Chuyện này xảy ra vào khoảng thời gian tôi cùng Siesta đi du lịch vòng quanh thế giới.
Buổi tối ngày hôm đó, khi chúng tôi đang nằm trên giường và xem tivi ở trong khách sạn, trên màn hình bỗng xuất hiện một đoạn quảng cáo về tạp chí hôn nhân.
"Nếu tôi nói rằng mình chuẩn bị tìm người đàn ông để kết hôn, vậy thì cậu định làm gì?"
Có lẽ Siesta nằm ở giường bên cạnh vừa xem được quảng cáo đó nên cô ấy mới hỏi tôi như thế.
“Tôi mới 16 tuổi mà, vẫn chưa đến tuổi có thể kết hôn đâu.”
“Ai nói muốn kết hôn với cậu chứ?”
“…Tôi chỉ nói đùa thôi mà.”
Bữa tối ngày hôm đó là thịt bò khô. Tôi cắn một miếng rồi đáp lại cô ấy.
“Thật ra có người đàn ông cầu hôn tôi. Thái độ của anh ấy rất nghiêm túc đó.”
“Thật sao.”
“Cơ mà hiện tại công việc quá bận rộn nên tôi không định đồng ý, nhưng mà, “
“Nhưng mà gì?”
“Tương lai chưa biết thế nào được, nếu hoàn thành xong công việc thì có thể tôi sẽ cân nhắc thử chuyện đó.”
“Eh.”
“Phản ứng của cậu bình thản thật đấy.”
Bỗng có tiếng kẽo kẹt vang lên. Nhân lúc tôi không để ý, Siesta lao sang giường của tôi rồi nhìn chăm chú vào khuôn mặt của tôi.
“Sao cậu lại tỏ ra không quan tâm như vậy chứ?”
Siesta mỉm cười và cầm lấy miếng thịt bò khô ở trong tay tôi. Còn miếng thịt mà tôi vừa nhai thì đã không còn mùi vị gì nữa rồi.
“Cô nổi tiếng thật ha.”
“Dù gì tôi cũng là thám tử lừng danh mà.”
Hiếm khi Siesta nhếch miệng với vẻ hả hê như vậy.
…Dù không muốn tin điều đó, nhưng tôi phải công nhận ngoại hình của cô ấy chẳng có gì chê trách cả. Chắc hẳn có rất nhiều người đàn ông đã tỏ tình với cô ấy, nhưng tôi thật sự không ngờ là còn có người sẽ cầu hôn nữa.
“Người đó là ai vậy?”
“Cậu rất để ý đến chuyện đó sao?”
“Tôi chỉ muốn tìm đề tài để nói chuyện thôi.”
Tôi thì không quan tâm đến chuyện đó lắm, cũng chẳng lo lắng gì cả. Chẳng qua tôi chỉ muốn dò hỏi trước cho cẩn thận thôi.
“Ừm, người đó cao hơn cậu, to hơn cậu, còn phong độ hơn cậu nữa ——“
Sao lại lấy tôi ra để so sánh chứ? Lại còn chê bai tôi như vậy.
“—— cũng thích càu nhàu như cậu, nhưng thật ra lại là một người rất dễ cảm thấy cô đơn.”
Không hiểu vì sao Siesta lại mỉm cười với đôi chút buồn bã, thành ra tôi chẳng biết phải phản ứng lại như thế nào nữa. Bởi vậy nên tôi mới hỏi một câu rất tẻ nhạt.
“Sau này cô định sống chung với người đó sao?”
“Nếu tôi thật sự trở thành cô dâu của người đó, cậu sẽ không có ý kiến gì sao?”
Siesta chăm chú nhìn tôi. Đôi mắt trong suốt đó không cho phép tôi chạy trốn.
Thế nên tôi mới thầm nghĩ chuyện này chỉ là giả thuyết trong tương lai thôi, sau đó đáp lại.
“Nếu sau này cô muốn gả cho người khác, khi đó tôi sẽ ngăn cản chuyện đó bằng mọi cách…Tôi sẽ làm y như trong phim truyền hình.”
“Làm giống như phim truyền hình là như nào?”
Thế mà cũng cần phải hỏi sao.
“Là đẩy tung cánh cửa hội trường rồi hét lên —— tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này.”