“Cha, phường rượu mà ta muốn tìm ông chủ phải là người đáng tin cậy, hơn nữa nhất định có thể tiếp nhận sản xuất số lượng lớn, nơi mà cha nói đó có thể đáp ứng được những yêu cầu này không?” Tần Phong thể hiện sự hoài nghi, dẫu sao một người không đáng tin như lão cha rất khó đưa ra đề nghị đáng tin.

Tần Kiến An vuốt cằm, cẩn thận suy nghĩ: “Người đó họ Lý, là một người thẳng thắn, tuyệt đối đáng tin cậy, còn việc có thể tiếp nhận sản xuất khối lượng lớn hay không, cái này ta cũng không dám chắc, hay là con tự mình đi gặp hắn, trực tiếp các nhận.

Người này ở đường Tân Tuyền phía nam thành, căn nhà trong cùng.

”Đường Tân Tuyền, một con đường nằm ở ngoại vi, tương đối hẻo lánh và ít người qua lại.

“Cũng chỉ có thể như vậy.

” Tần Phong gật đầu, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó: “Đúng rồi, cha, Vọng Nguyệt Cư đã được con hồi sinh, kho tiền nhà chúng ta khi nào! ”Lời còn chưa nói hết, Tần Kiến An vỗ trán ngắt lời nói: “Ta suýt nữa thì quên mất, nhị nương con có chuyện gấp tìm ta, ta phải nhanh qua đó, đúng rồi, vừa nãy con muốn nói gì với ta?Bỏ đi, bỏ đi, đợi lát nữa ta xong việc quay lại rồi tìm ta nói cũng không muộn.

” Để lại những lời này liền chỉ nhìn thất một bóng lưng vội vã rời đi.

Tần Phong giật giật khóe miệng: “Bỏ đi, ta cũng không mong đợi có thể dễ dàng lấy được kho tiền từ tay lão cha, bây giờ vẫn nên đi nam thành trước xem thế nào đã rồi nói.

”Hướng đến đình hồ trong phủ tìm Lam cô nương, Tần Phong vô tình nhìn thấy một màn khiến người ta kinh ngạc.

Chỉ thấy Liều Kiếm Ly một thân bạch y, tay phải nhẹ nàng xuất chiêu, một con cá vàng trong hồ được bao bọc trong một quả cầu nước trong suốt chậm rãi tiến đến trước mặt nàng.

Con cá vàng dùng đuôi di chuyển qua lại nhưng vẫn không thể thoát khỏi trói buộc của quả cầu nước, nó chỉ có thể mở to hai mắt nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt.

Tần Phong trong lòng kinh ngạc không thôi, nghe đồn rằng Liễu Kiếm Ly sau khi độ kiếp thất bại, cảnh giới giảm mạnh, nhưng chỉ riêng khả năng điều khiển kính khí bằng tay này đã có thể so sánh với đa số võ phu Thần Võ cấp sáu Tụ Lực.

“Chẳng lẽ, cảnh giới của cô ấy đang ở cấp năm Thần Hành?” Tần Phong tự lẩm bẩm đoán như vậy.

Liễu Kiếm Ly trong đình hồ, khẽ động đôi tai tinh tế trắng nõn, sau đó vẫy nhẹ tay phải, quả cầu nước đem theo cá vàng lướt trở lại trong hồ.

“Đi đi.

” Môi đỏ khẽ mở.

Lam Ngưng Sương không hiểu gì, quay đầu nhìn sang, phát hiện cô gia đang ở trên hành lang, thần sắc lập tức vui mừng, nhưng rất nhanh được cô thu lại.

“vậy tiểu thư, ta đi bảo vệ cô gia, hôm nay người đừng quên ăn cơm.

”“Ừm”Tần Phong đem theo Lam Ngưng Sương rời đi, chỉ là lúc rời đi không kìm được liếc nhìn nhiều thêm mấy lần bóng lưng cô đơn đó, cũng không biết có phải hắn cảm nhận sai hay không, so với lúc đầu người sau trên người còn có thêm một chút sinh khí.

“Bảo kiếm sắc nhọn do mài giũa, hoa mai thơm do chịu gió lạnh! ” Liễu Kiếm Ly hồi tưởng lại câu thơ kia Tần Phong từng nói, hộp kiếm mà Lam Ngưng Sương đặt ở bên đình hồ khẽ rung lên, mặt hồ phẳng lặng gợn sóng lăn tăn! ! Hai người Tần Phong rời khỏi trung tâm thành, đến đường Tân Tuyền của Tấn Dương Thành, bách tính thường rất ít lui tới chỗ này, nhà hai bên đường đa số đầy những mảnh chắp vá, cuộc sống rõ ràng là trải qua vô cùng túng quẫn.

Nhà cửa rách nát, bách tính nghèo khổ, làm cho cả con đường có thêm chút tiêu điều.

Đi hết con đường, hai người đến căn nhà cuối cùng.

Từ ngoài nhà nhìn vào, cũng giống với những nơi khác trên con đường, không có chỗ nào là tốt cả.

Phường rượu mà lão cha nói là ở đây sao? Tần Phong giật giật khóe miệng, cảm giác vẫn là phó thác sai chỗ rồi.

Hắn ngay từ lúc đâu không nên tin tưởng gia hỏa không đáng tin cậy kia!Nhưng có lẽ vẫn ông một tia tâm lý tin tưởng vào sự may mắn, Tần Phong không trực tiếp rời đi, ngược lại gõ cửa, cho dù thế nào, xem thử một lần để bản thân chết tâm cũng tốt.

Cửa gỗ vốn không khóa, gõ nhẹ liền phát ra âm thanh cót két chói tai, từ từ mở cửa ra.

Nhìn vào bên trong nhà, một viện tử không lớn, nhưng rất gọn gàng, một bộ công cụ ủ rượu rất đầy đủ, nhưng lại không nhìn thấy người.

\Có rổ đựng hạt ngũ cốc đã được bóc sạch, bên cạnh còn có một đống hạt cao lương chưa có người xử lý.

Có nồi lớn dùng để nấu nguyên liệu thành hồ, thanh gỗ dùng để khuấy vẫn ở trong nồi.

Có bể lên men, có hũ rượu đã niêm phong.

Cảnh tượng trước mắt, nhìn thế nào cũng nên là vừa rồi có một đám người đang ủ rượu, nhưng mà, người đâu? Đều đi đâu cả rồi?Lạch cạch, kèo theo đó là một tràng âm thanh, hai người lập tức nhìn về hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy ở một góc sân một chiếc chổi vô duyên vô cớ rơi xuống, giống như bị gió thổi.

“Có người không? Ta là Tần Phong trưởng tử của Tần gia, được người khác giới thiệu, muốn đến đây để bàn chuyện làm ăn.

” Tần Phong lớn tiếng nói.

Lời vừa dứt liền nghe thấy âm thanh từ trong phòng phát ra.

Chỉ nghe thấy tiếng vật cứng gõ vào nền đá lạch cạch, lạch cạch, cửa phòng bị đẩy ra, bước ra một người đàn ông trung niên tóc trắng xám.

Tần Phong giật mình, hôm qua hắn có gặp người này ở cửa Thính Vũ Hiên, có duyên gặp một lần, chính là người đàn ông trung niên què chân đó.

Người này đã thành ra như vậy rồi, còn mở phường rượu gì nữa, lão cha quả nhiên không đáng tin cậy! Để đề phòng vạn nhất, Tần Phong vẫn xác nhận lại: “Ông là chủ nhân của phường rượu này, Lão Lý?”Lão Lý không trả lời ngay, đi thẳng đến trước ghế đá trong sân, chống nạng chậm rãi ngồi xuống, hắn lấy chung rượu trên bàn tự rót cho mình một ly, sau khi uống hết một nửa, còn lại trực tiếp đổ ra sân.

Do khí lực khá lớn, nước rượu văng ra suýt nữa thì bắn lên giầy của Tần Phong.

Gia hỏa này không mấy hoan nghênh bọn ta! Tần Phong nghĩ.

“Ngươi!” Lam Ngưng Sương nhíu mày định nói gì đó, nhưng bị Tần Phong giơ tay ngăn lại.

“Tìm ta có chuyện gì?” Người đàn ông trung niên thừa nhận thân phận của mình, chỉ là ngữ khí có chút bất thiện, dường như đối với sự tự tiện trước đó của hai người Tần Phong vô cùng không thích.

Thực sự là hắn! Tần Phong giật khóe miệng, trong lòng mắng lão cha lừa đảo kia một hồi, sau đó chắp tay nói: “Ta đến đây vốn là muốn ủy thác ông thay Vọng Nguyệt Cư của bọn ta ủ rượu, có điều, số lượng ủy thác của bọn ta khá lớn, nếu như chỉ có một mình ông, sợ là sẽ không thể hoàn thành được.

Đã làm phiền rồi, vẫn mong lượng thứ, cáo từ.

”Hai người Tần Phong xoay người rời đi, Lão Ly ngồi ở đó cũng không có vẻ gì là muốn giữ lại.

Nhưng chính vào lúc hai người sắp rời khỏi, mũi của hắn ngửi ngửi trong không khí, sau đó hai mắt mở to.

Chỉ nghe thấy bang một tiếng, cánh cửa tồi tàn tự đóng lại.

Lam Ngưng Sương cau mày, lập tức quay người bảo vệ Tần Phong ở phía sau, người đàn ông không đáng để mắt tới này, không đơn giản như vậy!“Ngươi muốn làm gì?!” Lam Ngưng Sương hỏi.

Tần Phong vẻ mặt ngơ ngác, tình huống gì đây?“Tiểu tử, mùi rượu trên người ngươi từ đâu mà có?! Vẻ mặt Lão Lý hưng phấn, trong không khí thoang thoảng mùi rượu, vô cùng thuần hậu, hiển nhiên so với rượu hắn tự ủ còn nồng hơn, thơm ngon hơn, hắn làm sao có thể bỏ qua?Hóa ra là vì mùi rượu, lúc trước còn phớt lờ ta, bây giờ mới gấp rồi?Tần phong chậm rãi lấy tách trà từ trong Nhẫn Tu Di ra, mùi rượu thơm nồng đậm trong phút chốc lan tỏa.

Lão Lý hít sâu một hơi, lộ ra vẻ say mê: “Là cái này, chính là cái này!”Hắn chống nạng, khập khiêng đi tới trước mặt Tần Phong nôn nóng nói: “Mau cho ta nếm thử!”“Ông muốn uống?” Mặt Tần Phong lộ ra vẻ cổ quái.

Lão Lý gật đầu.

“Không cho.

”! !.

.