Tôi bước đến trường, và đổi sang dép đi trong nhà.
Sau đó thấy Airi bắt đầu sốt sắng, nên đã hỏi cô ấy xem có chuyện gì.
Tôi không muốn nhìn chút nào, nhưng nó sẽ còn phiền phức hơn khi khiến tôi không được thoải mái.
Điều phiền nhiễu ở cô bạn thuở nhỏ này là……cách đây vài phút trước đã nói rằng chỉ cần ở cạnh tôi là vui rồi.
“Sao thế? Có chuyện gì sao?”
“Ừ, ừm……Mình đi sang lớp bên cạnh……một chút được không?”
Aa, bạn trai sao.
Mặc dù đâu cần phải xin phép tôi từng li từng tí một chứ. Luôn hỏi tôi bất cứ điều gì là một thói quen xấu của cô ấy. Tôi muốn từ bây giờ cô ấy đừng lệ thuộc vào nó nữa.
“Được chứ”
“C-cảm ơn cậu”
“Ừm”
“Thế bọn mình cùng nhau đi đến giữa đường thôi nhé”
“Ừm”
Đáp lại một cách qua loa, tôi qua hành lang cùng với Airi như mọi khi. Mọi thứ đều giống như hôm qua, nhưng tâm trạng của tôi đã khác 180 độ……Tôi ghét phải nói rõ ra. Chính xác thì, hôm nay sẽ là ngày cuối đi chung với nhau……Tôi nghĩ sẽ thật tệ nếu như bị Ishida nhìn thấy.
Nếu tôi ở vị trí ngược lại, thì tôi cảm thấy khó chịu đến chết mất. Ishida là người rất nổi tiếng với đám con gái. Tôi không muốn bị một gã như vậy căm ghét, lát nữa tôi có nên để ý tới Airi không nhỉ.
Nhưng hôm nay tôi không muốn nói chuyện với cô ấy. Để ngày mai đi.
—Tôi đã suy nghĩ rất thứ, không biết đã đến lúc học từ lúc nào.
“Thế nhé Yuu-chan, lát nữa gặp lại”
“Ừm”
Airi nhanh chân đi sang lớp bên cạnh.
Còn tôi thì bước vào lớp mà không hề nhìn theo cô ấy.
—Sau đó tôi được một cậu con trai bắt chuyện khi đang chuẩn bị ngồi vào chỗ.
“—Yooo, Yuuji!! Khoẻ chứ!? Tao vẫn khoẻ~?”
“Đừng có tuỳ tiện bắt chuyện với tao”
“Vì là bạn cùng khoá nên mới gần gũi như vậy chứ”
Người có chút lười biếng này tên là Usui Kyosuke, là bạn cùng lớp và cũng là bạn của tôi. Có mái tóc màu nâu. Tuy bên ngoài là một Yankee nhưng bên trong lại chỉ là một người yếu đuối, nhút nhát. Bây giờ cậu ấy đang đeo khuyên tai nhưng khi ở gần sensei thì lại tháo ra……thật sự cậu ấy là thằng con trai khó có thể tin tưởng được.
“Có chuyện gì giữa mày và Himeda-san thế? Mặc dù hai người lúc nào cũng đi cùng nhau”
“Aa, nếu là cô ấy chắc giờ đang ở chỗ bạn trai rồi”
“Hm?”
Sau đó Usui bắt đầu ngó nghiêng xung quanh.
“Có đâu?”
“Đã bảo là ở chỗ bạn trai mà”
“Nah, chẳng phải bạn trai của cô ấy là mày sao? Tóm lại là hai người đã bắt đầu hẹn hò rồi phải không?”
“…………”
“……Eh, thật sao……chuyện đó không vui đâu”
“Tao cũng có vui đâu”
Chỉ có Usui biết tôi thích Airi. Tôi thấy Usui là một người bạn có thể tin tưởng được, nên chúng tôi luôn nói khéo về chuyện đó.
Dường như hiểu được tình cảnh và cảm xúc của tôi, cậu bạn ấy đã khóc với vẻ mặt buồn bã.
“……Guzu……Yuuji~……”
“Tại sao mày lại khóc?”
“Bởi vì mày……lại như thế kia đấy~”
“Bình tĩnh nào! Bây giờ tao không có nghĩ đến nó!”
“Làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy chứ……”
“……Đúng là như vậy nhưng……có nhiều chuyện lắm. Tao không dám nói bởi vì tao nghĩ làm sao có thể hiểu nổi khi nói chuyện với người chậm hiểu chứ……Nói chung là xảy ra nhiều chuyện lắm”
“Eh? Tại sao lại nói xấu tao thế?”
Nhưng đúng như Usui nói, tốc độ thay đổi của tôi thật đáng sợ. Mà tôi cũng đã từng bị đá thật kinh khủng như vậy. Những chuyện đó đã đủ để làm tôi nguội lạnh.
Thế nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một thằng đàn ông bình thường, vô tư lại khóc vì tôi……Cảm ơn.
Tôi thấy thoải mái hơn một chút. Bây giờ tôi mới biết, cậu ấy là một người bạn tốt hơn tôi tưởng.
“Cơ mà mày……không nghĩ nó thô lỗ sao?”
“Xin lỗi nhé”
“Eh? Không bác bỏ sao? Dù tao đã khóc vì mày đấy?”
“Tao đã nói xin lỗi còn gì”
“Tao hơi cáu đấy……mà kệ đi—Trưa nay, đi đến nhà ăn đi. Mày hay ăn bánh mì đúng không? Hôm nay tao đãi mày một bữa trưa đặc biệt”
“……Hai bữa được không?”
“Không, vừa phải thôi, chỉ một bữa”
“……Thế cũng được, chỉ một bữa”
“Thái độ tệ thật đấy!! —Nhưng mà nhé~, tao cứ tưởng cô ấy cũng có tình ý chứ. Quá bất ngờ đấy nhỉ?”
“……Đúng nhỉ”
Tôi, đã kỳ vọng quá nhiều rồi.
Nhưng duy chỉ có điều đó thì bó tay. Tôi phải từ bỏ vì tôi là một thằng đàn ông không có sức hút……nhưng...…Haa~……
“Usui này……Tao chỉ cần giữ ý và trả lời thôi. Từ góc nhìn của mày thì tao, được bao nhiêu điểm ngầu?”
“Câu hỏi tởm quá đấy……Nhưng mà đúng nhỉ……Mà khoảng 70 điểm? Nếu mà giữ ý một chút thì chắc là 90 điểm”
“Vậy thì, 80 điểm à……”
“Tao hơi tò mò tại sao mày lại lấy 80 điểm, nhưng vẻ ngoài của mày không tệ đến thế đâu? Diện mạo cũng khá chín chắn, nếu tao mà là con gái thì tao sẽ không im lặng đâu”
“……Nah, mày có thể dừng lại không? Tởm quá”
“……Xin lỗi vì hôm nay tao hơi tởm nhé. Cơ mà ngay từ đầu mày mới là người hỏi câu buồn nôn đó mà nhỉ?”
“Thế thì tao tha lỗi cho mày”
“Đừng có cáu giận như thế chứ”
Sau khi nói chuyện Airi có bạn trai, thì tôi cũng không đến chuyện đó nữa. Bởi vì bây giờ tôi đã có thể nói chuyện vui vẻ như thế này. Bây giờ tôi hiểu ra rằng thứ thật sự nên có chính là bạn bè.
Xin lỗi vì coi thường mày vì học dốt và rất nghịch ngợm. Tao hối hận rồi.
—Airi đã quay lại khi chúng tôi đang nói chuyện đó.
Cứ nghĩ là cô ấy phải ở đó đến lúc gần vào tiết, nhưng lại quay lại sớm hơn tôi tưởng.
Hơn nữa Usui đã nhận ra, kết thúc cuộc trò chuyện và quay về chỗ của mình……Đúng là một thằng không có tình nghĩa gì. Không cần phải hối hận.
“Mình về rồi đây”
“Ừm”
Airi ngồi bên cạnh tôi, nhưng bây giờ nó là một sự thật đáng thất vọng.
Tuy nhiên, có vẻ như cô ấy đã cảm thấy cái Aura nói chuyện của tôi, nên khi cô ấy quay lại tôi ít nói lại.
—Sau đó thời gian nhanh chóng trôi qua và đã đến giờ tan học……Bình thường thì tôi sẽ đi về với Airi như mọi khi nhưng—
“Xin lỗi nhé, Yuu-chan……Từ ngày hôm nay mình sẽ đi về cùng Ishida-kun……Mình đã định nói với Yuu-chan trước khi tan học, nhưng có vẻ như hôm nay Yuu-chan quá bận, nên là mình không thể nói được……”
“Aa, xin lỗi, mình không để ý"
Thật sự thì tôi biết có vẻ như cô ấy có điều gì muốn nói, nhưng tôi đã tránh xa cô ấy. Tôi đã định làm như vậy cho đến khi tôi bình tĩnh lại, nhưng tôi thật sự biết ơn nếu Airi tránh xa tôi.
“Nah, nhưng, buổi sáng bọn mình vẫn đi chung như mọi khi nhé!”
“Aa—……Mình không thích bị Ishida hiểu nhầm mình là người thứ ba, nên là dừng lại chẳng phải tốt hơn sao?”
“……Eh? Không sao đâu, mình cũng đã nói với Ishida-kun về Yuu-chan rồi……!”
“Cậu ta thấy ổn sao?”
“Ừm! Mình là người quyết định mà”
Ishida……đầu không bị gì chứ?
Tuy nói vậy, nhưng cậu ta là một người đẹp trai, xuất sắc dù học cùng khoá, Airi cũng là một mỹ nữ nhất, nhì trong lớp.
Tôi không muốn rước lấy ác cảm của những người xung quanh, khi quấy rầy hai người đẹp đôi đó.
Hơn nữa có rất nhiều bạn học cùng khoá không biết tôi và Airi là bạn thuở nhỏ……
“Vậy thì ngày mai gặp lại nhé”
“Chào nhé”
Tôi chia tay Airi, đi khỏi lớp vẫn còn một góc nhộn nhịp đó và đi về nhà một mình.