi đỏ hằn trên cơ thể và những vết cắn đều được xua tan đi bởi nước mang lại cho cô cảm giác thư thái .

Sau khi giúp Agre kì cọ do bản thân cô quá mệt bốn cô hầu gái bước ra ngoài cửa phòng khi cô yêu cầu họ và vì cô đã được vệ sinh cơ thể trước khi ngâm mình trong làn nước nóng đã đợi sẵn .

Trong làn nước nóng , và không một ai xung quanh vào lúc này. Những cảm xúc chất chứa trong lòng không thể tâm sự với ai nay vỡ oà , bị lâm vào tình cảnh này và do tủi thân . Tuy nhiên cô sẽ không thể như thế này mãi được cô phải hành động , cô phải trốn thoát khỏi nơi đây và đảm bảo cho sự an toàn của Kuzuha nữa .

Sau khi tắm xong cô được lau người bởi bốn cô người hầu và có một bộ đồ đã được chuẩn bị sẵn cho cô .

“Uhm khoan , bộ đồ này là sao.”(Arge)

“Đó là bộ đồ được Elsee-sama lựa chọn cho người đấy ạ ” (Maid)

“Nhưng . . . nhưng bộ đồ này ”(Arge)

Cô cảm thấy hơi xấu hổ trước bộ đồ mà mình sẽ mặc bởi suy cho cùng thì cô cũng chỉ quen với những bộ đồ do Kuzuha chuẩn bị cho . Nhưng riêng bộ đồ này thì nó lại khác : Đó là một chiếc váy mỏng với hai dây màu trắng .

Và khi cô khoác nó lên nhờ sự giúp đỡ của bốn cô hầu gái thì trông cô thật khác biệt , có một tấm gương gần đó và khi cô nhìn hình ảnh cô được phản chiếu qua tấm gương kia . Trong khoảng khắc đó cô không nghĩ rằng bản thân mình lại dễ thương đến vậy , một người con gái đứng trước mặt với đôi mắt màu đỏ tuyệt đẹp cùng với mái tóc bạc trắng như ánh sao không ngừng tỏa sáng lấp lánh dù cho nơi đây chỉ le lói ánh sáng của vài ngọn nến , đi cùng với đó là chiếc váy hai dây dài màu trắng dài tới đầu gối ôm trọn tấm thân nhỏ nhắn mảnh mai kia, thoáng chốc cô đã suýt không nhận ra người con gái đứng trong gương kia chính là bản thân mình .

Ngây người ra một lúc bởi hình ảnh bản thân , rồi cô nhanh chóng rời đi theo sự chỉ dẫn của mấy cô người hầu đến nơi được cho là phòng ăn .

Hiện ra trước mắt cô là một phòng ăn rộng rãi với sự trang trí tinh tế đến từ chiếc thảm màu đỏ dưới chân , và một bản ăn hết sức trang nhã với những chiếc cốc thủy tinh ly uống rượu được trang trí cầu kì , dao muỗn nĩa đều được chuẩn bị đầy đủ và trên hết cả thứ thu hút ánh nhìn của cô vào lúc này là hình bóng của một người con gái với mái tóc ánh kim màu vàng đang ngồi ở đầu bàn bên kia cạnh một chiếc ghế đã được chuẩn bị sẵn có lẽ là dành cho cô .

Như mọi khi dù cho là vào lúc này vẻ đẹp kiều diễm của Elsee không hiểu sao lại thu hút ánh nhìn của Agre , ngay cả bản thân cô cũng không hiểu tại sao . Vẫn khoác trên mình bộ trang phục như mọi ngày , đôi mắt đỏ như máu đó đi kèm với mái tóc hoàng kim tỏa sáng lấp lánh trong bóng tối và đang cầm một chiếc cốc thủy tinh nhâm nhi thứ chất lỏng màu đỏ , và Agre không cần nói cũng biết đó chính là máu .

Trong khi vẫn còn đang đứng ngây ra một lúc , Elsee lên tiếng :

“Em còn đứng đó làm gì mà không lại đây ” (Elsee)

Chợt nhận ra mình đã đứng như vậy một lúc cô lúng túng bước chậm đến chỗ Elsee và khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn cách khoảng nửa cái bàn cô hơi dừng lại do sợ , cô sợ vì không biết Elsee sẽ định làm gì với mình nếu cô bước lại và ngồi vào chiếc ghế bên cạnh cô ta , vậy nên cô giữ khoảng cách và đứng yên ở đó .

“Lại đây nào cô dâu của ta .” (Elsee)

“Li . . Liệu tôi có thể ng ồ . . .i đây không .”(Arge)

Cô chỉ vào chỗ ngồi giữa cái bàn ăn .

“ Ta bảo lại đây , hay em không thích khi ta đang nói tử tế.”(Elsee)

Đột nhiên ánh nhìn của cô ta đang từ hiền dịu giờ quay phắt sang tức giận trong nháy mắt .

Agre run rẩy từ từ tiến đến gần chỗ Elsee , bởi cô không biết là liệu Elsee sẽ làm gì bởi cô ấy thật quá khó đoán .

Cho đến khi khoảng cách hai người còn khoảng một gang tay , Elsee bất chợt bậy dạy nắm lấy tay Agre và kéo về phía lòng mình .

““Hyaa”(Arge)

“Bắt được em rồi ”(Elsee)

Elsee ôm chầm lấy Agre và giữ thật chặt cô trong vòng tay của mình và lạ thay Agre không hề vùng vẫy như trước nữa .

Cảm giác được ôm ấp này tuy mang lại cho cô một cảm giác sợ hãi nhưng . . . cũng thật ấm áp .

Giờ đây xuất hiện một người mà có thể sẽ quan tâm chăm sóc đến cô và cô cũng đã từng nghĩ đến việc để Elsee chăm sóc mình suốt đời và có lẽ đó là một ý tưởng không tồi , chỉ có điều cô không thể hiểu được suy nghĩ và hành động của Elsee đối với cô là như thế nào .

“Hmm em không vùng vẫy như trước nữa ah , hehe ngoan lắm .”(Elsee)

“Uhm cô có thể nới lỏng tay ra được không , cô . . . ôm tôi chặt quá.”(Arge)

“Sao vậy , em không thích ah.”(Elsee)

“Không phải vậy chỉ là . . .” (Arge)

Cô thận trọng lựa lời vì không muốn làm Elsee nổi giận .

“Trước giờ chưa từng có ai . . . ôm tôi như thế này cả”(Arge)

Elsee thì thầm bên tai cô .

“Vậy ta là người đầu tiên nhỉ .”(Elsee)

“u . . uhm.” (Arge)

“Ái chà khuôn mặt em đỏ bừng lên hết rồi kìa dễ thương quá đi mất , ta càng lúc càng yêu em hơn rồi đó , coi nào quay mặt ra đây ta muốn được thấy nhiều hơn .”(Elsee)

“Em thật sự đáng yêu trong bộ đồ đó đấy, làm ta muốn hiếp em ngay bây giờ luôn” (Elsee)

Ngay khoảng khắc khi mà Elsee kéo mặt Agre lại gần mặt mình cô đã tưởng Elsee lại định hôn mình nên cô đã nhắm mắt lại .

Nhưng lạ lùng thay không có bất cứ điều gì xảy ra cả và cô từ từ mở mắt ra và thấy Elsee đang khúc khích cười .

“Hehe em tưởng là ta sẽ hôn em ư , hay là em muốn được hôn đến vậy.”(Elsee)

“Ah u wa khôn . . . không có .”(Arge)

Cô xấu hổ đến mức quay mặt đi không dám nhìn Elsee nữa .

“Thôi được rồi , ta không ghẹo em nữa chắc em cũng đói rồi nhỉ.”(Elsee)

Agre gật đầu và với một cái búng tay từ Elsee bốn cô người hầu bắt đầu bưng đồ ăn ra . Và chỉ trong nháy mắt chiếc bàn trống trơn lúc trước nay đã đầy ắp đồ ê hề và món nào cũng nhìn rất ngon .

Rõ ràng Vampire không cần ăn đồ ăn của con người, họ chỉ cần uống máu để sống, và Elsee cũng vậy.

Đồ ăn được đưa ra vốn dĩ không phải dành cho Elsee mà là để phục vụ cho Arge. Điều này không khiến cô cảm thắc mắc. Chắc hẳn là chuẩn bị dành riêng cho cô rồi.

“Cái này không có độc đâu nhỉ ?” (Arge)

“Nếu ta muốn giết em thì ta chẳng phải phí sức thế này đâu” (Elsee)

Nghĩ cũng đúng nên Arge từ từ lấy cái bánh donut cho vào miệng. Cảm giác thật dễ chịu sau khi tắm xong mà được ăn bánh. Thoáng chốc, dù nhẹ nhàng nhưng cô đã nở một nụ cười nhẹ.

*choang ( tiếng ly bể)

Một âm thanh vang lên trong màn đêm khiến Arge giật mình, đó là do Elsee đã vô tình làm rơi cái ly mà cô ấy đang cầm.

Trong thoáng chốc, ánh mắt Elsee như vừa chứng kiến một điều gì đó bất ngờ.

“Em….em mà cũng biết cười á ….” (Elsee)

“ ?” (Arge)

Bản thân Arge không hề biểu lộ cảm xúc từ khi còn là Ginji, vì sự ruồng bỏ của chính nơi mà mình sinh ra, chính cha mẹ cũng đã ruồng bỏ mình, cô dường như bị ức chế cảm xúc quá lâu để có thể mở một nụ cười cũng như rơi lệ. Thế nhưng mới gần đây thôi, nước mắt của cô đã rơi cho dù là trong hoàn cảnh đặc biệt, cảm xúc trở lại và đối với Arge thì “làm tình ” cùng Elsee đã vô tình giải tỏa sự ức chế bấy lâu nay của mình, và kết quả là một nụ cười mà Elsee là người đầu tiên được thấy nó ở thế giới này.

“Có lẽ thức với em hôm nay cũng làm ta mệt rồi, ta sẽ đi ngủ, còn em muốn làm gì thì làm trong phạm vi lâu đài thôi nhé, có phòng sách tầng trên cùng và nhà bếp ở cuối dãy, em có thể đọc sách hoặc gặp đầu bếp để kiếm ít đồ ăn vặt, em cũng có thể ngủ tại phòng sách hoặc phòng ngủ vừa nãy, đó là phòng ngủ của ta. Và đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn …” (Elsee)

Một ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu của Arge. Cô khẽ gật đầu, và cô cũng biết Vampire thường ngủ vào ban ngày.

Ngay sau khi Elsee rời phòng thì Arge nhanh chóng rời phòng ăn và lên tầng trên.

“Có lẽ sách không phải là thứ mình cần đọc vào lúc này, nhưng ít nhất mình phải tìm hiểu cái lâu đài này đã” (Arge)

Sau một thời gian đi lòng vòng và Arge nhận thấy cả một tòa lâu đài to lớn nhưng số người ở đây rất ít, chủ yếu là những maid đang làm việc như một cỗ máy.

“ Mình không muốn làm việc …”(Arge)

Cuối cùng thì chỉ còn lại 1 căn phòng cuối cùng, nơi đầu tiên sau khi cô tỉnh dậy, đó là phòng ngủ của Elsee cũng như là căn phòng mà cô đã có một đêm ân ái.

Nhẹ nhàng mở của và bước vào, Elsee đang nằm trên giường ngủ cùng con gấu bông màu trắng, một cảnh tượng khiến Arge ngạc nhiên và đứng nhìn như bị đóng băng.

“Cô ta mà cũng có lúc trông đáng yêu thế này ư.” (Arge)

Vốn dĩ Elsee cũng là một mỹ nhân, nhưng có lẽ do quá sợ hãi nên Arge đã không nhận ra được điều đó.

Giờ đây, cô có thể ăn thoải mái, ngủ thoải mái và không cần phải làm việc, thế nhưng cô vẫn quyết tâm rời khỏi đây.

Sau khi xác nhận Elsee đang ngủ say, cũng là lúc mà Arge hành động.

Trời vẫn còn sáng, cô đã dùng rèm cửa ở phòng sách để tạo thành một sợi dây leo xuống từ phòng sách.

Để đảm bảo cho sách không bị hỏng qua ngày tháng, nơi để sách phải là nơi thoáng khí và có ánh sáng, tức là phải có cửa sổ, và nó chỉ có thể dùng rèm để giảm bớt lượng ánh sáng chiếu vào. Đó có thể là 1 sai lầm của Elsee chăng. Đó ít ra là trong suy nghĩ của Arge.

Arge đã thoát ra bên ngoài và nhận ra tòa lâu đài nằm giữa 1 khu rừng rậm rạp, chỉ có tầng trên mới có chút ánh nắng chiếu vào là nơi cô leo xuống.

“Mình sẽ rời khỏi đây và tìm cách gỡ cái vòng bạc này tại một cửa hàng nào đó, ít ra bán nó cũng có chút tiền” (Arge)

Cô dự định rằng sau khi lấy lại sức mạnh sẽ tìm sự giúp đỡ từ những người mà cô quen biết nhằm cứu Kuzuha.

Cô tiếp tục chạy nhưng không thể ngờ rằng… một ánh mắt giận dữ đang theo dõi mình từ xa.

~end part 1~