Sau khi trải qua cơn bão lớn nhất đời mình, cuối cùng thì chúng tôi cũng tới được một thị trấn cảng ở lục địa Las Coralta — Familla.

Nếu phải lên tàu thêm một lần nữa, tôi đành phải dùng kỹ thuật rút kiếm nhanh để đơm cho con lợn bất tỉnh ngay khi tàu khởi hành.

Rồi tôi sẽ nhét lão vào một cái thùng, xong để ở trong khoang hàng hóa.

Thề, tôi chắn chắn sẽ làm vậy đấy.

Biết không!? Bằng cách đó, ít nhất ông ta có thể được dùng như là một loại nguyên liệu.

Tuy nhiên, dù có sắp chết thì tôi cũng chẳng buồn mà ăn thịt lão đâu!

「Hừm, vậy ra đây là thị trấn cảng của lục địa Las Coralta. Nó thật sự mang lại cảm giác phấn khởi của một cuộc phiêu lưu mới, đúng chứ?」

「Đ-đúng thế.」

Đợi đã, cái vẻ mặt 'mạo-hiểm-giả-mong-chờ-một-cuộc-phiêu-lưu-mới' là sao vậy hả?

Không phải nãy giờ ông vẫn còn đanh chệnh choạng khi ở trong cabin sao?

Quan trọng hơn nữa, đừng có cố để tỏ ra nổi bật hơn một Thánh Nữ như tôi.

「Vậy thì, sau khi cất hành lý ở nhà trọ, thần sẽ đi thu thập thông tin tại công hội.」

「Ừm, đó sẽ là cả một sự trợ giúp lớn. Trong thời gian chờ đợi, tôi sẽ đi hỏi han xung quanh thị trấn.」

Sau khi chia tay Proco, và xác nhận rằng không còn thấy ông ta nữa. Tôi ngồi xuống cái ghế dài gần đó rồi thở dài.

「... Haah.」

Ah~ Mệt quá…

Dù cho tôi có thể nghỉ ngơi một chút ở suối nước nóng tại Magrid. Nhưng mà tình hình như này thì phải làm sao đây…

Đến cuối cùng thì, tôi không thể tìm thấy Sát Long Nhân, con lợn cứng đầu cứng cổ chui vào tổ đội của tôi, cùng với chuyến đi kinh hoàng đó…

「Tất cả là tại tên Exa ngu ngốc đó, dám bỏ rơi mình...」

Grind, nghiến răng, cơn giận trong tôi lại bùng lên.

Dù sao thì, tên vô dụng đó giờ đang lang thang ở chốn nào vậy nhỉ?

Người bạn nối khố của anh đang đau khổ tại nơi đây, vậy mà anh lại không quan tâm, chỉ biết tận hưởng cho riêng mình!?

Nói thật thì, chỉ nghĩ đến anh ta thôi là tôi phát tiết rồi.

Nhưng không sao, tôi đứng dậy, và củng cố lại quyết tâm của mình.

Giờ tôi đã đến một lục địa mới, tôi sẽ có một khởi đầu mới, rồi lấy lại tinh thần của mình.

Và mục tiêu đầu tiên của tôi là thành phố võ thuật – Leolinea.

Tôi chắc chắn sẽ thêm ngự sử của Hỏa Thần, người đang ở đó vào tổ đội của mình!

Trong khi tôi còn đang mải lảm nhảm. Cuộc trò chuyện của những người dường như là khách du lịch lọt vào tai tôi.

「–Tui phải nói rằng, lễ hội lần này thật sự rất tuyệt vời. Ai mà ngờ ngay cả Thương Thánh Nữ cũng tham gia cơ chứ.」

…… Hửm?

Thương Thánh Nữ?

Ể, còn có một Thánh Nữ khác ngoài tôi ư!?

Không, mình có nghe rằng có những kỹ năng hiếm khác ngoài〝Kiếm Thánh〟mà, nhưng…

Tôi hơi bị sốc, nhưng không chỉ dừng lại ở đó.

「–Chuẩn luôn. Nhưng người dùng lửa đã đánh bại cô ấy cũng rất tuyệt vời. Vũ khí của cậu ta cứ biến từ hình dạng này sang dạng khác.」

…… Ể?

Thương Thánh Nữ đã thua!?

Ể, tôi sống chừng này tuổi rồi mà chưa bao giờ thấy trường hợp người thường có thể đánh bại Thánh Nữ!?

Này, nó xảy ra ở đâu và khi nào thế!?

「Xin chào! Quý ông ở đằng kia!」

「「Vâng?」」

Tôi chắc chắn bị sốc, nhưng mặt khác, tôi cũng vui mừng trước cảnh tượng biến người đó trở thành bạn đồng hành của mình.