Tôi hiện đang ở trong phòng thay đồ. Lý do là, nó dành cho trận đấu trưa nay. Mặc dù tôi gọi nó là một trận đấu nhưng..... cái này lại là một thứ thuộc dạng 'hiếm có khó tìm', khi mà khoảng 100 binh lính lại đi đánh nhau với một thằng bé 8 tuổi.
''Haa ~''
Tự ghét bản thân, đó là tôi hiện tại. Còn về lý do thì... tôi 'lỡ' tay đấm Sieg mất tiêu. Mặc dù tôi 'đã trở lại và lợi hại hơn xưa' trong một khoảng thời gian sau khi tung ra cú đấm đó, nhưng ngay lúc các giác quan của tôi trở về đúng vị trí của nó, tôi nghĩ rằng mình đã 'chơi' hơi quá.
Mà đúng vậy, có một phần trong tôi nghĩ rằng Sieg mới là người có lỗi vì đã tự ý làm những gì mình muốn mà không thèm hỏi đến ý kiến của tôi, nhưng nếu tôi nghĩ về nó theo một cách thông thường thì... tôi vẫn mới chỉ là một thằng bé 8 tuổi mà thôi. Nếu người ta khi ở tuổi đó thì chắc chắn họ sẽ dính phải một đống rắc rối ngay cả khi được cha mẹ mình tư vấn về tương lai của bản thân. Trong trường hợp này thì, có lẽ sẽ tốt hơn nếu để cha mẹ quyết định thay. Nếu xem xét vấn đề này ở góc độ đó, bên làm đúng là Sieg mới phải.
Sau cú đó, Sieg bất tỉnh nên bị đưa đến trạm xá. Bầu không khí của phòng ăn trở nên kỳ quái và cuối cùng nó bị bãi bỏ.
......... Còn Hiệu trưởng thì.... bả đứng đó cười to từ đầu đến cuối luôn.
Tôi được dẫn đường đến phòng thay đồ để chuẩn bị và cứ thế cho đến giờ.
''Như mình nghĩ, mình phải xin lỗi thôi.''
Tôi đang trầm tư một mình thì nghe thấy tiếng gõ cửa phát ra
''Là em, Alexia đây. Lei, em vào được không?''
Hả, Alexia-sama đến à
''À, vâng! Được mà!''
Tôi trả lời như thế, và Alexia-sama bước vào. Xem ra Helen-san cũng đi cùng cô ấy.
''Ah, Lei. Anh cảm thấy thế nào?''
''Chà, tàm tạm thôi. Bây giờ thì cứ làm hết sức mình thôi.''
''Em hiểu rồi. Mà, vì đó là Lei nên em cũng không phải lo lắng làm gì, dẫu vậy..... À mà Margrave cũng đã tỉnh lại lúc nãy rồi. Hiện tại thì ngài ấy đang được điều trị.''
''Vậy sao. Tôi nghĩ mình đã hơi quá đà. Với chuyện đó, ít ra thì tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút chút.''
Sau khi tôi nói xong, Alexia dường như có gì đó khó nói. Chuyện gì vậy?
''Lei. Danh hiệu mà Margrave đã nhắc đến là gì vậy? Rằng anh sẽ bị lôi vào cuộc xung đột lục địa sắp tới.''
Aa, ra là cái đó huh. Nhớ lại thì, ổng có nói là ổng chưa nói gì về cái đó với Alexia-sama và Helen-san.
''Nếu là thế thì cứ nhìn vào bảng trạng thái của tôi là được.''
Tôi nói vậy rồi phô bảng trạng thái của mình ra
=========================
Leivelt・Runwalker・8 tuổi・Nam・Levelー
Chức nghiệp: Đệ tử (Đã tốt nghiệp)
Thể lực: 1740
Ma lực: 2470
Sức mạnh: 1560
Nhanh nhẹn: 2040
Đề kháng vât lý: 1020
Đề kháng ma thuật: 910
Danh hiệu: Goddess Astell’s Observation Target・The One Without Limits・The One That Difficulties Visits・Genius Magician・The One Loved By The Lightning Spirit ・Protector・The One Who Overcame the Large March・Harem Machine(Potential) (Cỗ máy Harem (Hàng tiềm năng))
Skill: Thương thuật Level 5・Kiếm thuật Level 3・Ma thuật sét Level 6・Ma thuật gió Level 5・Ma thuật nước Level 3・Ma thuật lửa Level 2・Ma thuật đất Level 2・Ma thuật ánh sáng Level 3・Ma thuật bóng tối Level 2・Ma thuật sinh mệnh Level 3・Bền bỉ Level 5・Cường hóa cơ thể Level 5・Phát hiện hiện diện Level 4・Cảm nhận ma lực Level 3・Lễ nghi Level 4・Language (Continental Language) Levelー
==========================
Mặc dù không được nhiều như cuộc 'đại quân' lúc trước nhưng mà trạng thái và kỹ năng đều đã tăng lên.
........ Mà hình như ở đó có một cái không nên có thì phải, oi oi.
Alexia-sama và Helen-san sau khi nhìn thấy bảng trạng thái của tôi thì cả hai đều há hốc mồm đầy ngạc nhiên. Này cả hai người, hai người có biết rằng mình đang tự làm xấu đi khuôn mặt xinh đẹp của bản thân không vậy.
''Kh, không thể nào. Giá trị trạng thái và số lượng kỹ năng đến mức đó ở tuổi này ư. Chỉ tính riêng giá trị trạng thái thôi thì cũng đã ở lớp chỉ huy rồi. Còn hơn thế nữa, không có giới hạn.......''
''Còn điều mà Margrave đã nói đến là 『The One That Difficulties Visits』huh...... mà hiển nhiên thôi, sau khi nhìn thấy danh hiệu này, chẳng có gì lạ khi Margrave nghĩ về chúng theo hướng đó. Nó rõ ràng như thế Nữ thần Astell đang bảo là 'hãy chuẩn bị sẵn sàng cho tương lai đi' ''
''Xin lỗi, vì đã che giấu nó. Có những danh hiệu và nhiều thứ khác nên tôi không thể dễ dàng đem nó ra để nói với người khác được. Alexia-sama này...''
Tôi phải xác nhận lại
''Nn? Có chuyện gì sao?''
''Vì người đã nhìn thấy danh hiệu này, nên tôi muốn xác nhận lại một chuyện. Người... người có thực sự mang ý định sẽ ở bên tôi không? Như Chichiue đã nói, có lẽ từ bây giờ trở đi, tôi sẽ bị kéo vào rất nhiều thứ. Có thể sẽ phải trải nghiệm những nỗi đau, đôi khi phải đối diện với tử thần. Dẫu vậy, người vẫn ở cũng tôi sao? Ngay bây giờ, người vẫn còn thời gian để lựa chọn.''
Tôi nhìn thẳng vào Alexia-sama, thật chăm chú. Ngay sau đó, Alexia-sama nở một nụ cười thật lớn.
''Fhun, mình đã bị coi thường rồi! Anh nghĩ rằng em sẽ mất đi quyết tâm của mình chỉ với chút chuyện cỡ đó thôi hả. Nghe đây, em đã quyết trọn đời bên anh rồi! Không đời nào em lại từ bỏ chỉ với chút khó khăn cỡ này đâu! Lei. Em sẽ mãi gắn bó với anh ngay cả khi anh có nói không đi chăng nữa! Được chứ, chồng yêu của em!''
Alexia-sama nói thế và 'Chuuu!'. Cô ấy hôn lên má tôi.
Ahaha. Vậy ra, tôi mới là kẻ ngây thơ hử. Với nó, tôi sẽ phải củng cố quyết tâm của chính mình.
''Tôi hiểu rồi. Vậy thì từ giờ trở đi, xin em hãy chăm sóc cho tôi nhé, Alexia.'' (Lei bỏ kính ngữ)
Nói rồi, chỉ trong nháy mắt, khuôn mặt của Alexia trở nên đỏ bừng.
''Đợi.. đợi một chút, đột ngột bỏ đi kính ngữ như thế... không phải nó làm em cảm thấy xấu hổ đâu nhé. Chỉ là trái tim em vẫn chưa sẵn sàng thôi.........''
Ngay cả khi để lộ vẻ xấu hổ của mình thì cô ấy vẫn rất dễ thương. Bên cạnh cô ấy
''Le.. Lei-kun, hãy cứ dựa vào tôi nữa. Mặc dù tôi không thể chiến đấu được nhưng tôi lại làm rất tốt trong việc điều tra cùng với những thứ tương tự vậy!''
''Được! Cảm ơn nhé, Helen-san!''
Tôi nói lời cảm ơn của mình và rồi cách nhìn của Helen-san liền khác đi, thêm nữa là khuôn mặt của cô ấy cũng trở nên đỏ bừng. Gì thế nhể.
''Helen. Đúng như tôi nghĩ, cậu......''
''C.. chuyện gì vậy, Alexia-sama.''
Có lẽ nó là thứ gì đó mà chỉ riêng hai người họ mới hiểu được.
Ngay sau khi tôi tự nhủ thế, một tiếng gõ cửa được vang lên.
''Leivelt-sama. Việc chuẩn bị đã sẵn sàng, thế nên ngài làm ơn hãy đến đó đi ạ.''
Oops, đã đến lúc rồi hử.
''Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đến đó ngay.''
''Lei.''
''Lei-kun.''
''Được rồi, Alexia, Helen-san. Tôi đi đây.''
Giờ thì, đi thôi nào!
=======================================
Orcblog: Tuần này bận cực, viết sấp mặt mới được có nhiêu đây với một chap lỡ dỡ nữa thôi, nên để đó ném vào tuần sau luôn vậy. À còn cái bảng trạng thái thì trừ cái đống danh hiệu ra thì mình quyết định dịch hết sang tiếng việt luôn cho gọn. Chỉ thế thôi.