"Chưa vào chưa biết trường Y, vào rồi mới biết là thi suốt ngày
Nếu mà biết trước thế này, ta thà bỏ học, đi cày cho xong~" :V
1 buổi rưỡi hết một quyển sách 2 cân, 1 slide 60 trang tia trong 15', 2 ngày 1 deadline seminar :\
Biết là đang kể khổ, nhưng lý do ra chap muộn đấy các bác ạ
--------------------------------------------------------------------------
Souei và Laplace vẫn đang thăm dò lẫn nhau, cố tìm ra sơ hở của đối phương.
Hai bên rơi vào thế khóa sau vài lần ăn miếng trả miếng.
Những lưỡi dao vô hình mà Laplace ném ra lúc đầu xuyên thẳng qua người Souei.
Laplace những tưởng đã giết được Souei, nhưng đó thực chất đó chỉ là một phân thân của cậu mà thôi.
Souei vẫn đang hết sức cảnh giác.
Với kẻ địch lần đầu tiên gặp như tên này thì cậu không thể bất cẩn được.
Chưa cần biết là đang thắng thế hay không, kẻ địch mạnh hay yếu, cứ phải đề phòng cái đã.
「Đây là cách ngươi chiến đấu sao? Nếu dùng sức mạnh này mà chiến đấu một cách sòng phẳng thì ngươi cũng đã rất khá rồi.」
「Hahaha, wá khen, nhưng tui làm trò dzui dzui là được rồi.
Cơ mà.... Anh giai cũng khó chịu ghê à.
Tui uýnh dzì tui có cách dzít anh, nhưng chủ íu màu mè là chính thôi à.
Tui linh cảm đúng mà, đánh nhẽ phải rút lui ngay mới đúng.」
Laplace thủ sẵn vài con dao trong tay, làm bộ lắc đầu ngán ngẩm.
Miệng nói thì vậy, nhưng hắn vẫn đang hớn hở cười cợt.
Đúng như tên gọi của hắn, hề Vui vẻ Laplace, hắn tận hưởng việc chém giết và coi đó như lẽ sống của mình.
Hắn giết hết tất cả phân thân của Souei trong lúc tìm cơ thể thật của cậu.
Laplace đang phân tích bước sóng của lượng ma tố mà Souei giải phóng để ghi nhớ chúng.
「Ô, tài tình ghê. Vậy là hổng có táy máy bừa bãi được rùi ha.」
Một phân thân phát nổ ngay khi bị mũi dao của Laplace chạm vào.
Có vẻ lưỡi dao này là một quả bom được ngụy trang thành.
Và chưa hết, đây còn là bom tinh linh. Nó mang đủ 7 thuộc tính, có khả năng khắc chế cả Ma hệ và Thánh hệ.
「Hehehe. Chị hai cũng có đủ thuộc tính nên tui cũng được hưởng ké tí chút đó mà.
Nói thiệt là mấy ngừi làm sao thắng được một ngừi như thế.
Anh giai đằng kia cũng ghê đó, nhưng mà đầu hàng lun thì đỡ xí hổ hơn, đúng hôn?」
「Ngươi thực sự nghĩ vậy sao?」
「–––ờ, chắc thế? Ây cha, chắc tui cố giữ chân anh giai thui.
Tui còn hổng biết mớ phân thân này là thiệt hay giả nửa à–– có khi là thiệt hết củng nên–– mấy anh dùng phân thân phức tạp lắm.
Mà đó, kể cả tui hông biết ai thiệt ai giả, nếu tui rải mớ bom wanh chổ này thì anh giai củng có làm gì được đâu?」
Tất cả những lưỡi dao của Laplace đều đã được ngụy trang bởi Unique Skill『Kẻ bịp bợm』.
Và suy nghĩ thật không như lời hắn nói, tất cả chúng số bom được rải ra đều là bom tinh linh,
Không nghi ngờ gì nữa, hắn muốn giết Souei.
「Hừ. Muốn bao vây ta sao? Nếu ta đi tới nơi khác thì mấy quả bom này có là gì.」
Nói rồi, Souei dùng『Thao túng không gian』để dịch chuyển khỏi đó.
Đúng như Laplace muốn.
「Hahahaha! Này anh giai, coi bộ anh củng bất cẩn ghê.
Những quả bom tinh linh này đả được đặc chế để phát nổ dzây chuỳn khi phát hịn ra chấn động không gian đó.
Chúng nó sẻ rồng rắn kéo nhao theo vô chổ đó rùi nổ cái bùm luôn.
Thế rùi không gian bị ảnh hưởng nên anh giai củng vạ lây, đáng sợ lắm ớ.
Ây mà, anh giai thua chẳng wua là vì hông nhận ra bị tui gắn dzây rối dzô ngừi là chánh thui.」
Laplace quấn lưỡi dao lại bằng một sợi cước và xoắn nó quanh người Souei.
Không chỉ vậy, hắn còn khiến nó liên kết với những con dao khác gần đó, làm chúng phản ứng với những chuyển động của các phân thân.
Thực ra mà nói, kể cả Souei không dịch chuyển mà chọn cắm đầu vào mấy quả bom thì hắn cũng chẳng quan tâm.
Bởi đại sảnh đã tan tành gần hết, đem theo Tear và Footman trốn đi chẳng phải việc khó.
Laplace căn giờ để đùa bỡn với đám bom trước khi chúng nổ.
Bằng Unique Skill『Tiên tri』, hắn đã thấy rõ cảnh tượng Souei bị nhấn chìm trong vụ nổ.
Laplace không buồn kiêng nể gì nữa, hắn liên tiếp tấn công, chắc mẩm rằng mình sẽ giết được Souei.
Laplace cười lớn, sung sướng vì kế hoạch đại thành công.
「Ngươi đang vui thế này mà cắt ngang thì thật không phải, nhưng xin thứ lỗi, chúng ta kết thúc tại đây thôi.」
Từ sau lưng, một giọng nói sắc lạnh vọng tới tai Laplace.
Và rồi khi một mũi kiếm trồi lên từ ngực hắn, Laplace đã không khỏi ngỡ ngàng.
Laplace vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra.
「Không thể n...」
Hắn lầm bầm vài từ ngớ ngẩn.
Nhưng sự thật lại không khó hiểu tới vậy.
Ngay từ đầu Souei đã ẩn mình trong bóng tối.
Thứ bị bom nổ không phải cơ thể thật, mà chỉ là một phân thân mà thôi.
Cậu đã tìm tọa độ lâu đài của Leon qua "Đôi mắt mặt trăng" của Ultimate Gift『Vua Mặt Trăng Tsukuyomi』để dịch chuyển thẳng vào trong kết giới.
Sau đó Souei ẩn thân bằng năng lực『Thao túng định luật (Bóng tối)』và dùng hiệu ứng "Nhất kích tất sát" để đột kích Laplace.
Souei không ngây thơ như Benimaru, đây mới là phong cách của cậu.
Đột nhiên––
「Hầy, hổng bít sao lun...... ai ngờ được thằng em mình lại dzẹo nhanh dữ dzầy––」
「Anh em, cái gì? Mu!?」
Phản ứng lại sát khí của hắn, Souei nhảy vội sang một bên.
Cậu có cảm giác không lành, đồng thời nhận thấy có nguy hiểm.
Liền sau đó, xác Laplace nổ tung, khiến mớ dao trong người hắn văng ra tung tóe.
Chỉ cần Souei né chậm hơn một chút xíu nữa thôi, cậu sẽ dính đòn, và khó lòng toàn thây được.
「Đùa chút zhị thui~! Anh giai có tin tui có em thiệt hôn dzậy?
Thui, tui kể thiệt, tui cũng bít làm trò giống anh giai đó.
Chánh ra mà nói ớ, tui cũng định uýnh lén như anh giai ban nẫy mới làm ớ, nhưng mà hổng có được, nên là tui mới phải lộ bài à nha.
Ây cha~ lâu, lâu lắm rùi tui mới mất một phân thân đó nghen!」
Laplace trơ trẽn huênh hoang, hắn vẫn đang âm mưu một đòn đánh lén.
Hắn nheo mắt lại, rồi cười.
Đó là cách Laplace lôi kẻ khác ra đùa cợt, đúng như bản tính của hắn.
Lạc đề sang Clayman, kẻ được gọi là Bậc thầy rối một chút.
Laplace chính là người đã dạy cho Clayman. Hắn có hắn một hình nhân yểm phép giống hệt mình, hoạt động bằng một hệ thống điều hành độc lập.
Và, mục tiêu để hắn xuất đầu lộ diện––
「Ui dzâ, lâu lớm rùi tui mới phải đụng tay dụng chân nhìu dzậy ớ.
Ban nãy anh giai coi thường tui, giờ tui sẽ cho anh nếm mùi đây. Chuẩn bị tinh thần đi là dzừa.」
「Ngươi mới là kẻ phải chuẩn bị. Đáng lẽ ngươi không nên có cái ảo tưởng rằng mình đủ sức đánh bại ta mới phải, hãy cứ cúp đuôi mà trốn đi thì hơn.」
Trận chiến rơi vào thế giằng co căng thẳng.
--
Benimaru và Kazaream đã phá nát kết giới của Mizari từ lâu, và dĩ nhiên, hàng thủ của thành phố chẳng thể giữ nổi họ, lúc này trận đấu đã chuyển lên tận không trung.
Cậy có nguồn năng lượng khổng lồ, Kazaream vồ vập tấn công Benimaru.
Về bản chất, trận chiến của các thể sống tinh linh là quá trình mổ xẻ bản chất năng lượng của đối phương. Người thắng sẽ là kẻ làm cho đối thủ mất nhiều năng lượng và giá trị tồn tại nhất.
Và Ultimate Skill của Kazaream lại quá hợp cho việc đó, hắn khôn khéo tận dụng tối đa năng lực ấy để làm Benimaru kiệt quệ càng nhanh càng tốt.
-Nhưng không. Thực ra hắn chỉ đang tự huyễn hoặc như vậy mà thôi.
「Ôi chà, thế nào!! Sao không đánh trả đi!? Ban nãy đang hùng hổ lắm cơ mà?」
Kazaream chỉ chăm chăm dùng duy nhất độc chiêu của hắn mà thôi, tích tụ năng lượng vào hai quả đấm, dội tới tấp vào người Benimaru.
Kazaream tin rằng, với Ultimate Skill『Vua Chi Phối Melchizedeck』này, dù có là Bát Tinh Quỷ Vương cũng không đủ sức đối đầu với hắn.
Và hiện thực rõ ràng ngay kia thôi, với hắn bây giờ thì tên Leon đó có khác gì trẻ ranh đâu chứ.
Rồi còn cả Mizari, dẫu lớn lối thuyết giáo là vậy, nhưng cũng chỉ là thứ bỏ đi, một đòn cũng không chịu nổi.
Hẳn là thế rồi.
Với năng lực tối cường『Thánh Ma đồng nhất』này, dù là Thánh hay Ma, Thiên sứ hay Ác quỷ, tất cả đều sẽ thành một, với nó trong tay, hắn tin chắc rằng chẳng thần thánh hay quỷ dữ nào đáng mặt ngang hàng với mình nữa.
Xét cả về ‘lượng’ hay ‘chất’ thì mức năng lượng của Kazaream đều vượt trội hơn, lý nào mà hắn lại thua được chứ?
Hắn thừa sức chặn đòn thánh kích của Leon hay ma lực của Mizari mà vẫn thừa dư dả để phản công được.
Cứ đà đó, dù Kazaream không buồn động tay thì kẻ địch cũng tự lăn ra chết thôi.
Đó là hệ thống phản pháo mà Kazaream nghĩ ra.
Nhưng dĩ nhiên, khi hắn tấn công thì cũng sẽ chịu chung cơ chế này.
Nhưng hắn chỉ cần để sự mệt mỏi tự tích lũy mỗi lần kể địch tấn công mà thôi, năng lượng của hắn sẽ được dùng để bào mòn kẻ địch.
Trừ khi đối thủ mang mức năng lượng vượt trội, chiến thuật này đảm bảo hắn sẽ tất thắng.
Là một Thiên Tướng, hắn nắm giữ sức mạnh hàng đầu, lúc này, Kazaream tin rằng không còn ai bì được với hắn nữa.
「Sao vậy!! Bắt ta phải nghiêm túc rồi mà lại nghệt ra là thế nào? Bây giờ mới nhận ra sự vĩ đại của ta thì muộn quá rồi.
Thật ngu xuẩn. Giá như ngươi đừng cản đường ta thì đã sống được thêm ít lâu nữa rồi.
Ta muốn thấy tên Leon khóc lóc van xin càng sớm càng tốt, nên ta sẽ giết ngươi sớm thôi.」
Kazaream định bụng sẽ xử gọn Benimaru, hắn bật cười man rợ.
Sự sung sướng khi có được sức mạnh mới đã khiến hắn mù quáng tin rằng mình là vô địch.
Cũng đúng thôi, nó là một năng lực rất mạnh, Kazaream nghĩ vậy cũng dễ hiểu.
Tuy nhiên, lối nghĩ ấy lại vô cùng khờ khạo.
Hắn chắc mẩm rằng năng lực này là mạnh nhất, toàn diện không có yếu điểm. Vậy nên hắn đã tự tin thái quá.
Do đó, hắn ta đã hoàn toàn không nhận ra.
Những đòn tấn công của hắn từ nãy tới giờ hoàn toàn không xi nhê gì với Benimaru.
「Ora ora ora ora! Nhận lấy, nhận lấy!!」
Rồi hắn đã quá say máu,
「Ngậm mẹ mồm mày vào!」
Benimaru gửi trọn nắm đấm vào giữa mặt Kazaream.
「Buboaa!!」
Lãnh một đòn, Kazaream gần như mất hết ý thức trong chốc lát
「Ớ, hở, a, ha!?」
Kazaream ngơ ngác giương mắt nhìn Benimaru.
Benimaru cũng thương hại nhìn lại, dội lên đầu hắn một gáo nước lạnh.
「Ngươi đánh đấm nãy giờ chẳng có tác dụng gì đâu.」
Cậu ta nói.
Kazaream vẫn chưa hiểu Benimaru nói gì.
Mà, chắc nó nói đúng thật.
Kazaream cho rằng năng lực của hắn là mạnh nhất, bởi cho đến giờ, hắn vẫn chưa gặp ai mạnh hơn.
Cộng thêm việc đối thủ không chịu ảnh hưởng từ năng lực ấy là một hiện tượng hắn chưa bao giờ tưởng tượng ra được.
「Bớ, bớt đùa đi! V, vớ vẩn!!
Đâ, đây là…… Ta hiểu rồi! Lừa, ngươi đang lừa ta!
Hahaha, đồ xảo trá. Còn lâu ta mới mắc bẫy!」
Kazaream tự huyễn hoặc bản thân.
Hắn ngưng tụ năng lượng vào hai lòng bàn tay, thủ thế chuẩn bị tiếp tục tấn công Benimaru.
「Ngươi tới số rồi.
Dù có lừa được ta thì với sức mạnh này, ngươi cũng chẳng còn hi vọng nào đâu.
Thật- đáng tiếc! Tên ngốc như ngươi chẳng thể hiểu nổi đâu.」
Kazaream cười khểnh, dần bình tĩnh lại, hắn lại cảm thấy luồng năng lượng trong tay mình đáng tin như trước.
「Vĩnh biệt. Có trách thì hãy trách chính sự vô dụng của ngươi đi! Arc Depression!!!」
Hắn bắn ra một luồng sóng chết chóc, bất kì ai trúng chiêu đều sẽ nhanh chóng bị vắt kiệt năng lượng. Dù có dùng tốc độ gấp nhiều lần âm thanh thì cũng khó lòng tránh được, thứ năng lượng chết người ấy đang bắn thẳng về phía Benimaru.
Thế nhưng, mặt Benimaru không có vẻ gì là lo lắng, cậu ta nắm chắc thanh katana “Hồng Liên” đỏ thẫm trong tay, bình thản dương kiếm.
「Ngươi biết không? Tốc độ cũng là sức mạnh, nói cách khác––」
Vung thanh bảo kiếm, Benimaru đánh bật đòn tất sát của Kazaream đi và đốt trụi nó bằng Ngọn lửa phục sinh.
Đáng lẽ cậu đã có thể phản công ngay lúc ấy, nhưng Benimaru lại thong thả thu kiếm về.
Bởi cậu đã quyết định sẽ dùng đòn tiếp theo để kết liễu Kazaream.
「Hả? Hử?」
Kazaream quá đỗi ngỡ ngàng, mắt hắn trợn tròn như thể sắp rơi ra ngoài tới nơi.
Chính hai con ngươi của hắn vừa chứng kiến một sự vô lý tới mức bộ óc không thể xử lý kịp.
「Chà, tấn công lù đù kiểu đó thì còn khướt mới bắt kịp được ta.
Nói cách khác, vô dụng thôi.
Ta có thể khen ngươi duy nhất chỉ một điểm thôi, đó là ngươi rất nhiều năng lượng, nhiều hơn cả ta nữa.
Nhưng về chất lượng, rõ ràng là ta vượt trội hơn.
Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Hiểu chưa?
Hiểu rồi thì chết đi! "Tăng Cường Gia Tốc"!!」
Sự kinh ngạc của Kazaream đã vượt quá ngưỡng và bắt đầu rơi vào trạng thái hoảng loạn, toàn thân hắn cứng đờ không hề nhúc nhích nên đã lãnh trọn chiêu thức của Benimaru.
Tia sáng đen mang hình dáng một con rồng, chuyển động như tự có ý thức, lao tới nuốt chửng phân nửa thân người Kazaream.
Đúng như Benimaru đã nói, bản chất của luồng năng lượng vừa được giải phóng ấy quá sức kinh hoàng và tàn bạo.
Nguyên do của nó thì phải truy ngược lại từ dòng sức mạnh hư không mà chủ nhân hằng yêu kính của cậu, Đại Chúa Quỷ Rimuru sở hữu.
Thông qua hành lang linh hồn, trong số các thuộc hạ của Rimuru đã có những người chạm tới được bản chất của hư vô.
Thế nên cũng chẳng lạ gì khi Benimaru có thể bình thản đánh bật đòn tấn công vừa là Thánh vừa là Ma của Kazaream.
Nó chẳng thể vượt qua được rào cản là chất lượng năng lượng giữa hai bên và bị trung hòa mất.
Dẫu chẳng thể so được với bản gốc còn nhanh và mạnh hơn nhiều của Rimuru, đây vẫn có thể coi là nước cờ kết liễu.
Nếu xét tổng thể, có thể coi rằng Benimaru đã làm rất tốt rồi.
「Chậc. Mình vẫn chưa điều khiển cái này thành thục được.」
Benimaru lầm bầm.
Sức mạnh thì khỏi phải bàn nữa, nhưng dộ chính xác lại chưa được như ý.
Kỹ thuật này được Rimuru hướng dẫn cho Benimaru phỏng theo chiêu tất sát Cardinal Acceleration của Chước Nhiệt Long Velgrynd.
Benimaru không giống Velgrynd, cậu không phải một thể sống tinh linh nguyên bản có nồng độ ma tố cực cao như cô, Benimaru chỉ vừa mới hoàn thành quá trình tiến hóa, vẫn còn quá sớm trước khi cậu có thể hoàn thiện chiêu thức này.
Nhưng Ultimate Skill của Benimaru là『Vua Mặt Trời Amaterasu』, có bản chất là khả năng kiểm soát ánh sáng và nhiệt lượng, cậu có thể học hỏi rất nhiều thứ từ những năng lực của Velgrynd.
Hay đúng hơn, phải là––
(Chỉ là đoán bừa, nhưng có lẽ năng lực mình thừa hưởng của Rimuru-sama thực chất đến từ Velgrynd-sama cũng nên.)
––Benimaru cứ tạm coi như vậy đã.
Và có lẽ–– Zegion, rồi cả Ranga và những còn lại, có lẽ cũng nhận được chút ít của Veldora-sama.
Thế còn Diablo,
(Năng lực tên đó nhận được, có vẻ trực tiếp bắt nguồn từ Rimuru-sama thì phải.)
Cậu nhớ lại kẻ đã khiến cậu chật vật dưới Mê Cung không biết bao nhiêu lần.
Họ không thể chết khi còn trong Mê Cung, nên Benimaru và Diablo đã thực chiến hết lần này tới lần khác.
Và kết cuộc luôn là Benimaru thảm bại.
Trừ khi ở nơi công cộng, ví dụ như lần ở đấu trường chẳng hạn, Diablo chẳng bao giờ nương tay với dối thủ.
(Thôi, biết được tận cùng sức mạnh của hắn ta cũng tốt lắm rồi, tên đó, lần tới nhất định sẽ có ngày mình đánh bại hắn!)
‘Kufufufufu’. Benimaru đột nhiên thấy lạnh gáy khi nhớ lại điệu cười của Diablo.
Benimaru đã để ý, dạo gần đây tên đó toàn giả ngây trước mắt Rimuru.
Nhưng nói là vậy, có khi trái với những gì cậu nghĩ, nhưng chính Benimaru mới là người thân với Diablo nhất nên mới chỉ ra được bản chất thật của hắn ta.
Cố ép bản thân nghĩ vậy, Benimaru đưa ánh mắt trở lại nửa thân mình đang dần rơi xuống của Kazaream, tiến tới để kết liễu hắn.