Vài ngày sau đó, tan triều, hắn đều đến thăm ta.
Ta cố ý để bữa cơm còn thừa trong phòng, hắn nhíu mày hỏi: "Đây là bữa ăn của nàng sao? !"
Ma ma khóc lóc kể lể chuyện kẻ dưới khinh người, không nghe lời ta.
Hắn tức giận vô cùng, sai người đánh hạ nhân phụ trách rồi giáng chức, cho người khác lên thay.
Tô Dao muốn đến cầu xin cho kẻ đó, dù sao cũng là người của nàng ta.
Nhưng đáng tiếc bị cấm túc ở viện Thái phi, có lòng mà chẳng có sức.
Ngày hôm sau, người được thăng chức kia mang đến cho ta một hộp vàng.
"Từ nay về sau, thuộc hạ chỉ nghe theo lời của Vương phi."
Ta nghịch những thỏi vàng, bảo ma ma chia cho những người khác trong viện.
Muốn đứng vững, phải thu phục lòng người.
Muốn thu phục lòng người, tiền tài nhất định không thể thiếu.
Nếu không, cho dù có nắm giữ quyền quản gia của Vương phủ, cũng chẳng khác nào không, bởi vì nơi này dù sao cũng là do Sở Vụ Tiêu quyết định, hắn có thể thu hồi quyền quản gia của ta bất cứ lúc nào.
Nhưng nếu ta khéo léo lợi dụng Sở Vụ Tiêu để hắn dọn dẹp chướng ngại vật cho ta thì sao?
Binh pháp có nói "mượn đao người", dùng trong chốn nội trạch, cũng giống như người ngoài chiến trường, m.á.u chảy thành sông.
Đây là chiến trường của những nữ tử khuê các, không hề kém cạnh so với những mưu kế trên sa trường.
Nếu có một ngày những phu nhân nơi kinh thành này có thể xông pha trận mạc, hoặc là đường hoàng bước vào triều đường, thì tài năng và trí tuệ của họ liệu có thua kém bậc nam nhi?
---------------
Sinh thần của Sở Vụ Tiêu, tiệc được tổ chức ngay trong phủ.
Mấy tháng trước, Tô Dao đã dày công khổ luyện một điệu múa "Chưởng Trung Khinh" để chuẩn bị cho ngày này.