—Thật lòng thì, tôi cảm thấy mình có đôi chút phấn khích.
“Đến bây giờ mình đã hẹn hò với Senpai nhiềuuu lần rồi nên sẽ không có vấn đề gì cả!” – Đó là tôi nghĩ vậy, chứ thực ra, mới được có vài lần à… Ý tôi là, hai bọn tôi chưa thực sự hẹn hò một lần nào, đúng chứ… Nào là ngày lễ chúc mừng anh ấy ra viện, nào là cùng nhau đi sắm điện thoại mới, hay là cùng nhau đi bộ về nhà sau giờ tan trường, nó không thể tính là hẹn hò được.
Hơn nữa, chúng tôi dính với nhau mọi lúc mọi nơi, và, anh ấy thậm chí còn hôn lên trán tôi nữa…Aaaa, lúc này tôi không nên nhớ về nó…
D-Dù sao thì lần này, chúng tôi đã lập ra một kế hoạch cực kìii chi tiết, thậm chí 2 người còn bắt tàu để đi du hí ở một nơi xa. Đây chắc chắn là sự thật, là một màu hồng ngọt ngào và tôi hết sức mong chờ nó. Sẽ không quá nếu cả tối trước ngày xuất phát tôi không thể chợp mắt vì những chờ mong đâu~
Đầu tiên chúng tôi sẽ làm cái này, rồi nắm tay nhau vòng quanh nơi đây… Không biết khi đó mặt Senpai sẽ như thế nào nhỉ, khi mà thấy tôi làm “cái này, cái kia” ( ͡° ͜ʖ ͡°), rồi chúng tôi sẽ cùng bật cười… Ahhhh~, nghĩ thôi mà tôi đã hưng phấn rồi, không thể đợi được nữa!
—Những viễn cảnh ngọt ngào đó mặc sức tuôn trào khi tôi ôm gối lăn lộn trên giường. Có lẽ các bạn sẽ nhìn tôi như một con nhóc tiểu học trước ngày đi chơi với trường sao?! Haha~ Cũng đâu thể trách được nhỉ~
Điều tôi mong đợi nhất là được thưởng thức đồ uống tại một tiệm trà sữa siêu cấp dễ thương ‘Macarosso’. Hơn cả thế, đây còn là một cuộc hẹn hò thật sự với Senpai. Xin lỗi nhưng làm sao tôi không hưng phấn được cơ chứ?! Đầu tiên và cũng quan trọng nhất là tôi được ở cùng Senpai cả ngày! …,Nhưng đừng nói với ảnh là tôi kể đấy.
Dù sao thì, tôi trông mong chuyện này đến phát điên lên được—Thế nhưng…Sao…Sao chuyện này xảy ra được cơ chứ…?
Ngay khi chúng tôi đặt chân lên tàu, và tôi nhìn ngó xung quanh, điều duy nhất tôi có thể thốt ra là…
“…Chúng ta đang ở đâu thế này?”