Tại một góc của thế giới chuẩn bị lụi tàn, có một chàng dũng sĩ thanh niên sắp sửa kết thúc hành trình của bản thân, có những cô gái đã ngậm ngùi chấp nhận cái kết mà lên đường chiến đấu, run rủi thế nào họ lại gặp nhau——

Series 5 tập 『Anh làm gì khi thế giới kết thúc? Anh có bận gì không? Anh giúp em được chứ?』 (gọi tắt là Sukasuka) với thông điệp như trên, nay có mặt trên thị trường và nổi tiếng là nhờ quý độc giả các bạn cả. Series nối tiếp 『Anh làm gì khi thế giới kết thúc? Em gặp anh một lần nữa được chứ?』 (gọi tắt là Sukamoka), kính mong các bạn cũng đón nhận nồng nhiệt, để bộ truyện phát triển tốt đẹp.

Cơ mà tiêu đề truyện dài quá đi mất!

Dông dài là thế, xin chào mọi người, là tôi, Kareno đây. Đây là câu chuyện hơi đặc biệt chêm giữa hai series. Hỡi những bạn độc giả "không ngần ngại đọc lời bạt", tôi xin phép gửi tới các bạn một cú spoiler tệ hại khác. Chẳng là, Chtholly đã ăn bánh bơ đến no căng. Và Lillia cũng đã ăn luốn đống bánh bích quy ấy.

"Vậy thì có gì đặc biệt chứ?" Có lẽ các bạn sẽ tự hỏi thế. Cơ mà thân gửi các bạn độc giả thông minh đáng quý, các bạn không thấy là tôi đã không để các bạn phải chờ lâu à.

……Ể? A, vâng, phải rồi, đúng là lần này, các cô gái trên bìa không hề khóc. Nhưng cái đấy không quan trọng. À không, nó cũng quan trọng nhưng không phải là duy nhất đâu.

Đầu tiên, đây là câu chuyện bên lề của Sukasuka vốn dĩ đã kết thúc. Và nó không liên quan tới tiến triển mới nhất của Sukamoka. Hình ảnh lục địa ngày xưa hầu như không được miêu tả mấy trong chính truyện (thực ra trong series hậu truyện cũng không). Đứa trẻ được xưng tụng là người dũng cảm bậc nhất, Lillia, thực ra cũng có tình cảm với Willem. Cảm xúc ấy của Lillia đã bị bỏ qua trong tập một chính truyện vì mạch truyện và cao trào tập trung vào Chtholly vài ngày trước khi ra trận. Và Lakhesh thì lấp ló trong truyện.

Vì thế mà các câu chuyện được lấy ra từ những quãng thời gian tương đối yên bình. Với những cô gái đang bận bịu vượt qua thế giới sắp sụp đổ, trước đấy họ làm gì? Nếu được nghía một tí vào khung cảnh thường nhật của họ, có lẽ các bạn sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.

Nhân tiện, câu chuyện nào Seniorious-san cũng xuất hiện cả. Đúng là thành viên chuyên cần. Bởi thế tôi mới đặt mật danh 『Seniorious Trilogy』 cho tập truyện này khi đang viết đó.

Với các death plot[note15555]

trong tay, Seniorious-chan sẽ vừa uống rượu vừa lèm bèm "Ai ai cũng nói tui tệ hại nhưng tui đã cố gắng hết sức mình rồi màà!" Đúng là khó mà phủ nhận.

Còn bây giờ là góc anime sắp-khởi-chiếu. Thời điểm tôi viết lời bạt này (tháng 12), mặc dù nhiều thứ còn chưa được công bố nhưng nhiều tin đồn cũng đã lan truyền rồi. Chẳng hạn như, công ty sản xuất là SATELIGHT-san (!) này, đạo diễn là Wada Junichi-san (!!) này. Và biên kịch, là một người chưa bao giờ rớ tay vào công nghiệp anime.

……Hàii, vâng. Đúng đấy các bạn à. Kareno tôi sẽ đảm nhiệm viết kịch bản. Cũng như một vài phân cảnh. Có cả tỉ thứ phức tạp phải làm: miêu tả tâm trạng, mạch cảm xúc, còn phải tìm hiểu và phụ thuộc vào những gì độc giả thích nữa. Cái series Sukasuka này cần phải diễn tả sự điên loạn của nó ra ngoài khuôn khổ tiểu thuyết nữa. Dựa trên đó mà tôi viết kịch bản phân cảnh. Xem ra có vẻ khó nhằn, nhưng tôi đã luôn giữ một suy nghĩ dấm dớ rằng "Biên kịch pro thì làm việc phải pro!"

"Tôi không nghĩ mình có thể viết kịch bản nếu không nắm rõ đầu đuôi câu chuyện."

"Ể, có sao đâu."

"Vì thế trông cậy ở anh đấy, Kareno-san."

"……Hởởở?"

Chuyện được quyết định mà chẳng cần để ý tới tâm tư tình cảm của tôi gì cả. Đây là lần đầu tiên tôi viết kịch bản nên còn phải học hỏi nhiều thứ, nhưng tôi đã cố gắng hết sức để quý khán giả xem phim dù đọc hay chưa đọc cũng thích thú.

Với bộ máy cốt cán như trên, chúng tôi đang sốt sắng chuẩn bị bộ anime 『Anh làm gì khi thế giới kết thúc? Anh có bận gì không? Anh giúp em được chứ?』. Mong các bạn hãy chịu khó kiên nhẫn thêm một chút trước khi bộ phim lên sóng nhé.

Còn series tiểu thuyết tất nhiên vẫn sẽ tiếp tục. Kế đến dĩ nhiên là tập 4 của Sukamoka, hay 『Anh làm gì khi thế giới kết thúc? Em gặp anh một lần nữa được chứ?』 Sẽ không lâu nữa đâu…… chắc thế. Nhất định sẽ không sao đâu.

Thế nhé, hẹn gặp lại các bạn dưới một bầu trời trống vắng.

Mùa đông năm 2016

Kareno Akira