Bị Tao tóm cổ bắt theo, tôi gần như buộc phải đi đến thành phố.

“Fun ♪ Fufufufun ♪ Fufuun, Funfuun ♪”

“Tao-san, tâm trạng rất tốt nhỉ.”

“Gọi Tao là được rồi mà. Mình cũng sẽ gọi cậu là Robert. Bên cạnh đó thì, cùng là mạo hiểm giả nên không cần nói chuyện trang trọng thế đâu.”

Tao trả lời trong khi ngân nga một bài hát.

Tôi thắc mắc, sao mà cô ấy có thể tử tế và vui vẻ với tôi đến thế dù cô ấy mới gặp lần đầu nhỉ.

Thường thì bạn sẽ phải cảnh giác với người lạ đúng không, nhưng …….

À, có lẽ là vẻ ngoài này. Vì tôi đã sử dụng 『Sao chép hình dạng』 với bộ dạng lúc bình thường của tôi, nên bộ đồ của hoàng gia vẫn còn đó.

Có lẽ Tao nghĩ tôi là một chàng trai non và xanh đến từ một gia tộc khá giả, và có lẽ cô ấy đã tính toán đến điều này nên giúp tôi để thu thập thêm nhiều phần thưởng.

Sau này mà bị giận thì không vui chút nào, vậy nên tôi cần phải rào trước.

“E-tto, Tao? Mình muốn nói cho cậu biết là, mình không có tiền, cậu biết không?”

“Điều đó không quan trọng. Mình đâu định lấy tiền của Robert.”

Tao chỉ nghiêng đầu trước lời nói của tôi.

Ừm, mục đích của cô ấy không thực sự là vàng nhỉ.

Hơn nữa, khuôn mặt của Tao đã thả lỏng ra được một lúc rồi.

“Fuhihi, mình không cần tiền bạc hay sức mạnh gì cả. Mình cần một người bạn trai đẹp trai. ―― Mình là một đứa con gái của võ đường, và từ bé đến giờ, mình đã không có người bạn trai nào và dành toàn bộ thời gian của mình cho võ thuật. Và khi 18 tuổi, mình đã rời khỏi võ đường để tìm kiếm những cuộc gặp gỡ và trở thành mạo hiểm giả. Tuy nhiên, những anh chàng đẹp trai thậm chí còn không nhìn vào những người phụ nữ như mình, và chỉ nhắm vào những người phụ nữ yếu đuối như các linh mục và ma thuật sư. Bởi vậy mình sẽ đảo ngược lại cách suy nghĩ của mình. Nếu đối phương không bước đến, mình sẽ chủ động từ phía của mình ……! Nói cách khác, mình nên giúp một anh chàng đẹp trai thoát khỏi tình thế khó khăn và khiến anh ta phải đổ gục ―― nôm na là thế. Bảo vệ Robert khỏi đám quái vật, và nếu mình cho anh ấy thấy những điểm tốt của mình, mình sẽ có người bạn trai đẹp trai mà mình hằng mong ước! Cơ hội này, mình sẽ không bao giờ bỏ lỡ. Fuhi, fuhihihihi ……”

…… Nhìn gian ác quá đi. Đúng là nhìn rất gian, nhưng là gương mặt của một người đang nghĩ mấy chuyện ngốc nghếch.

Mà cô ấy cứ lẩm bẩm gì vậy, hơi sợ nha.

Cô ấy đang hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình.

Khi tôi đang lùi lại về sau, đôi mắt Tao đột nhiên mở to.

“Robert, một con quái vật!”

Tao duỗi cả hai tay và chân ra như thể muốn nhảy lên, và hạ thấp người xuống.

Đó là tư thế võ thuật à.

Giống như một con quái vật sắp nhảy lên vậy.

Tao giữ nguyên tư thế đó, và nhìn chằm chằm vào xung quanh.

"Hoh!"

Cô ấy lên tiếng một cách nhanh gọn, và hòn đá dưới chân Tao bay lên không trung.

Lúc này, cơ thể Tao xoay tròn với tốc độ nhanh như một cơn lốc.

Bishi! Với một âm thanh sắc nhọn, hòn đá bay đi rất xa, và bị hút vào cái bóng bên dưới một tảng đá.

“Gya!”

Có một tiếng hét. Và tiếng rơi.

“Được rồi, mình ném trúng rồi”

Tao nắm chặt hai tay và giơ lên.

Ngay lập tức, một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện từ trong cái bóng của tảng đá.

Nó có thân hình trẻ con màu đất. Có đôi mắt lớn màu đỏ kỳ lạ và cặp sừng nhỏ.

Trên tay nó cầm một cây gậy và một con dao gỉ sét.

Đó là goblin hả.

Không nhầm thì đó là loại quái vật yếu nhất.

Tuy nhiên, nó được đánh giá như vậy chỉ dành cho trường hợp nó đơn độc, còn nếu là một bầy thì sẽ khá nguy hiểm.

"Đám quái vật các ngươi cuối cùng cũng xuất hiện. Ta đến đây!"

Tao nhảy vào giữa đám goblin chỉ bằng một bước, và tung ra một cú đá mạnh mẽ.

Những con goblin bị thổi bay và đập vào tường đá.

Đòn tấn công của Tao không dừng lại ở đó.

Chân chạm đất chưa được bao lâu, chỉ một khắc sau, cô ấy đã cho những con goblin phải ăn một cú đá vòng cầu.

Gót chân nhỏ của cô ấy đá trúng đầu mấy con goblin, và chúng ngã xuống từng con một.

“Gya!?”

Con goblin vung gậy xuống để phản công Tao khi cô ấy tiếp đất, nhưng Tao không còn ở đó nữa.

Tao đã biến mất sau khi để lại một dư ảnh, rồi xuất hiện ở phía sau con goblin.

“――quá chậm”

Zun! Nắm đấm của cô ấy lún hẳn vào người nó, và con goblin ngã gục.

Trong khi nhìn Tao điều chỉnh lại hơi thở, những con goblin đang hoảng sợ kia không thể di chuyển.

―― Quá mạnh.

Thường thì không thể có được sức mạnh lớn như vậy chỉ bằng tay không.

Nhưng nghĩ lại thì, mái tóc, màu mắt và khuôn mặt của Tao rất giống với người dân từ ngoại quốc cách xa Saloum.

Tôi từng đọc trong một số cuốn sách về việc sử dụng 『Khí』 ở một quốc gia xa xôi và chiến đấu bằng tay không với nó.

Có thể khiến cho sức mạnh đi khắp cơ thể bằng cách hít thở và vận chuyển nó.

Người ta nói rằng có thể tạo ra sức mạnh to lớn bằng cách hít thở và cho hơi thở đi khắp cơ thể.

Đó là một câu chuyện khó tin, nhưng tôi không thể không tin được vì tôi thực sự đã được chứng kiến ở đây.

Nghĩ lại thì, đúng là cách cô ấy thở khá là độc đáo.

Không biết có đúng là nó không nhỉ.

“Gyaa!” “Gyaa Gyaa!”

Khi tôi quay đầu nhìn về phía tiếng kêu kỳ lạ ở phía sau, có hai con goblin xuất hiện trước mặt tôi.

Uoh, giật cả mình. Có vẻ như tôi đã quá đắm chìm vào trận chiến của Tao.

Tất nhiên, không thành vấn đề vì tôi có kết giới ma thuật, nhưng ――

“Hoo accho―――!”

Tao di chuyển như thể cô ấy đang lướt vậy, đập mạnh lòng bàn tay của mình vào từng con goblin, và đánh bay chúng ra xa.

Những con goblin bay cao lên trời sau cú va chạm, và rơi xuống đất sau một thời gian dài trên không trung.

“Gyaaaahh―――!”

Lũ goblin hét lên sau khi chứng kiến.

Có lẽ vì sợ sức mạnh của Tao, lũ goblin đã lỉnh đi mất trước khi tôi nhận ra.

"Cảm ơn Tao, cậu đã cứu mình."

"Fuh, không cần cảm ơn đâu"

Tao quay lưng lại với tôi, tạo một tư thế hiên ngang.

…… Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. Cô ấy đã đứng trong tư thế đó được một lúc rồi.

Hơn nữa, cô ấy đang liếc nhìn về phía này với vẻ thèm muốn gì đó.

Cứ như thể cô ấy đang chờ đợi những lời nào khác ngoài lời cảm ơn mà tôi đã nói trước đó …… mu.

Khi dõi theo những con goblin đã chạy trốn, tôi thấy chúng chạy vào một cái hang động lớn.

Không lẽ đó là…… một hầm ngục sao!

Hầm ngục là nơi bí ẩn có chứa rất nhiều quái vật.

Ngoài ra thì còn có một kho báu ở bên trong, có vẻ như còn có những công cụ ma thuật và sách ma thuật giá trị ở trong đó.

"Mình không vào không được!"

Tôi bắt đầu lao vút đến như một mũi tên.

――Với ma thuật hệ gió 『Phóng nhanh』, cơ thể tôi được bao phủ trong làn gió và trở nên nhẹ như lông vũ, và giờ tôi có thể di chuyển với tốc độ cao.

Khi đạp chân lên mặt đất, tôi thực sự đã chạy như bay.

“Ah! Chỉ một chút thôi Robert, anh đi đâu thế! Anh quên tỏ tình với em à!?”

Tao vừa đuổi theo tôi vừa hét lên từ phía sau, nhưng tôi không nghe rõ vì tiếng gió.

Thay vì chuyện đó thì, kia là hầm ngục đó.

Tôi dùng hết sức bình sinh chạy về phía hầm ngục.