Ngoại truyện vol 5: Nỗi phiền muộn của Cá Sấu
Tăm tối quá.
Đã vậy còn chật chội.
Tại sao lại xảy ra cớ sự này chứ. Không thể nào tin được.
Chuyển nhà đúng là kiếp nạn xui tận mạng mà.
Tôi đây chính là Cá Sấu siêu phàm và vi diệu mang hình hài hộp đựng khăn giấy, đồng thời cũng là thành viên danh dự số một trong Fanclub của Shiori-chan. Khốn thay, tình hình hiện tại là tôi đang bị “nhốt” trong thùng giấy, tất cả đều là tại chuyển nhà.
Nhờ vậy mà tôi đã bị lấy hết khăn giấy trong bụng ra, bị cướp mất công việc trọng đại đó là bảo vệ và cung cấp khăn giấy cho Shiori-chan.
Chuyển nhà đúng là chẳng phải chuyện tốt lành gì hết.
Bên trong thùng giấy u tối, tôi chỉ còn là con cá sấu bình thường không thể phát huy chức năng của hộp đựng khăn giấy.
Thật ra, không hẳn là tôi bất mãn với việc Shiori-chan chuyển nhà.
Vì nhà của tôi là nơi mà Shiori-chan hiện diện, nên cô ấy đi đâu tôi cũng sẽ theo đến đó. Miễn là được ở bên cạnh Shiori-chan thì dù có bị nhốt trong thùng giấy bao lâu đi nữa tôi cũng không màng.
Thế nhưng, điều khiến tôi khó chịu nhất chính là lí do cô ấy chuyển đi.
Kẻ đang âm mưu cướp mất Shiori-chan từ tay tôi, Sendai Hazuki.
Tôi rơi vào mớ bòng bong này tất cả đều là tại cô ta.
Đúng là tức điên máu mà.
Nếu như Sendai-san không xuất hiện, thì Shiori-chan đã không vào cái trường đại học xa xôi mà tôi không hề biết đến, cũng sẽ không cần phải “roomshare” gì đó mà tôi nghe không hiểu.
Tôi vốn định cùng Shiori-chan trải qua cuộc sống yên bình mãi mãi trong căn phòng này, thế mà tại Sendai-san nên mọi chuyện rối tung rối mù lên còn tôi thì bị cho vào thùng giấy, đúng là chán không buồn muốn nói.
Thêm nữa là quá trình đóng gói hành lí cũng có vấn đề.
Tại sao, Cá Sấu xuất chúng tôi đây lại bị nhét vào thùng trước cái con thú bông Mều Đen mà Sendai-san mang tới chứ, thật không thể hiểu nổi. Đã vậy, việc đóng gói hành lí còn chưa được một nửa, mà cô ấy đã cất tôi, đậy nắp lại và dán tạm băng dính lên đó luôn rồi.
Trước khi Sendai-san bế con Mều Đen kia tới, tôi vẫn luôn ở bên cạnh và được Shiori-chan yêu thương, vậy mà giờ đây tôi lại có cảm giác cô ấy trân trọng con Mều Đen đó hơn.
Không thể chấp nhận được.
Sứ mệnh của tôi là phải dõi theo Shiori-chan cho đến tận phút cuối của cuối cùng, khi cô ấy hoàn thành suôn sẻ công tác chuẩn bị dọn nhà cơ, nhưng giờ bị cho vào thùng rồi thì buộc phải gác lại sứ mệnh ấy thôi.
Do Shiori-chan yêu quý đã quyết định thứ tự chất đồ vào thùng nên tôi cũng chấp nhận điều này, nhưng trong lòng vẫn có chút không cam tâm.
Biết đâu là vì Shiori-chan cực kì yêu quý tôi, tuyệt đối không muốn bỏ rơi tôi ở lại mà rời đi nên mới cất tôi vào thùng trước con Mều Đen, cơ mà tôi khó lòng chấp nhận sự thật rằng Mều Đen được ngắm nhìn Shiori-chan lâu hơn tôi.
Nếu được thì tôi muốn thoát khỏi cái thùng này ngay lập tức.
Và tôi muốn được gặp Shiori-chan.
Vì lúc cất tôi vào thùng, trông Shiori-chan có chút bất an nên tôi lo cho cô ấy quá.
Tuy tôi là Cá Sấu vĩ đại nhưng ngay cả việc nói chuyện cũng không thể làm được, nên tôi muốn mau chóng được ra ngoài để chữa lành cho Shiori-chan bằng đôi tay mềm mại của mình.
Tôi thật lòng nghĩ vậy bằng cả trái tim... à nhầm, bằng cả mớ bông của mình.
Với tư cách là hộp khăn giấy Cá Sấu đầy kiêu hãnh.