Trans : Sweetie Neko
___
" Cái gì , chờ ...cái gì vậy ? "
" Uwaa, em xin lỗi , em sẽ không làm thế nữa đâu. Em sẽ không bao giờ ăn trộm bất cứ thứ gì nữa , cho nên là giúp em với ".
Toslin và Carol cũng nhìn mảnh vỡ của bức tượng phát ra ánh sáng chói mắt , và cả hai người họ chạy xung quanh tôi và hét lên " kyaa kyaa ".
" Đừng đùa nữa , sẽ không ai thiêu chết chúng ta chỉ vì lấy một ít tiền như vậy "
" Chị đang nói gì vậy, chúng ta nên ngoan ngoãn và xin lỗi.... Kyaa, chị không thể thấy đằng trước , chị đâu rồi Toslin? Uwaa, thật là đáng sợ quáaaa "
Hai người họ cứ tràn đầy năng lượng và hét lên , nhưng một lúc sau thì ánh sáng bắt đầu mờ đi, tôi có thể mở mắt ra một chút và nhìn xung quanh.
" Cái gì, chỗ này thấp xuống .... ? ".
Tôi có thể thấy khuôn mặt sững sờ của Toslin khi chị ấy nhìn tôi trong khi ôm chặt lấy Carol .
" Um....C-Có thể "
" Đã kết thúc rồi sao ? Em, em vẫn còn sống ?
Liệu em vẫn còn đuôi chứ ? ".
Carol khóc khi úp mặt vào ngực Toslin, như một đứa trẻ chịu đựng những lời mắng mỏ , đôi tai dựng đứng của Carol cụp xuống, điều này thật dễ hiểu khi mà chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng đã biết em ấy sợ hãi như nào.
" Ổn rồi , chúng ta đều còn sống, thân thể chúng ta vẫn đầy đủ bộ phận ".
Tôi cố gắng làm dịu Carol , nhưng khi tôi nhìn quanh chỗ chúng tôi , thấy những mảnh vỡ của bức tượng phát sáng rực rỡ , thậm chí còn toả ra ánh sáng mờ ảo.
" h-Huh ....bức tượng .....mảnh vỡ...."
Tôi không thể tin vào thứ mà tôi thấy trước mắt , và giọng nói của tôi như một mớ hỗn độn bị cắt nhỏ. Và rồi tôi thấy Rose đang quỳ trên mặt đất , đôi mắt chị ấy mở to ra và đưa hai tay lên .
" N-Nó thay đổi rồi....N-Này Toslin.....đó là ..."
" Ta , ta có thể nói....ta đang nhìn, cho nên ta có thể thấy....".
Mảnh đầu vỡ của bức tượng đang trong tay của Rose phát ra ánh vàng kim, và nó đã bắt đầu thay đổi. Chậm nhưng chắc, điều này như phép màu đang xảy ra trước mắt tôi.
" Tôi đã nghe được ý của ngài "
Rose cúi đầu sâu khi sự thay đổi kết thúc, có một vết nứt trong không khí cứ như có ai đó làm vỡ mảnh thủy tinh , và ánh sáng biến mất .
"......"
Tôi , không ....chúng tôi không thể tin được điều đó xảy ra khi mỗi người trong chúng tôi đều chết lặng đi. Chỉ có Rose là không có sự khác biệt gì chị ấy vẫn cúi đầu cùng quỳ gối với biểu hiện bí ẩn trên khuôn mặt.
" Đó là làng fairy ".
Lời nói của Rose phá vỡ bầu không khí yên lặng này.
" Nữ thần Illya nói với chị rằng ....không , nói chính xác thì dựa vào tầm nhìn do bức tượng đã cho chị biết được ".
Chị ấy từ từ đứng lên và vuốt ve cuốn sách được ban tặng.
" Có lẽ fairy đó cũng sống ở đây , sau đó thì dark elf tới cho bên buộc họ phải chạy tán loạn "
Rose quay đầu nhìn tôi và nở nụ cười như thường ngày.
" C-Cái gì....tại sao ..."
Rose không giải thích gì mà đưa cuốn sách cho tôi, tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra và cuối cùng là lùi bước trong sợ hãi.
" Lý do phong ấn ở đây là vì có mảnh
vỡ của
Grief Sphere khoá Osnell. Và một lý do khác , là đây ".
" Cái gì vậy ? Em không hiểu cuốn sách này là gỉ , nhưng có lẽ đây là một kho báu có giá trị? ".
Carol bắt đầu cảm thấy hứng thú trong khi nhìn cuốn sách trên tay của Rose.
" Tuyệtttttttt , em không biết , nhưng có vẻ đây là một cuốn sách cũ . Nếu chúng ta bán nó đi thì chúng ta sẽ trở nên giảu chứ ? ".
Đuôi của Carol vẫy , nhưng Rose phủ nhận lời nói của em ấy.
" Không , đây là grimoire từ nữ thần Illya , bán lấy tiền là điều không chấp nhận được ".
Nói đến đó , Rose nắm lấy tay tôi và bắt tôi cầm lấy cuốn sách, tôi không hiểu gì hết , chỉ có nhìn Rose .
" Uh, đây là.....um ? ".
" Nhưng cũng chẳng có nghĩa là chị giữ một thứ mà mình không dùng được , và em chính là người đáp lại của nữ thần đó , Iris . Chị không thể cảm thấy điều gì cho tới khi chuyện đã xảy ra , chắc chắn nữ thần đã gọi em , và vì vậy điều này cũng dành cho em ".
Quá rõ ràng khi đây là một quyển sách da đã có tuổi, tôi chưa từng thấy một cuốn sách được trang trí bằng bạc tinh xảo như này ở hiệu sách. Khi tôi dùng ngón tay sờ vào bìa , chữ viết diệu kỳ xuất hiện trên bề mặt.
" Vậy ra đây là grimoire . V-Và nó nói là Hadion ".
Tôi rất ngạc nhiên về điều này , Rose cũng gật đầu.
" Làng fairy đã canh giữ cuốn sách này trong một nghìn năm theo yêu cầu của nữ thần. Có vẻ như dark elf hoá giải được ma pháp bảo vệ ngôi làng này, nhưng lại không phá vỡ phong ấn của nữ thần được ".
Hadion , mặc dù là một Hyurian, nhưng cô ấy đã thề trung thành với Nguyên Vương Osnell để được trở thành một hiệp sĩ với sức mạnh siêu nhiên. Người ta nói rằng cô ấy đã thất bại trong trận chiến bởi nữ thần Illya trong một nghìn năm trước và bị giam cầm trong bóng tối kể từ đó . Đó là cái tên thường xuất hiện trong những cuốn sách mà tôi đã đọc, và cuốn sách này có ghi cách triệu hồi Hadion để cô ấy phục vụ cho bạn , trao một kho báu quý giá cho một người không thể dùng những ma pháp đơn giản thì cũng vô nghĩa .
" Đây , không thể nào , em không thể giữ một thứ quan trọng như vậy được . Um , sẽ không
phải nói dối nếu như em nói là mình không dùng được bất kỳ ma pháp nào ".
Tôi cố gắng trả lại cuốn sách trong tuyệt vọng , nhưng Rose nở nụ cười và từ chối lời phản đối của tôi.
" Cho dù em nói như nào thì người duy nhất trong số chúng ta có ma lực , là em đó Iris.
" Chính là như vậy đấy , nó chả giúp được gì nếu chúng ta không bán nó đi được. Chị không hiểu lắm nhưng đoán được nó là một thứ quan trọng? Nếu là vậy thì hãy cẩn thận đừng làm mất nó.
Toslin vỗ vai tôi trong khi cười.
" Đây ....nhưng ".
" Ổn mà , chị chỉ đang nhận lấy những gì nữ thần ban cho , em cũng chấp thuận ~~~ ".
Carol đang cười vui vẻ khi thấy tôi lúng túng , nhưng nhanh chóng trở nên nghiêm túc.
" Nếu đó là Osnell, không phải đã bị anh hùng giết vào một nghìn năm trước rồi sao? Nhưng thật ra là bị phong ấn ? ".
Rose gật đầu khi Carol hỏi.
" Nói chung là trong câu chuyện thì Osnell bị đánh bại vào một nghìn năm trước, nhưng sự thật là Osnell vẫn sống cho tới tận bây giờ ".
" Huh?"
" Eh....eh....t-tại sao , bằng cách nào ? ".
Kết thúc của Illya War mà tôi biết là anh hùng Ranroot đánh bại Osnell bằng thanh kiếm ánh sáng.
" Kết thúc của Illya War không rõ ràng như đã kể , anh hùng đã tìm cách làm Osnell yếu đi, nhưng không thể đánh bại hoàn toàn . Cho nên nữ thần Illya đã lấy ra quả cầu mà chúng ta gọi là Grief Sphere và tự mình thách đấu Nguyên Vương ".
Chúng tôi đều im lặng khi Rose kể..
" Tuy nhiên , sức mạnh của cả hai ngang nhau , cuối cùng nữ thần chỉ có thể phong ấn Osnell vào thế giới bóng tối .....chúng ta gọi đó là vương quốc Endura , nhưng mà ngay cả vậy hắn ta cũng không bị phong ấn hoàn toàn , họ nói rằng thậm chí còn nghe thấy những tinh linh cuồng nộ còn ở thế giới này bị phong ấn dưới lâu đài nữ thần ".
" Nghiêm túc chứ..."
Toslin thở dài , không thể nào bắt kịp câu chuyện , Toslin vuốt tóc sau tai , và tôi cũng ngạc nhiên tới mức không thể nói được gì.
" Ừm, sau đó thì nữ thần Illya đập vỡ quả cầu của nỗi buồn - cánh cửa duy nhất để tới vương quốc Endura . Rồi sau đó phân tán các mảnh vỡ đến khắp làng fairy trên lục địa để ngăn hắn quay trở lại một lần nữa, ở đây cũng có một mảnh
"
" Có nghĩa là những gì xảy ra ở nơi đây cũng đang diễn ra ở những nơi khác "
Rose gật đầu trước lời nói của Carol.
" Ừm, sẽ hợp lý nếu là như vậy , tất cả đều nằm trong tay của những dark elf muốn hồi sinh Nguyên Vương Osnell.
" N-Nhưng liệu thật sự có ổn khi chị nói với chúng em những điều này không ? Điều này sẽ không phủ bóng tối lên tôn giáo của nữ thần chứ ? ".
".....thông qua bức tượng này thì hẳn là nữ thần đã thấy một dark elf đã lấy đi một mảnh vỡ quả cầu nỗi buồn . Trong trường hợp đó thì giáo hội sẽ ngăn chặn sự hồi sinh , với tư cách là một nữ tu sĩ thì chị không thể giữ im lặng về việc này ".
Rose bắt đầu nhặt những mảnh vỡ của bức tượng, cố gắng gắn những mảnh vỡ lại với nhau. Tôi cũng tới giúp, khi ánh mắt tôi và Rose chạm nhau , Rose dường như đã nhớ r điều gì đó và bật cười nhẹ nhàng ".
" Ngay sau khi chúng ta giải quyết xong vấn đề này thì chị sẽ tới giáo hội để được hướng dẫn . Vào lúc đó thì giáo hội sẽ để chị đánh bại dark elf , hoặc điều tra thêm về vấn đề này ".
" Ahaha, chị làm rất nhiều việc mà chị thậm chí còn chưa được giao ? "
Carol cười , Rose gật đầu đầy tự tin .
" Ừm , dù bây giờ hay sau này thì vẫn luôn như vậy "
" Không phải em ấy có ý như vậy đâu, nhưng giáo hội sẽ trả tiền hậu hĩnh cho việc này, cho nên là chúng em yêu cầu chị để cho chúng em giúp đỡ ".
Đơn giản chỉ là tôi quan sát Caro vui vẻ ngâm nga một mình và Toslin cười nhẹ. Trừ tôi ra , dù tôi có tham gia thì cũng không đủ sức để chiến đấu. " Để đó cho em " hay " Em cũng muốn đi " cũng không phải là thứ mà tôi nói ra như một lời đùa được.
" Heyyy~ , chị ổn chứ Iris, đến đây với bọn em nào "
" Awawa , ca-cái gì ? Xin-xin lỗi, chị đang suy nghĩ một chút thôi "
Trong khi tôi suy nghĩ thì Toslin đã áp sát mặt lại gần tôi, làm tôi gần như ngã nhào vì bất ngờ .
" Em có mệt không ? Có lẽ chúng ta nên nghỉ ngơi một chút ở đây " .
" Ô-Ổn mà , em hoàn toàn ổn ".
Lo lắng cho mọi người là điều tôi muốn, sự phụ thuộc của tôi vào những người khác làm tôi phải suy nghĩ làm như nào ngay từ đầu.
" Em chắc chứ, đừng cố ép bản thân ".
Rose vẫn tốt bụng như mọi khi, nhưng tôi sẽ không để những lời đó làm hỏng mình được.
Ngay cả khi chỉ là một lần vào lúc này , tôi đang nắm giữ mạng sống của người khác trong tay .
" Được rồi , chúng ta hãy tìm kiếm lần nữa , tất cả những chuyện này làm chị suýt nữa thì quên , chúng ta phải đi tìm tên đó....um ".
" Là Quinn , cố nhớ cái tên này đi ".
Vâng , chúng tôi vẫn chưa hoàn thành mục tiêu ở nơi này.
" Nhưng điều này thật kỳ lạ , dường như không còn chỗ nào khác để đi ở nơi này, chúng ta có chắc liệu Quinn có ở đây không nữa ? ".
Rose nghiêng đầu và bắt đầu suy ngẫm
" Không , em không nghĩ anh ấy sẽ ở nơi khác, rốt cuộc chúng ta đã theo dấu chân anh ấy tới đây ".
Carol tin tưởng tuyệt đối vào kỹ năng dò đường của mình .
" Vậy giờ anh ta ở đâu, hiện tại chỉ là một đường thẳng tắp, không có nơi nào để lẩn trốn cả ? ".
" Dù chị có nói vậy thì ....em không có sai ".
Carol phồng má khi Toslin trao cho em ấy ánh mắt nghi ngờ , mỗi khi bụng Carol kêu lên thì em ấy thường mất tập trung và dễ bị phân tâm , nhưng không có xảy ra chuyện đó khi có nhiệm vụ quan trọng. Đó là lý do tại sao tôi không có thắc mắc về vết máu trong hang động này là của ai.
" Liệu có khả năng anh ta di chuyển tới nơi khác rồi không ? ".
" Nuh-uh , người bị thương bước vào hang động sẽ không quay trở lại, đó là điều tuyệt đối. Nếu em sai thì em sẽ làm bất kỳ những gì mà Iris nói.
" Nhưng chị chỉ hỏi thôi mà ?".
" Toslin không tốt, em chưa muốn kết hôn đâu ".
" E-Em đang nói điều ngu ngốc gì vậy ? Ý chị là , , cái gì , em không tự tin ư ? ".
" Thô lỗ thật đấy, em rất là tự tin "
Carol bĩu môi rồi quay lưng với Toslin .
" Nhìn thẳng vào mắt chị rồi nói này ".
" Không , không , điều đó là không thể , thật sự là không thể . Nếu em nhìn khuôn mặt Toslin ngay bây giờ , em sẽ cười rồi phân tâm mất ".
" Vậy thì của em đây ".
Toslin tóm Carol lên bằng một tay rồi đấm vào đầu Carol .
" Kyaaa, ow, wai , .....đau đấy, cứu , cứu em với Iris ".
Tiếng hét đau đớn của Carol vang lên trong hang động, trong khi đó thì Rose đã hoàn thành lắp ráp bức tượng nữ thần và cầu nguyện cho Quinn được an toàn.
" Đó là cách mà mọi thứ đứng vững , và chúng ta chưa gặp một cái cửa ẩn nào ".
Đột nhiên ngẩng đầu lên , Toslin tạm thời không đánh Carol và gật đầu.
" Em cũng chưa bao giờ thấy, em có để mắt tới khi chúng ta đi bộ , nhưng ít nhất là không có gì nhảy ra...."
Vẫn còn kẹp trong cánh tay của
Toslin , Carol nhún vai .
" Một cửa ẩn ? Mm yeah ".
Tôi nhớ lại cảm giác kỳ lạ mà trước khi bước vào cửa hang .
" Có gì sao Iris ? "
Cũng giống như cảm giác khó chịu khi tôi nhìn vào bức tượng nữ thần ở đây, trong trường là như vậy thì chắn chắn là có thứ gì đó ở đây.
" Rose , có một nơi mà em muốn kiểm tra một chút ".