「Thôi đi...Thế là đủ rồi!! Đừng nói nữa...!!」
Kikaider, cơ thể run run, ngước mắt lườm Kouta Kazuraba. Mặt khác, Kouta Kazuraba đang nhìn lại Kikaider với vẻ mặt ôn hòa
Phía trên bầu trời, vầng trăng khuyết như đang mỉm cười, cúi xuống nhìn hai người họ.
01, người khoác vai đỡ lấy Kikaider, đã biến mất lúc nào chẳng ai hay. Hakaider cùng các Kamen Rider Knuckle đang chiến đấu với nhau cũng đã biến mất không một dấu vết.
Ở đó chỉ còn lại hai người Kikaider và Kouta Kazuraba.
Ngay cả cánh tay và phần chân bị mất của Kikaider không rõ từ khi nào đã trở lại nguyên vẹn.
「Jiro...」
Sau một hồi im lặng, Kouta Kazuraba lại lên tiếng.
「Jiro, cậu là một người thông minh. Cậu sớm đã nhận ra rồi. Rằng thế giới này không phải là thế giới thực...」
Kouta Kazuraba nói với ngữ khí ôn hòa. Thanh âm trong lời nói của cậu thật dịu dàng, giống như một người cha đang bảo ban con cái của mình.
「Cậu không thể ở đây mãi được. Ở lại đây cũng giải quyết được vấn đề gì...。Cậu biết rõ điều đó mà, phải không? Jiro...」
Tuy nhiên, đáp lại cậu vẫn chỉ là những cái lắc đầu của Kikaider.
「Thôi đi...Đừng có nói nữa! Mau biến khỏi thế giới này đi. Làm ơn, hãy để tôi yên!」
Kikaider gào lên giận dữ, liên tục khước từ. Kikaider bỗng ngồi thụp xuống, hai tay ôm lấy đầu.
「Jiro...」
Thấy Kikaider như vậy, Kouta Kazuraba, giọng vẫn ôn tồn, lại tiếp.
「Anh trai 01 của cậu đã biến mất. Hakaider cũng không còn. Thế cậu định làm gì khi chỉ có một thân một mình? Cậu định trốn trong cái thế giới này cả đời hay sao? Cậu biết rằng làm vậy cũng sẽ chẳng giải quyết được vấn đề, phải không?」
「......」
Kikaider vẫn ôm chặt lấy đầu, không hề đáp lại.
「Jiro, cậu hãy mạnh mẽ lên. Cậu phải mạnh mẽ lên. Rồi thoát ra khỏi thế giới này đi」
Nghe những lời ấy, Kikaider từ từ ngẩng đầu lên.
「...Không. Tôi không làm được. Tôi không muốn mạnh lên, tôi không muốn phải rời khỏi nơi này. Dù có phải cô đơn một mình đi chăng nữa...。Kouta Kazuraba...phải không. Sao cậu cứ liên tục làm phiền tôi. Tại sao cậu không để cho tôi yên」
「Tốt quá rồi Jiro. Cậu đã gọi tên tôi rồi...」
Kouta Kazuraba khẽ mỉm cười.
「Jiro... hoàn cảnh của tôi và cậu rất giống nhau. Bản thân tôi đã trở thành thần linh, còn cậu đã có được xúc cảm và trở nên gần giống với con người...Dù tốt hay xấu, chúng ta đều đã vượt qua nghịch cảnh của chính mình」
「Thần...?」
「Phải, tôi là một vị thần đó. Đó là lý do vì sao tôi biết hết mọi thứ. Cả tình huống hiện tại của cậu, nỗi buồn và sự giằng xé mà cậu đang mang trong tim...」
「N-Nếu đúng là như vậy...nếu cậu thực sự hiểu nỗi đau và nỗi buồn của tôi, thì tại sao cậu không để tôi yên」
「Bởi vì chúng ta là bạn!」
Kouta Kazuraba giọng đầy kiên quyết.
「Ế?」
Kikaider cảm thấy khó hiểu.
「Tôi không thể cậu cô đơn một mình được. Bởi vì chúng ta là bạn bè...。Dù cho cậu đã quên đi điều ấy sau khi khởi động lại」
「B-Bạn bè sao?」
「Phải, chúng ta là bạn...。Jiro, tôi sẽ không bao giờ quên những ngày chúng ta chung sống cùng nhau. Tôi không bao giờ có thể quên được lòng tốt của cậu khi cậu chạy đi tìm chú cún con đã thất lạc của tôi khi còn nhỏ...」
「Cún con? Tôi không biết gì hết...。Tôi chẳng nhớ gì cả. Nhưng nếu cậu thực sự là bạn của tôi, tại sao cậu không để tôi yên...。Cậu nói cậu hiểu được hoàn cảnh của tôi. Vậy tại sao cậu không để tôi được yên!」
「Jiro...tình bạn không phải chỉ đối tốt với nhau là đủ」
Nghe thấy một lời này, Kikaider tức giận lườm Kouta Kazuraba.
「Nếu đã không hiểu được tôi...thì cậu không phải là bạn tôi!!」
Mắt của Kikaider sáng lên đỏ rực.
「Jiro...」
Kouta Kazuraba cất giọng buồn bã.
「Tôi sẽ mãi coi cậu là bạn, ngay cả khi cậu không nghĩ như vậy」
「Tôi không có quen biết cậu...」
「Còn tôi sẽ không bao giờ quên」
「Kouta Kazuraba...Thế là đủ lắm rồi! ——Mau biến khỏi đây đi!」
Kikaider lập tức lao vào Kouta Kazuraba.
「ĐIỆN TỪ...TẤT SÁT!」
Kikaider khoanh tay lại và tấn công Kouta Kazuraba bằng một luồng điện cực mạnh.
「Mu~? Hắn biến đi đâu mất rồi」
Tuy nhiên, Kouta Kazuraba đã không còn ở đó nữa. Mất đi mục tiêu, dòng điện phát nổ, trực tiếp xới tung cả đại địa.
「Dùng tới cả sát chiêu Điện Từ Tất Sát...Cậu tính làm thật sao」
Không rõ từ khi nào, Kouta Kazuraba đã lơ lửng ở trên không trung cùng với vầng trăng khuyết sau lưng.
「Jiro...tôi biết cậu không ưa gì tôi. Nhưng đột nhiên dùng tới sát chiêu thế này thật không giống cậu chút nào. Chắc là do cậu đang nóng giận. Hay là cậu cứ bình tĩnh hạ hỏa trước đi đã?」
「I-Im đi!」Kikaider nói, ngước nhìn lên Kouta Kazuraba.
「Được, nếu cậu đã muốn đánh, thì tôi cũng đành phải nghiêm túc đáp trả vậy」
「Gì chứ......?」
Kouta Kazuraba liền lấy ra một chiếc Lockseed. Bề mặt của nó sáng lên lấp lánh với bức phù điêu của sáu loại trái cây khác nhau. Đó là Kiwami Lockseed.
「Hình thái tối thượng của Kamen Rider Gaim...」
Nói rồi, cậu lắp Kiwami Lockseed vào chiếc thắt lưng Sengoku Driver đang đeo ở trên eo.
「Henshin!」
Trong ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc, Kouta Kazuraba hóa thành một bóng người mặc trên mình bộ áo giáp màu bạc trắng.
Trên lưng là một chiếc áo choàng màu đen cỡ lớn, trên chiếc mũ giáp có đính vật trang trí bằng vàng hình dáng tựa như mặt trăng ở đằng sau.
「Đây là hình thái tối thượng của Gaim, Kiwami Arm! Nào, Jiro, mau tới đây!」
Gaim Kiwami Arm, áo choàng tung bay phấp phới, đã đáp xuống mặt đất, sau đó vẫy tay ra hiệu cho Kikaider như thể khiêu khích.
「DOUBLE CHOP!」
Kikaider lao tới tấn công Gaim Kiwami Arm.
Tuy nhiên, Gaim Kiwami Arm khéo léo điều khiển chiếc áo choàng và dễ dàng tránh thoát khỏi đòn tấn công.
Hành động điều khiển chiếc áo choàng đỏ này của cậu giống như một đấu sĩ đấu bò đang khéo léo né tránh những đòn tấn công dữ dội của con bò đực đang lao tới.
「Khốn kiếp! Thế còn cái này thì sao! ĐẠI XA LUÂN ĐẨU!」
Kikaider tóm lấy cơ thể của Gaim Kiwami Arm.
Roẹt!
Đúng lúc đó, khuôn mặt của Kikaider bị vướng vào trong chiếc áo choàng.
「Ah!」
Kikaider, do tóm hụt cơ thể của Gaim Kiwami Arm, ngã lăn ra đất.
Khi Kikaider vùng thoát khỏi chiếc áo choàng, từ trên cao nhìn xuống, Gaim Kiwami Arm cười lớn.
「Hahahahaha...」
「Mẹ nó chứ...」
Kikaider nhanh chóng đứng dậy và thủ thế chiến đấu với Gaim Kiwami Arm.
「Sao vậy? Jiro. Vẫn còn muốn đánh à. Có cố gắng bao nhiêu cũng vô ích thôi. Cậu chỉ thiên về cận chiến. Cậu sẽ mãi kẹt trong chiếc áo choàng, và tôi sẽ tránh thoát được mọi đòn tấn công của cậu...」
「Mu~...」
「Nhưng sức mạnh thực sự của cậu không chỉ có vậy. Tôi biết điều đó. Cậu vẫn còn vũ khí tối thượng. Nhưng vì sức mạnh to lớn của nó, cậu đã dùng ý chí của bản thân để phong ấn vũ khí đó lại」
「L-Làm sao cậu...」
「Không phải tôi đã nói với cậu tôi là thần rồi sao? Giờ thì, sao cậu không sử dụng thứ vũ khí tối thượng đó đi...。Có đồ tốt mà không dùng, thật đúng là lãng phí của trời...」
「Tôi...Tôi...」
Ánh đỏ giận dữ trong đôi mắt của Kikaider chợt vụt tắt.
「Jiro, tôi hiểu mà. Vì lòng tốt, cậu quyết định từ bỏ vũ khí tối thượng. Cậu thật tốt bụng. Đó là thứ cảm xúc vô cùng quan trọng」
「...」
Kikaider không đáp lời
「Nhưng bây giờ cậu buộc phải sử dụng nó. Để dâng cao nhuệ khí của cậu...。Giờ thì bắn đi! Hãy dùng đôi mắt đó đi. Tối cường vũ khí của Kikaider,『Tia Hủy Diệt』...!!」