Do-do-do-do-don~

Bang-bang-bang~

Bên trong căn phòng tràn ngập tiếng súng đạn dữ dội phát ra từ chiếc PC, trước màn hình máy tính có một người đang stream tựa game được gọi là ABEX

“Ah, có hai tiếng bước chân từ cánh phải. Dường như có tên oắt con nào đó đang ở đây!”

Ngay lập tức, cậu trai trượt nhanh ẩn nấp sau vật cản rồi nhảy ra trước mặt đối thủ. Việc lợi dụng tiếng bước chân nghe được đã khiến buổi stream của cậu tăng thêm sức nóng.

Một cuộc đọ súng, 2 vs 1.

Mặc cho bất lợi về số lượng, chẳng gì có thể ngăn cậu thực hiện những pha di chuyển ảo diệu đến mức người xem không khỏi nghi hoặc rằng cậu chạy đến cái vị trí thuận lợi khi trước để làm gì.

Tiễn tên đầu tiên chỉ với một phát đạn thẳng vào đầu, cậu nhanh nhạy vừa nhảy vừa đổi vũ khí song với đó là khéo léo né loạt đạn ngay sau lưng.

Nhanh chóng thu hẹp khoảng cách ngay khi biết được đối thủ sắp hết đạn và tung đòn kết liễu chỉ trong một khoảnh khắc.

Âm thanh hạ sát vang lên cùng với đó là tiếng báo hiệu trận đấu đã kết thúc.

Bao trùm chiến trường lúc này là sự im lặng, nơi mà chỉ phút trước còn đầy hỗn loạn.

“Xong xui. Giờ thì~”

Chẳng hề tồn đọng chút căng thẳng, giọng cậu vô tư thấy rõ. Trên màn ảnh, nhân vật kia đang lục lọi chiến lợi phẩm của mình.

“Cảm ơn vì đống vật phẩm~ Lần tới cũng chiến tiếp nhé!”

Cậu bắt đầu nhấp nhô trên xác kẻ thù. Việc này chả có ý nghĩa gì ngoài chế nhạo đối thủ, tuy vậy đây lại là thứ đã giúp “Oni-chan” trở nên nổi như cồn.

Lặp lại những hành động kiểu vậy thôi đã khiến kênh của cậu đạt 100 nghìn người đăng ký.

Đáp lại việc làm như thường lệ, kênh chat với 1.500 người đang xem đang phản ứng cực kỳ dữ dội.

Superchat (240 yên): “Xử gọn luôn kìa”

Superchat (1000 yên): “Tuyệt vời!”

Superchat (2000 yên): “Anh này ghê vãi chưởng.”

Cơ mà nào có tránh khỏi, đống bình luận không hẹn mà đến lại đổ về.

Bình luận: “Trông ngứa vãi. Ai đó dạy lại cái thằng này hộ tôi với.”

Bình luận: “Tởm lợm méo chịu được. Chả hiểu có cái quái gì hay, chơi như bình thường không được à.”

Bình luận: “Chuẩn.”

Bình luận: “Thằng này nhấp nhô nhanh thế này hẳn là làm nhiều lắm rồi.”

Bình luận: “Vả nó tiếp đi anh em.”

Phản ứng trái chiều như này diễn ra như cơm bữa.

Tuy vậy, cậu hiểu rằng mình có thể kiếm thêm nhiều lượt xem hơn nữa với cái mớ hành động toxic của bản thân.

Kết quả là mặc cho việc bị chỉ trích nhiều đến không xuể và chả được mấy ai ưa trong cộng đồng ABEX, thế nhưng cậu vẫn thu hút được kha khá người xem thậm chí là những tên theo dõi với niềm mong mỏi sẽ thấy cảnh cậu bị ăn hành sấp mặt.

“Làm nhẹ trận thắng rồi kết thúc buổi hôm nay nhé.”

Mõm to đến thế dù chỉ mới giữa trận, dẫu vậy cậu chưa bao giờ bị bắn hạ.

Một mạng là một lần sỉ nhục.

Rốt cuộc vẫn là từ “ChAMPION” xuất hiện như mọi khi, cậu lên giọng đầy tự mãn.

“Lúc nào chả vậy nhỉ? Mà mà có lẽ từ giờ tôi nên kiềm chế một chút cho các bạn ấy được chơi thêm tí nhỉ. Oh, cảm ơn đống đô nết nhá.”

Bình luận: “Ném tiền cho thằng này phí của mà thôi.”

Bình luận: “Chú thua thì tôi lại vui hơn rồi.”

Bình luận: “Quá áp đảo.”

Bình luận: “Phải chi không có phần sỉ nhục kia.”

Bình luận: “Chiến quá anh ơi.”

Lướt qua kha khá bình luận rồi cậu tiếp lời.

“Thế thôi nhá. Nãy cũng nói rồi, giờ thì kết thúc buổi hôm nay. Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi!”

Bình luận: “Vất vả rồi.”

Bình luận: “Cảm ơn vì buổi stream chất lượng.”

Bình luận: “Nào, một trận nữa đi!?”

Bình luận: “Nghỉ game đi.”

Bình luận: “Đống kia thú vị thật.”

Ngay khi kết thúc, cậu di chuột đóng phần bình luận đồng thời chuyển PC về chế độ ngủ khiến màn hình chìm vào bóng tối.

Chuỗi hành động thường xuyên diễn ra đã khiến cậu mất cảnh giác mà bỏ qua bước quan trọng nhất trong quy trình.

Kết thúc buổi stream thật sự.

Kèm theo đó là một sai lầm nghiêm trọng với chiếc micro vẫn còn đang bật…

Hiển nhiên, hiện giờ người xem có thể nghe rõ mọi âm thanh.

Cứ ngỡ buổi stream đã hoàn toàn kết thúc, cậu đã vô tình bộc lộ con người thật của mình trong khi chưa nhận thức được tình hình hiện tại.

“Haiz… Lại khịa khối người rồi… Hy vọng họ không quá bận tâm với chúng…”

Giọng điệu và lời nói — đều chẳng có miếng nào giống với cái tên vừa lên stream vài phút trước.

Bình luận: “Hả? Vẫn là giọng “Oni-chan” đúng chứ? Sao mà nghe chả giống mọi khi gì cả?”

Bình luận: “Đùa ư?”

Bình luận: “Ôi! Chưa tắt mic ông ơi! Thằng nào nói với ổng giùm cái!!!”

Bình luận: “Việc đó thì không cần nói ra đâu trời.”

Bình luận: “Oi oi oi, phấn khích thật đấy.”

Hiện giờ, mọi người xem đều nghĩ rằng.

—Đây sắp thành một sự cố stream mất rồi.

Cậu vẫn không hề hay biết rằng mọi người đang thảo luận còn sôi nổi hơn so với khi xem chơi game, bởi vì tại đây cậu sắp lộ ra thứ khiến chuyện này không thể xoay chuyển được nữa.

*Cốc cốc*

Từ ngoài cửa vang lên một tiếng gõ nhẹ nhàng, tiếp sau đó là giọng của một cô gái.

“Onii-chan em vào nhé? Buổi stream kết thúc rồi mà nhỉ?”

“Ừm, xong rồi. Vào đi em.”

Bước vào căn phòng là em gái của cậu, người đang cầm một khay thức ăn.

“Hóa ra là mang đồ ăn cho anh à. Cảm ơn em nhá!”

“Đau lòng quá đi. Em đã nhọc công chuẩn bị bữa tối cho anh thế mà ai đó lại ưu tiên con game của mình hơn. Anh mà còn làm thế nữa thì đừng hòng có thêm bữa tối nào nữa.”

“X-Xin lỗi mà. Lần tới anh sẽ cẩn trọng hơn… Ahaha…”

Mọi lời đùa cợt giữa hai anh em đều bị chiếc micro khá ngon nghẻ kia bắt trọn nhờ thế mà người xem biết tuốt luôn.

Bình luận “Oi oi! Oni-chan có em gái kìa!?”

Bình luận: “Giọng em ấy dễ thương quá trời luôn ấy!?”

Bình luận: “Gu tôi chứ đâu.”

Bình luận: “Được em gái nấu ăn cho thì còn gì bằng.”

Bình luận: “Tội em tôi lại có thằng anh như này.”

Bình luận: “Kênh này là “Oni-chan” có phải vì ngài được em gái gọi là “Onii-chan”?”

Bình luận: “Có khi tên này siscon cũng không chừng.”

Khỏi phải nói, tỷ lệ giới tính nơi đây là 9:1 tất nhiên nam chiếm phần lớn.

Được chào đón giọng của nữ giới, phần bình luận giờ đây sôi nổi hơn bao giờ hết cứ như đang trong lễ hội nào đó vậy.

“Cứ bảo cẩn trọng nhưng có lần nào làm đâu. Với cả, ngừng mấy việc làm bất thường với bạn của anh đi. Từ phòng em còn nghe rõ mấy từ ‘Oắt con~’ hay ‘Baka~’ đấy”

Bình luận: “Nghe imouto-chan nói thế dễ thương ghê lol”

Bình luận: “Giọng của em ấy hay thật sự.”

Bình luận: “Oni-chan chơi, em tôi cà khịa. Cặp bài trùng là đây.”

Bình luận: “Chuẩn ông ơi, đáng ra nên như thế từ đầu.”

Hai anh em vẫn chưa hề nhận ra, còn dòng bình luận vẫn cứ trôi xa.

Mặc dù em gái cậu biết về công việc bình luận viên của anh mình nhưng cô chưa từng được thấy cụ thể như nào cả.

Sự thiếu hiểu biết này giờ đây lại được sự cố stream vận dụng tối đa khiến cậu anh trai sắp phải đối mặt với hậu quả khôn lường.

“D-Do em tưởng tượng cả thôi nhá? Anh nào có nói thế bao giờ.”

“Vâng vâng. Anh vẫn chối được dù kịch bản nó nằm rành rành ở đây à. Gì đây anh trai lại còn dán nhãn ‘Danh sách tổng hợp cách cà khịa’ nữa chứ.”

“N-Này này! Bỏ nó xuống!”

“Onii-chan à, Đừng viện lý do lý trấu gì nữa.”

Em gái cậu đặt bữa ăn lên bàn, chộp vội tập kịch bản được dán kín bằng trong rồi nghiêm nghị nhìn vào cậu anh trai của mình.

Đáng lẽ đây chỉ là những trò đùa thông thường của cặp anh em nhưng giờ đây không chỉ họ mà tất cả mọi người trên mạng đều có thể nghe thấy.

Bình luận: “Hả? Đùa vui đấy, nhỉ? ‘Oni-chan’ đâu thể nào dựng nên cả đống kịch bản chỉ để khịa mọi người được chứ?”

Bình luận: “Tỉ mỉ gớm thật LOL”

Bình luận: “Ông ấy thật sự đã cố hết sức để giải trí cho chúng ta theo cách độc đáo của riêng mình?”

Bình luận: “Nói đi giờ nói lại, imouto-chan dễ thương quá trời.”

Bình luận: “Hay là imouto-chan thay ổng luôn đi!”

Bình luận: “Đến lượt em tôi trổ tài rồi đó.”

Bình luận: “Đếch cần chú nữa. Chúng tôi chỉ cần em gái thôi.”

Phần bình luận ngày càng nhốn nháo hơn nữa với đống thông tin về cuộc sống dần dà được tiết lộ từ màn trò chuyện của hai anh em.