Amagami Yumiri là một anh hùng tự nguyện.
Nhưng viết vậy chẳng phải nghe y hệt mấy nhân vật khùng khùng ngu ngu hay sao? Vấn đề là cô ấy cũng không phải kiểu nhân vật nghiêm túc; cô vẫn sẽ cứu lấy thế giới dù cho có phải đổ máu hoặc thậm chí hy sinh cả hai tay đi chăng nữa──ấy là cô giả vờ thế, và chính xác thì như thế là đã lý giải được nguyên cớ làm sao mà cô lại là người cô đơn lạc lõng nhất trần đời.
Nhưng cô thực sự rất ấn tượng.
Không nhầm vào đâu được, cô là một anh hùng tự nguyện mà không cần phải hồ nghi. Cô ấy là tồn tại độc nhất vô song, kẻ hủy diệt những điều phi nghĩa, dám gạt bỏ những điều vô lý và thách thức những điều không thể. Thành thử cô vừa là anh hùng, nhưng cũng vừa được coi tự nguyện xung phong bởi không một ai hay biết thật ra cô rốt cuộc là ai.
Đây là câu chuyện kể về Amagami Yumiri.
Và là câu chuyện thuật lại quá trình tôi đã trở thành kẻ thù của cả thế giới như thế nào.
… À mà, không đúng.
Tôi thậm chí còn chẳng thể truyền đạt lại một phần mười nghìn những gì mình muốn nói.
Đành vậy, xin phép giải thích thêm một lần nữa, tôi, Sato Jiro, là người yêu của Amagami Yumiri. Để mà nói thì, quan hệ giữa hai chúng tôi chỉ là mối quan hệ thể xác đơn thuần mà thôi. Cháo lưỡi cũng đã thử và còn làm ra nhiều hành động khác nữa, ờ thì, phải nói rất là nhiều đấy. …Không, không, không phải như vậy, lẽ ra tôi không nên chưa chi đã to mỏ tới mức ấy. Không phải tôi đang cố tình khoe khoang hay chuyện bé xé ra to gì cả đâu. Chỉ là dù cho có gắng kiềm chế ra sao đi nữa thì cứ mỗi khi nhắc đến cô ấy là miệng tôi lại tự động liến thoắng không ngừng nghỉ vậy đấy.
Từ từ.
Được rồi, chuyển đổi mạch cảm xúc đã nào…
Dù sao thì, bắt đầu vào đề thôi. Kiểu gì sau khi bắt đầu tôi lại chả nghĩ ra đủ thứ để nói ấy chứ. Tôi dự sẽ tóm lược toàn bộ trong vài từ để kết thúc phần mở đầu lan man dài dòng này.
Đây là câu chuyện về cách mà Sato Jiro tôi, giết Amagami Yumiri.