Haimura Yuragi đứng đó.
Cô đứng trên một vách đá, ở nơi được coi là tận cùng của thế giới này.
Gió thổi qua, cái áo choàng quấn quanh thân bay phần phật.
Mái tóc đen dài đến thắt lưng tung bay trong gió, xa khỏi thân hình cân đối và mảnh mai. Phản chiếu trong đôi mắt màu nâu đỏ của cô về phía xa xa, là một cây đại thụ chọc trời - Cây Thế Giới Yggdrasil.
Nguồn sức mạnh thần thánh có tên mana do Cây Thế Giới tạo ra, cùng những nhánh cây xuyên thủng đám mây bàng bạc kia được cho là đang chống đỡ cả thế giới.
Tuy nhiên,
Giờ chỉ còn là câu chuyện thuộc về thì quá khứ.
Cây Thế Giới chỉ còn là thứ hình hài bằng gỗ.
Một cái vỏ rỗng tuếch.
Khô héo.
Đang chết dần.
Tin ấy xuất hiện mười năm trước, tại thời điểm một cô gái, đời tiếp theo của Trinh Nguyên Công Chúa của Cây Thế Giới chào đời.
“-Yuragi!”
“Lemia-chan!”
Một cô bé đứng bên cạnh Yuragi.
Chiếc váy xa hoa chẳng phù hợp chút nào với cơ thể mảnh dẻ của em ấy. Trên tay em là một cây trượng dài nạm ngọc, và - một vương miện hoa hồng.
Em là Trinh Nguyên Công Chúa của Cây Thế Giới - hay còn được gọi là “Tàn Vong Thánh Nữ” - như một điềm báo tai hại tượng trưng cho sự héo úa của Thế Giới Thụ.
Lemia, với mái tóc màu bạch kim được tết bím, vẻ ngoài của em trưởng thành - hay già dặn hơn nhiều so với tuổi thật.
“Yuragi. Cái đó... Chị không định cân nhắc lại điều đó một lần nữa sao?"
“Cân nhắc gì?”
“Thì là...”
Yuragi nở một nụ cười lớn, chẳng hề sợ hãi.
Đích đến của cuộc hành trình của họ là gốc Cây Thế Giới Yggdrasil.
“... hồi sinh Yggdrasil. Không cần biết bao nhiêu lần. Phải, tuy nó vẫn là truyền thuyết. Nhưng ấy là sứ mệnh của tôi, của người được chọn làm “Tàn Vong Thánh Nữ.”
Lemia nói một mạch.
“Tàn Vong Thánh Nữ.” Sự tồn tại của danh xưng ấy đã được nhắc tới từ thời cổ đại. Khi họ cầu nguyện dưới gốc Cây Thế Giới đang héo tàn, nó sẽ một lần nữa lan tỏa sức mạnh huyền diệu của mình ra khắp chốn... và cứ thế.
“Sứ mệnh hử?”
Yuragi được triệu hồi từ thế giới khác với vai trò “Hộ Vệ,” bảo vệ Lemia trong “Chuyến Hành Hương” của cô ấy nhằm hồi sinh Cây Thế Giới.
Một hành trình dài đằng đẵng.
Trèo đèo, lội suối, họ vững bước hướng tới mục tiêu của mình trong khi lắng nghe sự tàn lụi của thế giới, gốc Cây Thế Giới vẫn ở xa thật là xa.
Và giờ hành trình đó, sẽ kết thúc sớm thôi.
Hai ngày đi bộ nữa là họ có thể đặt chân tới Cây Thế Giới bên ngoài vùng hoang vu kia.
Tuy nhiên,
Yuragi không còn ý chí nào bước thêm nữa, dù chỉ một bước.
“-ổn mà đúng không? Thứ đó ấy. Chỉ cần thiêu rụi nó thôi.”
Lemia chỉ có thể khẽ thở dài khi nghe những từ ngữ ấy.
***
Sức mạnh siêu nhiên.
Những con người sở hữu siêu năng lực đột nhiên xuất hiện ở Nhật Bản thời hiện đại vào giữa thập niên 90 – 00, và họ được tôn vinh như những vì tinh tú của thời đại.
Haimura Yuragi cũng là một trong những người có sức mạnh ấy. Đó là vào một buổi sáng, khi cô tròn mười ba tuổi.
Siêu năng lực thao túng ngọn lửa của cô là một sức mạnh vượt trội so với những kẻ khác ở Tokyo. Ngọn lửa của cô sẽ đốt cháy mọi thứ thành hư vô, và không một ai là không biết đến danh hiệu “Yuragi Tro tàn Kỳ Diệu.” Yuragi đích xác là thiên tài. Nếu có các vị thần ở trên trời, thì ắt hẳn cô gái có tên Haimura Yuragi là người được họ ưu ái... Không ai nghi ngờ điều đó, họ tin vậy - ngay cả chính Haimura Yuragi.
Thế nhưng,
Dòng chảy thời gian, cùng những đám đông hỗn loạn, thật tàn nhẫn.
Khi dự thảo về Đạo luật Bảo vệ Đặc biệt cho Năng lực gia được thông qua, trong nháy mắt, những người sở hữu sức mạnh đã trở thành đối tượng bị tạm giam.
Mặc dù họ có thể điều khiển nguồn sức mạnh to lớn, nhưng họ chỉ là con người, họ chỉ là những cô bé, cậu bé.
Họ bị ép buộc nhận những liều thuốc để kiềm hãm sức mạnh của mình. Rồi khi ngọn lửa, dòng nước, sấm sét, di chuyển đồ vật, dịch chuyển tức thời bị khóa lại, thì điều duy nhất đang chờ đón họ chính là hiện thực.
Hiện thực, có nghĩa là những bài kiểm tra, con đường tương lai, mưu sinh, tìm việc làm, kết hôn, nuôi dạy con cái, và trên hết là, sự phân biệt đối xử.
Vì là một siêu năng lực gia, điều đó ảnh hưởng đến mọi khía cạnh đời sống của Yuragi. Làm việc cho công ty đen. Không khoản tiết kiệm, không nghỉ ngơi, không hi vọng.
Không gì cả.
Khi cô gái thiên tài Haimura Yuragi 26 tuổi xưa kia ngã khuỵu vì làm việc quá sức cũng như bị thực tế chôn vùi, mở mắt ra, - thì cô đã ở thế giới khác.
Người đã triệu hồi Yuragi là cô bé có tên Lemia.
Với Trinh Nguyên Công Chúa của Cây Thế Giới, cô được tôn sùng một cách ích kỷ cùng tư lợi.
Với Tàn Vong Thánh Nữ, cô lại trở thành mục tiêu của thù hận và nhỏ nhen.
Dẫu vậy, cô bé ấy vẫn sẽ đứng lên bất kể bi đát ra sao, để làm những gì mình cần làm.
Những gì Lemia cần phải làm là một hành trình khắc nghiệt.
“Chị là người Hộ Vệ của tôi phải không? Chị thật... là một người xinh đẹp, điều ấy khiến tôi bất ngờ lắm.”
Em ấy nhìn cô với vẻ lạnh lùng, nói bằng giọng đều đều. Và trước đôi mắt tuyệt đẹp và thẳng thắn ấy - Yuragi đã yêu.
***
Ngay khi ảnh hưởng của thuốc ức chế do chính phủ cung cấp hết tác dụng, siêu năng lực “Tro Tàn Kỳ Diệu” của cô đã ngay lập tức quay về.
Cô là bất khả chiến bại. Mana tràn ngập thế giới này... Sức mạnh phép thuật của nơi đây đang mất dần. Và cách kích hoạt năng lực của Yuragi dựa trên nguyên tắc hoàn toàn khác biệt so với ma thuật dùng tới mana ở đây, điều đó khiến cô sở hữu một sức mạnh bất bại.
-đó là lý do.
Lý do tại sao cô có thể.
Cô có thể đốt Cây Thế Giới đang vươn cao tận chân trời kia, thành tro bụi.
“Yuragi.”
“Lemia-chan.”
Yurragi biết.
Là “Tàn Vong Thánh Nữ”, Lemia đã cầu nguyện hết sức thành tâm cho Cây Thế Giới. Em đã được định là sẽ đánh đổi mạng sống của mình để nguyện cầu cho sự phục sinh Cây Thế Giới.
Mười ba năm trôi qua từ khi Lemia được sinh ra với tư cách là Trinh Nguyên Công Chúa của Cây Thế Giới.
Mười ba năm để chết đi, vì lợi ích của thế giới, vì lợi ích của Cây Thế Giới. Em chuẩn bị "được" chết sau mười ba năm.
“Lemia-chan, Tôi yêu Em.”
Dẫu vậy, Lemia chẳng đưa ra bất kỳ lời hồi đáp nào.
“Yuragi... Tôi, về chị...”
Ngón tay mảnh dẻ của Lemia nắm chặt lấy bàn tay mà Yuragi giấu sau lớp áo choàng. Bàn tay đã chuyển thành màu đen đỏ ấy.
Lemia - người có hoàn cảnh vô lý hơn bất kỳ ai khác, đã tin tưởng vào Yuragi - người lạc lõng giữa thực tại và đầy nổi loạn ngay lần đầu tiên họ gặp nhau.
Em tin vào sức mạnh siêu nhiên của Yuragi.
Bởi vì sức mạnh của mình mà làn da của cô đã bạc màu. Em đã khóc và bảo rằng em yêu làn da của cô.
Vào một đêm nọ, Yuragi kể về cuộc đời mình, những nuối tiếc và thù hận đối với thế giới. Lemia chấp nhận tất cả chúng, và cô được ôm.
Yuragi đã nghĩ, bảo vệ một cô bé nhỏ hơn mình rất nhiều là một điều gì đó thuần khiết hơn bất cứ thứ gì trên thế giới.
Đó là lý do.
Lý do tại sao Yuragi đã quyết định.
Phá hủy thế giới này.
Biến mọi thứ ở đây thành kẻ địch.
Với năng lực “Tro Tàn Kỳ Diệu” của mình - cô sẽ đốt trụi Cây Thế Giới.
Lemia từ từ nhắm mắt.
Trách nhiệm của Lemia là hi sinh thân thể mình để hồi sinh Cây Thế Giới với tư cách là “Tàn Vong Thánh Nữ.” Mặc cho cái sứ mệnh đó chẳng phải do em chọn lựa.
Bởi vì đó vốn là lẽ tất nhiên.
Ngươi không được yêu bất cứ thứ gì. Ngươi không được thứ gì yêu quý. Bởi vì tình yêu chỉ làm ô uế lời cầu nguyện, nó sẽ cản trở sự phục sinh của Cây Thế Giới - đó là điều đầu tiên Lemia được dạy.
Bông hoa em để ý bị ngắt đi.
Chú cún em nhặt được bị phá nát.
Cả người trông nom duy nhất đã cười với em... có lẽ, cô ấy đã bị giết rồi.
Vậy nên, em đã sống, mà không cần quan tâm đến gì khác.
Nhưng cho dù vậy... em không thể rời mắt khỏi người phụ nữ kiệt quệ bước ra khỏi vòng tròn ma pháp hôm ấy. Người ấy, dù mang đầy đau thương lẫn cam chịu thì sâu trong ánh mắt của cô, vẫn có gì đó vẫn đang bùng cháy.
Và trước ánh mắt ấy... trước Yuragi, Lemia đã yêu.
Đối với chuyến hành hương của mình, Lemia từ bỏ từng thứ một, bởi vì đây là hành trình hướng tới cái chết.
Tuy nhiên, vẫn còn Yuragi - người ở bên cạnh bảo vệ cho em.
Cho dù Lemia từ bỏ hết thảy, em cũng sẽ không bỏ Yuragi.
Em bước trên chuyến hành hương, em không thể yêu thứ gì, cũng không được thứ gì yêu. Em mỉm cười với chính mình.
Em nghĩ rằng, em muốn sống.
“Yuragi. Em... yêu Chị.”
Đôi mắt tím của Lemia run rẩy.
Đáng lẽ không nên như thế này.
Em chưa bao giờ nghĩ nó sẽ thế này.
“-Cuối cùng, em đã nói ra rồi.”
Yuragi cười.
Chân trời phía xa, Cây Thế Giới trở nên mờ nhạt.
Lemia siết lấy bàn tay của Yuragi.
Và Yuragi cũng nắm chặt lại tay em.
Thật ấm, Lemia nghĩ.
“... lửa tới.”
Yuragi lẩm bẩm, chỉ tay về phía Cây Thế Giới.
Như thể đáp lại những lời ấy,
Tóc của Yuragi bốc cháy.
Đôi mắt nâu đỏ của cô nhuốm sắc màu đỏ thẫm của lửa.
Lemia ôm chặt lấy thân hình Yuragi.
Mặc dù cơ thể em gầy gò và yếu ớt, em vẫn muốn hỗ trợ cho Yuragi.
Trong hành trình, em đã nghe “Thần Chú” của Yuragi nhiều lần lắm rồi.
Nhỏ nhưng rõ ràng, em ngâm nó lên cùng cô.
“-cháy thành hư vô.”
Với chúng.
Cây Thế Giới ở đằng xa.
Nguồn gốc chống đỡ cho thế giới này - đang chờ cô gái đến để hi sinh – bỗng bùng cháy.
***
Ngắm nhìn Cây Thế Giới bốc cháy như đang thắp sáng muôn nơi. “Tàn Vong Thánh Nữ” cùng “Hộ Vệ” của em, vẫn đứng trên mỏm đá ở vùng hoang dã.
“Nó đang cháy.”
“Tàn Vong Thánh Nữ” đã không thể hoàn thành sứ mệnh của mình, nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Và người “Hộ Vệ” sở hữu siêu năng lực ôm lấy đôi vai của em.
“Lemia-chan.”
“Gì vậy, Yuragi?”
Hai người tìm kiếm từ để nói trong lúc thầm thì với nhau.
“... Đẹp, phải không?”
Yuragi nói trong khi ngọn đuốc đại thụ bốc thẳng tới trời.
“Chị nói phải.”
Lemia trả lời.
Hãy cùng chạy khỏi đây xa nhất có thể.
Lemia nhẹ gật đầu trước lời của Yuragi.
Ngay bây giờ, trên thế giới hầu như đã vô cùng hỗn loạn.
Bởi vì Cây Thế Giới, được cho là sẽ hồi sinh với sự nguyện cầu của thánh nữ, cháy mất rồi.
Nghĩ tới, có chút buồn cười.
“-Yuragi.”
Cô gái - người đã không còn là Tàn Vong Thánh Nữ, đặt môi lên môi người phụ nữ cũng đã chẳng còn là Hộ Vệ.
“!! Lemia-chan...!!?”
Cảm nhận cái chạm mềm mại, người phụ nữ thở ra.
Ngón tay và ngón tay đan vào nhau.
Cái bóng đang cháy rụi của Cây Thế Giới, hơi thở, thân thể chồng lên nhau, hòa làm một thể.
Nếu họ dùng ngọn lửa ấy để soi sáng con đường của mình, họ sẽ có thể chinh phục đến tận cùng thế giới. Đó là những gì hai người ấy nghĩ.
-FIN-