- Ahahahahahahaha.

- A, ano, Yukihira...

Thật không thể tin nổi... trước mắt tôi là Yukihira đang ôm bụng cười bò cười lăn.

- Làm cái vẻ mặt ngớ ngẩn đó là sao? Theo điều tra của ta thì cô ấy là người rất dễ cười và nhạy cảm với những nội dung tầm thường. Trên cơ sở ấy, khi chứng kiến cảnh đó thì cô ấy trở nên như vậy cũng phải thôi.

Ở bên cạnh tôi, Chocolat vừa nói bằng giọng điệu lạnh lùng như mọi khi vừa chú ý vào chiếc thau lăn trên sàn.

Phải, là cái thau.

Sau khi chứng kiến cảnh cái thau rơi trúng đầu tôi thì Yukihira bắt đầu cười như điên... đã mấy phút trôi qua mà cô ấy vẫn chưa dừng.

- Nhờ ta mà ngươi hoàn thành được mission đấy nhé, chó ngu.

Lại bị ném cho cách nói thô lỗ... Maa, tạm gác sang một bên đi, có vẻ như để xóa bỏ lựa chọn tuyệt đối, tôi phải hoàn thành các mission mà thần đưa ra.

Và mission đầu tiên đó là “Khiến cho Yukihira Furano cười từ tận đáy lòng”.

Sau một hồi tôi tứ khổ bát khổ mà vẫn không thành công, Chocolat đã dùng cái thau này... chẳng biết là cô ta lôi ở đâu ra nữa.

- Cứ giao phó cho ngươi thì biết đến bao giờ mới có tiến triển. Gì vậy chứ, cái trò “hải cẩu đang kêu thì chợt nhận thức tình yêu của mình đối với địa lý” ấy.

- Làm ơn đừng nhắc lại thất bại của người khác có được không!

- Còn nữa, giải thích cho tôi nghe xem cái trò “tượng Niou vừa được sinh ra” kia có gì thú vị nào?

- Đừng xát muối lên vết thương lòng mà!

Nhỏ này là cái quái gì vậy, Sadist à?

- ...Hửm?

Vì điện thoại rung nên tôi lấy ra kiểm tra.

Hiển thị trên màn hình là “Mission hóa giải lời nguyền” được gửi từ [Thần].

Mới vừa xong một cái đã phải làm tiếp rồi sao... tôi vừa chán nản vừa mở tin nhắn ra xem.

《Chứng kiến pantsu của Yawakaze Konagi trong trạng thái đang mặc. Hạn chót: Ngày 11 tháng 5 (Thứ Sáu)》

...Tôi hết hiểu nổi rồi.