Hôn phu cũ của Rhonya, Schneider, trí thông minh anh bây giờ như bị rớt đài.

Anh hiểu lầm Rhonya. Giờ đây anh đã biết lỗi và mong được cô tha thứ. Chính điều này đưa anh đến gặp ông nội của cô, Ronard cùng những người bạn của cô, họ không ngừng đến để tìm kiếm tung tích của cô và chỉ nhận được sự xua đuổi mà không có sự chỉ dẫn nào.

Dù anh có đến gặp Ronard để cầu xin vị trí của cô mỗi ngày, thì Ronard vẫn chỉ lắc đầu và đuổi Scheider từ ngoài cổng. Ngay cả khi anh muốn gặp Orphedoto, tinh linh giao ước của Rhonya, nhưng chỉ số ít được Orphedoto cho phép thì mới được tiến vào khu rừng của hắn.

Không có bất kỳ manh mối gì về thông tin nơi ở của Rhonya cho dù anh đã lật tung cả thủ đô. Nhưng để có thể thấy tận mắt Rhoya được đảm bảo an toàn, Schneider không bỏ qua bất kể điều gì, và chọn đi trên con đường đầy chông gai.

Do đó, anh quyết định hỏi Orphias, một hoàng tộc của quốc gia Elven, anh ta cũng đang tìm kiếm tung tích của Rhonya. Orphias có tình cảm với Rhonya nhưng mà cô không hề hay biết. Orphias không đến gần tiếp cận Rhonya, nhưng anh ta lại mang thái độ thù địch với Schneider, và họ thường xuyên trao đổi với nhau bằng ánh mắt thù địch. Anh biết Orphias cũng đang không ngừng tìm kiếm Rhonya, và có khả năng anh ta biết được vị trí của cô. Nhưng vì lòng tự tôn của mình, Schneider do dự không muốn nhờ anh ta.

Gạt bỏ niềm kiêu hãnh, Schneider khởi hành đến quốc gia của Elven để tìm Rhonya.

Vương quốc Galasia, được cai trị dưới sự lãnh đạo của Nữ vương Lunatiora.

Nơi đây cây xanh bao phủ khắp nơi, những tòa nhà bằng đá xếp theo có trật tự, một vương quốc mỹ lệ với bầu không khí thoang thoảng hương thơm của các loại thảo mộc ở khắp mọi nơi. Trong lâu đài lộng lẫy, nơi có thể thấy toàn cảnh đẹp này, Schneider đến diện kiến Lunatiora.

“Tôi muốn gặp Orphias.”

Nhưng thay vào đó anh được đưa đến gặp Nữ vương.

“Em trai ta không có mặt ở đây. Ta sẽ nghe yêu cầu của ngươi thay cho nó.” – Lunatiora nói, trong Schneider quỳ xuống và cúi đầu.

Schneider thú nhận kể từ khi anh huỷ hôn với Rhonya anh đã không gặp cô và đang tìm kiếm tung tích của cô, đồng thời muốn yêu cầu một đặc ân được biết thông tin từ Orphias, anh ta có thể biết được gì đó.

Ngồi trên ngai vàng hình sừng hươu lộng lẫy, Lunatiora yên lặng nhìn xuống Schneider. Sau đó, ngài mỉm cười.

“Nghĩ đến quốc gia của ngươi đã che giấu sự thật mọi chuyện đều do ngươi làm…Trời ơi, nghĩ đến cháu trai của quốc vương là loại rác rưởi như thế này, không có gì phải ngạc nhiên khi chuyện không được truyền đến cho các quốc vương khác.”

Khi Nữ vương nhấn mạnh từ ‘rác rưởi’, Schneider bị sốc.

Lunatiora chống tay lên cằm, suy ngẫm về Schneider này.

“Ta, hình ảnh thu nhỏ của người phụ nữ mạnh mẽ và xinh đẹp, và là nữ vương nhận được ánh mắt ngưỡng mộ từ người dân của ta. Nhưng các vấn đề trong vương quốc và lâu đài đều được giao cho em trai và phu quân của ta chăm sóc. Để phơi bày sức mạnh của mình, đàn ông luôn khao khát muốn bảo vệ cái gì đó. Được nhận sự quan tâm chân thành từ họ là vai trò của người phụ nữ mạnh mẽ và xinh đẹp. Vì chính phụ nữ là người ban tặng cho đàn ông khao khát bảo vệ hơn tất cả.”

Ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn Schneider.

“Ngươi trở nên ngạo mạn. Yêu tiểu thư Rhonya, và được yêu làm ngươi trở thành một người đàn ông tuyệt vời. Ngươi không biết chính ngươi đã thể hiện như vậy sao? Nếu không có sự ủng hộ của cổ, thì liệu hiện tại ngươi có ở đây không? Nếu không có sự quan tâm của cổ, thì liệu ngươi có được như bây giờ? Lúc ngươi quan tâm đến tiểu thư Rhonya khi đó ngươi trở thành một người đàn ông tuyệt vời. Cả hai bổ sung cho nhau rất tốt, chính vì thế em trai của ta mới không thổ lộ tình cảm của nó.”

Nghe những lời của Lunatiora, Schneider bắt đầu hồi tưởng lại.

Kể từ khi gặp Rhonya, anh đã cố hết sức để bảo vệ cô. Tình cảm tha thiết mà anh dành cho cô, khao khát được bảo vệ cô - sự tồn tại của Rhonya đã ủng hộ cho Schneider.

“Tiểu thư Rhonya đã khiến ngươi trở thành một người đàn ông tuyệt vời như thế này.”

Nghĩ đến khoảng thời gian mà anh ở cùng với Rhonya, một sự ấm áp tràn ra bên trong anh. Tuy vậy–

“Ngươi quên đi giá trị của tiểu thư Rhonya, huỷ hôn với cô ấy trước công chúng, bám lấy người phụ nữ khác ngay sau đó, điều này còn không đủ làm rác rưởi sao? Ngươi không phải quá ngạo mạn rồi sao?”

Lunatiora không kìm được mà nói. Schneider cảm thấy như bị tạt một gáo nước lạnh.

“Người bây giờ là kẻ đê tiện nhất trong đám cặn bã, nghĩ đến chuyện ngươi muốn cầu xin sự tha thứ của tiểu thư Rhonya, ngươi còn có thể ngạo mạn đến mức nào nữa? Không có sự quay lại cho ngươi đâu. Ngươi đã nắm lấy tay người phụ nữ khác, ngươi còn nghĩ tiểu thư Ronya sẽ một lần nữa nắm lấy tay người sao? Cổ không phải là người phụ nữ bị khinh rẻ như vậy. Đừng có nghĩ đến chuyện tiểu thư Rhonya sẽ một lần nữa dành tình yêu cho người.”

Kết thúc bằng giọng điệu cay nghiệt, Lunatiora nở nụ cười xấu xa.

“Ta không cho phép ngươi gặp tiểu thư Rhonya lần nữa.”

Schneider chỉ biết há hốc miệng.

“Điều đầu tiên, ta không biết tiểu thư Rhonya đang ở đâu. Và Orphias chỉ chờ đợi ở nơi chứa kỷ niệm với cô ấy, hy vọng vào một ngày nào đó sẽ gặp cô ấy ở đó. Vì thế nó đang đợi ở đó…”

“!! Nơi đó… Thần chắc chắn nơi đó là một ngọn đồi có cánh đồng hoa sen. Cánh đồng đó đầy hoa sen, nơi đó em ấy đã kêu gọi tinh linh Roto chăm sóc cho… Thần nghe nói điện hạ Orphias đã gặp em ấy ở đó…”

Schneider không chắc chắn được chính xác vị trí nơi đó ở đâu.

“Có vẻ như…Thằng nhóc đó mong được bày tỏ tình cảm của nó tại ngọn đồi đó. Tỏ tình tại nơi đong đầy kỷ niệm, tuyệt lắm đúng không?”

Mặt Schneider sượng lại.

Nghĩ đến tình địch của mình sẽ bày tỏ với Rhonya, dù chỉ nghe thôi cũng khiến anh thấy khó chịu.

“Ta nghĩ Orphias không muốn để một nơi đáng nhớ như vậy bị làm bẩn bởi rác rưởi. Cho dù ta có biết nơi đó ở đâu, ta cũng sẽ không nói cho ngươi biết.”

Tia hy vọng cuối cùng cũng bị Lunatiora lấy khỏi tay anh.

“Nếu ngươi còn một chút xấu hổ, ngươi nên thông minh tự biết không gặp tiểu thư Rhonya lần nào nữa. Đó mới là sự chuộc tội của ngươi dành cho tiểu thư Rhonya. Ngươi nên hiểu đó là bước đầu tiên để ngươi có thể quay lại thành người đàn ông tử tế lần nữa.”

Lunatiora khẽ nói với một nụ cười. Nhưng lời nói đó như cái gai đâm vào tim Schneider.

Dù thế, Schneider không đến nơi đây rồi từ bỏ một cách nửa vời, có bị mắng chửi nặng nề thế nào cũng không dễ dàng khiến anh từ bỏ.

“Thưa Nữ vương Lunatiora. Thần muốn gặp Rhonya và trực tiếp–“

“Ôi trời ơi.”

Schneider không nản lòng một lần nữa cầu xin ân huệ, nhưng Lunatiora cắt ngang.

“Muốn hỏi thêm bất kỳ điều gì từ ta, ngươi nghĩ mình là ai?”

Ufufu. Lunatoria cười, nhưng nụ cười không chạm đáy mắt. Ánh mắt Nữ vương gây áp lực lên anh, Schneider không nói nên lời.

“Nàng còn định lãng phí thời gian bao lâu nữa!” – Giọng nói sắc bén của người đàn ông vang lên.

Nhìn về hướng phát ra giọng nói, là một Elven tóc bạch kim. Người đàn ông phủi áo choàng bằng một tiếng sột soạt và đi ngang qua Schneider với biểu cảm cáu kỉnh, người đàn ông đến bên Lunatiora.

Người đàn ông đó không ai khác chính là phu quân của Lunatiora, Công tước Osticulus.

Ngài ấy được giao trọng trách cùng với Orphias thay phiên nhau cùng bảo vệ Lunatiora.

Schneider chết lặng nhìn vào bóng lưng của ngài ấy. Trước đây anh đã từng gặp Osticulus, nhưng đây là lần đầu tiên anh nghe được giọng nói của ngài ấy.

“Em nghĩ là không vấn đề gì nữa, Osti.” – Với nụ cười ngọt ngào, Lunatiora vui vẻ trả lời. Nhưng nét mặt của Osticulus không hề dịu đi, ngài vươn tay về phía người phụ nữ của mình với biểu cảm nghiêm túc.

“Nàng không cần lãng phí thời gian của mình với một gã thấp kém.” – Osticulus nhìn chằm chằm vào Schneider khi nói.

“Nàng ấy chính là Nữ vương của vương quốc này. Biết vị trí của ngươi đi.”

“Ôi trời ơi, chàng đang nói em nếu có thời gian trào phúng một tên ngốc, chi bằng dùng nó để ý đến chàng à?”

“…Anh không có…nói vậy.”

“Không còn cách nào. Em sẽ dành sự chú ý cho chàng cho đến khi được nghe lời thật lòng.”

“Anh chắc chắn anh đã nói không có nói vậy.”

Trêu trọc Osticulus, Lunatiora nắm lấy tay người đàn ông, đứng dậy và choàng tay mình vào tay người đàn ông. Dù quay mặt đi không nhìn cô nhưng Osticulus không hề tỏ ra không thích hành động của cô.

“Ta cũng như em trai ta, không có gì để nói với ngươi về tiểu thư Rhonya. Ngươi về đi.”

Nói xong, Lunatiora tay trong tay phu quân mình rời khỏi nơi này.

Sẽ không có ân xá nào nếu đuổi theo họ. Hiểu được điều đó, Schneider gục đầu rời đi vương quốc Galasia của Elven.

Lunatiora hy vọng mọi chuyện giữa Orphias và Rhonya sẽ diễn ra tốt đẹp. Tình hình này thuận lợi cho Orphias có thể bày tỏ với cô. Schneider nhận ra đến moi thông tin từ Nữ vương về tung tích của cô là vô ích.

---

“Đợi đã! Schneider!!”

Trở lại Học viện, Misano gọi Schneider. Nhưng anh không để ý đến cô ta, đi thẳng vào phòng ký túc xá và đóng cửa lại.

“Tôi đã nói với cô tôi sẽ không gặp cô nữa.”

“Tại sao anh không tin em, Schneider! Rhonya ghen tị với em và những lời quấy rối mà cô ta đã làm với em là sự thật, có phải anh nghĩ em đã nói dối không!?”

“Chỉ là hiểu lầm, Misano! Tất cả chỉ là hiểu lầm! Tôi, cô, chính vì sự hiểu lầm của chúng ta đã khiến cho Rhonya phải đau khổ như bây giờ! Tôi đã sai, cả cô nữa… Mỗi khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của cô, tôi lại muốn đổ lỗi mọi chuyện lên cô. Tôi có thể nói những lời làm tổn thương đến cô. Vì vậy, tôi sẽ không gặp cô nữa. Xin cô…chỉ cần từ bỏ thôi.”

Schneider lần nữa nói lời từ biệt.

“Tôi…tôi muốn đưa Rhonya trở về. Giải thích tất cả chỉ là hiểu lầm, và cầu xin em ấy tha thứ…Cho dù có chuyện gì xảy ra…Kết quả có thế nào đi nữa, thì quan hệ giữa tôi và cô đã kết thúc. Hãy đi đi.”

Sau khi nói xong, anh rời đi cánh cửa.