Tại tòa nhà cao tầng hơi nghiêng. Người con trai mặc bộ giáp hình xương cốt đang đứng trên đống gạch vụn. Những giọt tuyết lạc lõng rơi xuống từ bầu trời chính là chất gây ô nhiễm trong bầu khí quyển, nó ngưng tụ lại và tạo thành kết tinh thể. 『Thiên sứ bồ công anh』, nếu chúng chạm vào da, cơ thể sẽ bị tan ra, còn nếu hít phải thì cơ quan hô hấp sẽ bị tổn thương và dẫn đến một kết quả còn tồi tệ hơn cả cái [chết], dù nguy hiểm là vậy nhưng chúng thực sự rất đẹp.

「_______.............Đẹp thật」

Tuyết màu trắng trên bầu trời trong xanh. Thoạt nhìn như một bức tranh ảo mộng đẹp như mơ. Nhưng nguyên nhân gây ra hiện tượng này chính là do xác chết của những con quái vật khổng lồ đang nằm trải dài bên cạnh chàng trai mặc kín giáp. Chúng nhìn giống như nhện. Cơ thể thì trông như khối u và có 6 cái chân cứng như kim loại đã cào xước cả mặt đất. Tổng chiều dài khoảng 220 met. Cân nặng, không thể phỏng đoán____

「Sở chỉ huy, đã xác nhận kết quả cuộc chiến của binh đoàn chiến đấu thứ 202. Stage 5, tiêu diệt cancer spider. Chỉ định khu vực ô nhiễm nồng độ cao trong phạm vi 5km.」

『Đây là sở chi huy, đã rõ. Mọi người vất vả rồi』

Tiếng trả lời thì thào từ bộ đàm vọng cả vào xương tai.

Những con quái vật này chỉ cần cắt vào phần u của cơ thể là nó sẽ chết. Sau đó phần nội tạng và máu sẽ bắn tung tóe, hệt như một quả khí cầu phát nổ vậy,

Kẻ thù của nhân loại____bào tử thú, sau khi chết rồi nó vẫn còn gây ra một mớ rắc rối không nhỏ.

Chết đi như một sinh vật sống, nhưng phần vật chất gây hại cấu thành từ xác thịt của nó sẽ được phân giải và hóa thành thứ giống như tuyết, khi phân tán ra xung quanh, chúng gây ô nhiễm lên đất đai và bầu không khí, người ta gọi nó là tàn dư của vĩnh hằng._____

Bắt đầu sự xóa bỏ. ……______Vẫn còn cách biệt so với kỉ lục chính thức của quân đội nhỉ」

Sau khi bị tiêu diệt, những con quái vật nhện sẽ tạo ra tiếng sủi bọt trong chốc lát rồi bị phân giải, nó phun ra bào tử trông như bông tuyết và rơi xuống làm gây ô nhiễm xung quanh.

Thành phố sụp đổ đã bị nuốt gọn bởi mẹ thiên nhiên. Mặt nạ chống vật chất ô nhiễm chất đống trong tàn tích. Cánh hoa cỏ dị hình phơi ra bộ mặt của chúng từ thung lũng gạch đỏ. Một quang cảnh như nói lên rằng chủ nhân của hành tinh này đã được thay thế bởi một sinh vật khác chứ không còn là con người nữa.

「__________Yoshi.」

Bên ngoài bộ trang phục giáp, các phụ kiện từ cánh tay trái cho đến vai, chỉ trong khoảnh khác khi anh chạm vào thi thể của con nhện to lớn ấy____

Khối lượng vài trăm tấn của nó đã biến mất theo đúng nghĩa đen. Một phép màu xuất hiện y như trò ảo thuật. Tuy nhiên, không hề dao động hay tỏ vẻ ngạc nhiên, chàng trai một lần nữa thì thào vào bộ đàm.

『Nhiệm vụ hoàn thành. Giờ chúng tôi sẽ rút lui_______?』

Kết thúc truyền tin, ngay lúc anh định rời đi thì vào lúc đó.

「..........Giọng nói ? Của động vật à........không đúng. Mọi cơ sở dữ liệu của sinh vật sống trên trái đất đều đã không còn, vậy âm thanh vừa nãy là gì........?」

Đặt tay lên cán kiếm dắt trên hông, anh từ từ cảnh giác tiến tới. Thiết bị cảm ứng có độ cảm cao được trang bị trên bị bộ giáp có thể AR hóa tầm nhìn của ta và phát hiện ra vị trí nguồn gốc âm thanh một cách chính xác.

「Đây, là.........?」

Ở trên bề mặt bức tường trong đống đổ nát. Khi anh hất đống bồ công anh của vật chất ô nhiễm chồng chất nhau lên đến ngang đầu gối ra thì, có một thứ màu bạch kim mềm mại xuất hiện. Không hề bị thương, giọng nói cất lên chỉ vỏn vẹn trong tích tắc cũng đủ khiến anh hiểu rằng, nó vẫn còn [sống].

「Di vật trước trận chiến. Vỏ bảo hộ..........Không lẽ, nó vẫn còn sống ?」

Không có dấu hiệu hay con dấu nào dùng để nhận biết tuổi tác hay thông tin. Một đứa bé sơ sinh được bao bọc trong vỏ bảo hộ.

「..............Đứa con, của loài người........sao ?」

「Fu yaa.........., kya ♪」

Vừa vỗ vào vỏ bọc trong suốt ấy, đứa trẻ vừa nở nụ cười ngây thơ, trong sáng.

Chàng trai lặng lẽ bồng đứa nhỏ lên. Chiếc vỏ bọc này là món đồ từ thời kì cổ đại, một di vật ở kỉ nguyên đỉnh cao và phồn thịnh của nhân loại. Có điều rằng, đứa bé khỏe mạnh này đã sống sót từ lúc ấy đến giờ sao, hay nó chỉ bị nhét vào trong vỏ bọc rồi bị bỏ rơi vì một lí do nào đó____

(Thiếu thông tin quá. Nếu không điều tra chi tiết thì mình cũng không thể tùy tiện phán đoán được)

Tuy chiếc vỏ bọc là của từ thời niên đại nhưng đứa trẻ bên trong lại thực sự rất khỏe mạnh. Không hề có dấu hiệu gì của việc đói, nó vừa cười rất tươi vừa xòe lòng bàn tay ra về phía chàng trai.

「………Nhóc vẫn còn sống nhỉ」

「Fu ya ?」

「Fu, fu ya……..? ….Haha. Hahahaha…….!」

Bất giác, chàng trai đã bật cười trước sự đáng yêu đến kì quặc của đứa bé.

Ôm lấy chiếc vỏ bọc bảo hộ. Chàng trai lại cất tiếng khi nghe thấy giọng nói của đứa bé phát ra với vẻ phàn nàn bởi sự chao đảo của cơ thể.

「Xin lỗi nhé, nhóc hãy chịu khó một chút nữa thôi」

「Ya_____」

「………Phải nói là đã rõ chứ ?」

Đứa bé hồn nhiên nhìn ra bên ngoài từ chiếc vỏ bọc trong suốt.

Tuy không biết danh tính thực sự nhưng anh lại cảm thấy rất nhẹ nhõm khi trông thấy nó. Phần trái tim máy móc bên trong cơ thể anh như được sinh ra lần nữa bởi sự nhiệt huyết và hồi hộp.

Và rồi, vào lúc đó___

『………Touma, ổn chứ ? Mau xác nhận chiến tích rồi về đi !』

「Catrla à. Chỗ này không vấn đề gì. Tớ chỉ mới lụm được một thứ thôi, về ngay đây」

『Thế à……..Nhưng mà kết quả không được như mong muốn nhỉ. Rốt cục thì ta vẫn phải nhượng lại thành tích cho 202.』

「Để tăng chiến tích của quân bộ thì việc công nhận chính thức và chiến tích công phá stage 5 là rất cần thiết. Tớ hiểu khi mà cậu không thể chấp nhận điều đó, nhưng cậu cứ bỏ qua đi.」

『Tớ biết rồi…….Với một người luôn gánh vác trọng trách như cậu thì không cần phải nói đâu』

Giọng điệu như gợi lại từ thưở ấu thơ của người bạn đồng nghiệp, bất giác thái độ cô như đã quay ngoắt 180 độ.

『………Cậu cứ sử dụng vòi nước nóng mà tắm thỏa thích đi, tớ sẽ chờ. Cậu vất vả rồi』

Để trêu chọc cô với lời cảm tạ ấy, chàng trai_______Shirogane Touma đã nãy ra ý tưởng.

「Tằm vòi thì ổn thôi nhưng trước hết thì_______cho tớ sờ vếu của cậu nhé」

『……..Hảả !?』

Từ ngày hôm ấy. Khi mà chàng trai gặp gỡ đứa con gái của mình________Shirogane Touma đã được lên làm 『Cha』và trải qua 14 năm.

Câu chuyện về người cha ấy sẽ bắt đầu từ một buổi sáng thường nhật.