“Ồ, cũng sắp tối rồi. Phải dọn dẹp trước đã, rồi quay về thôi.”

Thư viện ngầm hơi lộn xộn vì tôi đã chơi đùa một chút với Grimoire.

Hầu như không có thiệt hại nặng nề nào vì tôi đã dựng kết giới từ trước, nhưng kệ sách và đồ đạc thì có chút bừa bộn.

“Ngài có cần tôi giúp không? Lloyd-sama”

“Không cần thiết đâu …… Hây”

Tôi triển khai thuật thức, rồi những cuốn sách và dụng cụ ma thuật đang nằm rải rác nhẹ nhàng bay lên, trở lại vị trí ban đầu.

Đây là một thuật thức do chính tôi tạo ra.

Theo dõi ký ức vật thể, nó sẽ cung cấp sức mạnh cho vật thể để chúng quay trở lại vị trí ban đầu của chúng.

Thuật thức này có hiệu quả với tất cả các vật thể, cho dù là bụi bặm hay vết bẩn, và quyển sách phong ấn Grimoire cũng được phục hồi.

…… Nhưng chỉ là vẻ bề ngoài thôi.

“Ooooh, ma thuật thật tuyệt vời!”

“Chưa đến mức để gọi là ma thuật đâu. Nhưng nó rất tiện lợi khi tìm kiếm đồ vật và dọn dẹp.”

Nói thêm, thứ được dệt nên từ ma lực gọi là thuật thức, còn thứ mà tập hợp thuật thức lại và cho ra hiệu ứng vượt quá một cấp độ cụ thể được gọi là ma thuật.

Cho nên chỉ với cấp độ này thì nó không thể được gọi là ma thuật.

"Tiện thể thì, Grimoire, hình dạng của ngươi rất nổi bật. Ngươi có thể thu nhỏ lại hoặc biến mất không?"

"Không phải là không thể, nhưng…..."

Grimoire nói với giọng lẩm bẩm.

Bởi vì ma thuật thay đổi hình dạng bản thân khá là cao cấp.

Bên cạnh đó, loại ma thuật này rất kén người sử dụng vì có nhiều bất tiện. Vậy nên nếu Grimoire không thể sử dụng được thì cũng dễ hiểu.

"Vậy thì ngươi có thể sống trong cơ thể của ta. Ta sẽ cho ngươi mượn tay phải của ta"

Khi tôi đưa tay phải ra, Grimoire trông có vẻ kinh ngạc.

"Ha……? Như, như vậy có ổn không?"

"Như vậy sẽ ít bị chú ý hơn, phải không nào?"

Grimoire có vẻ bối rối, nhưng khi nó quay lưng lại về phía tôi thì nhếch mép cười.

“……Kuhihi, không thể tin được tên này. Cho phép một sử ma ở bên trong cơ thể, nếu không có sự tin tưởng mạnh mẽ giữa hai bên, thì một bên phải luôn chuẩn bị sẵn tinh thần bị mất mạng. Ngươi thậm chí còn không biết điều đó, quá ngây thơ. Thật dễ dàng để giết chết cơ thể ngươi nếu ngươi cho ta sử dụng một cánh tay! Ta sẽ giết chết ngươi khi ngươi đang ngủ, và chiếm lấy cơ thể của ngươi……!”

“Ooy, ngươi đang nói gì vậy. Đến đây nhanh lên”

“Ey! Tôi đến đây!”

Khi Grimoire phản ứng lại, nó biến thành một làn khói đen và đi vào tay phải của tôi.

“Cái, cái quỷ gì thế này!? Mật độ ma lực bên trong cơ thể này, không đùa được! Ma lực dày đặc thế này, chắc phải chen vào mới có chỗ……K, không có… ! Cánh tay phải, không được rồi. Vậy thì ít nhất là từ cổ tay đổ lên…… Guh, không ổn! Mình thậm chí còn không thể nhét vào một đầu ngón tay ……! Uoooooooohhh!”

Sau tiếng hét đó, một dòng chảy đi vào lòng bàn tay tôi, và một cái miệng đột nhiên mở ra.

Grimoire đang thở hổn hển.

“Haa-! Haa-! Lòng bàn tay là giới hạn rồi ……! Mật độ ma lực này là sao vậy……!”

Nó đang lẩm bẩm gì đó, nhưng có vẻ như nó đã vào an toàn.

“Ồ, bàn tay như vậy không phải sẽ sử dụng được niệm chú kép hay sao?”

“E,eeh đúng rồi! Tôi biết Lloyd-sama có hứng thú với niệm chú kép. Tất nhiên, cơ thể này thuộc về Lloyd-sama, vì vậy ngài có thể sử dụng nó theo ý muốn của mình.”

“Thật sao? Nghe có vẻ thú vị đấy.”

Niệm chú kép à. Có vẻ như có thể làm được nhiều thứ tùy theo cách sử dụng.

Ừm, tôi rất phấn khích. Nhất định phải thử mới được.

"Không thể chiếm lấy cơ thể của nó, nhưng…… nếu mình cứ nịnh nọt nó, sớm muộn gì nó cũng sẽ mất cảnh giác. Nào, đừng mất kiên nhẫn…… phải tiến hành từ từ, kuhihihihi"

"Hử, ngươi vừa nói gì à? Grimoire"

"K-Không có gì đâu! P-phải rồi Lloyd-sama, cứ gọi tôi Grimo là được!"

"Vậy à. Cùng giúp đỡ nhau nhé, Grimo "

"V-vâng! Tôi sẽ cố gắng hết sức, tôi sẽ hỗ trợ hết mình cho Lloyd-sama!"

Trong lúc đó, căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, và tôi ra khỏi thư viện, quay lại phòng của mình và đi ngủ.

■■■

Ngày hôm sau, tôi trèo lên trên nóc tòa lâu đài.

“Lloyd-sama, đến một nơi như thế này, ngài đang định làm cái gì vậy?”

“Ta muốn thử niệm chú kép ngay bây giờ.”

Bây giờ là giờ ăn trưa, nên lính gác cũng đang nghỉ ngơi và không có ai ở nơi này.

Tất nhiên là kết giới đã được kích hoạt.

Thời gian không nhiều, nhưng giờ tôi đã có thể thử nghiệm ma thuật mà không cần lo lắng gì cả.

“Giờ thì, cho ta mượn sức mạnh nhé? Grimo. Trước tiên thì chúng ta thử niệm cùng lúc xem đã. Ngươi có thể niệm 『Diễm liệt hỏa cầu』 không?”

“Tất nhiên rồi!”

Trong mọi loại phép thuật có những câu chú.

Tuy nhiên, hầu hết ma thuật sư đều sử dụng thuật thức không cần niệm chú hoặc ít nhất là đã được đơn giản hóa theo cách phù hợp với họ.

Ma thuật cấp thấp hầu như không cần niệm chú hay ma lực gì cả, nhưng với ma thuật cấp cao hơn, không thể thực hiện chỉ bằng thuật thức được, mà cần phải niệm chú nữa.

Các câu chú sẽ được kích hoạt đồng thời bằng cách niệm chú kép.

Nó sẽ tạo ra hiệu ứng như thế nào nhỉ…… Tôi đang rất phấn khích.

“Đi nào, Grimo”

“Vâng!”

Theo lời tôi, Grimo mở miệng trong bàn tay phải của tôi ra.

Một lần nữa, tôi bắt đầu niệm phép.

“■――”

“Gyaaahh!?”

Đột nhiên, Grimo hét toáng lên.

“Whawhawha, cái quái gì vừa xảy ra thế!?”

"Ể? Ta chỉ niệm chú thôi mà..."

"Cái đó á!? Nhưng tôi nghe được cả một mớ câu chú nhiều không thể tin được trong đó mà!?"

"Ừ, là hợp chú đó. Ta đã niệm khoảng trăm phép trong một hơi thở.”

Cái

vừa niệm trước đó là một hợp chú.

Tôi nghĩ nếu là một ma nhân thì sẽ làm được điều đó thôi, thế nhưng……

“Không, không thể được! Tôi biết hợp chú, nhưng nhiều nhất chỉ được hai hoặc ba câu một lúc thôi! Để theo kịp tốc độ niệm chú như vậy, chỉ khi nó là một ma thuật cấp thấp như 『Hỏa cầu』!”

“Ngươi không cần phải niệm chú『Hỏa cầu』, đúng không?”

“K, không…… Tôi vẫn cần đó……”

Thật đáng ngạc nhiên. Ngay cả một ma thuật cấp thấp như 『Hỏa cầu』 cũng cần phải niệm chú à.

Có thể là ma thuật cổ đại chú trọng vào việc niệm chú.

Ngược lại, vì tôi sử dụng thuật thức chuyên giúp tối giản việc niệm chú, nên tôi không thể niệm một ma thuật cấp thấp được.

Ừm, nếu đúng như vậy thì đành chịu thôi.

"Vậy thì ta sẽ tự làm nó."

“Tự làm……! Đợi đã, thế nghĩa là ngài sẽ tự niệm chú cho phần của hai người sao!?”

“Ừ, để thử xem mình có thể nói như thường bằng cái miệng này không đã, xem nào… A a, được rồi, không vấn đề gì.”

Tôi cố gắng nói ra từ cái miệng trong lòng bàn tay của mình. Cảm giác thật lạ, nhưng cũng không khó.

Nếu đúng như vậy, tôi có thể niệm chú kép một mình.

“Mình còn phải dựng một kết giới để phòng hờ nữa. Rồi, lại nào…… ■■■ ―― “

Tôi niệm chú đôi với hai ma thuật cấp cao, 『Diễm liệt hỏa cầu』 và 『Long liệt thủy cầu』.

Tọa độ được đặt hơi cao hơn tôi một chút, và nó được kích hoạt chính xác ――

―― Đây rồi, nhưng cái gì đây. Cái cảm giác về nguồn ma lực lớn đến vô lý này.

Nếu tiếp tục nữa, kết giới sẽ không trụ nổi mất! Phán đoán như vậy, tôi quyết định cắt đứt nguồn cung cấp ma lực và buộc nó phải kích hoạt ngay lập tức.

Ngay sau đó, hai vụ nổ ma thuật kết hợp lại.

Dooooooooohhnn!

Và sau đó một vụ nổ lớn xuất hiện, kết giới cũng biến mất. Những đám mây xung quanh cũng tan biến.

“Thứ, thứ sức mạnh gì thế này……!”

“Ah, thật tuyệt vời.”

Đó là niệm chú đôi à. Dù đã kìm nén sức mạnh một chút, nhưng nó vẫn phá vỡ kết giới của tôi.

Không biết nếu mình bắn hết sức mình thì sẽ như thế nào nhỉ.

“Chuyện gì thế! Tôi nghe thấy một âm thanh lớn phía trên lâu đài!”

“Không thể nào, một con rồng xuất hiện sao!?”

“Chạy, mau chạy đi!”

Tôi nghe thấy tiếng lính canh ở bên dưới.

Không ổn, nếu họ tìm thấy tôi, họ sẽ nổi giận.

Tôi nhảy khỏi nóc tòa lâu đài và chạy về phía phòng mình.