Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Đức Phật toàn năng từng nói, bươm bướm là loài không hề có linh hồn.

Nên khi ta hoá thân thành một con bướm với đôi cánh đen tuyền cùng đôi mắt trong suốt, ta từng nghĩ, rằng mình sẽ không bao giờ cảm nhận được tình cảm của bất kì ai nữa, không bao giờ phải bị dằng xé trong nỗi buồn khôn dứt.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, ta rồi cũng úa tàn trên vai ngươi. Ta đã vượt bao núi cao, băng qua ngàn biển rộng, tất cả vì ngươi, vì ước nguyện cuối cùng của ta - gặp ngươi một lần cuối.

Nhưng đức Phật toàn năng, ngài lại không cảnh báo ta, bươm bướm, loài mà ta hoá thân, không được phép níu kéo sự tình kiếp trước.

Vì cái giá phải trả quá đắt, hồn phi phách tán, không bao giờ luân hồi.

Nhưng ngay cả khi sắp tan biến, ta vẫn nghe được giọng của ngươi, nhẹ nhàng thì thầm:

Nếu có kiếp sau, ta và nàng sẽ sống một đời hạnh phúc.

-End- 

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

-Lời ngỏ của Trans Eng-

Như đã nói ở trên, đây là truyện ngắn dựa trên câu chuyện có thật của Phế hậu Trần Kiều.

Dù đây là một tấm thảm kịch nhưng tôi vẫn nhận được lòng tốt của tác giả. Cô ấy đã thay đổi diễn biến của câu chuyện sao cho ở tận sâu trong tâm trí hắn, Lưu Triệt đã thật lòng yêu Trần Kiều. Nhưng theo những gì lịch sử ghi nhận thì điều trên hoàn toàn không bao giờ xảy ra.

Trần Kiều chết trong nỗi cô đơn tuyệt vọng và được chôn cất tại một nơi cách rất xa Hoàng lăng. Chẳng hề có một sự tha thứ nào dành cho bà ấy, ngay cả khi bà mất cũng vậy, Lưu Triệt chưa một lần quay đầu vì bà. Tuy nhiên đây là sự thật lịch sử và vì nó có thật nên điều ấy lại càng khiến câu truyện trở nên tăm tối.

Trong lịch sử Trung Hoa, ngay cả Vệ Tử Phu cũng không có được cái kết viên mãn- bà đã cùng quẫn mà tự vẫn khi con trai bà, Thái tử Lưu Cứ, người đã bị ép phải tự vẫn vì bị vu cáo cho tội phản quốc. Sau Vệ Tử Phu, Hán Vũ Đế có thêm những sủng phi khác, bao gồm Lý phu nhân, mẫu thân của Lưu Phất Lăng, hoàng đế tương lai của Đại Hán.

Ngoài lề: tác phẩm Vân trung ca của tác giả Đồng Hoa đã khắc hoạ một cách tài tình và chi tiết về bối cảnh chính trị dưới thời cai trị của Phất Lăng xen kẽ với chuyện tình đầy bi kịch giữa ông và nàng Vân Ca xinh đẹp.

Sau khi biết những điều ấy, ắt hẳn mọi người sẽ cho rằng Lưu Triệt là một gã đàn ông tệ bạc, đáng khinh. Nhưng ông lại được người đời sau ca tụng là một trong những vị vua vĩ đại nhất của Trung Hoa vì những thành tựu mà ông đạt được trong suốt những năm trị vì của mình.

Vào thời phong kiến Trung Quốc, một vị hoàng đế có rất nhiều phi tần hầu hạ là chuyện bình thường. Có mới nới cũ - đó chính là số phận của những người phụ nữ bị cống nạp vào cung làm thiếp, nhưng đó lại không phải là chuyện đáng để tâm vào thời đó.

Có rất nhiều người phụ nữ đã chôn vùi tuổi xuân của mình trong 4 bức tường nơi hoàng thành, rất nhiều trường hợp như vậy đã xảy ra, rất nhiều trường hợp vẫn chưa được kể lại.

Trần Kiều chỉ là một trong số ấy.

Tôi biết, điều này thật bất công.

Nhưng lịch sử mà, nó đã bao giờ tốt đẹp chưa?

DreadlorD: Thật sự xin lỗi những bạn có từng đọc qua bộ này, tại mình nghĩ là không có ai thực sự theo dõi tác phẩm này đâu nên không có đăng nốt từ phần 6 trở đi mặc dù đã dịch xong từ... hơn 1 năm trước... Hic, xin lỗi lắm á :((((((. Dù sao thì nó cũng kết thúc rồi, đây là pj đầu tiên mà nhóm mình làm từ sau khi số lượng mem tăng từ 2 lên 3 :v nên cx khá vui (cơ mà dịch tragedy vui thì nghe nó kì kì)