“—–Chị về rồi đây.”
Khi Hikari trở về nhà, Chikage vội vã chạy ra cửa trong chiếc tạp dề.
“Nè Hii-chan! Chị lại đến khu trò chơi điện tử có đúng không!?”
Chikage trừng mắt nhìn Hikari với cái muôi vẫn còn trên tay.
“Chỉ là đi đổi gió thôi mà.”
“Đổi gió sao…Hả? Hii-chan?”
“Sao đấy?”
“Chị ổn không? Trông chị có vẻ buồn.”
Chikage lo lắng hỏi, nhưng Hikari không còn sức để cười và giả vờ là mọi thứ vẫn ổn. Không hẳn là cô thấy mệt, chỉ là cô hơi lơ đãng thôi. Cô đã nghĩ về cuộc nói chuyện giữa cô và Sakuto ở nhà ga suốt cả chặng đường về nhà.
Một cảm giác rất mới mẻ với Hikari, khiến cô không nhận ra bản thân trông buồn bã đến mức Chikage phải lo lắng.
“Chị cũng không biết nữa, nhưng mà..ừm…chị nghĩ mình vẫn ổn…”
“Thật không?”
“Ừm…Mà Chii-chan này, chị xin lỗi vì mọi chuyện từ trước tới nay nhé.”
Đột nhiên được xin lỗi lại khiến Chikage càng thêm lo lắng. Có vẻ Hikari không nói đùa, cô thực sự thấy hối hận.
Thấy bầu không khí đang dần trở nên trầm mặc, Chikage vội vàng nở nụ cười.
“Ể? Về cái gì cơ? Trong đầu em hiện nhiều thứ lắm nên không biết là cái nào…”
“Haha, cũng nhiều lắm. Nhất là chuyện đi chơi game.”
“Em hiểu rồi. Chị thấy có lỗi vì chuyện đó nhỉ?”
“Ừm…chị hối hận vì nghe được tin đồn kỳ lạ đang lan truyền trong trường.”
“Tin đồn sao?”
Cả hai đi vào phòng khách, ngồi lên ghế sofa và nói chuyện rất lâu.
Sau khi nghe Hikari kể rõ ngọn ngành, Chikage khẽ mỉm cười.
“—–Ra là thế….Tức là chuyện Hii-chan đến khu trò chơi lại thành tin đồn về em nhỉ?”
“Ừ, xin lỗi em…”
“Không sao đâu, dù sao cũng không phải tin đồn về em thật, nên em cũng không lo lắng gì. Với cả em cũng chẳng quan tâm đến mấy tin đồn cho lắm.”
Hiếm khi mới thấy Hikari buồn rầu như hôm nay nên Chikage ân cần nói.
“Thật ư? Thế từ mai chị đến khu trò chơi lần nữa được không?”
“...Chị nói gì cơ?”
“Xin lỗi, chị hối hận lắm…”
Hikari co rúm người trước ánh nhìn của Chikage, vì cô biết em ấy rất đáng sợ khi tức giận.
“Thế chị nghe được tin đồn từ đâu?”
“Chuyện đó thì…gần đây chị có làm thân với một chàng trai.”
“Hả? Thật à?”
“Ừ. Bọn chị chỉ mới gặp nhau được hai lần thôi, nhưng cậu ấy là người nói với chị về tin đồn.”
Mặt Hikari đỏ bừng khi nói điều này. Có lẽ chàng trai mà Hikari làm quen rất quan trọng với cô.
Chikage không thường chủ động trong chuyện tình cảm cho lắm, nhưng cô cũng không ghét những câu chuyện tình yêu kiểu này. Đặc biệt là vì Hikari từ trước tới nay chưa từng để ý tới con trai, lại có vẻ thích chàng trai này.
Là em gái của cô nên Chikage cũng khá tò mò.
Ai lại có thể đánh cắp được trái tim chị gái mình thế nhỉ?
“Cậu ấy thế nào vậy?”
“Ừm…có lẽ là người hiểu được nỗi đau nhỉ?”
“Là sao?”
“Một người khiến chị thấy an tâm khi ở bên.”
Vì cậu ấy cũng đã trải qua vết thương lòng, thế nên cả hai có thể đồng cảm và thấy an tâm khi ở bên cạnh nhau. Bởi thế Hikari mới muốn ở bên cạnh cậu ấy nhiều hơn, để gần gũi thân mật với cậu hơn. Không chỉ thấu hiểu nhau qua suy nghĩ, mà cả hai còn kết nối với nhau qua trái tim.
“Thế còn em thì sao, Chii-chan?”
“Hả…? Em á!?”
Bị hỏi ngược lại bất ngờ nên mặt của Chikage đỏ bừng.
“Cậu ấy là người em gặp ở lớp luyện thi có đúng không? Vì em đổi cả khóa học theo cậu ấy luôn mà, chắc sẽ sớm có tiến triển gì đó chứ?”
“Ừ-Ừm, cũng có tiến triển…chắc thế…”
“Thật sao!? Chuyện gì nói chị nghe coi!?”
“Ờm…chắc là cậu ấy…ôm em?”
––Dù đó chỉ là tai nạn mà thôi.
“Còn gì nữa không, còn không!?”
“Ừm…cậu ấy bảo vệ em và bảo rằng không thể ngó lơ em được?”
—–Suýt chút nữa cô đã siết cổ cậu ấy bằng cà vạt.
“Sao em lại dùng câu hỏi để nói thế?”
“Ờ thì…sự thật và chân lý nó khác nhau mà…hiểu cho em đi chị…”[note61162][note61163]
“À vậy hả…Chị hiểu rồi…Ahaha…”
Có lẽ mọi chuyện không diễn ra suôn sẻ rồi. Thêm nữa, Hikari nhận ra Chikage hẳn đã mắc phải sai lầm nào đó nghiêm trọng lắm.
“Chị cũng cần phải cố gắng hơn thôi…”
“Hii-chan dễ thương mà, chắc chị sẽ ổn thôi…”
“Chii-chan dễ thương hơn chị nhiều, nên là không sao đâu! Nào nào~!”
Nói xong, Hikari thích chí huých vào hông Chikage.
“Dừng lại đi!”
Chikage bắt đầu thấy nhột nhột nên cố lách mình để trốn thoát, nhưng trước khi nhận ra thì cô đã nhoẻn miệng cười rồi.
Chị gái cô vẫn sống rất tình cảm dù đã là học sinh trung học, nhưng Chikage không hề ghét bỏ chuyện này.
Đột nhiên Hikari dừng tay lại.
“À đúng rồi!”
“...? Có chuyện gì thế?”
“Người mà chị thích…có lẽ là người nổi tiếng trong trường đấy.”
“Nghĩa là sao?”
“Có nghĩa cậu ấy là một người tuyệt vời chứ sao! Chắc hẳn nhiều cô gái khác cũng phải lòng cậu ấy như chị! Thế nên chị phải thân thiết với cậu ấy hơn nữa!”
Chikage chỉ biết cười khổ khi nhìn cô chị Hikari rối như gà mắc tóc.
“Em nghĩ chuyện đó quan trọng thật, nhưng làm sao chị thân thiết hơn với cậu ấy đây?”
“Có lẽ là…skinship gấp năm lần bình thường!” [note61164]
“Dừng lại chị ơi…Chị làm cậu ấy sợ mất…”
“Vậy à? Ư…”
Chikage cảm thấy có chút ngớ ngẩn khi phải nghiêm túc lo lắng về chuyện này, nhưng xét theo quan điểm của Hikari thì có lẽ cũng hợp lý.
Trước đấy, cô đã đặt quy tắc với Sakuto rằng họ chỉ được chạm vào nhau khi cả hai là một cặp. Chiến lược này của cô có lẽ là sai lầm rồi. Thủ thân như ngọc có thể khiến cô ấy bớt hấp dẫn trong mắt cậu ấy cũng nên.
“Chii-chan này, em phải nhanh chóng tóm lấy trái tim người em thích đi, nếu không sẽ có người cướp cậu ấy đi mất đấy!”
“Được rồi! Em sẽ cố gắng gấp đôi bình thường…!”
—Và thế là cuộc trò chuyện kết thúc, cặp song sinh vẫn chưa hề hay biết, rằng cả hai đều cùng có tình cảm với một chàng trai.