- Oi, khoan đã!
- Gì thế, Amakusa Kanade?
- Đừng có “gì thế”!
- Ngươi ồn ào quá, im lặng một chút đi.
Mặc cho tôi nổi giận đến nghiến răng, Chocolat vẫn nói chuyện bằng giọng lạnh lùng như mọi khi.
《Chứng kiến pantsu của Yawakaze Konagi trong trạng thái đang mặc. Hạn chót: Ngày 11 tháng 5 (Thứ Sáu)》
Ngay khi mission này được gửi đến, Chocolat đã dắt tôi đến trước mặt Yawakaze và bất ngờ tụt váy của cô ấy.
Tôi đã nhìn thấy tất tần tật pantsu của Yawakaze... cô ấy quá xấu hổ nên đã chạy mất.
Tôi đã rượt theo và xin lỗi ráo riết và cô ấy đã bình tĩnh lại nhưng... đó đúng là một việc làm quá đáng.
- Im lặng cái búa á! Cô có biết rằng mình đã làm gì không hả!!
- Sao lại không, chỉ là tụt váy thôi mà. Amakusa Kanade, hãy gạt bỏ những cảm xúc không cần thiết đi. Nếu kén chọn cách thức thì đâu có hoàn thành mission đơn giản như vậy chứ.
- Cô...
Tôi đang thật sự tức giận. Nếu là tôi, cô ta có xỉ vả thế nào tôi cũng không bận tâm, nhưng làm loại chuyện như thế với con gái thì thật không thể tha thứ.
- ......
- ......
Tôi và Chocolat nhìn chằm chằm nhau mà không nói lời nào.
Vài phút sau khi tôi nghĩ rằng không lẽ cứ tiếp tục tình trạng này mãi—
- ...Thôi được rồi. Lần sau tôi sẽ không làm quá nữa. Lát nữa tôi sẽ đi xin lỗi Yawakaze.
Cuối cùng thì Chocolat cũng nhượng bộ. Tuy giọng điệu chẳng có chút hối lỗi gì nhưng nếu cô ta đã lên tiếng tự kiểm điểm thì tôi cũng không cần phải truy cứu nữa.
- Amakusa Kanade.
- Hửm?
Chocolat bắt đầu nói bằng giọng điệu như chưa có gì xảy ra.
- Lúc làm việc đó, ta cứ nghĩ là nếu nhìn thấy quần lót của gái đẹp thì người ta sẽ thích mê, nhưng coi bộ mọi chuyện không đơn giản như thế nhỉ... Ta đoán cứ thế này thì trò chơi của thần sẽ không có hiệu quả. Phải thay đổi kế hoạch theo hướng trực tiếp hơn mới được.
Chocolat lẩm bẩm nửa như nói chuyện một mình. Trực tiếp cái gì cơ?
- Ta nói thẳng luôn nhé. Cho dù hoàn thành mission thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
- Hả?
Đột nhiên cô ta nói cái gì vậy? Vì nghe rằng có thể loại bỏ lựa chọn tuyệt đối nên tôi mới đu theo mấy cái mission phi lý này cơ mà...
- Có nghĩa mission không phải là mục đích cuối cùng. Mà nó chính là phương tiện để mang đến cho ngươi một cảm xúc.
- Một cảm xúc?
- Amakusa Kanade, nếu như ngươi có được cảm xúc yêu thương ai đó thì lúc ấy lời nguyền sẽ được loại bỏ.
- ...Hả?
Tôi hoàn toàn chẳng hiểu Chocolat đang nói gì cả. Nếu như tôi thích ai đó thì lựa chọn tuyệt đối sẽ biến mất sao? Rốt cuộc thì hai chuyện đó có liên quan gì đến nhau?
Maa, giả sử như đúng thế thật đi nữa thì vẫn có điểm bất hợp lý đây.
- Chờ một chút. Tôi vì lựa chọn tuyệt đối cho nên mới không thể yêu được cơ mà.
Thứ tự rõ kì quái. Mất lựa chọn tuyệt đối rồi thì tôi mới yêu đương được chứ—
- Gư!
Khi ấy, một cơn đau khủng khiếp chợt chạy qua đầu tôi.
Đây không phải là do lựa chọn tuyệt đối...
- Gưư!
Lại một lần nữa, tiếng ồn dữ dội chạy qua sâu trong não, ký ức của tôi bắt đầu lung lay.
Cứ như tôi đang quên đi một chuyện quan trọng vậy—
- Hửm?
Suy nghĩ đó bị cắt ngang bởi cảm giác mềm mại chạm vào cơ thể.
- C, cô làm gì vậy!
- Như ngươi thấy đấy, đẩy ngực.
Chocolat đột nhiên ôm lấy tay tôi và dùng sức áp sát cơ thể vào.
- Nào, nắn ngực hay cởi đồ, hãy làm bất cứ điều gì mà ngươi thích đi.
- R, rốt cuộc cô bị làm sao vậy!?
- Đàn ông trong thế giới này, bình thường thì cứng rắn mạnh mẽ, nhưng khi nhìn thấy cảnh ngon ăn thì sẽ trở nên hưng phấn... không phải thế sao?
Ấy không, đó là vấn đề tính cách cá nhân cơ mà... nhưng dù thế nào thì chuyện này cũng quá đột ngột.
- Nào, làm gì cũng được hết, hãy mau thích ta đi.
Chocolat lại đẩy cơ thể đến giới hạn.
- Ch, ch, chờ đã! Đâu phải nói thích là thích ngay được đâu!
Tôi vung tay thoát khỏi sự kiểm soát của Chocolat.
- Dục vọng và tình yêu đáng lý phải liên kết chặt chẽ với nhau mới phải... thật là khó hiểu.
- D, dục vọng á? Cô ấy nhé... tuy không rõ là cô đang muốn làm gì nhưng hãy coi trọng bản thân hơn một chút đi.
- Coi trọng bản thân? Dù có làm việc đó thì ta cũng chẳng hiểu ý nghĩa.
- Tại sao chứ?
Trước câu hỏi của tôi, Chocolat đáp bằng giọng điệu như thể đó là chuyện của người khác.
- Bởi vì nếu như ngươi có được cảm xúc yêu thương ai đó thì ta sẽ biết mất.
[1. Còn Tiếp | 2. To Be Continued...]