Melhis, thư ký của Godama, kinh hãi tột độ.
Ả còn chưa theo kịp cái cảnh tượng khủng khiếp vừa xảy ra.
Diablo đã hoàn toàn vượt xa trí tưởng tượng của Melhis.
Ả đã theo dõi Diablo từ phòng giám sát theo lệnh hiệu trưởng Godama...
Và kết quả đo năng lượng không nhầm lẫn gì nữa, là 7,000.
(Thấp hơn mình nghĩ. Ông ta sẽ tự lo liệu được thôi.)
Vừa nghĩ, ả báo cáo lại cho Godama.
Nhưng cuối cùng lại dẫn tới thảm cảnh đang diễn ra ngoài kia.
Melhis luôn giám sát liên tục nên vẫn nắm rõ tình hình.
Tuy nhiên sự việc đó đã đập tan hoàn toàn thường thức của ả.
Kẻ Hủy Diệt mà chúng tự hào là những cỗ máy với mức năng lượng cực khủng, lên tới con số 15,000.
Với quân số tận mười ba con.
Một lực lượng áp đảo, và quá dư thừa chỉ để xử lý mỗi mình Diablo.
Vào khoảng khắc Diablo sập bẫy, Melhis đã chắc mẩm rằng Godama sẽ thắng.
Nhưng trái lại, chính Diablo, kẻ với mức năng lượng chỉ 7,000, đã dễ dàng nghiền nát toàn bộ Kẻ Hủy Diệt.
Và điều khiến ả sốc hơn cả.
Khi ả quan sát và thu thập dữ liệu chiến đấu qua màn hình, thì phát hiện ra rằng mức năng lượng của Diablo không hề thay đổi.
Nhưng để con số vẫn giữ nguyên suốt khoảng thời gian đó―― thì cực kỳ bất thường.
Chẳng hạn, một cú đấm của Kẻ Hủy Diệt sẽ mang mức năng lượng dưới 15,000.
Qua khảo nghiệm thực tế, họ đo được mức năng lượng này dao động trong khoảng 0.2%.
Kết quả này không có gì đáng ngạc nhiên, bởi năng lượng là tổ hợp toàn bộ năng lực của một người.
Vận động, phản xạ, sức tấn công, sức chịu đựng, tâm trí, sức mạnh tinh thần, may mắn (yếu tố bất định), tất cả cùng hòa trộn tạo thành nên năng lượng tổng.
Lượng năng lượng sử dụng trong mỗi đòn tấn công là rất thấp, từ trước khi tiến hành nghiên cứu họ đã biết.
Tuy nhiên.
Con số năng lượng đo được từ Diablo luôn là 7,000.
(Không thể nào... vô lý!! Thật hoang đường. Không đời nào ta chấp nhận một chuyện lố bịch thế này!!)
Một khi đã dấn thân vào con đường nghiên cứu, ta phải chuẩn bị tinh thần khi thế giới quan sụp đổ.
Nhưng, những số liệu trước mắt ả đã chứng minh kết quả ấy là thực.
Với một kẻ có thể kiểm soát năng lượng ở mức Tối Đa mọi lúc, thì dù đối có mức năng lượng gấp mười lần đi chăng nữa cũng đừng hòng có cửa đánh lại.
Đối mặt với hiện thực này, làm sao ả có thể giữ nổi bình tĩnh chứ.
Melhis ngày thường luôn giữ một cái đầu lạnh, nhưng giờ ả thực sự rơi vào hoảng loạn. Song ả đã kịp trấn tĩnh và tự nhủ phải chuồn càng nhanh càng tốt.
Vào lúc đó, Melhis đã bỏ rơi Godama.
Không, đúng hơn là ả toan đem Godama là vật thế mạng để câu giờ chạy trốn.
Không chút do dự Melhis lập tức rời đi mà không chứng kiến kết cục của Godama.
Vì thế ả không nhận ra.
Đáng ra ả mới là người đang theo dõi, ấy vậy mà, ác ma với đôi đồng tử đỏ máu ngước nhìn lên màn hình với một nụ cười xảo quyệt.
Số phận của Melhis đã được định đoạt ngay từ khi chọn trở thành kẻ thù của Diablo.
◇◇◇
Melhis sợ bị truy đuổi nên chạy trốn hết sức cẩn trọng.
Đối với Melhis, Godama chẳng phải cấp trên đáng kính gì mà cũng chỉ là một con tốt thí mạng.
Vì thế ả không hề hối hận khi quay lưng với hắn.
Điều quan trọng trước mắt là tự bảo vệ bản thân và tẩu thoát tới nơi an toàn.
Ả phải sớm loan tin cho những người khác. Hiện giờ chúng đã biết tung tích của hội Magnus, nếu không liên lạc được thì sẽ rất tệ.
Trong lòng Melhis đầy những lo âu.
Nhưng, ả vẫn giữ được bình tĩnh và đề cao cảnh giác, ít nhiều gì Melhis cũng là một chiến binh hạng nhất.
Khi trời đã khuya, ả mới đến căn cứ bí mật của quân Cách mạng.
Chỉ chưa đầy một ngày trời mà bộ dạng ả đã khác hẳn đi.
Những kẻ ra đón ả nhận thấy điều bất thường lập tức chạy lại hỏi, mặt mũi tái mét.
「Ngài Melhis, có vấn đề gì sao?」
「Chuyện gì đã xảy ra?」
Melhis giơ tay ngắt lời đồng bọn, rồi mở miệng.
「Hiệu trưởng Godama đã bị Diablo bắt giữ. Có khi ngài ấy chết rồi cũng nên. Theo quy định chung, tôi đã ưu tiên bỏ trốn và chia sẻ thông tin thay vì giải cứu đồng chí Godama.」
Ả buông một tiếng thở dài.
「Cái gì?!」
「Lẽ nào ngài Godama đã...」
「Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Tình hình ra sao rồi?」
Bọn họ hỏi tới tấp.
Ngay khi Melhis chuẩn bị trả lời――
「Trật tự!」
Tiếng hét đến từ kẻ quản lý nơi này.
Khoác trên người áo choàng trắng, tinh anh bậc nhất "Liên minh Giải phóng Nhân loại"―― hội Hiệp sĩ Vinh quang.
Một số ít theo chủ nghĩa Thỏa hiệp và Ôn hòa, nhưng đa phần đều đứng về phe Cách mạng. Cũng bởi, thành quả nghiên cứu của Godama và Melhis đã giúp họ dung hợp và kiểm soát Ác ma.
Hơn nữa, bản thân Melhis cũng là thành viên của hội Hiệp sĩ Vinh quang, cũng có một con quỷ trú ngụ bên trong.
Nói cách khác, Melhis có thể coi là người đã ban cho các Hiệp sĩ Vinh quang sức mạnh của Ác ma.
「Ngài Melhis, sao chuyện này lại xảy ra dù ngài có mặt ở đó?」
Một hiệp sĩ hỏi Melhis.
Mọi người xung quanh cũng dần bình tĩnh lại và yên lặng lắng nghe.
Melhis gật đầu, rồi kể lại tất tần tật những chuyện đã diễn ra.
「Được rồi, tôi sẽ kể. Nhưng mà ít nhất phải có hai người canh gác. Chúng ta nên cẩn thận hơn.」
Nghe vậy, hai hiệp sĩ liền đứng ra gác cổng.
Melhis nhẹ nhõm và tiếp tục câu truyện.
「Chuyện là――」
Ả kể rằng họ đã liên lạc được với Magnus sau khoảng thời gian bị gián đoạn vào sáng hôm đó.
Theo một thông báo từ Đại Ma Vương Rimuru, hội Magnus đang kẹt trong một khóa huấn luyện. Tuy nhiên, họ đã tấn công các giáo viên và học sinh của các trường khác.
Họ không biết mình đang bị Đại Ma Vương theo dõi.
Nhưng chuyện cũng đã rồi, họ không còn đường lui nữa.
Họ khẩn trương liên lạc để bảo cậu ta rút lui đồng thời hủy toàn bộ kế hoạch và tẩu thoát càng sớm càng tốt.
Và đúng lúc đó thì Diablo ghé thăm.
Kiểu gì đi nữa, nếu học viên đó bị phát hiện có đồng phạm, ban giám hiệu nhất định sẽ rơi vào diện nghi vấn.
Cả hiệu trưởng Godama lẫn thư ký, Melhis đều cho rằng mình sẽ bị cách chức nên đã quyết định loại bỏ Diablo khi đối phương sơ hở.
「Đó là Diablo đấy――」
「Liều thật...」
Mọi người sửng sốt.
Tiếng tăm của Diablo được lan truyền rộng rãi, rằng hắn là hiện thân của nỗi kinh hoàng vượt trên cả Đại Ma Vương Rimuru.
「Phải, tôi không phủ nhận. Nhưng khi tiến hành đo năng lượng của hắn thì tôi thấy chỉ có 7,000. Tôi cứ ngỡ những Kẻ Hủy Diệt dười lòng đất kia thừa khả năng xử lý hắn.」
「Mười ba Kẻ Hủy Diệt mà bị đánh bại dưới tay một kẻ chỉ có mức năng lượng 7,000 ư...」
「Có thật là hắn sập bẫy không vậy?」
「Thật, hắn hoàn toàn mắc bẫy rồi rơi vào trong "Vùng không ma thuật". Chúng tôi nắm lợi thế, nhưng cuối cùng vẫn không thể thắng được.」
「Không thể nào...」
「Chúng tôi thất bại thảm hại. Hắn thậm chí còn chẳng có lấy một vết trầy.」
「...!?」
Cả lũ đồng loạt câm nín.
Ai ai cũng choáng váng bởi sự thật khó tin này.
Melhis vẫn tiếp tục, như cố xoa dịu bầu không khí ngột ngạt này.
「Sức mạnh của Diablo đúng thực là vượt xa dự đoán của chúng ta. Đám Thỏa hiệp đó không đáng bàn, nhưng lũ Ôn hòa nói không sai về việc chống lại chúng. Giờ thì tôi đã hiểu rồi. Hắn đã thấy mặt tôi, nhưng các người thì chưa gặp bao giờ, vẫn chưa quá muộn. Hãy gia nhập đảng Ôn hòa――」
「Các ngươi không được đi đâu cả. Tất cả những kẻ có mặt ở đây đều bị bắt.」
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, cắt ngang lời Melhis.
「Ai-ai đó!?」
Đáp lại ả là một bóng người đơn độc đứng ngoài lối vào.
Nước da ngăm cùng mái tóc xanh―― Souei.
「Hừ, chẳng việc gì phải trả lời các ngươi, nhưng lần này ta phá lệ một chút vậy. Ta là Souei. Bầy tôi trung thành của chúa tể Rimuru.」
Souel cất giọng.
「Chậc, lính gác đang làm cái khỉ gì thế――?」
Melhis đảo mắt nhìn quanh và phát hiện họ đã bị bịt miệng và nằm bất tỉnh dưới đất.
Không một ai phát giác, lặng lẽ như một bóng ma.
Mẹ kiếp! Ả thầm rủa trong lòng.
Ả đã rất cẩn thận vậy mà vẫn bị bám đuôi, tình hình không thể nào tệ hơn được nữa.
Song may ở chỗ, kẻ theo dõi không phải là Diablo.
「Đừng hoảng! Hiệp sĩ Vinh quang, chuẩn bị Hợp thể Ác ma. Không đánh bại hắn thì chúng ta không thể tiến lên được đâu!!」
Nghe vậy, các Hiệp sĩ Vinh quang lập tức hành động.
Chúng triệu hồi ác ma và sử dụng sức mạnh của nó.
Nhìn đồng bọn chung quanh, Melhis nghĩ bụng, vẫn chưa quá muộn.
Kẻ địch chỉ có một mình.
Trong khi có tới năm Hiệp sĩ Vinh quang.
Diablo là một trong Thập Nhị Thủ Hộ của Đại Ma Vương. Nhưng cái tên Souei thì chúng chưa nghe bao giờ.
Phải thắng! Một ma nhân đơn độc sao có gan cản đường chúng ta.
Melhis tự nhủ.
Không, ả ép mình tin là vậy.
Chỉ có điều, ả không ngờ được rằng kẻ đang đứng trước mặt lại ngang hàng với Thủ Hộ Vương.
Mặc cho bản năng réo ầm ĩ, ả vẫn đưa ra quyết định tồi tệ nhất.
Chính là―― hành động thù địch.
◇◇◇
Năm Hiệp sĩ Vinh quang đối mặt Souei.
Song, chúng không ra tay với Souei.
Đúng hơn là, không thể.
「Cái gì, tại sao ta không cử động được?」
「Khỉ thật, chuyện gì đây!」
「Cái quái――!?」
Đám hiệp sĩ nhận thấy điều bất thường.
Nhưng không một ai biết tại sao, đến cả Melhis cũng hoang mang tột độ.
Chỉ có Souei là nằm được tình hình.
Cậu chẳng hề động thủ.
Đúng hơn là không cần.
Bởi vì――
「Ngài Souei, có cần tôi kết liễu chúng không ạ?」
Chẳng biết từ đâu, một bóng người xuất hiện và đứng trước mặt Souei.
Nữ long nhân xinh đẹp, Souka.
「Không được để bất cứ ai trốn thoát.」
「Rõ!」
Touka, Saika, Hokusou và Nansou cũng có mặt.
Hang ổ này đã bị các thủ hạ của Souei bao vây.
「Khốn kiếp!」
Lũ hiệp sĩ gầm lên.
Tuy nhiên, tiếng thét của chúng chỉ vang vào không khí.
Đối với hội Souka, đám hiệp sĩ trên hạng A này chẳng là cái đinh gì cả.
Hơn nữa...
「Xem ra, đến lúc bọn ta rời đi rồi――」
Những con Thượng cấp Ác ma hợp thể đang tính bỏ chạy.
「Khoan! Các ngươi tính phá vỡ khế ước à?!」
Các hiệp sĩ la toáng lên. Song, lũ Ác ma chỉ khịt mũi.
「Ngu ngốc! Nếu bọn ta không thể tự tung tự tác thì khế ước vô hiệu!」
Dứt lời, chúng lập tức đào tẩu.
Không như tinh linh, ác ma rất ích kỷ. Vì vậy một khi lâm vào tình huống bất lợi, chúng sẽ bỏ rơi chủ nhân.
Nhưng lần này, bọn chúng cũng không tránh khỏi chịu chung số phận.
「Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi chạy? Ngài Souei đã ra lệnh không được để kẻ nào trốn thoát.」
Giọng Souka lạnh lùng vang lên.
「Cái, chết tiệt?!」
Lũ ác ma nhận ra đã quá muộn.
Bởi một kết giới cô lập đã phủ kín tòa nhà.
「Ta không cần lũ ác ma này. Cho chúng sám hối đi.」
「Tuân lệnh!」
Và những ác ma bị hành quyết theo lệnh của Souei.
Chưa kịp nói lời nào, chúng đã hóa thành cát bụi.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Đám người Liên minh Giải phòng Nhân loại đều nín thinh.
Một vài người đổ rạp xuống đất, số khác lại rên rỉ thành tiếng.
Chứng kiến lũ Thượng cấp Ác ma bị trừ khử, chúng đã đoán được số phận của mình.
Melhis cũng vậy.
(... Kết thúc rồi. Thuộc hạ của Đại Ma Vương Rimuru quả thực... Magnus, xin lỗi――)
Sức mạnh của đối phương vượt xa tưởng tượng của ả.
Giống như Godama, Melhis cuối cùng cũng nhận ra mình đã động đến kẻ thù không nên động.
Nhưng bây giờ đã đến nước này rồi, hối hận cũng chẳng được ích gì nữa.
Tâm trí Melhis dần sụp đổ.
Và rồi, quân nổi loạn gục ngã dưới tay Souei.
◆◆◆
「Kufufufufu. Xong việc chưa, Souei?」
「Ừm. Cũng nhờ anh lùa chúng ra khỏi hang tôi mới tóm gọn được cả mẻ.」
「Rất tốt. Tôi cũng bắt được một tên cầm đầu. Đừng lo, tôi đối xử với hắn tốt lắm, chưa giết đâu.」
「Như thế nào?」
Souei khẽ lắc đầu.
Thực ra, cậu cho rằng dù có giết một hai kẻ cũng chẳng thành vấn đề.
Không dung tha cho kẻ thù! Đó là luật bất thành văn, và Rimuru cũng sẽ không trách phạt.
Lý do cậu không cho Diablo biết là bởi nó quá phiền toái.
Diablo mà mất kiểm soát thì chẳng thể nào khống chế được, cho nên tốt nhất nên tránh đi thì hơn.
Hơn hết, người ngăn Diablo chỉ có thể là Souei, và cậu thì chẳng muốn tẹo nào.
「Hắn đang bị ma trùng gặp nhấm đấy, cậu có nghe tiếng hét vui sướng của hắn không?」
Đoạn, Diablo quăng vật vác trên vai xuống đất.
Đó là Godama.
Khắp cơ thể gã bị lũ trùng cắn xé, đến hơi thở cũng chẳng còn.
Không chỉ vậy, những chỗ bị cắn trên người hắn dần biến thành vỏ cây.
「C-cứu với. Người tôi, đau quá――」
Quằn quại trong cơn thống khổ, Godama buông lời kêu cứu.
Song, Diablo chẳng mảy may bận tâm.
「――Này, tuy còn sống nhưng sẽ khá phiền nếu hắn phát điên lên đấy?」
Souei bình luận. Diablo gật đầu.
「Kufufufufu. Đừng lo. Loài ma trùng này không ăn não người. Chúng tiết ra hai chất khi ăn thịt. Một chất biến vật chủ thành cây. Chất thứ hai để tạo khoái cảm. Nên dù có đau đến mấy hắn cũng chả hóa điên được đâu. Với lại, hắn còn thứ này mà.」
Diablo trỏ vào cây quyền trượng của Godama.
"Hộ Tâm Trượng"―― Món bảo vật mà Godama luôn mang bên mình.
Sở dĩ Godama vẫn chưa hoàn toàn phát điên là nhờ nó bảo vệ thần trí gã.
「Ra vậy. Ai bảo dám xúc phạm ngài Rimuru, kết cục này là do hắn tự chuốc lấy thôi.」
Trước lời của Souei, Diablo gật đầu đắc ý.
Và rồi, Diablo vỗ vai Souei tiếp lời.
「Tốt lắm Souei. Thật mừng khi cậu hiểu sở thích của tôi.」
「――Không. Tôi chưa hề đồng tình với sở thích của anh mà...」
Trái với vẻ khoái chí của Diablo, Souei làm bộ mặt cay đắng.
Song, Diablo chẳng chút bận tâm. Anh vẫn cười vui vẻ với người đồng bạn của mình.
Sau đó, hai người giao phần còn lại cho hội Souka và hướng tới đích đến cuối cùng.
Đảo Maldoland.
――Nơi mà vị chúa tể hằng tôn kính của họ, Rimuru đang ở.