* Lưu ý: 

- Đối với những ai ko thích spoil, để tránh, xin hãy đọc chương này sau khi đã đọc xong hết Tập 1.

- One again!!! Chap này sẽ nhắc lại cảnh giết chóc, mấy độc giả ko kham đc thì đừng có mà cố.

* Nếu ủng hộ, trans sẽ làm tiếp các phần ngoại truyện khác. Thanks guys for reading!!!

◇◆◇◆◇

Tôi - Sophia Sfir, đã đóng kín tâm trí trong một khoảng thời gian dài. Bởi vì Sophia bị ghét bỏ bởi mọi người. Không ai có thể chấp nhận Sophia từ tận đáy lòng cả.

... phải, tôi đã nghĩ như vậy.

.

Tất nhiên, không phải tất cả mọi người đều ghét bỏ Sophia đâu. Cha, mẹ, Eric onii-chan và những người chăm sóc Sophia đều sẽ trò chuyện với Sophia.

Nhưng... mọi người lại sợ hãi năng lực của Sophia. Tôi sợ phải biết cảm xúc của đối phương, sợ hãi việc nhìn thấu những lời nói dối và những suy nghĩ tiêu cực đối với Sophia.

Có lẽ họ đã được để ý không làm tổn thương Sophia. Song đó cũng chỉ ra rằng họ không chấp nhận tất cả của Sophia.

Sophia đã... rất cô đơn.

.

Do đó, tôi không nghĩ mình vui vẻ cho lắm khi cha tôi nói với tôi rằng đối tác hôn nhân của tôi đã được quyết định.

Cha nghĩ về Sophia như một công cụ chính trị, ngay khi tôi đọc được tâm trí của ông ấy, tôi biết được rằng Sophia đã chọn lấy ai đó để có thể được hạnh phúc.

Tuy nhiên, không có ai chấp nhận Sophia từ tận đáy lòng cả. Xét cho cùng, Sophia chỉ là một công cụ chính trị. Vị hôn phu kia cũng sẽ sợ hãi tôi hoặc nghĩ cách lợi dụng tôi mà thôi.

... phải, Sophia đã nghĩ vậy.

Nhưng -

.

"... Hey Sophia, nếu không ngại, em sẽ nói cho anh biết tên của em chứ?"

.

Leon onii-chan quả là khác biệt so với mọi người khác.

Hỏi tên của Sophia trong khi đã nói ra tên của Sophia. Chiến lược đó đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của Sophia và để lại trong lòng Sophia một ấn tượng tốt.

.

Nó tương tự như cái cách tiếp cận theo phong thái quý tộc nhằm đưa Sophia vào tròng vậy. Một nỗ lực nhỏ bé không có ý nghĩa gì với Sophia, người có thể đọc thấu tâm trí cả.

Nhưng - Leon onii-chan không phải như thế.

Ngoài ra, kẹo ngọt để câu dẫn Sophia cũng được dùng chỉ với mục đích làm thân với Sophia mà thôi. Tôi không hề phát hiện một ý nghĩ nào khác cả.

Cho nên Sophia khá là hứng thú với Leon onii-chan.

.

Nhưng đó chỉ là hơi hứng thú một chút mà thôi. Có lẽ cũng giống như cha, mẹ, Eric onii-chan và những người giúp việc, trong khi sợ hãi năng lực của Sophia, họ vẫn cố gắng tiếp xúc với Sophia.

Tuy nhiên, Leon onii-chan, người biết được năng lực của Sophia, lại không hề sợ Sophia.

.

"... Leon-san, anh không sợ Sophia sao? Em không có đáng sợ sao?"

Sophia hỏi vậy, và ngạc nhiên thay, mặc dù có hơi bất ngờ, từ tận đáy lòng mình, anh ấy đã trả lời tôi...

Nó quả là kỳ lạ đối với Sophia, tôi đã rất hạnh phúc. Bởi vì chưa từng có lấy một ai chấp nhận Sophia như thế cả.

Cho nên, Sophia đã bắt đầu thích Leon onii-chan. Sophia lúc đó vẫn còn con nít, cho nên tôi không nghĩ đó lại là một mối tình.

.

Và rồi thời gian thoi đưa, Sophia dần dần bắt đầu hiểu được những cảm xúc dành cho Leon onii-chan. Dẫu vậy, Leon onii-chan lại muốn hủy bỏ hôn ước với Sophia.

.

... khoảnh khắc đó, Sophia gần như đã bật khóc.

Tôi đã không khóc bởi vì tôi đã đọc tâm trí của anh ấy và hiểu được rằng Leon onii-chan không hề ghét Sophia. Mặc dù có vẻ chỉ như em gái của anh ấy bây giờ, tôi vẫn có khả năng làm được nếu có thể trở nên thân thiết hơn từng chút một.

Tuy nhiên... Tôi đã được nghe nói từ cha rằng lũ cướp đã đột nhập vào nhà Grances và Leon onii-chan hiện đang mất tích.

Đáng buồn thay, tôi không thể chấp nhận điều đó, Sophia vẫn luôn cầu mong Leon onii-chan được an toàn.

.

Vào một đêm, Leon onii-chan bỗng xuất hiện bên trong phòng của Sophia.

Không báo trước một lời, đột nhiên ở trước mắt Sophia. Nếu nói rằng không bất ngờ thì đúng là nói dối. Nhưng Sophia đã rất nhẹ nhõm khi Leon onii-chan vẫn an toàn.

Tôi vui sướng và thực sự rất hạnh phúc, Sophia có cảm giác muốn ôm lấy Leon onii-chan.

Nhưng... Leon onii-chan, người gặp lại tôi lần đầu tiên sau ngần ấy thời gian, đang tạo một bức tường với Sophia. Giống như mọi người khác, anh ấy đang đề phòng Sophia.

Leon onii-chan, người đã chấp nhận tất cả của Sophia, lại tạo một bức tường với Sophia. Thật là buồn và không thể tin nổi, và Sophia... đành đọc tâm trí của anh ấy.

.

Và rồi Sophia biết được điều đó. Cha và mẹ của Sophia đã làm những chuyện đó với gia đình của Leon onii-chan... ư?

Đúng là lũ cướp đã đột nhập vào nhà Grances. Nhưng, lũ cướp lại nằm dưới sự chỉ huy của nhà Sfir, nơi mà cha tôi điều hành. Cha đã giết chết cả gia đình của Leon onii-chan.

Tôi chỉ muốn sống một hạnh phúc mà thôi và tôi đã nỗ lực chăm chỉ... Suy nghĩ đó của Leon onii-chan......Việc làm kia hệt như một sự chà đạp lên nó vậy.

.

- Một việc làm như thế không thể tha thứ được!

Leon onii-chan chính là người đã chấp nhận tất cả của Sophia. Tôi đã khiến một onii-chan như vậy buồn đến thế. Tôi tuyệt đối không thể tha thứ cho một việc làm như vậy được!

.

Dẫu vậy, ông ấy lại nói, "Ta đã thượng lượng với cậu ta rồi, đừng lo".

Người đang nói cái quái gì vậy?

Leon onii-chan - Sophia buộc phải buồn đến thế này vì người cha của mình hay sao?

Tại sao người lại nói dối một điều như vậy cơ chứ, tôi đành phải dùng năng lực của mình để đọc tâm trí của ông ấy......... TUYỆT VỌNG.

Cha không chỉ giết chết gia đình của Leon onii-chan, ông ấy còn đang cố gắng bắt giữ Leon onii-chan bằng cách dùng Claire onee-chan làm con tin.

Và cha lại nói rằng ông ấy đã thương lượng. Cảm xúc bị xé toạc bởi quá nhiều thông tin, và tiếng cười bỗng vang lên. Sophia đã bật cười vì không thể kìm nén nổi.

.

"So... Sophia? Có chuyện... có chuyện gì đột ngột thế vậy?" "Ahahaha... haa. Ah ~ điều đó mới kỳ lạ làm sao. Cha à, người đã quên rồi sao?"

Cha không hề biết. Sự thật là nếu Sophia nghiêm túc sử dụng năng lực, Sophia thậm chí còn có thể đọc được tâm trí của những người khác mà không cần chạm vào.

.

Vì vậy, khoảnh khắc tôi nhìn vào, quả là khủng khiếp bên trong tâm trí của ông ấy. Cha sợ hãi Sophia và chối bỏ Sophia. Một người cha như vậy là không cần thiết.

Với Sophia, chỉ mình Leon onii-chan thôi là đủ rồi. Nếu giết cha, Leon onii-chan chắc chắn sẽ lại thân thiết với Sophia như trước thôi.

.

- Do đó Sophia bèn rút đôi dao găm ra - đâm vào cổ của ông ấy.

Máu đỏ trào ra, cả tầm nhìn bị nhuộm bởi một màu đỏ thẫm.

"So... Sophia......?"

Những gì tôi nghe thấy là giọng nói đến từ onii-chan yêu quý của tôi. Sophia liền chậm rãi ngoảnh lại.

"Ổn rồi, Leon onii-chan. Onii-chan à, em sẽ giết tất cả lũ người xấu đã khiến anh phải chịu đau đớn. Bất kể có là ai đi chăng nữa, em sẽ giết chết toàn bộ chúng."

.

Và rồi Sophia giết chết Regis và cố gắng giết luôn cả mẹ nữa. Như vậy, Leon onii-chan chắc chắn sẽ khen Sophia. Tôi đã nghĩ vậy.

Nhưng -

"... anh không muốn Sophia giết bất cứ ai nữa đâu."

Trong khi Sophia muốn giết mẹ, Leon onii-chan đã nói với Sophia điều đó.

Leon onii-chan... những gì Sophia đã làm không khiến cho Sophia hạnh phúc. Ngược lại, Sophia lại trở nên buồn bởi hành động của chính mình. Khủng khiếp, thật khủng khiếp... tôi bắt đầu cảm thấy cay cay sống mũi.

.

- Vài tuần sau đó, Sophia vẫn ngồi ôm đầu gối mà khóc bên trong phòng của mình.

Eric onii-chan đã đến gặp tôi vài lần, song tâm trí của anh ấy đã vững vàng dần. Chỉ duy nhất những hầu gái mang bữa ăn tới cho Sophia là người mà Sophia nhìn thấy.

Leon onii-chan vẫn chưa lộ diện.

.

...... Hey, Leon onii-chan.

Leon onii-chan ghét Sophia rồi sao?

Sophia chỉ muốn được ở cùng với Leon onii-chan thôi mà... Tại sao mọi chuyện lại trở thành thế này cơ chứ? Sophia nên làm gì đây?

Tôi không hiểu. Tôi không biết gì hết.

Nhưng dẫu vậy, tôi chỉ biết duy nhất một điều. Với Sophia đang ôm lấy đầu gối của chính mình, anh ấy đã gây ra cho tôi suy nghĩ như vậy, và sophia bỗng cất tiếng bằng một chất giọng yếu ớt.

"Em muốn gặp anh, Leon onii-chan..."