“Ê, giun đất. Cô lại đào đất à? Thật là thú vị. Cô ăn nó vì nó ngon, hay cô ăn nó vì cô buộc phải ăn? Tôi không trêu chọc đâu, tôi thật sự tò mò đấy.”
Khi tôi đang yên tĩnh ăn bữa ăn của mình thì tên pháp sư đột nhiên tiến lại gần và bắt đầu lảm nhảm.
Tôi đã quá quen với điều này đến mức không còn khó chịu nữa, nhưng nếu có điều gì tôi không thể chịu nổi thì đó là việc bị gọi là giun đất.
“Akash, đã bao nhiêu lần tôi bảo cậu đừng gọi Altera với cái tên đó rồi hả? Cô ấy không phải là giun đất, cô ấy là một bán long.”