Editor: Arius Raydion.

Translator: No Eye Deer.

***

I Won’t Hand Him Over to Some “Saint”!

Tác Giả: Sakura Bushi

Ghi Chú của Tác Giả: Tôi chỉ muốn viết một câu chuyện ngôn tình thôi! Chỉ có thế thôi! Cốt truyện á? Tôi không cần đến nó trong một câu chuyện ngôn tình như thế này! NAZEDA!

***

Ngay từ lúc tôi mở mắt ra, tôi bỗng nhớ ra…

Này, thế giới này chẳng phải là một otome game sao?

Tên tôi là Meirim, vợ của một quý tộc. Và ngay vừa rồi, tôi đã nhớ lại ký ức của kiếp trước của tôi. Mặc dù nói thế nhưng tôi cũng không thể nhớ được cuộc sống của tôi như thế nào hay gia đình tôi ra sao. Tất cả những gì tôi nhớ được chỉ là tôi đã dành rất nhiều thời gian cho cái game này ở thế giới cũ.

Và bây giờ thì tôi đã ở trong thế giới của cái game đó. Tại sao ư? Tôi không biết. Tôi còn không phải là nữ nhân vật chính, mà chỉ là vợ của một trong những mục tiêu ‘chinh phục’ mà thôi

Cái game này, ‘The Saintly Woman is Lavishly, có một số yếu tố kỳ ảo trong đó, nhưng game được hướng đến những khán giả, tức người chơi thường là phụ nữ từ khoảng 20 tuổi trở lên.

Khoảng thời gian trong game tương đương với châu Âu thời Trung Cổ, nhưng lại nằm trong một thế giới nơi ma thuật là có thật. Thế giới vừa trải qua một cơn hạn hán, người dân trở nên tuyệt vọng, và tỉ lệ tội phạm càng tăng cao. Trong lúc thế giới đang đối mặt với thiên tai này, một nhà tiên tri đã cho mọi người hi vọng.

Ông ta nói “Hãy triệu hồi một vị Thánh từ thế giới khác. Nếu làm vậy, đường thoát sẽ mở ra.”

Sau khi biết đến lời tiên tri này, vị vua vĩ đại nhất thời bấy giờ đã mời những phù thủy và giáo sĩ lừng danh nhất, và giao cho họ trách nhiệm này. Người xuất hiện, là một nữ sinh đại học người Nhật.

Tại sao cô ta không phải là học sinh trung học? Làm sao tôi biết được! Vấn đề không phải là tuổi tác cô ấy, vấn đề là những mục tiêu ‘chinh phục’ của cô ta.

Có tổng cộng 6 mục tiêu.

Hoàng Tử của vương quốc mà cô ta được gọi đến cùng với Thủ Tướng của vương quốc. Sau đó là Chỉ Huy phụ trách đội cận vệ và sĩ quan chỉ huy của anh ấy là vị Đại Tướng. Tiếp đến là Pháp Sư, người phụ trách việc triệu hồi và Giáo Sĩ, người kiểm soát nhà thờ. Còn có Nhà Tiên Tri là một mục tiêu ẩn, nhưng cái đó không quan trọng bởi vì-

Chỉ Huy của đội cận vệ là chồng của tôi!!!

VẤN ĐỀ LÀ THẾ NÀY! Có một số rào cản bạn không nên chèo qua, kể cả khi những rào cản đó đang ngăn bạn đến với người mình thích. Anh ấy đã có một người vợ như tôi rồi, công việc của anh ấy là chỉ huy đội cận vệ, và còn có một rào cản tuổi tác giữa hai người họ nữa! Nếu mà cô ta có thể vượt qua được hết những thứ đó và tìm được tình yêu đích thực của mình, cô ta có thể cứu lấy thế giới này.

Từ điểm đó, mối quan hệ giữa bọn họ sẽ trở nên ít trong sáng hơn và là lý do vì sao cái game được ESRB gắn mác M. Cá nhân tôi nghĩ thế vẫn là hơi thấp.

Nhân tiện, vị Đại Tướng là cha của tôi. Nói cách khác, tôi chính là ‘vật cản’ để đến tới Chỉ Huy lẫn Đại Tướng!

“Nooooo!”

Tôi không thích điều này chút nào! Tôi không muốn phải ly hôn Gaira-sama (chồng của tôi)! Tôi sẽ không bao giờ để việc đó xảy ra! Bởi vì, bởi vì, tôi yêu anh ấy bằng cả trái tim của mình!

Tôi biết là, theo như trong game, cuộc hôn nhân của chúng tôi chỉ là để tiện lợi. Anh ấy không có lựa chọn nào ngoài việc cưới tôi nếu anh ấy muốn trở thành đại tướng tiếp theo. Nhưng tôi yêu anh ấy, và anh ấy chắc cũng phải có cảm thấy gì đó cho tôi chứ.

… Tôi không chắc chắn về việc đó lắm.

Tôi phải làm gì bây giờ? Gaira-sama và cha tôi luôn luôn vắng nhà vì công việc họ rất bận rộn. Giống như trong game, có vẻ như thế giới này cũng sắp đi vào con đường cùng, và vị Thánh từ một thế giới khác sẽ phải được triệu hồi sớm thôi. Bây giờ chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi cô ta xuất hiện. Nếu mà cô ta theo đuổi Gaira-sama… và anh ấy cũng có tình cảm với cô ta… Tôi sẽ không thể cam chịu được. Nhưng bây giờ khóc thì cũng đã muộn rồi.

Nếu mà chuyện đã đến bước này…

Dù khởi đầu của tôi có muộn, tôi cần phải giữ được tình yêu của chồng tôi!

Đúng vậy! Đó là mục tiêu chính của tôi! Coi chừng đó, Gaira-sama! Chẳng bao lâu nữa em sẽ khiến anh chìm đắm trong tình yêu.

Sáng sớm.

Ngay khi Gaira-sama ra khỏi giường, tôi đi theo. Mặc dù tôi là một quý tộc, nhưng tôi không có thói quen ngủ muộn. Dù thời gian chỉ là 1/10 giây, tôi vẫn muốn dành khoảng khắc đó bên người tôi yêu!

“Chào buổi sáng, Meirim.”

“Chào buổi sáng, Gaira-sama. À, …… mm, nn.”

Vào mỗi buổi sáng, anh ấy không hề quên nụ hôn chào ngày của tôi. Cho dù có bao thời gian trôi qua, những nụ hôn này lại làm tôi nhớ đến những buổi làm tình của đêm trước đó luôn khiến tôi xấu hổ, nhưng cũng làm tôi hạnh phúc. Những nụ hôn đó làm cho tôi tin rằng anh ấy thấy tôi là vợ của anh ấy ngay cả khi đó chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị.

“Mmph! Nnn ... a, đừng, Gaira-sama. Morey đang, ahn! trên đường— *hôn* đến đây… ”

"Cô là người không muốn đấu kiếm với tôi nên đừng nói tên của một người đàn ông nào khác."

“Được rồi, nhưng… nn, mmnn, *hôn*.”

Đôi khi chúng tôi sẽ đi quá xa và lại quay về giường nhưng chúng tôi đã bị cảnh báo không nên làm vậy bởi quản gia của gia đình, Morey. Các phu nhân của thế giới này phải có rất nhiều sức bền để có thể làm điều này mỗi buổi sáng (TN: ( ͡° ͜ʖ ͡°)( ͡° ͜ʖ ͡°)( ͡° ͜ʖ ͡°)( ͡° ͜ʖ ͡°))

Chúng tôi cũng ăn sáng cùng nhau. Các cặp vợ chồng ăn riêng dường như được nghĩ đến trong gia đình họ hàng như là có sự bất hòa trong hôn nhân. Không phải là tôi không biết các cặp vợ chồng có địa vị cao luôn phải để ý hành động của mình để họ không cho người khác có ấn tượng là họ gần gũi. Nhưng, dù chúng tôi ở đâu, tôi cũng phải cho họ thấy tình yêu của chúng tôi ‘sâu đậm’ như thế nào.

“Gaira-sama, cắn thử đi.”

“Mm. Ngon tuyệt. Khi em bón cho anh ăn, món ăn còn ngon hơn nữa. Đây, em cũng há miệng đi.”

"Em ổn, nhưng anh cần phải ăn trước khi đi."

“Em đang nói gì vậy? Hôm qua, em tập luyện rất nhiều. Nếu em không ăn hẳn hoi, em sẽ không còn đủ năng lượng nữa, biết không đó? ”

“Ahh! Geez! Gaira-sama, anh đừng, chạm vào em, ở chỗ đó! ”

“Heh. Đừng dùng giọng nói dễ thương như thế ... nó khiến anh không muốn đi làm. ”

?? Trước cuộc hôn nhân của chúng tôi, chẳng phải anh ấy gắn bó với công việc của mình lắm mà nhỉ? Ồ, tôi hiểu rồi! Anh ta chỉ đang nịnh bợ tôi thôi. Dù vậy, điều đó vẫn làm tôi hạnh phúc. Điều đó làm cho tôi tin rằng tôi có thể tiếp tục cố gắng hết sức mình!

“…Ngài Gaira, thời gian sắp hết rồi. Bằng mọi cách, xin hãy nhanh lên. ”

"Tôi hiểu. *Thở dài*… Tôi phải đi sớm thôi. Meirim, en sẽ tiễn anh đi chứ? ”

Dĩ nhiên rồi!

Tiễn anh ấy đi là một việc tôi phải làm. Dù lưng tôi có đau bao nhiêu đi chăng nữa, chân tôi mệt mỏi như thế nào, hoặc thậm chí dù tôi cần người hầu giúp nâng tôi lên từ cả hai phía, điều này là không thể chối cãi. Đó là đặc quyền chỉ người vợ mới sở hữu!

“Vậy thì anh đi. Có lẽ anh sẽ về vào lúc như thường lệ. Hãy là một cô vợ tốt và chờ anh nhé. ”

“Gaira-sama, em không phải là một đứa trẻ! Em có thể quản lý ngôi nhà trong lúc anh đi! ”

“Không phải là một đứa trẻ, phải không? Chà, tôi sẽ không thể làm điều này với một đứa trẻ. ”

“Ahh, —mmm, nnn, haah…, mmph. Hya… ”

“Mmm… Haa, chuyện gì vậy? Hôm nay em khá táo bạo. Em thường nhút nhát hơn thế này. ”

“Ồ… em có nên làm vậy không? Phải chăng anh thích khi phụ nữ mạnh bạo hơn? Liệu nó có hợp cách không?”

“Không, anh muốn em làm điều đó nhiều hơn. Hãy còn yêu chủ nhân của em nồng nhiệt hơn nữa. ”

Ôi, Gaira-sama vừa tự gọi mình là "chủ nhân". Mặc dù anh ấy chỉ nên nói những thứ như thế trong phòng ngủ của chúng tôi vào ban đêm…

Sau khi miệng của hai chúng tôi đã làm quen thân thiết với nhau Morey hắng giọng một cách dứt khoát, và tôi vừa gần chết vì xấu hổ khi tôi tỉnh táo lại và nhớ rằng chúng tôi đang đứng ngay trước nhà của mình. Gaira-sama rời đi làm, hoàn toàn thỏa mãn. Anh ấy chắc muốn cho mọi người thấy, "Đây là một cuộc hôn nhân chính trị, nhưng chúng tôi cũng hòa thuận!!~", nhưng tôi tự hỏi liệu phán đoán của tôi có sai không?

Trưa.

Thật nhàm chán. Nhất là bởi vì tôi không dự định tổ chức tiệc trà cho ngày hôm nay, và một nữ bá tước không phải làm việc gì cả (Gaira-sama giữ tước tước!), nên tôi chẳng có gì để làm cả. Được rồi! Tôi sẽ vạch ra chiến dịch “Làm cho Gaira-sama yêu mình”. Trước hết, hãy nghe những gì những người giúp việc phải nói!

“Làm cho chủ nhân yêu phu nhân? Điều đó đâu còn cần thiết nữa phải không? ”

“Tôi nghĩ chủ nhân đã yêu cô rất nhiều rồi, thưa phu nhân. Thực ra, tôi ước chủ nhân có thể kiềm chế lại. ”

“Tình yêu của chủ nhân, làm sao để tôi nói điều này nhỉ, rất là phi thường? Thưa phu nhân, cô đã phải cố gắng rất nhiều. "

Thất bại thảm hại.

Đúng vậy. Ngay cả khi tôi hỏi những người giúp việc, tôi không hề biết được gì từ ý kiến ​​của họ, bởi vì với họ chúng tôi đã ứng xử như một cặp vợ chồng hòa thuận với nhau… Nhưng tôi đã đạt được một thứ gì đó! Theo một người giúp việc gần đây đã theo làm chỗ chúng tôi, "Phu nhân đang cố gắng lôi kéo chủ nhân? Nếu vậy, tôi nghĩ rằng phu nhân nên làm cho chủ nhân ghen tị! Tôi chắc chắn rằng chủ nhân sẽ bùng lên với niềm đam mê! ”Là điều cô ấy gợi ý.

Tôi không biết liệu Gaira-sama có ghen tị không, nhưng, đó chắc chắn là một cách để xác định chính xác cảm xúc của anh ấy đối với tôi như thế nào! Nhưng, nếu hóa ra anh ta không quan tâm chút nào… tôi sẽ làm gì đây…? C-Chỉ thử một chút thôi! Ừm. Liệu có ổn không nếu tôi nói chuyện với một người đàn ông khác? Nếu tôi không nhận được phản ứng, tôi thậm chí sẽ mời một người đàn ông khác nhảy cùng. Nhưng nếu vẫn không có gì, tôi sẽ phải từ bỏ. Tôi không muốn ai khác ngoài Gaira-sama chạm vào tôi, và nếu anh ta chán tôi, tôi sẽ mất đi mọi thứ. Tôi sẽ đặt tên nó là chiến dịch “Đo lường tình yêu của anh ấy bằng ghen tuông”! Trận chiến quyết định sẽ diễn ra tại bữa tiệc sinh nhật của Hoàng tử tuần này! Cho đến lúc đó, tôi phải khiến Gaira-sama yêu tôi nhiều hơn nữa! Chúc tôi may mắn!

Meirim không hề biết. Ngay từ đầu, đó không phải là một cuộc hôn nhân chính trị, mà là một cuộc hôn nhân sắp đặt bởi Gaira để biến cô thành của anh. Rằng anh yêu cô nhiều đến mức, những người xung quanh nhìn anh với ánh mắt thương hại. Rằng vì lợi ích riêng của cô, cô ấy không nên sử dụng chiến lược ghen tuông của mình. Rằng chiến lược đó sẽ chứng minh cực kỳ hiệu quả ngay từ bước đầu tiên (à trong ba ngày liền, cô ấy sẽ trải nghiệm tình yêu của anh ấy trực tiếp. Rằng ngay hôm nay cô, dù không hề hay biết, đang được chìm đắm trong tình yêu của Gaira.

“…… Chỉ huy, anh không thể làm gì đó với khuôn mặt hững hờ đó của anh sao?”

"Không thể nào. Hôm nay, Meirim đang tỏ vẻ dễ thương hơn bao giờ hết. Ngay sau khi mọi việc xong xuôi, tôi sẽ về nhà. Tôi cần trêu chọc cô ấy thêm để dụ ra những phản ứng đáng yêu của cô ấy. ”

"Em biết vợ của anh rất dễ thương, nhưng anh có thể quan tâm đến cảm xúc của em một chút không?”.

"Cô thì biết gì? Đến đây, hãy tập luyện nào! Tôi sẽ đánh nó ra khỏi cô! ”

“Không, đó không phải là những gì tôi… chờ đã! Xin đừng lấy thanh kiếm của anh ra! Xin hãy làm việc của anh đúng cho đến cùng điiiiiiiii!?! ”