"Lí do nào khiến anh tái khởi động lại các vi mạch RFID (nhận dạng qua tần số vô tuyến) hả?" Hatoyama hỏi, trông có vẻ cau có.

"Kế hoạch đó đúng là một thất bại to lớn. Tôi chưa bao giờ thấy ý tưởng nào đưa ra lại tồi tàn đến vậy."

"Một số nhà tài trợ còn quả quyết rằng họ phải chịu những vấn đề sức khỏe trầm trọng. Với sém chút nữa thôi là mọi chuyện bị đưa ra ánh sáng rồi." Matoba bồi thêm, mặt hầm hầm bực bội.

"Um, thế chuyện gì đã xảy ra với anh ta? Tên anh ta là gì? Cái tên phản bội ấy."

"Aaron Russo."

Hatoyama gật đầu khi Takasu trả lời cái tên cái tên. "Đúng, là anh ta. Thế đã "xử lí" chưa?"

"Vâng. Không thành vấn đề nữa." Takasu hiểu rõ ám chỉ câu hỏi.

Không thích hợp cho lắm khi đi sâu hơn vào chi tiết tại một nơi như thế này. Cái mọi người cần biết đơn giản là gã phản bội đã được giải quyết hay chưa.

"Thật sự thì việc bưng bít thông tin thành công sau cuộc xử lí đó nhờ vào công của Ngài nhiều lắm đấy, Ngài Hatoyama."

Hatoyama cười gà, phẩy tay trước mặt. "Không có chi. Đằng nào cũng không phải là tiền của tôi. Chả trách xếp hạng "Tự do báo chí" của Nhật vừa rớt xuống hạng 65. Nó thậm chí còn rớt thảm hơn sau khi thông qua Đạo luật Bí mật Quốc gia. Một số nghị sĩ trẻ của Hạ viện cho rằng điều này là một nỗi ô nhục, nhưng thực tế thì nó rất hữu dụng. Bởi mọi công dân đều nghĩ họ hoàn toàn tự do, sẽ không có chỗ cho sự hoài nghi về việc họ có đang sống trong yên bình hay không."

"Ngài đã khiến toàn thể công chúng tin Ngài là một tên hề, Hatoyama. Rất xảo quyệt."

Hatoyama mỉm cười, hài lòng với nhận xét của Matoba. "Anh thấy đấy, nó khiến mọi thứ dễ dàng hơn nhiều. Thế còn vấn đề về "huyền bí", cũng diễn ra êm đẹp cả chứ?"

"Vâng, tất nhiên rồi." Takasu kính cẩn cúi mình. "Ý tưởng biến hóa dự án RFID thất bại thành một truyền thuyết đô thị nhằm chôn vùi nó quả nhiên rất táo bạo."

Matoba nhún vai. "Lúc đầu nghe về nó, tôi đã sợ hết cả hồn khi tưởng tượng hậu quả có thể xảy ra."

"Thôi được rồi, tôi nghĩ chúng ta nên tạm dừng cuộc thảo luận về mấy cái vi mạch. Tôi không muốn nghe thêm về Lịch sử Đen tối của chúng ta nữa. Anh có thể nói cho tôi biết bản kế hoạch mới không? Đừng thưa với tôi là nó thảm hại đến nỗi anh phải cầu xin Chúa giúp đỡ đấy." Ông Hatoyama nở nụ cười, nhưng trong ánh mắt không mang chút nào đùa cợt.

Ẩn trong ánh nhìn đó, Matoba và những người khác thoáng bắt gặp hình bóng của một con cáo già đóng vai tên hề, khiến họ bất giác run bần bật.

Nhưng Takasu phớt lờ ông ta, khẽ nhún vai "Lịch sử Đen tối à? Quả thực RFID là một dự án thất bại. Nhưng nên nhớ, ta không học được gì từ thành công. Có trải qua lịch sử của thất bại, ta mới nghiệm ra được nhiều điều. Điều then chốt là chúng ta không được trở nên kiêu ngạo. Sau cùng thì, chúng ta là những kẻ thống trị mà."