Rất hiếm khi Kiriha dựa dẫm vào ai đó. Tuy cô đôi khi được Koutarou chiều chuộng nhưng chỉ là những lúc họ ở một mình. Những khi có người khác ở quanh cậu, cô chỉ điềm đạm dõi theo họ như một người mẹ hoặc một người chị. Tuy nhiên, ngay cả Kiriha cũng có ngoại lệ.

[Cậu có thời gian không, Koutarou?]

[Hả? Chắc chắn rồi, cậu cần gì?] - Koutarou không cần nghe yêu cầu của cô đã liền đồng ý. Trừ khi đó là trò nghịch ngợm, cậu cảm thấy tốt nhất là nên làm theo lời cô. Hơn nữa, hôm nay là ngày trước khi Ralgwin chuyển đi nên không có thời gian cho những trò tinh quái.

Kiriha hơi nheo mắt trước phản ứng của Koutarou và ngồi xuống rồi dựa vào lưng cậu.

[Cậu không cần phải làm gì cả, cứ như thế này là được.]

[Tớ hiểu rồi. Hãy làm những gì cậu muốn.]

Yêu cầu của Kiriha rất đơn giản nên Koutarou không thắc mắc gì và quay lại công việc của mình. Kể từ khi trở về Fortorthe, cậu chứng kiến khối lượng công việc của mình tăng lên nhanh chóng và hiện đang phải đối đầu với đống tài liệu trên sàn.

[Cảm ơn Koutarou.]

Kiriha không làm gì hết. Cô chỉ dựa vào cậu và nhìn lên trần nhà. Thời gian lặng lẽ trôi qua. Những lúc như thế này, các cô gái khác sẽ để yên vì họ biết rõ lý do cô lại làm vậy.

[Được rồi...]

Người đánh tiếng đầu tiên là Koutarou. Công việc của cậu đã hoàn thành và bây giờ đã có thời gian rảnh. Vì thế cậu đưa tay về phía Kiriha và nắm lấy tay cô, cô nhẹ nhàng siết lấy nó.

[Xin lỗi nha, Koutarou.]

[Bọn tớ toàn đẩy rắc rối lên đầu cậu. Vậy nên cậu cứ làm những gì mình muốn, Kiriha-san.]

[Mình sẽ làm thế.] - Kiriha nói với một nụ cười dịu dàng và nắm tay cậu trong khi lưng họ vẫn dựa vào nhau. Cô nhắm mắt lại. Trông họ giống như một cặp đôi đang chơi đùa nhưng thực tế lại không phải vậy. Cô hiện đang trong quá trình cân nhắc những kế hoạch quan trọng.

(Đây đáng lẽ không phải thứ mà một thiếu niên cần phải suy tính...) - Koutarou nghĩ thầm trong khi cảm nhận Kiriha qua tấm lưng mình.

Kiriha đích thị là một thiên tài. Một khi đã nghiêm túc, cô có thể tìm ra giải pháp cho bất cứ điều gì. Tuy vậy, cô vẫn chỉ là một thiếu nữ. Duy chỉ những lúc hy sinh là điều không thể tránh khỏi thì cô mới bỏ qua ánh mắt của người khác và tìm đến với Koutarou. Khi phải đặt tính mạng con người lên bàn cân, cô mưu cầu sự giúp đỡ từ cậu.

(Sao mà người con gái này lại kiên cường đến vậy...)

Vì cô đang gánh vác thay vai trò của Thanh Kỵ sĩ, đáng lẽ cô phải yêu cầu nhiều hơn từ cậu. Nhưng cô kiên quyết từ chối đòi hỏi bất cứ điều gì. Cô chấp nhận rằng đó là điều bất khả kháng và là nghĩa vụ của cô. Chính vẻ đẹp đó đã khiến Koutarou không đành lòng làm ngơ.

[Kiriha-san.]

[Hả?]

[Đáng lẽ có rất nhiều điều tớ cần phải nói với cậu, cũng như cần phải làm cho cậu.]

[Đâu nhất thiết phải thế.]

[Ừ, biết ngay cậu sẽ nói vậy mà, nhưng tớ quá đần đội để biết nên nói hay làm gì cho phải...] - Koutarou nói và siết chặt tay cô. - [Vậy nên như thế này thì sao?]

[Thế là quá đủ rồi.] - Kiriha đan ngón tay mình vào tay Koutarou rồi siết chặt lại.

[Tớ hiểu rồi.]

Sau đó, Kiriha rơi vào im lặng. Và rồi khi đứng dậy trở lại, cô rời khỏi phòng với những bước chân mạnh mẽ. Có vẻ như cô đã bình phục.