“Xin thứ lỗi nhưng Abel, phiền cậu có thể rời tổ đội của chúng tôi được không?”

Một ngày nọ.

Tôi, Abel, bị thủ lĩnh của tổ đội, Anh Hùng Roy trục xuất.

Chuyện xảy ra đột ngột đến nỗi tôi không nói lên lời.

“Thế giới giờ đây gần như đã thanh bình rồi. Chúng tôi có thể tự mình tiêu diệt tàn dư của ma vương mà không cần tới cậu. Thiết nghĩ sự có mặt của một ma pháp sư vĩ đại như cậu trên chiến tuyến giờ là không còn cần thiết nữa đâu.”

Thật vậy. Chúng tôi đã bảo vệ thế giới này.

Quỷ vương của bóng đêm, một con quỷ tượng trưng cho thảm họa tai ương đã đẩy thế giới này đến với thời đại tăm tối, đã phải chịu khuất phục trước tổ đội anh hùng dẫn đầu bởi Roy.

“Anh không cần đoái hoài về chuyện đó làm chi. Tôi gia nhập tổ đội này là vì tôi thích thú với nó thôi.”

“Abel!”

Roy ngắt lời tôi bằng một tông giọng kiên quyết.

“Tôi chắc chắn rằng cậu cũng đã nhận ra rồi mà đúng chứ? “Hổ phách nhãn” của cậu không còn cần thiết đối với thế giới bình yên này nữa rồi.”

Lần này tôi thực sự im bặt.

Tôi có thể cảm nhận được những câu chữ của Roy đang từ từ lọt vào tâm trí tôi.

Trong thế giới này, "Đôi mắt" đại diện cho mức độ “Năng lực” của một con người.

Năng lực của một người trong hệ thống phân loại ma thuật được thể hiện rành mạch thông qua màu mắt của họ.

Nếu năng lực mà bạn sở hữu là hỏa ma pháp, bạn sẽ có cho riêng mình một “Hỏa nhãn” đỏ rực, “Thủy nhãn” nếu đó là thủy ma pháp, và “Phong nhãn” nếu là phong ma pháp.

Dẫu vậy, cũng vẫn còn đâu đó những màu mắt khác.

Một

màu mắt sở hữu cho mình năng lực của mọi loại năng lực khác và khi đã thành thạo được nó, sức mạnh mà đôi mắt này nắm giữ là vô cùng mạnh mẽ.

Đó là “Hổ phách nhãn” màu vàng ánh, thứ mà tôi đang sở hữu.

“Hổ phách nhãn” chính là biểu tượng cho “Kẻ mạnh nhất” song cũng đồng thời tượng trưng cho “ Kẻ tồi tệ nhất”.

Bởi lẽ, hơn 90% những con ác quỷ đối chọi với nhân loại đều cùng sở hữu “Đôi mắt hổ phách” như tôi.

“Điều này cũng không hẳn là tệ đâu Abel. Một khi thế giới tiến tới bình yên, điều chắc chắn sẽ xảy đến sau chuyện này, nhân loại sẽ bắt đầu đương đầu với nhau. Và khi chuyện đó xảy ra, cậu chắc chắn sẽ bị ngược đại như một biểu tượng của sự bất hạnh.”

Đúng thế.

Yêu sách của Roy không sai.

Trong thế giới này, cá nhân với “Hổ phách nhãn” sẽ bị coi là Hiện thân của quỷ tộc, và sẽ mãi bị xua đuổi bởi người dân chừng nào họ còn có thể nhớ lấy.

Ngoài ra, tôi không chỉ đơn giản là một ma pháp sư.

Tôi được coi là ma pháp sư mạnh mẽ nhất trong tổ đội anh hùng, và kể cả khi đã tiêu diệt được quỷ vương.

Sẽ rất đỗi kì lạ nếu ta không thể phân biệt được vị anh hùng có thể đả bại Quỷ vương, người thống trị thế giới, liệu là con người hay quái vật.

“Tất nhiên, không chỉ về vấn đề rời tổ đội. Tọa lạc một hòn đảo sa mạc nằm ở phía tây, đó cũng chính là nơi mà chúng ta đã cùng đặt chân đến và tiêu diệt Kraken. Chúng tôi đã chuẩn bị cho cậu một dinh thự trên hòn đảo đó, kể cả có là quái vật đi chăng nữa cũng không thể tiếp cận nổi. Cậu sẽ sống hạnh phúc ở đó—“

“Đủ rồi!”

Buồn cười thật đấy.

Phải chăng tên Anh hùng này đang có ý định giam cầm tôi, một người đồng đội lâu năm của anh ta trên một hòn đảo sa mạc bé tí hin hin ư?

Anh ta không thiết nhìn thấy bản mặt của tôi nữa rồi. Anh ta muốn tôi phải cuốn gói ra đi cơ.

“Tôi sẽ rời đi như anh mong muốn.”

“Vậy à. Tôi xin lỗi. Thủ tục sở hữu căn biệt thư đang ở trong hồ sơ—“

“Tuy nhiên, tôi sẽ không nhận cái đề xuất đó của anh.”

Roy mở to đôi mắt mình.

Tôi tặc lưỡi, ghim vào trí nhớ sự hẳn học trong đôi mắt xanh ngọc bích của anh ta.

“Đừng lo lắng. Tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt các người một lần nào nữa đâu.”

“Abel!”

Tôi quay người và sải bước xa ra khỏi Roy.

Anh ta đang thúc giục bản thân gào thét một điều gì đó. Nói rằng anh ta đã không truyền đạt đúng cách, hay anh ta không còn âm mưu gì khác.

Tôi nghĩ Roy đúng. Thật sự là vậy.

Đó không phải lỗi của anh ta. Tôi biết điều đó chứ.

Sự thực là, tôi đã nhận thức được điều này từ rất lâu rồi.

Rằng trong cái thế giới bình yên đó, những ma pháp sư như tôi đây với “Hổ phách nhãn” dĩ nhiễn sẽ trở thành đối tượng bị ngược đãi.

Roy không phải người có lỗi.

Cũng không phải do nhà vua hay thần dân của ông ấy. Càng không phải do các thành viên của tổ đội, những người còn ít lỗi hơn tôi.

Thứ đáng trách móc chính là cái thế giới đần độn và non nớt này.

Đó là lí do mà tôi đã hoàn thành nó.

“Chuyển sinh ma pháp”, thứ ắt hẳn sẽ không thể nào được tạo ra bởi bất cứ ai trên thế giới này ngoại trừ tôi–.

Nơi mà tôi đi tới cùng với Dịch chuyển ma pháp chính là chốn ẩn náu của tôi.

Tôi băng qua một bức tường đá ẩn sâu bên trong hang động, vượt qua một con ngõ lát đá và mở toang cánh cửa thép.

Đây chính là phòng thí nghiệm của tôi.

Một địa điểm ẩn náu với hằng hà những lớp rào chắn.

Song không biết đã bao năm trôi qua kể từ lần cuối tôi viếng thăm nơi này. Căn phòng thí nghiệm giờ đây bị lấp đầy bởi bụi bẩn, cảm tưởng như một đống tuyết vậy.

Giả dụ nền văn minh của một thế giới yên bình đã được hoàn thiện, và đã trở nên có hiểu biết và văn hóa hơn. Ví dụ 200 năm kể từ giờ. Nếu thế giới đó có khả năng thực hiện được những điều mà trước đây từng là không thể với ma thuật của thời đại này, vậy thì hẳn nơi đó sẽ có thể chấp nhận được đôi mắt hổ phách này.

Với một tia hy vọng lẻ loi về tương lai xa cách, tôi lấy ra một cuốn sách bụi bặm, dược phẩm và vài viên đá quý.

Tôi đã sớm chuẩn bị cơ thể mình cho sự chuyển sinh rồi.

Một khi phá vỡ nó ra, ta có thể thấy cấu trúc của cơ thể con người khá đơn giản.

Có tổng cộng 29 loại bộ phận cấu tạo nên cơ thể con người.

Khoảng độ 60% cơ thể con người được cấu tạo từ nước, và còn lại là một số thành phần chồng chéo lên nhau như cacbon, amoniac và phốt pho.

Tôi sử dụng ma thuật để phân tích và sao chép những đặc tính đã cấu tạo nên cơ thể con người và lặp đi lặp lại không biết bao lần thử nghiệm để tạo ra một cơ thể lí tưởng cho tôi.

Ổn rồi, mọi thứ giờ đã xong xuôi.

Tôi nằm dài xuống quan tài và nhìn chằm chằm vào trần nhà.

Ảnh hưởng của Chuyển sinh ma pháp sẽ khiến tôi sẽ nhanh chóng cảm thấy buồn ngủ trong khi linh hồn dần dần bị xé toạc khỏi cơ thể.

Mi mắt tôi cảm thấy thật nặng nề.

Lần tới khi tôi tỉnh giấc, thế giới đó hẳn sẽ là rất xa xôi trong tương lai.

Vì vậy tôi thiếp đi.

Chà.

Nói thật ra, tôi đã mắc sai lầm khi chẳng thèm hé môi về “Chuyển sinh ma pháp” với những người cộng sự xuyên suốt cuộc đời mình.

Sai lầm này ắt sẽ dẫn đến một số lượng lớn những rắc rối đối với cư dân của thế giới tương lai…

Chà, hãy cùng thảo luận thêm nữa về vấn đề này khi cuộc hành trình tiếp túc nào.