Một vài phút sau, tôi lại quay trở vào Ga Dongdae rồi lấy đùi Chuột đất nướng ra ăn một chút. Làm như vậy là để hồi phục phần ngoài da đã tiếp xúc và bị tiêm nhiễm bởi Màn sương độc của tôi nhanh chóng nhất có thể.
Có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian để hoàn toàn bình phục, nhưng ít nhiều gì thì bằng cách hấp thụ dinh dưỡng có trong thịt những loài sống dưới lòng đất cũng có tác dụng đẩy nhanh quá trình đó lên kha khá.
[...Êi! Ngươi rồ hả!? Vừa làm trò mèo gì đó!?]
Đang ăn thì tôi nghe thấy tiếng mắng mỏ bực tức của Bihyung vang lên.
"Im đi."
[Không, không, đây không phải vấn đề cứ nói cho qua là cho qua được đâu đấy. Ngươi vừa phá hủy ngẫu tượng của một Chòm sao đó, biết không hả!? Nhỡ Kênh của ta vì ngươi mà sụt giảm chỉ tiêu thì sao đây!? Giờ mà tên 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu' báo cáo lên...]
Ngẫu tượng của Chòm sao. Tất cả mọi đất nước trên thế giới đều có những Chòm sao của riêng mình, và Nam Triều Tiên cũng thế.
À phải, Bihyung vừa nhắc đến 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu' nhỉ. Ông ta là một nhân vật vĩ đại trong lịch sử Hàn Quốc, cơ mà...
Thực ra, tôi cũng không có chuyên môn nên chẳng biết nhiều lắm, và xem ra là tôi lại càng không có quyền được nói câu đó.
[Chòm sao mặc áo tơi rất tức giận trước hành động phỉ báng của bạn.]
[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' đang cười ngặt nghẽo.]
Mỗi ngẫu tượng sẽ có cấp bậc khác nhau dựa trên việc Chòm sao đó mạnh yếu ra sao, nhưng chung quy lại thì một phần quyền năng tiềm ẩn của Chòm sao bất kỳ nào đó luôn được phong ấn trong ngẫu tượng của họ ở thế gưới này.
Ví dụ như nếu bây giờ tôi phá hủy một ngẫu tượng chẳng hạn, thì tôi chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng chỉ số, cũng như vật phẩm hoặc Kĩ năng mà Chòm sao đó sử dụng trong suốt cuộc đời của mình.
Thế nhưng, việc 'phá giải phong ấn' mất rất nhiều thời gian, vả lại còn hoàn toàn ngẫu nhiên nữa, bởi vì tôi cũng không dám chắc rằng tôi sẽ nhận được Kĩ năng mà mình mong muốn.
Tôi nhìn xuống màn hình điện thoại đang hiển hiện những dòng văn trong tiểu thuyết Cách Sinh tồn.
「Nhưng nếu nó được phong ấn trong bức tượng đồng của Samyeongdang, thì anh định lấy Kĩ năng đó kiểu gì cơ chứ?"
"Người ta vẫn thường nói đấy thôi. Gặp Phật, giết Phật. Gặp ma, giết ma."
"Giề? Đừng nói là..."
"Haha, tôi cũng chỉ định thử xem có đúng không thôi...Và nó đúng thật. Xem ra không phải bức tượng nào cũng được dựng lên để thờ phụng nhỉ."
"Êi êi! Tên dẩm này, phỉ phui cái miệng mi đi! Chẳng may Chòm sao đó nghe được rồi nguyền rủa cả nhóm luôn thì sao hả!?"」
Muốn vượt qua cửa ải cuối cùng trên chặng hành trình đến Ga Chungmuro, thì 'Kĩ năng đó' của Samyeongdang là vô cùng cần thiết.
Và để có thể sở hữu 'Kĩ năng đó' một cách chắc ăn nhất thì buộc phải phá hủy ngẫu tượng. Tất nhiên là tôi cũng có thể tự mua một vài Kĩ năng tương tự từ Túi Dokkaebi, nhưng...Thôi thì, tiết kiệm được chừng nào, hay chừng ấy.
"Thế anh giải quyết xong 'bí mật của một người đàn ông' đó suôn sẻ chứ hả?"
Tôi vội vàng tắt điện thoại đi. Jung Heewon và những người khác đều đã tập hợp đầy đủ.
"Cũng tạm. Tôi có vài thứ đồ này cho mọi người này đây."
Nói đoạn, tôi đem vật phẩm vừa nhận được từ ngẫu tượng của Samyeongdang ra. May mắn ở chỗ, ngẫu tượng này có chứa cả vật phẩm lẫn Kĩ năng.
[Tràng hạt của Tứ Minh Đại sư]
[Áo tơi của Tứ Minh Đại sư]
Một tấm vải tả tơi, rách nát cùng một chuỗi hạt đã cũ mèm. Ánh mắt của tất cả lộ rõ vẻ nghi ngờ và ngần ngại. Tôi biết họ đang nghĩ gì chứ.
Nhưng tôi cũng hiểu rất rõ một điều: Trong thế giới này, 'đồ cổ' có nghĩa là 'đồ tốt', thường thì như vậy.
"Trông vậy thôi chứ chúng rất có giá trị đấy. Bởi vì chúng đều là di vật của một danh nhân vĩ đại trong lịch sử."
"Danh nhân vĩ đại?"
"Cô biết Samyeongdang Đại sư không?"
[Chòm sao mặc áo tơi ngớ người ra trước hành động của bạn.]
Jung Heewon vô tư hỏi với vẻ ngây ngô.
"...Ai cơ?"
[Chòm sao mặc áo tơi ước gì mình có thể xuất hiện trước mặt nhân vật 'Jung Heewon'.]
"A! Tôi nhớ rồi!"
May mắn thay, ít ra thì vẫn có người biết. Khỏi cần phải nói gì thêm, còn ai khác ngoài Yoo Sangah cơ chứ.
"Hồi tôi học lịch sử Hàn quốc đại cương có đọc qua một lần! Đó là một vị hòa thượng sống dưới thời Joseon đúng không?"
"Ừm, đúng là như vậy."
"Trong cuộc kháng chiến chống Nhật Bản xâm lược...ông ấy đã chỉ huy nghĩa quân chiến đấu trận Nowongpyeong và trận Wukwandong nữa!"
Đúng như mong đợi từ Yoo Sangah. Tuy tôi cũng có học lịch sử Hàn Quốc nhưng mà chẳng tài nào nhớ nổi mớ dữ kiện này.
[Chòm sao mặc áo tơi đang xúc động vì nhân vật 'Yoo Sangah'.]
Nghĩ vậy, tôi gật đầu rồi nói.
"Dù sao thì, những vật phẩm này chính là vật chứa sức mạnh của Samyeongdang Đại sư đấy."
"...Thật sao!?"
"Wao, tuyệt quá vậy!"
Jung Heewon và Lee Huynsung vô cùng ngạc nhiên sau khi đã xác nhận lại thông tin vật phẩm.
"Nhưng sao Dokja-ssi biết mà lấy được thế?"
"Chỉ là, ban nãy tôi có tới tượng đồng của Samyeongdang để chắp tay cúng vái một chút, thì...bỗng dưng chúng từ trên trời rơi xuống đấy."
"Hả? Đời nào chứ..."
Có thể điều này nghe rất vô lý, nhưng con người ta nói ra những lời vô lý như vậy cũng là có lí do cả.
Nghĩ vậy, tôi tỏ vẻ trịnh trọng rồi làm mặt nghiêm chỉnh, nhìn thẳng vào các thành viên trong nhóm.
"Tôi nghĩ...Samyeongdang Đại sư đã gửi những thứ này cho Hàn Quốc chúng ta."
"Aaa..."
Tiếng "Aaa" đó nghe mới tràn đầy ý nghĩa làm sao. Tôi cứ thế nói tiếp, để mặc họ muốn nghĩ gì thì nghĩ. Cũng đâu phải là tôi bắt họ phải nghe tôi nói đâu nhỉ.
"Chắc hẳn đại sư đang rất nóng lòng được cứu giúp con dân Nam Triều Tiên nên mới hành động như thế, giống như trong cuộc kháng chiến chống quân Nhật Bản xâm lược vậy. Dù sao thì đất nước chúng ta cũng đang phải trải qua cơn quốc nạn mà.
[Chòm sao mặc áo tới đang bị lay động bởi ca từ thống thiết của bạn.]
Thời buổi loạn lạc như thế này, kẻ lừa đảo mới chính là người thống trị toàn bộ thế cục.
"...Chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu chuyện rồi, nên chừng này cũng chẳng có gì là lạ cả. Có lẽ Samyeongdang cũng là một 'Chòm sao' chăng? Liệu có phải thế không?"
Thật không ngờ, xem ra Yoo Sangah lại là người bị thuyết phục đầu tiên. Hay là do cô ấy không muốn làm tôi bẽ mặt nên mới nói thế. Hay ho ở chỗ, vừa thấy Yoo Sangah như vậy thì Lee Huynsung cũng ngay lập tức tỏ vẻ đồng tình.
"Samyeongdang Đại sư..."
Lee Huynsung vốn dĩ là một người lính ái quốc vô cùng, vì suy cho cùng, được huấn luyện dưới một môi trường quân đội khắc nghiệt như vậy thì bảo sao không yêu nước cho được. Mà sao trông Lee Gilyoung cũng có vẻ nghiêm túc thế nhỉ.
Vậy ra có mỗi mình Jung Heewon là vẫn đang mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi với vẻ bán tin bán nghi thôi à?
[Chòm sao mặc áo tơi quyết định tiết lộ bổ ngữ của mình.]
[Chòm sao 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu' đã tha thứ cho tội lỗi của bạn.]
Bihyung thì nhìn chòng chọc lên trời với vẻ 'Đùa nhau đấy à?', á khẩu đến độ ngớ người ra ngây ngốc.
Tóm lại thì, sức mạnh của một Chòm sao có liên quan trực tiếp tới danh tiếng của họ. Đơn giản chỉ bởi vì câu chuyện về Chòm sao đó càng được lan rộng thì họ càng vui thích. Làm gì có ai ghét được khen đâu chứ?
"Vì Yoo Sangah-ssi hiểu rất rõ về Samyeongdang Đại sư, nên tôi sẽ để cô sử dụng Chuỗi tràng hạt này."
"Thật ư? Tôi dùng được sao?"
"Tôi nghĩ là Samyeongdang Đại sư sẽ rất vui mừng nếu cô làm vậy đấy."
Thực ra thì nếu không phải được chính chủ hoặc Hóa thân của Samyeongdang sử dụng thì Chuỗi tràng hạt chỉ có thể kích hoạt tối đa là một hoặc hai phần khả năng vốn có mà thôi. Hơn nữa, xếp hạng của vật phẩm này cũng chẳng phải Thánh tích Tinh tú, nên chắc có lẽ Samyeongdang Đại sư cũng không quá được nhiều người biết đến trên phạm vi toàn thế giới hay gì cả.
Dù sao thì đây vẫn là vật phẩm Cấp B, nên ngoài ra người dùng có thể chọn giữa hai hiệu ứng là 'Tăng cường Ma lực' hoặc 'Tăng cường phục hồi Ma lực', nên nhìn chung vẫn khá hời.
Jung Heewon nhìn Yoo Sangah bằng ánh mắt hơi ghen tỵ rồi nói.
"Yoo Sangah-ssi biết nhiều thật đấy. Tôi thậm chí còn chẳng biết Samyeongdang là ai nữa cơ, ngày trước tôi học không được giỏi lắm."
"A, chuyện đó thì...t-tôi..."
"Đùa thôi, đùa thôi mà. Đừng làm vẻ mặt như vậy chứ."
Tôi quay sang bảo với Jung Heewon đang ủ rũ ở đằng kia.
"Tôi cũng có cái này cho Jung Heewon-ssi nữa."
"Cho tôi? Đừng nói là cái áo tơi đó nhé?"
"Đúng rồi."
"Thôi khỏi vậy. Chẳng cần biết nó tuyệt vời thế nào, tôi cũng sẽ không bao giờ mặc thứ đó đâu."
"...Thử chút thôi. Đảm bảo cô sẽ không phải hối hận đâu."
Jung Heewon hơi ngần ngại nhưng rồi cũng chịu khoác cái áo lên người. Cô ấy cố thử tạo dáng này nọ nhưng trông vẫn chẳng khác gì ăn mày cả. Nói vậy thôi chứ tôi cũng không có ý gì đâu.
[Chòm sao luôn ngợi ca tình đồng đội tỏ ý phê phán hành động của bạn.]
[Chòm sao đề cao tình bạn đang hết lời tán dương cho hành động của bạn.]
Mọi chuyện sẽ khác nếu Thánh tích Tinh tú 'Cây gậy trúc và Đôi hài cỏ của Tứ Minh Đại sư' xuất hiện, nhưng ít nhất thì hiện giờ, đối với tôi, hai vật phẩm kia là cần thiết hơn cả.
Jung Heewon nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa kính tàu điện gần đó, vẻ mặt có đôi chút phức tạp.
"Tôi cũng không biết phải giải thích thế nào nữa...nhưng tự dưng tôi cảm thấy tinh thần chính nghĩa của mình đang sôi sục hay sao ấy."
Cô ấy nói không sai. Áo tơi của Tứ Minh Đại sư vốn dĩ là vật phẩm có thể phát triển tâm ý lương thiện và tinh thần chính nghĩa của Hóa thân đến một mức nào đó, tùy thuộc vào tính cách của Hóa thân đó. Tôi thì không cần, nhưng đối với Jung Heewon thì chắc chắn sẽ rất hữu dụng.
"Anh vừa nói là Samyeongdang Đại sư đúng không? Tôi sẽ nhớ lấy cái tên này vậy. Chẳng hiểu sao mà giờ tôi thấy hối tiếc vì khi trước đã không chăm học hơn quá."
[Chòm sao 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu' đang thấy rất hạnh phúc khi được chứng kiến cảnh tượng này.]
[Bạn đã được tài trợ 100 xu.]
Thấy thế, tôi nửa đùa nửa thật, nói.
"Thế thì giờ chúng ta cùng chắp tay bái lễ đại sư một chút nhé."
* * *
Tôi chỉ nói vậy cho vui thôi mà ai dè Jung Heewon thực sự xông xáo lên mặt đất rồi làm vậy thật.
Một lát sau, Jung Heewon quay trở lại, miệng nhồm nhoàm toàn thịt nướng, vừa ăn vừa hỏi.
"...Nhưng sao bức tượng lại thành ra như thế vậy? Ai đã phá hủy nó à? Chắc không phải anh đâu đúng không, Dokja-ssi?"
"..."
"...Dokja-ssi?"
"Chuẩn bị sẵn sàng đi. Chúng ta sẽ tới Chungmuro sớm thôi."
Tôi lảng sang chỗ khác, phóng tầm mắt về phía đường hầm tối như hũ nút.
Từ khi Lee Gilyoung sử dụng Giao tiếp Đa chủng loài để kiểm tra đến giờ cũng được 20 phút, chắc đã đến lúc tiếp tục di chuyển rồi.
Ga Dongdae chỉ cách Ga Chungmuro 1km đường thẳng mà thôi, ắt hẳn 'thứ đó' sắp xuất hiện mà thôi.
[Một Kịch bản Phụ mới đã xuất hiện!]
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay.
"Mọi người, lùi lại."
+
[Kịch bản Phụ - Chào mừng tới Ngục tù Ảo cảnh]
Thể loại: Phụ
Độ khó: D ~ F
Điều kiện Hoàn thành: Thoát khỏi Ngục tù Ảo cảnh trong khoảng thời gian đã định sẵn.
Giới hạn Thời gian: 1 giờ
Phần thưởng: 300 xu
Thất bại: ???
+
[Kịch bản Phụ - Chào mừng tới Ngục tù Ảo cảnh đã bắt đầu!
Chắc là tên Yoo Junghuyk đó đã phải chịu khổ ít nhiều ở Kịch bản này rồi đây. Vì dù gì thì đây cũng chính là một trong những Kịch bản được coi là thể loại rập bẫy đau đớn nhất đối với Hồi quy giả mà.
Yoo Sangah đánh tiếng, hỏi.
"Ngục tù Ảo cảnh? Đó là gì thế?"
Tôi không nói gì. Cô ấy sẽ sớm biết thôi/
"Nó sắp tới rồi đấy. Mọi người, giữ tâm lý thật vững vàng vào nhé."
Tôi còn chưa kịp dứt lời, thì bỗng dưng một màn sương mù bất chợt ào về phía chúng tôi. Ngay lập tức, màn sương đó bao phủ toàn bộ đường hầm vốn đã tối tăm, mù mịt rồi choán hết tầm nhìn của chúng tôi. Chẳng ai còn có thể thấy ai được nữa. Tôi cố giữ cho đầu mình tỉnh táo, đảo mắt ra xung quanh thì chỉ thấy một khung cảnh méo mó và mờ ảo, như thể tôi vừa bị ai đó chuốc thuốc phiện vậy.
"Ưaa...Tôi rất xin lỗi!"
Jung Heewon hét lên thất thanh. Có lẽ giờ đây, cô ấy đang nhìn thấy một khung cảnh nào đó khác biệt hoàn toàn so với tôi chăng.
「Dokja.」
Một giọng nói mà tôi không muốn nghe, vào lúc này thì càng không, lại vang lên. Giọng nói mà suýt chút nữa tôi đã lãng quên nay đã trở về giữa không gian vô thực này đây. Nếu ảo giác của tôi đã như thế này rồi, thì chắc hẳn trường hợp của các thành viên còn lại còn tồi tệ hơn nữa.
"...Có gì đó lạ quá. Dokja-ssi! Anh có ở đó không?"
"Dokja-ssi! Dokja-ssi!!"
Đương giữa chừng, những tiếng gọi của đồng đội tôi bỗng dưng mờ nhạt dần đi, rồi tan biến hẳn vào hư không.
[Ngục tù Ảo cảnh.]
Một không gian có khả năng khiến cho con người ta trở lên điên loạn bằng nhiều kiểu thể loại ảo giác khác nhau.
「Dokja à, con không nhìn thấy gì cả. Hiểu chứ?」
Màn sương mù, đường hầm, nền đất, tất cả đều đã biến mất, chỉ để lại mình tôi cùng với một gương mặt thân thuộc khác nữa. Tôi nhìn về phía ấy rồi nhếch mép cười khó nhọc. Chối bỏ hiện thực, khó đến thế sao?
[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường Thứ tư' đang được kích hoạt!]
[Phát động hiệu ứng Kỹ năng, bắt đầu kháng lại hiệu năng của Ngục tù Ảo cảnh.]
[Hiệu năng của Ngục tù Ảo cảnh đang dần bị đẩy lùi!]
Khoảnh khắc mà tâm trí của tôi đương thấy thoải mái, thì cũng chính lúc ấy, cảm giác khó chịu đeo bám kia cũng được giảm nhẹ đi.
[Chòm sao 'Mưu lược gia Thần bí' thán phục trước tinh thần và ý chí của bạn.]
[Bạn đã được tài trợ 100 xu.]
[Một vài Chòm sao hiếu kỳ đang cảm thấy tiếc nuối vì kí ức của bạn vẫn chưa được tiết lộ.]
Giờ đây, khi sức mạnh của Ngục tù Ảo cảnh đang bất đầu có dấu hiệu suy yếu, đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó không ổn.
"Mọi người, bình tĩnh lại, hít sâu vào."
Những người bị mắc kẹt trong nhà Ngục này thường sẽ dẫn đến mất trí và bộc phát sự điên cuồng tiềm tàng trong họ. Hay nói cách khác, mối hiểm họa lớn nhất ở trong Ngục tù Ảo cảnh này lại không ai khác ngoài những đồng đội vào sinh ra tử của chính mình. Ngay từ ban đầu, ở Lượt này, vì lo ngại Kịch bản này nên Yoo Junghuyk vẫn luôn đơn thương độc mã một mình.
"B-Binh nhì Lee Huynsung! Báo cáo chỉ huy, tôi chưa nghe rõ ạ!"
"Con sai rồi. Con xin lỗi. Mẹ ơi, con xin lỗi!"
"T-Tên khốn điên này! Đừng có đến đây!"
...Đã quá trễ rồi. Tiếng thét của tất cả mọi người kinh động khắp chung quanh. Cơ mà, không hẳn là tất cả mọi người đều thế.
"...Dokja-ssi?"
Đúng lúc đó, Yoo Sangah xuất hiện ngay trước tôi với vẻ mặt lo lắng. Chuỗi trành hạt của Tứ Minh Đại sư trên cổ tay cô ấy tỏa ra một quầng hào quang nhỏ rực rỡ. May mà nó vẫn hoạt động tốt. Chắc là nhờ Yoo Sangah có chỉ số Ma lực cao hơn bình thường chăng.
Tôi tiến đến chỗ cô và nói.
"Chú ý xung quanh nhé. Kể từ giờ trở đi, tôi sẽ làm gì đó để xử lí chuyện này."
Yoo Sangah gật đầu, vẻ mặt vẫn không bớt đi được chút lo lắng nào.
[Kỹ năng độc nhất 'Phá Ma Lv.1' đã được kích hoạt!]
Phá Ma, một Kĩ năng cao cấp hơn một bậc so với Kĩ năng Hàng Ma có thể mua được bằng xu từ Túi Dokkaebi. Thực ra thì đây chính là Kĩ năng mà tôi đã nhận được sau khi phá hủy bức tượng đồng của Samyeongdong ban nãy.
[Kỹ năng độc nhất 'Phá Ma Lv.1' đã cưỡng chế xóa bỏ không gian đặc hữu 'Ngục tù Ảo cảnh'.]
Thời xưa, xua đuổi tà ma vốn là công việc thuộc về các vị tăng sư và hòa thượng. Và tất nhiên là Samyeongdang Đại sư cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, đây còn là Kĩ năng của một Chòm sao nên sẽ có khác biệt rõ rệt so với các Kĩ năng khác cùng chủng loại. Đổi lại nếu là Hàng Ma thì có lẽ sẽ mất tới một phút mới có tác dụng.
Vù vù vù.
Ngục tù Ảo cảnh dần biến mất, sương mù cũng tan dần. Đồng đội của tôi cũng bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt.
"Q-Quyết tâm! Lục quân của Đại Hàn Dân Quốc, thề tận trung với quốc gia dân tộc!"
"Ưư...M-Mẹ ơi."
Nhìn sơ qua cũng hiểu được họ đang phải chịu đựng thể loại ảo giác gì. Lee Huynsung chống đầu xuống đất, hai tay vắt ra đằng sau lưng, trông như đang bị phạt vậy, còn Lee Gilyoung thì khuỵu xuống nền đất, co ro vì sợ hãi.
Yoo Sangah chạy đến phía họ trước tiên.
"Lee Huynsung-ssi? Gilyoung!? Tỉnh dậy đi!"
Đúng lúc đó, một lưỡi kiếm sắc nhọn chợt vút qua má tôi. Cũng may, động tác không quá nhanh và đường kiếm cũng không quá phức tạp nên tôi đã có thể tránh được.
"...Tao sẽ giết hết, không chừa thằng nào cả."
Jung Heewon vung vẩy thanh kiếm xương như rồ như dại. Thật lòng mà nói thì bộ dạng của cô lúc này trông khá là khó coi.
Tôi giật mình khi nhìn thấy đôi mắt của Jung Heewon hằn lên ánh đỏ cuồng điên.
Tệ rồi đây. Là do hiệu ứng của 'Sát Quỷ'.
Bụp!
Tôi nhanh chóng đánh nhẹ vào gáy Jung Heewon. Đành cho cô ấy bất tỉnh một lúc cho chắc ăn vậy. Thôi thì, cũng may là Jung Heewon không bị gì quá nghiêm trọng.
Trước đó, tôi đã đưa Áo tơi của Tứ Minh Đại sư cho cô ấy vì lường trước được chuyện này, nhưng xem ra hiện giờ tinh thần của Jung Heewon còn mỏng manh hơn tôi tưởng, tới nỗi vật phẩm cấp B cũng không làm gì được.
"Yoo Sanagah-ssi, chăm sóc cho Jung Heewon-ssi giúp tôi."
"...A, v-vâng!"
"Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu."
[Bạn đã đáp ứng được điều kiện hoàn thành Kịch bản Phụ!]
[Bạn đã nhận 300 xu.]
Thông báo hệ thống vừa vang lên thì chẳng biết từ đâu bỗng dưng xuất hiện một lũ quái vật có hình thù quái dị. Trông chúng vừa giống một nhùi lớp nhớp vừa giống một đống túi bóng ni lông đang lơ lửng, gợi liên tưởng đến một thứ ngoại chất (ectoplasm) nào đó.
Quái vật Cấp 8 - Ma Ảnh (Specter). Chúng chính là chủng quái vật được tạo ra từ Ngục tù Ảo cảnh. Nói đoạn, tôi liền phát động Thuần Bạch Tinh Năng để kích hoạt Thanh kiếm của Niềm tin.
Xoẹtt!
May mắn ở chỗ là trận chiến này không có vẻ gì là khó nhằn cho lắm. Ngay từ đầu thì, nếu đã phá hủy được Ngục tù Ảo cảnh từ trước đó thì bọn quái vật tên Ma Ảnh này nhìn chung cũng dễ đối phó.
Một lát sau, lũ Ma Ảnh quỷ dị kia đều đã bị tôi tiêu diệt bằng hết.
[Ma Thạch.] (Specter's Stone)
Tôi nhanh chóng đút viên đá vừa rơi ra vào túi áo. Thứ này không thể để lại ở đây được. Tôi quay sang thì thấy Yoo Sangah đang hồi phục cho những người còn lại. Cũng may là còn có cô ấy trong đội.
"...Cảm ơn cô, Sangah-ssi. Suýt chút nữa thì lớn chuyện rồi. Cả anh nữa, Dokja-ssi. Cảm ơn anh, và xin lỗi nữa."
"Không sao đâu."
"Đầu em nhức quá..."
Lee Gilyoung vừa tỉnh dậy đã lấy tay gõ vào đầu mình. Tôi vuốt tóc thằng bé. Nhóc ấy vẫn luôn vờ như mình ổn, nhưng có lẽ người phải chịu đựng nhiều nhất lại chính là đứa trẻ này.
Đằng xa kia là một thứ ánh sáng lờ mờ không rõ. Yoo Sangah bảo tôi.
"Dokja-ssi, tôi nghĩ là chúng ta đến nơi rồi."
Trong tôi bỗng xuất hiện một thoáng chốc lo lắng. Jung Heewon thì vẫn đang bất tỉnh nhân sự, còn những thành viên khác cũng khó mà dụng được hết sức cho được. Cứ thế này mà mạo hiểm đi tới Ga Chungmuro thì liệu có ổn không?
Nhưng rất nhanh sau đó, nỗi lo lắng của tôi đã bị thay thế bởi vấn đề khác, đúng hơn là bởi sự hiện diện của một người khác.
Ánh sắc nhọn của lưỡi kiếm lóe lên trong bóng tối. Nhưng đó chỉ là hăm dọa đơn thuần, chứ không có ý thù địch gì cả.
"Mấy người là ai? Có biết khu vực này là bãi săn của bọn này không?"
Trong ánh sáng mập mờ ngay giữa lối ra đường hầm, có một cô gái mặc đồng phục trường, tay cầm trường kiếm đang đứng đó. Trông vẻ ngoài thì có lẽ là 17 hoặc hơn.
Người này còn cẩn thận mặc thêm áo khoác ngoài nữa, như đang cố che đi cái bảng tên được thêu trên ngực vậy, nhưng dù sao thì trông bộ đồng phục kia vẫn rất nổi bật.
"A, đó hình như là...!"
Yoo Sanagah kinh ngạc thốt lên, xem ra cô ấy đã nhận ra đầu tiên nhỉ. À, riêng tôi thì không tính, vì tôi đã vốn biết cô gái này từ trước rồi. Dù là qua màn hình điện thoại.
Đó chính là một trong những nhân vật phụ có đóng góp cực kỳ quan trọng tới cốt truyện chính của tiểu thuyết Cách Sinh tồn. Và cũng là người sống sót duy nhất ở Trường Cao trung Nữ sinh Daepong, Lee Jihye.
Yoo Junghuyk đã phải tức tốc đi ngay tới Ga Chungmuro sau khi để Lee Huynsung vụt mất khỏi tầm tay cũng là vì muốn thu phục cô nhóc này đây.
"...Mấy người đánh bại được lũ Ma Ảnh cơ à?"
Lee Jihye lướt qua chung quanh một lượt rồi nhìn thấy viên đá tôi đang cầm trong tay thì tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Sao làm được hay vậy...Chỉ có mỗi Sư phụ mới có thể đối phó được với chúng thôi mà?"
Không để phí thêm thì giờ thêm nữa, tôi kích hoạt Kĩ năng ngay lập tức.
[Kĩ năng độc quyền 'Danh sách Nhân vật' đã được kích hoạt.]
[Thông tin Nhân vật]
Tên: Lee Jihye
Tuổi: 17
Chòm sao Bảo hộ: Hải thượng Chiến Thần (Maritime War God)
Thuộc tính Cá nhân: Thương chấn Kiếm Quỷ (Hiếm)
Kĩ năng chuyên dụng: Thành thạo Kiếm thuật Lv.3, Sát Quỷ Lv.1, Cảm quan Tuyệt đối Lv.2, Ma Bộ (Ghost Walk) Lv.1.
Ấn Thánh: Hải Chiến Lv.1, Chỉ huy Đại quân Lv.1
Chỉ số Tổng thể: Thể lực Lv.13, Sức mạnh Lv.12, Nhanh nhẹn Lv.13, Ma lực Lv.9.
Đánh giá Tổng thể: Một nhân vật đã phát triển Thuộc tính 'Thương chấn Kiếm Quỷ' sau khi tự tay giết chết người bạn thân nhất của mình. Chòm sao Bảo hộ đứng đằng sau nhân vật này hiện đang có một mối liên hệ nào đó với bạn và đồng đội của bạn.
*Hiện đang áp dụng 'Gói Tân thủ'.
Không có gì quá bất thường.
Hải thượng Chiến Thần.
Đúng như dự tính, Lee Jihye đã được Chòm sao này bảo hộ mà không gặp phải vấn đề gì. Cô nhóc này rồi sẽ trở thành nhân tố quan trọng trong các trận thủy chiến trong tương lai đây.
[Chòm sao 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu' rất cảm động khi được gặp lại đồng đội vào sinh ra tử khi xưa.]
[Chòm sao Bảo hộ của nhân vật Lee Jihye hân hoan chào đón 'Thủ lĩnh Nghĩa quân Trọc đầu'.]
Đang đứng giữa đường hầm chẳng hề có tàu chạy, bỗng dưng tôi thấy hơi lạnh. Nhìn tóc của Lee Jihye đang tung bay trước gió thế kia, tôi mới lại chợt nhận ra lần nữa.
[Kịch bản Chính #2 - Nẻo đường Hội ngộ đã kết thúc.]
[Bạn sẽ nhận được phần thưởng.]
Phải, cuối cùng chúng tôi cũng tới nơi rồi. Đây chính là Ga Chungmuro.