Mỗi độc giả có quyền tự do quyết định bắt đầu đọc từ đâu và dừng lại ở đâu. Tuy nhiên, cũng giống như những câu chuyện hiếm khi được xây dựng với giả định rằng độc giả sẽ bắt đầu từ đoạn kết, tôi viết lời bạt này với suy nghĩ rằng nó sẽ được đọc cuối cùng (tôi không có ý nói rằng sẽ có những tiết lộ quan trọng ở đây, nhưng một số người có thể cảm thấy như vậy). Mong các bạn thông cảm.

Cuốn tiểu thuyết này dựa trên tác phẩm Rồng và Lễ hội: Từ góc nhìn của người làm đũa phép, từng đạt giải danh dự tại Giải thưởng GA Bunko lần thứ 11. Ngoài việc chỉnh sửa và viết lại, điểm khác biệt lớn nhất giữa cuốn sách này và bản thảo mà tôi đã gửi đi chính là những hình minh họa tuyệt vời của Enji.

Tôi đã viết bản thảo đầu tiên vào tháng 1 năm 2018 và nhớ rằng mình mất khoảng hai đến ba tuần để hoàn thành. Bây giờ nghĩ lại, đã một năm trôi qua. Đó là khoảng thời gian đủ dài để tôi thậm chí không nhớ rõ những gì mình đã viết. Khi đọc lại, tôi có cảm giác như đang đọc tác phẩm của người khác và tự hỏi: “Mình đã viết cái này sao?” Khi họ liên hệ với tôi về cuộc thi, tôi đang vật lộn trong một trận chiến sinh tử với Genichiro Ashina trên tháp lâu đài, và bây giờ tôi lại đang cống hiến sức mình để tái thiết Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Qua đó, tôi cũng cảm nhận được thời gian trôi qua nhanh đến nhường nào.

Tôi gần như viết toàn bộ câu chuyện này trong phòng mình, nhưng lạ thay, vào đêm tôi hoàn thành nó, bất ngờ mất điện, khiến tôi sững sờ. Không lâu sau đó, một luồng ánh sáng rực rỡ chiếu xuyên qua rèm cửa. Thấy kỳ lạ, tôi kéo rèm ra thì phát hiện một con cá vảy có chân khổng lồ, cao gần năm mét, đang nhìn chằm chằm vào tôi.

“Bây giờ đâu có tối nữa, đúng không?” Con cá hỏi.

“Ánh sáng này không phải để dụ con mồi sao?” Tôi thắc mắc.

“Tùy từng trường hợp. Tôi có thể điều chỉnh cách sử dụng tùy theo tình huống.” Nó trả lời, khiến tôi cảm thấy an tâm hơn. “Nhìn lên mặt nước đi.”

Tôi làm theo và ngạc nhiên khi thấy mặt nước sáng rực, như thể đang bốc cháy. Ánh sáng đó hẳn phải rất mạnh để có thể chiếu xuống tận đáy biển.

“Đó là gì vậy?” Tôi hỏi.