[Nhân danh hoàng gia ta yêu cầu cậu truyền dạy lại kỹ thủ công cho Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn. Nói đơn giản là vậy...]
Trong trò chơi, bạn sẽ chỉ được nhìn thấy Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn trong các nhiệm vụ thế giới quy mô lớn, thế nhưng tác động của bọn họ mang lại là vô cùng to lớn.
Thân là biểu tượng cho các tinh anh trong thế giới B&B, thế nên tôi đang phân vân không biết liệu bọn họ có chịu hạ cái tôi xuống mà chấp nhận lời chỉ dạy từ một mạo hiểm giả đơn thuần hay không.
[Ahaha. Thực ra đơn giản lắm. Chỉ cần ta ra mặt nói vài lời, là bọn họ sẽ không từ chối.]
Ain trấn an bằng giọng điệu bình tĩnh, cố gắng không tỏ ra quá tự tin.
Tất nhiên, họ sẽ nghe theo. Bởi hoàng thái tử có quyền lực tuyệt đối đối với Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn, chỉ là...
[Xin ngài lượng thứ, bọn ta đến đây là có mục tiêu. Bọn ta đang trên đường tìm kiếm một cá nhân. Tình thế cấp bách và quỹ thời gian cũng quá eo hẹp để...]
[Hiểu rồi. Đến thủ đô hoàng gia vào thời điểm này... cậu đến để tìm <Kẻ Chinh Phục Tàn Tích> phải không?]
[Cái...]
Đầu óc tôi rối bời khi anh ta điềm tĩnh chỉ ra cá nhân được nhắc đến.
Và khoảnh khắc run rẩy đó dường như đủ để khẳng định giả thuyết của Ain.
[Nếu là vậy ấy, thì càng dễ giải quyết. Cậu huấn luyện Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn, còn ta sẽ hợp tác tìm kiếm <Kẻ Chinh Phục Tàn Tích>. Mối quan hệ giữa hoàng gia bọn ta và hội không có tệ đâu. Ở diễn tiến xấu nhất, cậu vẫn sẽ có sự hợp tác toàn lực từ hội tại thủ đô hoàng gia thông qua ta.]
[Ngài có thể đưa quyết định dễ dàng như vậy sao?]
Khi tôi hỏi lại, Ain gật đầu không chút do dự.
[Nói thật với cậu, bọn ta sớm đã bắt đầu thu thập thông tin về <Kẻ Chinh Phục Tàn Tích>. Đến cả hoàng gia bọn ta, danh tính của người đã chinh phục tàn tích vẫn là một dấu chấm hỏi. Nói là vậy, chứ bọn ta chỉ muốn đảm bảo rằng kẻ chinh phục này không phải là một đối tượng nguy hiểm hay có ý định bất chính nào. Giả sử cậu có việc cần giải quyết với người đó, bọn ta không có lý do gì để ngáng đường cậu hết.]
[Ra là vậy.]
Có vẻ như Ain không nói dối.
Bởi kiểu gì bọn tôi vẫn phải dựa vào thông tin từ hội, và chắc chắn thông tin nhận được từ hoàng tử Ain sẽ nhiều hơn so với bức thư yêu cầu hợp tác từ Verteran.
[Tất nhiên, ta không định lấy đi toàn bộ thời gian của cậu. Cứ thong thả làm những gì cậu đã làm ở Hội Frelia cho Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn.]
Có vẻ như Ain biết về các hoạt động của tôi ở Frelia.
Nếu anh ta đã tạo điều kiện đến vậy, thì tôi không có lý do gì để từ chối hết.
[... Được. Cảm ơn ngài đã suy xét đến mong muốn của bọn ta, cung kính không bằng tuân mệnh, ta sẽ chấp nhận lời đề nghị của ngài.]
[Tốt, xem như đã thỏa thuận. Hãy bàn về chi tiết cùng với mọi người.]
Sau đó, Ain mỉm cười tỏa nắng như một cậu bé vừa tìm được món đồ chơi yêu thích, rồi vẫy tay gọi Radd và những người khác vẫn đang hóa đá, mời họ tham gia cuộc trò chuyện.
Radd, được Ain gọi lại, co giật mất một lúc, rồi rụt rè đến gần.
[Xin lỗi đã để mọi người phải đợi. Ta đã chờ rất lâu để được nói chuyện với Rex... Các cậu đây hẳn là đệ tử của Rex mà ta đã nghe kể.]
Trước khi tôi có thể xen vào để đính chính rằng mấy đứa nhỏ không phải là đệ tử của tôi, thì Radd, nom mặt sắp hóa người siêu rau củ đến nơi liền chen vào trả lời.
[D-Dạ thưa! T-Tên thần là Radd! Thần là thủ lĩnh của <Brave & Blade>, và gần đây thần đã đạt đến hạng C!]
[Ừ. Ta đã nghe kể về cậu. Rằng dù chỉ mới lần đầu tham gia giải đấu dành cho người mạnh nhất, mà đã đạt được thành tựu tuyệt vời là vị trí á quân. Sergen có lời khen về một chàng trai trẻ đầy triển vọng.]
Khi Ain nở một nụ cười dịu dàng, Radd không nói nên lời.
[Đ-Đó là... nhờ công của sư... lão già, à, không, lời dạy của Rex-san...]
[Hahaha. Tự hào lên, trở thành á quân trong giải đấu dành cho người mạnh nhất là cả một thành tựu đấy.]
Sau khi nói vậy với ánh mắt chân thành, Ain liếc sang tôi.
[Tuy nhiên, vẫn phải kể tới khả năng chỉ dạy đáng kinh ngạc của Rex, thậm chí mang tính đột phá. Đó là lý do tại sao ta yêu cầu Rex huấn luyện cho hiệp sĩ đoàn.]
Trước lời nói của Ain, Nuke nghiêng người về phía trước.
[H-H-Hiệp sĩ đoàn, có phải ý ngài là <Thánh Quang Hiệp Sĩ Đoàn>? Dạy cho bọn họ...! Có đúng không ạ, Rex-san!?]
Nuku, người dường như không thể che giấu sự phấn khích của mình, liền tiến đến chỗ tôi.
Khi tôi đứng ở phía sau tổ đội, Ain nháy mắt với tôi một lần nữa.
(T-Tên này...!)
Hắn ta đang sử dụng sự tôn thờ của nhóm Radd như bao cát lấp đầy con hào bên ngoài tường thành để tôi không thể trốn thoát.
Tuy nhiên, trước đôi mắt lấp lánh của bọn nhỏ, tôi cảm thấy khó mà từ chối nổi.
[... Chà, chỉ mới đây thôi.]
Tôi nói vậy mà không giao tiếp bằng mắt, Radd và những người khác thốt lên đầy ngưỡng mộ.
[Thật tuyệt vời, ông già!]
[E-em luôn nghĩ rằng lời dạy của Rex-san vô cùng đáng giá. Cơ mà, ngài thực sự được mời bởi hiệp sĩ đoàn...!]
Hai đứa nhóc khá hào hứng.
Rõ ràng, đối với những chàng trai của thế giới này, những thứ liên quan đến hiệp sĩ đoàn là một chủ đề hấp dẫn.
[Vậy, không để mọi người chờ thêm nữa. Ta sẽ dẫn đường đến sân tập của hiệp sĩ đoàn. Tới nơi rồi mọi có thể thoải mái mà chiêm ngưỡng.]
[C-Có được không ạ?]
Radd và Nuku ngay lập tức rơi vào chiếc lưới Ain đã giăng.
Ain không chỉ đẹp trai mà còn có sở trường chinh phục trái tim và tâm trí của mọi người.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, anh ta đã khiến cho Radd khó tính và Nuku thận trọng mở lòng.
[Ah, n-nhưng mà, để hoàng tử dẫn đường thì có hơi... N-Ngoài ra, thần biết nói thế này có hơi muộn, nhưng hoàng tử một thân một mình đi dạo quanh thành phố mà không có người hộ tống có ổn không ạ?]
[Ahahaha! Ta đúng là hoàng tử thật, cơ mà ta không đánh giá bản thân mình cao đến vậy đâu.]
Dẫu đang rất phấn khích, Nuku là một chàng trai thực sự tinh ý.
Nghe thấy câu hỏi của Nuku, Ain cười sảng khoái trả lời.
[—Trình độ của hoàng tộc Brightis không tới từ huyết thống, mà là từ khát vọng. Thực sự không bị ràng buộc bởi huyết thống chính là điều bọn ta tự hào nhất.]
Ain, người còn được gọi là <Mặt trời của Brightis>, tuyên bố mạnh mẽ.
[Cậu có biết câu chuyện về người sáng lập Brightis không?]
[Ưm, người ta kể lại rằng trong thế giới suy tàn bị tàn phá bởi kỷ nguyên hỗn loạn, một người đàn ông sở hữu kho báu gọi là <Quyền Trượng Dẫn Lối> đã đoàn kết mọi người lại, và thành lập nên một quốc gia...]
Ain gật đầu khẳng định với câu trả lời lắp bắp của Nuku.
[<Quyền Trượng Dẫn Lối>, theo lời kể được cho là kho báu do <Nữ Thần Cứu Rỗi> ban tặng cho loài người, chỉ có thể được sở hữu bởi một người thực sự quan tâm đến mọi người và mong muốn sự phát triển của bọn họ. Chuyển kể rằng, một hoàng tử của bốn thế hệ trước đã bị phát hiện ra là có ý định bất chính và bị thiêu chết bởi <Quyền Trượng Dẫn Lối>.]
Mặc cho câu chuyện vô thường, giọng điệu của Ain vẫn không chút thay đổi.
[Kể cả ta chết đi, đất nước sẽ không sụp đổ. Một người có cùng khát vọng sẽ tiếp bước ta. Cũng bởi mang niềm tin đó, mà ta mới có thể thoải mái hành động, đồng thời, sự thật này đảm bảo sự an toàn của ta.]
Tôi không chắc liệu tụi nhỏ có hiểu những gì anh ấy vừa nói hay không.
Tuy nhiên, hai chàng trai chỉ nghe những lời của Ain với vẻ mặt choáng ngợp.
[À, bản thân ta cũng đã khổ luyện rất nhiều. Ta sẽ không để thua một cách dễ dàng đâu.]
Quan sát hai người họ, Ain, có lẽ nhận ra rằng mình đã hơi quá lời, tinh nghịch vươn tay và siết chặt nắm đấm.
Radd và Nuku cười khúc khích đáp lại, cơ mà...
(Chiếu theo khả năng của Ain, đó là điều hoàn toàn khả thi.]
Danh hiệu "Cheat of All Cheats" không phải là trò đùa.
Ngay cả khi bị tấn công bởi một nhóm quái vật hoặc kẻ cướp, Ain sẽ có thể đánh bại chúng ngay cả khi ngáp ngủ.
Ah, nhân tiện, "Ain không đánh giá cao bản thân mình" là một lời nói dối.
Ain là nhân vật chủ chốt trong nhiều Sự kiện Thế giới, dẫn đầu trong cuộc chiến chống lại quái vật.
Sự sống hay cái chết của anh ta, như một lẽ dĩ nhiên, có ảnh hưởng lớn đến diễn tiến cũng như các kết quả của sự kiện thế giới đó.
Có lẽ, ở đất nước này, bản thân vị trí "hoàng tử" của anh ta không đáng giá đến vậy, nhưng khi cá nhân kiệt xuất đứng ở vị trí chỉ huy mọi người, cá nhân gian lận tên là "Ain" thực sự có giá trị rất lớn.
Tuy nhiên, tụi nhóc, những người không có cách nào biết được sự thật này, chỉ tiếp tục nói chuyện vui vẻ.
[Ta tự hỏi liệu các cậu có hứng thú với hiệp sĩ đoàn không? Đây là một cơ hội tuyệt vời. Ta sẽ kể cho cậu nghe về hiệp sĩ đoàn trên đường đến sân tập nhé?]
[T-Thật sao!? C-Cảm ơn ngài!]
Trong lúc nhìn theo bóng lưng của ba người bọn họ trò chuyện rôm rả mà rời đi, tôi nhận ra là Mana chỉ đứng nhìn Ain và những người khác từ xa.
(À rế...?)
Đối với một người hâm mộ cuồng nhiệt của các mạo hiểm giả như Mana, tôi cứ nghĩ rằng một hoàng tử đồng thời là một mạo hiểm giả hàng đầu như Ain phải là đối tượng tuyệt vời mới phải, cơ mà sao nay cô bé hành động lạ thế nhỉ?
Nghĩ vậy, tôi bước đến chỗ cô bé và hỏi.
[Mana, em không định tới bắt chuyện với Ain sao? Không phải ngày nào cũng có cơ hội nói chuyện với một hoàng tử thực sự đâu đó?]
[K-Không. Không cần đâu ạ.]
Miệng thì nói vậy, đôi mắt của Mana vẫn kiên định dõi theo Ain.
Chẳng lẽ, cô bé đang không dám tới gần Ain?
[Vậy ra cả Mana cũng rụt rè khi tiếp xúc với hoàng gia nhỉ?]
[Không, ừm...]
Mana bồn chồn, chân này đá chân kia, nhưng sau khi tôi trao cho cô bé một cái nhìn thúc giục, cô bé bắt đầu liến thoắng như nước tràn bờ đê.
[Đ-Đúng thế! Khoảnh khắc hai ngài bắt tay nhau thật đáng quý... Cứ như em đang chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử vậy! Chính vì thế! Đó chính xác là lý do tại sao thật không xúc phạm khi hạ thấp sự thuần khiết của khoảnh khắc đó bằng cách thêm một thực thể ngoại lai như em vào đó! Em thà làm một bức tranh trên tường và tận hưởng khung cảnh thiêng liêng đó...!]
[Ô-Ồ...]
Có vẻ như tôi đã bật một công tắc mà tôi không nên chạm vào.
Chuyển ánh mắt khỏi Mana, người đang cao hứng, tôi nói chuyện với Prana, người đã rời đi xa hơn một chút.
[C-Còn em thì sao, Prana? Em không định tham gia với bọn họ sao? Ta nghĩ em sẽ tiếp thu được nhiều điều...]
[Em không có hứng thú với hiệp sĩ đoàn hay hoàng tử.]
[T-Thì ra là như thế.]
Cuộc trò chuyện kết thúc ngay lập tức.
Tôi hướng mắt về thành viên cuối cùng của nhóm, Resilia, lòng cầu xin cô ấy một lối thoát, nhưng cô ấy dường như đang bận suy nghĩ về điều gì đó, và tôi thực không nghĩ mình có thể mong đợi một phản ứng đàng hoàng từ cô.
(... Đáng lẽ mình cũng nên qua bên đó.)
Thì, rốt cuộc cũng chỉ là tôi nghĩ vậy thôi, chứ giờ để mà can thiệp vào vòng tròn hạnh phúc kia thì khó lắm.
Mang trong lòng những hối hận thầm kín, tôi lê bước theo sự dẫn đường của Ain.
※※※
[————Hoàng tử Ain giá lâm! Chào!]
Theo lệnh của Tướng Sergen, các hiệp sĩ đang huấn luyện trong phòng huấn luyện theo nhóm chào đón Ain với sự phối hợp hoàn hảo.
[Ừ. Miễn lễ.]
Ain chấp nhận nó như thể chuyện tất nhiên, và để hiệp sĩ đoàn tự ổn định theo quy trình sẵn có.
Cho dù anh ta cố gắng hành động như một thị dân đến mức nào, kiểu đối xử thế này thực sự khiến bạn nhận ra rằng anh ta là hoàng gia.
Sau đó, như thể để kéo chúng tôi đi, Ain tự nhiên đi đến trung tâm trước mặt các hiệp sĩ và mỉm cười nói chuyện với tướng Sergen, người có lẽ chỉ tình cờ có mặt để huấn luyện và chỉ dạy các hiệp sĩ.
[Ta đến đây hôm nay có một việc. Ta đã yêu cầu "bạn ta", quý ngài đây, chỉ dạy cho tất cả các người.]
[Hô...?]
Đôi mắt của Tướng Sergen nheo lại, và cùng lúc đó, đôi mắt của các hiệp sĩ trong phòng huấn luyện lập tức quay sang tôi.
Tuy nhiên, không có chút thân thiện nào trong ánh mắt đó hết.
[Để ta giới thiệu. Đây là Rex, người sử dụng "kỹ thủ công" trong chuyện kể. Rex Toren.]
[... Ta là Rex.]
Lời giới thiệu hoành tráng của Ain thúc đẩy tôi ngắn gọn giới thiệu tên mình.
Ngoài mặt tôi giả vờ bình tĩnh, chứ bên trong con tim như muốn nhảy ra tới nơi rồi.
[Oi. Có vẻ như họ không chào đón lắm nhỉ?]
Trước cơn mưa của những ánh mắt như kim châm này, tôi thì thầm với Ain.
[Hahaha. Mọi người đều rất tự tin vào khả năng của mình. Bọn họ không thích người cũng phải.]
Nhưng Ain, người không bận tâm tới lời phàn nàn của tôi, sẵn sàng thừa nhận sự thật mà ít ai dám nói ra.
[Mấy thứ như thế có thể bị thổi bay bởi sự hữu ích của <Kỹ Thủ Công>. Chỉ cần cậu chứng minh điều đó và cho họ thấy nó mạnh mẽ như thế nào, sẽ không ai phàn nàn cả.]
[Cái đó... có thể đúng nhưng...]
Một mặt tôi nghĩ rằng làm vậy là không hợp lý, nhưng đồng thời, đây chắc chắn là cách khả thi thuyết phục.
Không cần phải bàn cãi, đối với những người kiếm sống bằng thanh kiếm, sức hấp dẫn của <Kỹ Thủ Công> là không thể cưỡng lại.
[Ta mừng là chúng ta hiểu ý nhau. Vậy thì, hãy cho họ được mục sở thị ngay nào.]
[Đ-Được.]
Không biết tôi có nên triền diễn một vài kỹ đẹp mắt có thể gây ấn tượng với hiệp sĩ đoàn không nhỉ...
[Vậy thế này đi, Rex.]
Đã định từ trước, Ain, đứng trước mặt tôi, ném cho tôi một thanh kiếm gỗ và một chiếc khiên nhỏ có sẵn trong sân tập.
Và trong tay anh ta, không biết do đâu, cũng là một thanh kiếm gỗ giống y hệt của tôi...
[—Hãy khởi động nhẹ với một trận đấu ba hiệp. Ta nóng lòng muốn chiêm ngưỡng kiếm thuật trong lời đồn đại.]
[...Ơ?]
Và thế là, chả biết do đâu mà giờ đây tôi đang tay kiếm tay khiên đối mặt với vị hoàng tử mạnh nhất.