16 giờ ngày 7 tháng 8 năm 1938 Thánh Lịch.
Hạm đội phi hành số một và số hai của Hinoo đã phát hiện ra một “Dãy pháo đài thép trên không” đang di chuyển trên vùng trời cách đó khoảng 30,000 hải lí theo đường biển khi đang đi tuần tại vùng trời cách bờ biển Manila khoảng 250 hải lí về phía đông.
Tiếng hò reo của các thủy thủ trên mỗi con tàu đều cộng hưởng, vang vọng giữa nền trời đang dần ngã sang màu chiều.
Trận chiến quyết định cuối cùng cũng đã đến.
Vận mệnh của Hinoo sẽ được quyết định trong trận đánh này.
“Ở bên kia thưa Đô Đốc.”
Tham mưu trưởng Sato chỉ tay về phía bên trái hành trình, báo cho Đại tướng Nango vị trí của hạm đội phi hành của địch ở phía bên kia những tảng mây mùa hạ.
Nango điềm đạm, chậm rãi đưa chiếc ống nhòm đang treo trên cổ lên mắt, khảo sát đội hình của địch.
Tại trạm chỉ huy xạ kích trên Kì hạm Hạm đội Liên hợp Shishimaru, Tham mưu trưởng, Tham mưu đơn vị pháo binh, Tham mưu đơn vị hoa tiêu và năm sĩ quan tác chiến trực thuộc Bộ tư lệnh đang đứng xung quanh Tổng tư lệnh Nango, người đang đứng hẳn ra ngoài trời.
Trạm chỉ huy xạ kích nằm ngay trên sân thượng của phòng chỉ huy, và cũng là một trong những nơi có tầm nhìn tốt nhất trên tàu. Vì có vị trí lộ thiên, không có khả năng phòng thủ đạn địch, nên lẽ ra Tổng tư lệnh phải ở trong phòng chỉ huy khi ra trận, thế nhưng chính Thống Đốc Nango là người yêu cầu ban hành lệnh chỉ huy từ nơi này.
“Đội hình ba hàng à.”
Nango nổi bật lên giữa bầu không khí trầm lắng. Sato ở bên cạnh cũng nhìn ống nhòm mà nói:
“Đúng là đội hình ba hàng dọc. Hàng bên trái là chiến đội không lôi bao gồm bốn khu trục, bốn tuần dương hạng nhẹ. Hàng giữa là sáu tuần dương hạng nặng, hàng phải là sáu thiết giáp hạm, được xếp thành hình chữ Xuyên(川)”
“Tức là xếp đội hình dựa theo tầm bắn. Thiết giáp hạm sẽ bắn từ xa, khu trục sẽ bắn từ khoảng cách gần, chúng định khai hỏa đồng loạt để khiến quân ta tắm trong cơn mưa pháo.”
Mặt khác, Hạm đội Liên hợp bao gồm Hạm đội phi hành chiến hạm số một (sáu thiết giáp, một khu trục) và Hạm đội phi hành không lôi số hai (tám khu trục) đều sử dụng đội hình hàng dọc. Hai dãy phi hành chiến hạm xếp thành một hàng dài băng băng lao thẳng về phía Hạm đội Đại Công Dương.
Khoảng cách rút ngắn còn 20,000 mét theo đường biển.
“TREO CỜ CHIẾN LÊN!”
Tham mưu trưởng cất giọng, hét lớn vào thiết bị truyền thanh.
Lá cờ chiến được thiết kế với những đường chéo màu đỏ trên quốc kì tung bay trên đế sau của Shishimaru. Đây là một truyền thống có từ thời đại thuyền buồm dùng để phân biệt bạn hay thù, ngoài ra cũng là để thông báo cho hạm đội địch biết rằng “Chúng tôi sẽ đường đường chính chính phân thắng bại với các anh”. Cả năm chiếc thiết giáp hạm theo sau và Ibuki đều có cờ chiến tung bay trên đế sau, nếu nhìn vào ống nhòm, ta có thể thấy hạm đội địch cũng treo cờ chiến Gamelia lên như để đáp lại, thủy thủ trên tàu của cả hai bên hét lớn như để xã giao.
Khoảng cách 15,000 mét theo đường biển.
Nếu cứ thế này thì hai bên sẽ băng qua nhau.
“Bằng mọi giá phải ngăn chặn, không được để chúng nhập cảng Mariviles. Nếu để thoát dù chỉ là một con tàu thôi, tuyến đường hàng hải của chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm. Tức có nghĩa ta buộc phải chiến đấu cho đến khi một bên bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Nango chỉ lẳng lặng nghe những lời đó của Tham mưu trưởng Sato.
Sato quay lại nhìn những sĩ quan tham mưu tác chiến đang ở sau lưng mình. Tập hợp những bộ não kiệt xuất nhất của Hinoo lần lượt gật đầu,
“Tôi nghĩ ta nên đón đầu, kiểm soát đường di chuyển của địch.”
“Chỉ cần khiến cho địch phải nổ súng, chúng ta sẽ thắng nhờ chất lượng binh sĩ.”
“Có lẽ sẽ hơi nguy hiểm, nhưng thực lực binh sĩ phe địch chẳng đáng là bao. Chúng ta nên đón đầu chúng bằng phương pháp rẽ góc ngang từ bên trái.”
Hội tham mưu tác chiến chờ xem phản ứng của Nango, nhưng Nango chỉ hướng ánh nhìn xa xăm với vẻ dè đặt sâu sắc về phía Hạm đội Đại Công Dương địch.
Ba mươi ba năm trước, Tổng tư lệnh Hạm đội Liên hợp lúc bấy giờ là Đô đốc Higashihara Daihachiro đã sáng tạo ra một phương pháp điều hạm được lưu truyền trong sử sách của lực lượng Hải quân Hinoo trong trận đánh với Hạm đội Barbatos: phương pháp điều hạm Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát. Có vẻ như những sĩ quan tham mưu ở đây đang muốn tái hiện kì tích đó thêm lần nữa.
Tiến quân ra trước mặt kẻ thù là phương pháp điều hạm hết sức nguy hiểm.
Trong lúc rẽ ngang, ta không thể ngắm và cũng không thể bắn được, còn địch thì được tự do nổ pháo. Chưa kể đến việc buộc phải tái thiết lập lại đội hình trước khi nổ pháo, tức là sáu tàu theo sau buộc phải rẽ tại đúng ngay góc rẽ của Shishimaru. Nếu địch tấn công vào ngay góc quay đó, Hạm đội Hinoo sẽ tự mình chui vào địa ngục đạn pháo dày đặc.
Phải mất đến 15 phút để toàn bộ bảy tàu của Hạm đội phi hành số một Hinoo hoàn thành tiến trình. Sau khi hoàn thành, quân Hinoo sẽ vừa áp sát, vừa xả đạn cho đến khi một trong hai bên toàn diệt. Thắng hay bại được quyết định từ số lượng đạn mà Hạm đội Đại Công Dương rải trúng Hạm đội Liên hợp trong Mười lăm phút vàng nói trên.
Một trong những sĩ quan tham mưu, thiên tài trẻ nhưng lập dị- Đại tá Kamei Yoshito nói từ sau lưng Nango.
“Với trình độ huấn luyện của Hải Không Quân Gamelia, gần như sẽ không có rủi ro nếu như ta tạt đầu chúng. Trong trận hải không chiến trên bờ biển Luzon mới đây, chúng còn chẳng chạy được nữa là.”
Nango nghe những lời đó mà không quay đầu lại. Tham gia trận hải không chiến trên bờ biển Luzon đó là Hạm đội viễn đông Gamelia, lực lượng toàn những con tàu cổ lỗ sĩ, chẳng biết có nên so với Hạm đội Đại Công Dương hay không.
“Nếu ta cương quyết, kể thù chắc chắn sẽ chùn bước. Chưa kể đến, chúng ta có thanh gươm báu gia truyền của Hạm đội Liên hợp là phương pháp Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát. Chỉ cần nhìn thấy chút ánh sáng từ gươm báu thôi, đảm bảo quân địch sẽ mất hết ý chí chiến đấu.”
Những sĩ quan tham mưu trẻ tuổi lần lượt gật gù đồng tình. Nhận hết những ý kiến đóng góp, Nango gật đầu, quay sang nói với Kamei:
“Chỉ nhiêu đó thôi thì không đủ khiến người Gamelia chùn bước đâu.”
“... Thưa vâng.”
“Nhưng nếu muốn đánh đến khi toàn diệt thì ta không còn cách nào khác ngoài việc áp sát với địch. Quyết định thế đi.”
Rõ, các cán bộ đồng thanh đáp lại, đứng nghiêm tại chỗ.
Phương pháp điều hạm này dù bắt đầu sớm hay muộn thì cũng sẽ thất bại. Chính là lúc này, phải chớp thời điểm ngay lúc đó, bằng không thì mọi thứ sẽ trở thành vô nghĩa. Nếu chỉ chạy song song sau khi rẽ thì cũng không được, bắt buộc phải vừa kìm hãm đường tiến công của địch, vừa áp sát song song, có thế thì mới tung đủ hỏa lực vào kì hạm của đối phương.
Tổng tư lệnh Nango đứng chờ thời cơ chín muồi để rẽ ngang.
Khoảng cách với Hạm đội Đại Công Dương giảm xuống còn 13,000 mét đường biển.
Cánh tay phải của Nango đưa dần dần lên cao.
Tất cả các sĩ quan tham mưu hiện đang có mặt tại trạm chỉ huy xạ kích đều nín thở, nuốt ngược không khí vào trong, tập trung vào bàn tay phải được bọc trong chiếc găng tay màu trắng ấy.
-- Xin người, hỡi Thần Sumeragi vĩ đại.
Vận mệnh ngàn năm tới của tộc Hinoo được đặt cược hết vào bàn tay phải đang giơ cao ấy, chính bản thân Nango là người hiểu điều đó hơn ai cả.
-- Cầu mong ơn trên sẽ che chở cho chúng con.
Cùng với lời cầu nguyện, Nango vung mạnh tay phải sang bên trái theo đường chéo.
Tham mưu trưởng Sato chộp lấy thiết bị truyền thanh nối với khu vực bánh lái, cất cao giọng:
“XOAY BÁNH LÁI VỀ BÊN TRÁI, HẾT TỐC LỰC!!”
Chỉ thị ấy ngay lập tức được chuyên viên truyền tin thông báo trực tiếp đến các đơn vị chiến đấu.
Tiếng tung hô từ các thủy thủ kết thành một làn sóng đáp lại từ khắp các khoang tàu. Hãy tái hiện lại kì tích của ba mươi ba năm trước ngay tại bờ biển Manila này. Quyết tâm ấy của hai ngàn thủy thủ đang trên tàu khiến cả vùng trời mùa hạ rung chuyển.
Cờ hiệu báo triển khai chiến thuật điều hạm Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát được treo lên trên đế sau, những tàu đi sau cũng lần lượt treo cờ hiệu giống vậy lên theo thứ tự, đến cả Ibuki dù đi sau cùng cũng không phải là ngoại lệ.
Shishimaru bắt đầu chầm chậm chuyển mình, kéo theo dải màu bảy sắc được sinh ra từ hiệu ứng seras.
Hạm đội Đại Công Dương mỗi lúc một gần. Mặc dù đã vào tầm ngắm nhưng hạm đội địch vẫn không mảy may nổ pháo. Mang theo lời cầu nguyện của tám mươi triệu người dân Hinoo, Phi hành Thiết giáp hạm Shishimaru vẽ một vòng cung bảy sắc đầy thanh lịch giữa bầu trời mùa hạ.
***
“Anh biết gặp bọn ngu, người ta hay nói câu gì không?”
Nhìn thấy chiến thuật điều hạm Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát của Hạm đội Liên hợp Hinoo bằng cái ống nhòm trên tay, Tổng tham mưu của Hạm đội Đại Công Dương- Thiếu tướng Thomas Anderson nở một nụ cười lạnh nhạt mà nói.
“Nếu muốn dạy một con khỉ làm toán, bạn sẽ chết trước khi được toại nguyện phải không?”
Đứng ngay bên cạnh là Tổng tư lệnh Hạm đội Đại Công Dương Gamelia, Đô đốc Erik J. Primrose cũng đang nhìn chiến thuật điều hạm của Hinoo bằng cái ống nhòm trên tay, theo thuật ngữ quân sự của Gamelia thì cả hai đang theo dõi bước alpha của địch, nhưng đột nhiên họ lại trò chuyện phiếm với nhau như thể đang chán ngấy.
Một lượng lớn quân nhân đang tập trung lại tại phòng chỉ huy của Phi hành Thiết giáp hạm Gorgoth- Kì hạm Hạm đội Đại Công Dương Gamelia, mỉm cười chế nhạo cái bước alpha mà Hạm đội Liên hợp tâm huyết. Chẳng một ai mảy may tỏ ra lo ngại, ngược lại, sự an tâm rằng Bọn chúng tự mình chui đầu vào rọ rồi lại đang lan tỏa.
Lí do họ chọn cách đối đầu trực diện là để dụ cho Hạm đội Liên hợp thực thi chiến thuật điều quân Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát, nếu địch chọn nước đi đó thì chiến thắng của Hạm đội Đại Công Dương là chắc trong tầm tay.
“Hiệu suất radar, Condition 1. Dỡ bỏ hoàn toàn hạn chế sử dụng.”
Một trong những sĩ quan tham mưu tác chiến truyền lời đến trạm kiểm soát radar, theo đó nhân viên điều hành sẽ triển khai quét radar SG. Vị trí tàu địch ta đều xuất hiện trên bề mặt kính PPI, lộ trình rẽ ngang của Hạm đội Liên hợp cũng được biểu hiện bằng một dãy các chấm có màu lục.
“Nhắm vào góc rẽ!”
Nhận chỉ thị từ sĩ quan tham mưu, viên điều hành ngừng quay ăng-ten, đánh dấu vị trí hiện tại của Shishimaru trên màn hình bằng sóng điện từ, sau đó sử dụng máy đo khoảng cách tầm nhìn để đo cự li và dự báo hành trình sắp tới của Shishimaru, sau đó nhập góc quay và độ cao của mỗi tháp pháo bằng phương pháp diễn toán điện tử. Năm thiết giáp hạm theo sau Gorgoth hẳn giờ đây cũng đang tinh chỉnh tháp pháo dựa trên lộ trình dự đoán của địch theo radar SG.
Nhìn về phía vị trí đỉnh vòng cung hùng vĩ mà Shishimaru đang vẽ nhưng chưa kịp tới ở đằng xa kia, Primrose buông ra một nụ cười nhạt.
“Bọn ta là những kẻ lí giải được Tiến Hóa nghĩa là gì.”
Ba bệ chín nòng pháo 40cm bên mạn tàu Gorgoth xoay chuyển, nâng lên đúng theo thiết lập xạ kích. Năm chiếc thiết giáp hạm theo sau cũng xoay những họng pháo 40cm về phía không phận mà Gorgoth đang nhắm đến bằng radar nhắm bắn.
Phi hành Thiết giáp hạm Hinoo số một lao thẳng vào vùng mưa đạn pháo chuẩn bị rơi, được ngắm bắn bằng vũ khí điện tử mà lại chẳng biết một chút gì.
“Thời đại mới rồi, làm gì có chuyện cái chiến thuật cũ rích ba mươi năm trước còn sử dụng được?”
Bên tai Primrose văng vẳng tiếng khóc la của bọn khỉ thiểu năng. Trông như đây là trận không chiến một chiều rồi.
“KHAI HỎA! Dạy cho lũ khỉ đó biết khái niệm của tiến hóa là gì đi!”
Ngay thời điểm mệnh lệnh được đưa ra, năm mươi bốn khẩu pháo nòng 40cm của Hạm đội Đại Công Dương Gamelia đồng loạt gầm lên khiến cả đất trời rung chuyển, cứ như thể chúng đã chờ đợi cái ngày này từ rất lâu rồi.
***
“Hạm đội thiết giáp địch khai hỏa!”
“Hạm đội phi hành tuần dương địch khai hỏa!”
“Chiến đội không lôi địch tiến công!”
Đang trong tiến trình rẽ ngang giữa chừng, đột nhiên tất cả các thiết bị truyền thanh tại trạm chỉ huy xạ kích trên Kì hạm Shishimaru vang lên cùng lúc. Tổng tư lệnh Nango đưa ánh mắt dò xét về phía đội hình ba hàng của Hạm đội Đại Công Dương.
Ở đằng xa khoảng cách 12,000m đường biển, từ đội hình ba hàng phi hành hạm được xếp san sát nhau bao gồm thiết giáp hạm đội, tuần dương hạm đội và chiến đội không lôi của địch, hàng chùm những tia lửa đồng loạt phóng lên bầu trời như một ngọn núi lửa đang phun trào giữa bầu trời mùa hạ.
Cứ như thể chiếc móng của một con ác ma khổng lồ đang xâu xé cả bầu trời từ dưới lên trên, một trận oanh tạc pháo kích đầu thời điểm giao mùa, cả bầu trời như bị lấp đầy bởi những tia lửa.
“Nổ pháo bất ngờ à?”
Tham mưu Kamei lên tiếng, giọng điệu xen lẫn chút khinh thường. Đầu tiên phải bắn trước hai ba phát để quan sát đường đạn, sau đó điều chỉnh nhiều lần mới bắn thật, đây là điều cơ bản trong pháo binh. Thế nhưng Hạm đội Đại Công Dương lại cho khai hỏa đồng loại toàn bộ tàu, bỏ qua hoàn toàn qui trình đó. Quả nhiên là người Gamelia, lúc nào cũng tự cho mình là vĩ đại, thừa kiến thức và trí thông minh trong mình.
Hành trình của con mưa đạn đạo vượt qua đỉnh, bắt đầu rơi xuống Shishimaru đang rẽ ngang.
Đầu đạn xuyên giáp bốc cháy trong lúc bay. Người ta thường nói Đạn mà không trúng thì sẽ có hình bầu dục, đạn mà hình tròn thì có nghĩa là trúng đích.
Sự xôn xao bắt đầu nổ ra tại trạm chỉ huy xạ kích.
“Này này…”
“Chờ đã, mấy viên đạn này, không lẽ…”
Hình dạng của quả cầu lửa ấy… Là hình tròn.
Thiết giáp hạm thiếu sự cơ động, không thể tự do thay đổi hành trình và tốc độ như máy bay. Đã quá muộn để thay đổi hướng đi. Những gì mà họ có thể làm bây giờ là ngậm ngón tay vào miệng và nhảy vào cái điểm mà đạn pháo của kẻ thù sẽ rơi xuống.
“Có đổi hướng hành trình không!?”
“Không được, giờ mà đổi thì kế hoạch hỏng hết!”
Giữa lúc các cán bộ đang hét lên, Tổng tham mưu Sato cũng cất cao giọng.
“Đô đốc, mau mau vào trong.”
“Ta ở đây là được rồi.”
Nango điềm đạm nói.
Tại sao được không bắn pháo thử để đo, ngược lại còn đồng loạt nổ pháo nhưng vẫn trúng đích?
Bỗng nhiên, một cụm từ lóe lên trong suy nghĩ của Kamei.
Hệ thống ngắm bắn bằng radar.
Dường như vài ngày trước có một báo cáo như thế được gửi đến từ hạm trưởng tàu Ibuki. Nhưng mà đám Gamelia ngu si ấy không thể nào chế tạo được một món vũ khí lợi hại đến thế, Kamei nắm chặt tay lại. Nhưng nhìn vào quỹ đạo đạn đạo tập trung tại một điểm như thế này, khó có thể phủ nhận rằng đây không phải là sản phẩm của diễn toán điện tử. Ai mà ngờ được trên phi hành chiến hạm của Gamelia lại được trang bị radar có khả năng điều chỉnh xạ kích cơ chứ?
Nếu biết trước chiến hạm địch được trang bị thứ vũ khí tối tân như vậy… Rẽ ngang- Đón đầu- Áp sát chẳng những không phải là mối đe dọa, ngược lại địch còn cảm ơn vì ta đã Tự mình chặt tay chính mình.
“Dừng lại đi…”
Kamei mắt nhìn bơ phờ vào chùm đạn đạo của địch mà nói.
Và rồi, sự hối hận mãnh liệt rốt cuộc cũng dấy lên.
Mình xem thường địch quá rồi. Còn chẳng mảy may tìm hiểu về binh trang nữa. Khi nhận báo cáo về hệ thống ngắm bắn bằng radar ấy, mình lại nghĩ là “làm quái gì có chuyện vớ vẩn ấy” rồi vò nát tờ giấy đó đi.
Kết quả… Sự cơ cực ngậm đắng nuốt cay của tộc Hinoo suốt 30 năm ròng đã trở thành cát bụi
Từ bên cạnh, Đô đốc Nango điềm đạm ra lệnh.
“Bỏ cờ hiệu xuống, cứ thế này thì những tàu đi sau cũng sẽ bị phá hủy mất.”
Như bị hớp hồn, Sato rên rỉ,
“Cờ hiệu sao ạ??”
“Ngươi định bỏ dở dang mệnh lệnh của người đã chết à? Nhanh lên.”
“Thưa nhưng, nếu toàn bộ tàu mà không rẽ theo thì chiến thuật này…”
“Tránh ra.”
Nango đẩy người Sato ra, đoạn chộp lấy cái ống nghe nối về phía đế sau. “Bỏ cờ hiệu xuống”, ông nói. Ngay lúc đó…
Một quả đạn nổ có khối lượng một tấn lao đi với vận tốc gấp hai lần tốc độ âm thanh trúng thẳng vào Tổng bộ tư lệnh của Hạm đội Liên hợp, Nango, Sato, Kamei và toàn bộ sĩ quan tham mưu được chọn lọc ra từ Hải Không Quân Hinoo đều bị xóa xổ khỏi thế giới này chỉ trong một vài micro giây.
Không chỉ một phát.
Bốn phát, sáu phát, mười phát,…
Những quả đạn nổ xuyên giáp cứ liên tiếp đâm thẳng vào tấm thân khổng lồ của Shishimaru, xuyên qua lớp giáp và cắm hẳn vào bên trong tàu, từ đó kích hoạt chức năng nổ chậm.
Quả cầu lửa xuất hiện, nuốt chửng đoàn thủy thủ bên trong tàu. Ngọn lửa bùng lên từ các mối nối của vỏ giáp ngoài. Tấm phản bằng thép bị đẩy bung, từ đó một ngọn lửa mới hình thành. Những thủy thủ đang trên đường chạy giữa chừng cũng bị nuốt chửng bởi những phát đạn đến sau, xác thịt của họ phân tán thành những mảnh nhỏ rồi bay tứ tung.
“Cấp báo! Cấp báo! Phòng máy số hai bị trúng đạn!”
“Cấp báo! Phòng máy bổ trợ bị trúng đạn, toàn bộ thủy thủ đã hi sinh!”
“Cấp báo, có cháy ở kho chứa đuôi tàu, hệ thống truyền thanh hỏng rồi!”
“Mất liên lạc với kho chứa nguyên liệu số một! Cấp báo, yêu cầu hỗ trợ khẩn cấp!”
Thông báo kêu gọi cấp trên của các thủy thủ vang vọng khắp các khoang tàu đang chìm trong đám cháy và tàn lửa. Song, các cán bộ cấp cao trên tàu đều đã bị toàn diệt. Không thể thay đổi hướng đi do bánh lái đã hỏng và cũng chẳng có ai đưa ra chỉ thị, Shishimaru chỉ còn nước băng qua cơn bão đạn của kẻ thù, mặc cho cái cơ thể khổng lồ của nó đang chìm trong biển lửa.