"Haha, cũng được khá nhiều rồi."

"Ờ... Thật ra... thì...!"

"Puppy. Mang tất cả chỗ này về nào!"

"Chỉ... một nửa...!"

Tôi buộc toàn bộ số gỗ chặt được vào chân cậu ta. Tôi mang chúng về làng cũng được, nhưng vì cậu ta có thể bay, nên tôi giao việc này cho cậu ta.

Phần gỗ do Milo kiếm được có thể dùng để xây nhà. Mặc dù sẽ mất khá nhiều thời gian, nhưng với chỗ gỗ này, tôi có thể làm một căn nhà đủ lớn để Puppy và Milo có thể ở được. Nhưng vì tôi không có chút kiến thức nào về xây dựng, nên...

Tiếng gió đột nhiên rít qua tai.

"Thưa chủ nhân. Tại sao chúng ta phải đi kiếm gỗ?"

"Mọi người cần một nơi để sống đúng không? Ít nhất thì tôi sẽ cung cấp cái gì đó để che mưa che nắng."

"Chủ nhân...!"

"Thật sao! Đúng là chủ nhân! Ngài thật tốt bụng!"

"Không, đó không phải là chuyện gì quá to tác."

"Tôi, nếu... ngài tốt vậy, thì... ít nhất... cũng phải...!"

"Người muốn gì à, Puppy?"

"....À... không.... không có gì!"

Có vẻ như Puppy đã học được cách cư xử đúng đắn. Tốt.

Cuối cùng, chúng tôi cưỡi trên lưng Puppy và chậm rãi bay về phía làng Elf.

Một ngôi làng yên bình. Một ngôi làng bí mật, không có khói bốc lên do nấu nướng hay thứ gì tương tự. Nếu làm vậy ngôi làng sẽ bị phát hiện.

Puppy chậm rãi hạ thấp độ cao.

"Nhưng nếu nhiều người sống cùng nhau, nơi đó sẽ trở nên chật chội."

"Đó là điều không thể tránh khỏi. Kích thước của tôi lớn hơn chủ nhân rất nhiều."

"Chappie cũng khá to lớn."

"Puppy thì lại càng to hơn. Ngoại trừ Bow và tôi, nếu ngay cả Puppy cững ở chung thì ngôi nhà đó phải rất lớn."

"Ừm. Tôi đã yêu cầu Lute làm tất cả những thứ đó."

Nếu làm theo thiết kế của Lute, thì nó sẽ biết thành một ngôi nhà khổng lồ.

Nó có thể giống như một cái cung điện trong làng. Dù sao thì tôi cũng là vị cứu tinh của ngôi làng, nên chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Bọn trẻ có thể đến chơi bất cứ khi nào chũng muốn.

Trong khi đang trò chuyện, chúng tôi đã gần đến làng.

Tuy nhiên, khi Puppy bắt đầu hạ thấp độ cao...

Tôi đã nghe thấy một giọng nói vang lên ở đó.

"Hãy bình tĩnh! Tất cả các Elf! Chúng tôi không có ý định làm hại các bạn!"

"Đợi đã, Puppy!"

"Có gì đó rất lạ...!"

Đó là cổng làng.

Có một nhóm ba người. Tôi không nhìn rõ họ vì khoảng cách khá xa, nhưng tôi có thể nghe được họ rất rõ ràng.

Vì họ nói "Tất cả các Elf", có nghĩa là họ không phải Elf.

Tôi có linh cảm xấu về chuyện này và dừng lại giữa chừng. Họ vẫn chưa phát hiện ra chúng tôi.

"Chúng tôi đến đây để tiêu diệt con Rồng đang trú ngụ trong khu rừng này! Đó là nhiệm vụ của chúng tôi! Vui lòng cung cấp cho chúng tôi những thông tin về nó!"

"Không được đến gần! Con người!"

"Kuu...!"

Elf và con người đang có tranh chấp.

Trước những yêu cầu của những người kia, bọn trẻ ném đá về phía họ. Tất nhiên, Elf không tin vào con người sau tất cả những gì con người đã gây ra cho họ.

Tôi phải mất một khoảng thời gian mới hòa nhập được với họ.

"Sao ngươi dám...! Sao ngươi dám làm vậy với quái vật của anh ấy!"

"Bọn ta không dám nhìn mặt ân nhân của mình nữa!"

"Các... các người đang nói gì vậy! Chúng tôi là...!"

"Cút đi! Cút ngay đi!"

Bọn họ có hai người đàn ông và một phụ nữ.

Và trước mặt họ là...

Chappie đang nằm đó.

"...!"

"Chappie!?"

"Bọn... bọn khốn nạn!"

"Cái gì...? Chappie...?"

Ngay lúc đó, tôi điên tiết lên.

Tôi nhảy khỏi Puppy. Ngay cả với độ cao này tôi vẫn ổn vì có những tán cây trong rừng đỡ cho tôi.

Tôi đáp xuống đật với một cơn chấn động nhẹ trên mặt đất.

"Hở...! Con người?! Từ đâu...!?"

"Hả. Con Rồng ở kia!"

"Gì? Có quái vật trên lưng nó?"

Một người đàn ông trạc tuổi tôi.

Một người phụ nữ nhìn như pháp sư, mang một chiếc áo choàng và mang theo những món phụ kiện màu hồng treo khắp người.

Một người đàn ông to, cao, đen, hôi với cái đầu trọc lóc, mang theo một quả cầu sắt khổng lồ.

Họ vừa hướng mắt về phía tôi, ngay sau đó, họ nhìn thấy con Rồng, Puppy phía sau tôi.

"Ngươi là... con người?"

".... Tất cả các người."

"Chậc, tôi không nghĩ là sẽ đụng độ con Rồng ở đây! Randy! Sherry! chuẩn bị chiến thôi! Chàng trai trẻ! Chạy ngay ra sau chúng tôi!"

"..."

Tôi biết người đàn ông có vẻ ngoài lịnh sự sử dụng nắm đấm.

Đôi mắt đó cho tôi biết... rằng anh ta đã đạt đến một cấp độ rất cao.

Nếu những gì anh ta nói về việc giết Rồng là thật, thì điều đó có nghĩa là họ đến đây để giết Puppy.

"Đợi đã Drake! Có gỗ buộc vào chân con Rồng!"

"Cái gì...? Không thể nào, có nghĩa là ngôi làng này nằm dưới sự cai trị của con Rồng!"

"Chậc... Không ngờ chúng ta lại rơi vào bẫy."

"Chưa kể đến con Minotaur đang cưỡi trên lưng con Rồng! Đó là một con quái vật cấp cao!"

"Dù sao thì cũng phải chiến đấu! Chàng trai! Chạy ra phía sau...!"

Và từng bước, tôi tiến về phía họ.

Tôi không biết họ đang la hét cái gì. Ngôi làng này không nằm dưới sự cai trị của con Rồng và cũng không có bất kỳ cái bẫy nào. Mà con nữa, tôi không cần phải được bảo vệ.

Tuy nhiên, tôi không cần phải đính chính điều này làm gì.

Tôi tiếp tục tiến về phía trước và chạm mặt với người đàn ông tên Drake.

"Hả...?"

"...Mày đã làm vậy với đồng đội của tao phải không?"

"Hả? Ngươi đang nói gì vậy...?"

"Chuẩn bị chết đi!"

Với tất cả sức mạnh...

Nắm đấm của tôi đáp thẳng vào bụng anh ta.