Ngay khi về nhà ,tôi tường thuật lại với cha những rắc rối đã xảy ra và lập tức viết một lá thư kháng nghị cho nhà vua và Nam Tước Mommes.

Có vẻ Quốc Vương đã được báo về vụ ồn ào trong học viện, và ngay lập tức gửi một lá thư tạ lỗi. Nhờ cách hành xử đúng đắn của hoàng gia và số tiền bồi thường dồi dào, lúc này,vấn đề coi như đã được giải quyết ổn thỏa.

Mặt khác, Nam tước Nommes - cha của Selena - dường như chưa ý thức được mối quan hệ giữa con gái mình và thái tử: ngay khi đọc bức thư, ông ta đã sùi bọt mép và bất tỉnh.

"T-Tôi thành thực vô cùng xin lỗi!!!!!!!!"

Sau khi tỉnh dậy Nam tước đã đến dinh thự Maxwell và liên tục xin lỗi, quỳ sát mặt đất.

Vứt bỏ mọi niềm kiêu hãnh, tạ lỗi trong khi đập đầu xuống sàn nhà, đến nỗi ai cũng nghĩ rằng ông ấy sẽ làm một lỗ ở dưới đó. Cách ngài ấy làm thật sự rất tuyệt vời và hoàn hảo đến nỗi tôi cảm thấy phải có nghĩa vụ khen ngợi.

~

Nhân tiện, Sullivan và Selena đến gặp Marianne sau khi hủy đính hôn với tôi.

Thái tử bắt đầu trích dẫn những cáo buộc vô căn cứ về hành vi sai trái của Marianne: bắt nạt Selena, lạm dụng quyền lực của gia đình để kiểm soát học viện, bí mật cấu kết với kể thù, v.v.

Tuy nhiên, những cáo buộc sai lầm như vậy không ảnh hưởng đến Marianne.

Thay vào đó, cô ấy đã bẽ gãy mọi lập luận của Sullivan và trừng phạt nặng nề sự phản bội của hắn. Cuộc phản công tuyệt vời của Marianne đã trở thành một đề tài bàn tán sôi nổi giữa các học viên trong một thời gian dài.

Kết quả cuối cùng là tên ngốc đó phải lãnh hậu quả về những hành động của mình và bị phế truất từ thái tử hoàng gia xuống thái tử chư hầu.

"Đúng là gieo nhân nào gặt quả nấy."

Nằm trên chiếc giường trong dinh thự và đọc bản báo cáo được Luc Efreeta gửi từ thủ đô. Tối đã nắm được mọi thông tin từ bức thư.

Một tháng sau khi lễ đính hôn đột ngột bị hủy bỏ - tôi rời khỏi học viện và trở về lãnh địa.

Ngay cả khi thái tử đã nhận toàn bộ trách nhiệm thì tôi vẫn không thoát khỏi những ánh nhìn từ các học viên.

Nhận thấy bản thân chẳng còn hứng thú với học viện nữa, tôi chọn cách trở về lãnh địa để giúp cha, và chuẩn bị cho việc kế vị chức Hầu Tước.

Bây giờ mọi chuyện đã lắng xuống, tôi có thể nói nói rằng việc hủy hôn hoàn toàn không phải là một điều mất mát cho nhà Maxwell.

Chúng tôi nhận được một khoảng bồi thường kha khá từ hoàng gia như một lời xin lỗi, nhà Nommes cũng đã trả lại số tiền hồi môn mà họ đã được cung cấp, tiện thể chúng tôi còn tăng thêm lãi suất cho các khoản mà họ nợ nhà Maxwell.

“với ta, điều tốt nhất là không phải kết hôn với Selena.”

“Ara, ngài không thích Selena sao, chủ nhân?”

Câu hỏi ấy đến từ cô nàng đang nằm cạnh tôi.

Quý cô trần truồng này là Eliza. Con gái của một gia đình đã phục vụ nhà Maxwells nhiều thế hệ và cũng là người chịu trách nhiệm giáo dục tôi ngay từ nhỏ.

Eliza hơn năm tuổi tựa đầu lên ngực tôi, trong khi người không một mảnh vải che thân, cô nàng ngày càng trở nên dâm dục hơn sau 5 năm, và đang lén nhìn trộm những tài liệu tôi đang đọc.

“Cô ấy rất đễ thương, vì thế ta vẫn muốn biến người phụ nữ này thành của mình…Nhưng cô ta khá là rắc rối. Một con nhỏ mít ướt, thực sự quá yếu đuối để trở thành vợ của một quý tộc vùng biên ải. Nhưng chơi đùa với nhỏ đó một chút có vẻ sẽ thú vị .”

“Thật tàn nhẫn…tôi không nhớ là mình có dạy ngài như vậy, thiếu gia.”

“Tất nhiên. Nhưng nàng đã dạy ta mọi thứ về phụ nữ.”

Mối quan hệ này bắt đầu từ 5 năm trước, sau trận chiến đầu tiên của tôi.

Tôi đã trải qua trận thực chiến đầu tiên mình và đạt được những thành tựu. Không thể kìm nén sự phấn khích sau khi trở về từ chiến thắng, theo tiếng gọi của bản năng tôi tấn công Eliza.

Lúc đầu, cô ấy cố chống cự, song cuối cũng chấp nhận. Do đó lần đâu tiên của tôi là ở tuổi 13.

Từ lúc đó, mối quan hệ chúng tối ngày càng tiến triển, bất cứ khi nào trở về lãnh địa, hầu như chúng tôi sẽ ngủ cùng nhau mỗi đêm.

"Oh, thiếu gia...nghĩ xem, cậu đã từng rất đáng yêu. ... Giờ đã trở thành một con quỷ, với tư cách là gia sư, tôi cảm thấy bản thân phải có trách nhiệm."

"Cái gì? Ta đã trở thành một người đàn ông khỏe mạnh và tràn đầy sinh lực, nàng thấy đó, vì thế hãy cảm thấy tự hào.

Tôi cười tươi và nhún vai.

Dù sao tôi cũng không phải là người duy nhất trở nên to lớn và mạnh mẽ - đấy là những suy nghĩ của bản thân khi nhìn vào những chỗ phì nhiêu của Eliza.

"Tuy vậy, thật đáng tiếc cho Nam tước Nommes. Selena và tôi đều lừa dối nhau, nhưng vì tên ngốc Sullivan mà ông ấy phải chịu toàn bộ hình phạt. Nếu họ dùng tất cả tình nhân của tôi như một cái cớ để cắt đứt hôn ước, có lẽ tôi mới là người phải đền bù.

"Chẳng lẽ họ không biết những mối quan hệ của cậu chủ?"

"Hmm... có thể Selena không biết, ta nghi ngờ nam tước đã bỏ qua chủ đề này. Ta đã nhiều lần đến phố đèn đỏ ở thủ đô và cũng không bao giờ giấu diếm. Không có gì lạ khi các quý tộc tìm đến đó để mua vui, thế có lẽ ông ta chỉ là đang giả vờ không biết...trong tình huống này, nếu Sullivan thông minh hơn, hắn ta sẽ đến nhà Nommes trước để bàn luận về vấn đề này... và lịch sử sẽ thay đổi."

“Đây là lần đầu tiên tôi nghe ngài nói về chuyện đi “vui vẻ” đấy...thật tàn nhẫn mà, nói một điều như vậy mà không thèm xin lỗi.

Eliza bĩu môi và véo ngực tôi.

Nhìn cử chỉ đáng yêu trái ngược với sự trưởng thành quyễn rũ của cô ấy khiến tôi mỉm cười.

"Ta muốn làm nàng ghen tị. Đàn ông muốn thấy tất cả mọi cảm xúc từ người phụ nữ mà họ yêu, hiểu chưa.”

"Ồ, ngài làm như điều đó tốt đẹp lắm đấy...thói trăng hoa của ngài vẫn không thay đổi ngay cả khi đến học viện. Dù cho cha ngài đã rất khó khăn mới có thể đăng kí vào học viện..."

"Hmph. Nếu đưa ta vào đó với hy vọng ta sẽ thay đổi, đó sẽ là một sự lãng phí . Ông ấy chắc hẳn đang rất khó chịu với cách mọi chuyện diễn ra."

Tôi nhớ lại phản ứng của cha khi tôi nói với ông về vụ hủy hôn cùng với nụ cười chua chát ấy.

Cha tôi, một hầu tước, tính cách hoàn toàn toàn trái ngược với con trai: là người đàn ông mộc mạc, nghiêm túc và trung thực.

Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để bị la mắng và bị thuyết giảng trong vài giờ. Nhưng khi nhìn thấy bản báo cáo, ông ấy đã phản ứng theo một cách mà tôi không ngờ tới.

『…Cứ làm những gì con muốn. Ta không quan tâm nữa.』

Sau đó ông ấy gục xuống ghế như thể đã kiệt sức kinh khủng.

Nhìn người cha như vậy, tôi không khỏi đau lòng.

Tiếp tục cuộc trò chuyện của tôi với Eliza, “Bất luận thế nào…Tên hoàng tử đó vẫn phải chịu trách nhiệm với những gì hắn đã làm.”

“Eh? Hắn ta bị tước quyền thừa kế và bị giáng xuống làm chư hầu rồi mà? Vẫn chưa đủ sao.”

Eliza nghiêng đầu tò mò.

“Đúng vậy,hoàng gia đã có hình phạt , nhưng có là trách nhiệm của thái tử, đúng chứ?Hắn vẫn chưa trả món nợ khi đã sỉ nhục một người đàn ông. Cũng như việc bôi nhọ nhà Maxwell. Tên ngốc đó đã gây sự trước: Thế nên ta sẽ “trả ơn” cho hắn đến khi hắn khóc thét và cầu xin sự thương xót .”

Sullivan không còn là thành viên của hoàng gia, nhưng hình phạt đó vẫn chưa đủ răn đe. Ngay cả khi trở thành hầu tước hay bá tước, hắn vẫn có một cuộc tự do và sung túc …trừ khi tôi làm gì đó.

“Sulivian không những cướp lấy người phụ nữ của ta mà còn xúc phạm đến niềm tự hào của những binh sĩ, những người đang chiến đấu để bảo vệ đất nước này, tên khốn.

…Hắn không biết mình đang đối đầu với ai đâu. Tốt hơn hãy tận hưởng những khoảnh khắc bình yên cuối cùng trước cơn bão…”

“…Cậu là một người đàn ông đáng sợ, thiếu gia.”

Eliza ngẩng đầu lên đặt một nụ hôn. Lưỡi của chúng tôi va chạm và khóa lại một cách điên cuồng, sau đó cô ấy đè lên người tôi.

Thông qua mối quan hệ lâu dài, Eliza biết tôi đã phấn khích ra sao, điên cuồng như thế nào trước một trận chiến và cách tôi xoa dịu nó là tìm kiếm những người phụ nữ.

"Hết mình đi, Eliza..."

"Vâng, cậu chủ....hnn..."

Tôi đè ngược lại Eliza, hòa làm một với cô ấy, làm tình với cơ thể đã trở nên đầy đặn so với hơn 5 năm trước.

~

Nhưng cuối cùng, tôi vẫn không được thỏa mãn cho đến trưa ngày hôm sau.

Eliza thở hổn hển, rên rỉ và gào thét suốt đêm, đến sáng cô ấy đã hoàn toàn kiệt sức, không thể động đậy, vì vậy khi người giúp việc mới được thuê đến gọi ăn bữa sáng, tôi đã lôi cô ta lên giường.

Tôi lắng nghe tiếng la hét thảm thiết của cô gái bị tước đoạt tấm thân trinh trắng, những người trẻ tuổi cũng không tệ chút nào.