Lời bạt
Gửi tới tất cả bạn đọc của GA Bunko, rất vui được gặp các bạn! Và nếu các bạn đã biết đến tác phẩm của tôi qua một nhà xuất bản khác, thì tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến sự ủng hộ của các bạn. Tôi là tên tác giả phiền phức, mikawaghost đây, và xin được có màn ra mắt khiêm tốn ở GA Bunko.
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã mua "Nhỏ em thằng bạn chỉ phiền toái với mỗi tôi!"
Tôi chả bao giờ biết sẽ viết gì trong lời bạt nữa. Tôi biết có một số người sẽ thích lật lời bạt lên đọc trước, con những người khác chỉ đọc sau lúc sau cùng, nên tôi phải cẩn thận không spoil truyện. Nhưng có những lúc tôi có cảm giác mình chẳng thể nói gì về cuốn sách luôn! Nên thay vì bàn về cốt truyện, thì để tôi kể cho bạn nghe cách mà "Nhỏ em thằng bạn chỉ phiền toái với mỗi tôi!", hay "ImoUza" cho nó gọn, được xuất bản nhé.
Lúc đó là hồi hè năm 2018, và tôi đang ngồi trong một quán cà phê kiểu cổ thời thượng ở Tokyo. Đang là giữa hè. Ve sầu đang kêu, dòng người nhộn nhịp, xe cộ thì chạy ầm ầm, và quảng cáo thì đang chiếu khắp nơi trên các màn hình khổng lồ ở mặt ngoài của các tòa nhà chọc trời. Tôi đang ngồi cùng biên tập từ GA Bunko, Nuru-san, và chúng tôi đang có một cuộc đối thoại rất nghiêm túc.
"Dạo này light novel mà nam chính là người lớn ngày càng nhiều nhỉ, cô thấy vậy không?" tôi hỏi.
"Phải, tôi cũng có nhận thấy."
"Vậy đề tài tình yêu công sở thì sao, cả nam chính và nữ chính đều là những nhân viên công sở hết sức bình thường ấy? Rồi cho nữ chính lên trang bìa mặc vest và đồ bó."
"Nghe được phết nhỉ."
"Tôi cũng thấy càng ngày kiểu nhân vật mang tính hiện thực đời thường không quá khoa trương trong mấy truyện rom-com ngày càng được săn đón đấy, thay vì mấy cái cứ làm quá lên."
"Phải."
"Nên tôi mới đang nghĩ tới một gì đó đại loại như này: Bạn gái, Đồng Nghiệp, và Sếp Của Tôi Đều Quá Chăm Chỉ Rồi!"
"Nghe hấp dẫn nhỉ. Bao giờ anh nghĩ ra gì đó cụ thể hơn, rồi mình bàn tiếp nhé.
Một tuần sau.
"Xin chào. Tôi có đem bản kế hoạch đây!"
"Cảm ơn! Tôi sẽ xem… qua?" Nuru-san mở tập tin chữ nặng 1 Kilobyte tôi gửi cho cô ấy. "Tôi chỉ thấy mỗi cái tiêu đề… 'Nhỏ em thằng bạn? Rồi cái cô nhân viên văn phòng biến đâu rồi?"
"Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, và nhận ra bối cảnh văn phòng mà hiện thực thì sẽ thảm hại lắm."
"Phải."
"Mấy thứ như 'tai nạn ecchi' chẳng thể nào xảy ra cả, bởi sẽ chỉ dẫn đến một lời tố cáo tấn công tình dục mà thôi. Nên nam chính sẽ phải vừa phải cố gắng cua đồng nghiệp của mình, vừa phải tránh không đi tù mọt gông, nên sẽ chán òm. Tôi muốn nữ chính phải "với tới được" ngay từ đầu cơ."
"Nên anh mới bẻ lái qua em gái thằng bạn? chứ không phải bạn thuở nhỏ, hay em gái ruột của nam chính luôn?"
"Nghĩ đi. Qua nhà thằng bạn chơi, rồi ở đó em gái cậu ta đang ngồi trong phòng khách, nhịp chân lúc nghe nhạc rồi đọc manga."
"Phải, tôi hiểu rồi."
"Rồi lỡ đâu con bé đó cực kì xinh đẹp thì sao?"
"Tôi hình dung được diễn biến rồi."
"Nó đó."
"Được rồi, vậy tôi hiểu được nhiêu đó. Nhưng mà tính cách con bé đó ra sao? Rồi cốt truyện về cái gì?"
"À thì…" tôi cười. Mối quan hệ xa cách giữa nam chính và đứa em là thứ duy nhất tôi đã nghĩ ra được. "Nhắc mới nhớ, kiểu nhân vật này tôi có viết trong một truyện khác, rồi nó nổi tiếng lắm luôn bằng cách nào đó."
"Vậy sao?"
"Tôi đang khắc họa cô bé là một người cực kì phiền phức, nhưng có vẻ ai cũng thích cô bé vì điều đó."
"À, đúng rồi. Dạo này người ta cuồng mấy nhân vật phiền phức lắm," Nuru-san nói ngay.
"Thật à?"
Tựa truyện nảy ra trong đầu tôi ngay tắp lự, và tôi viết nó ra luôn ngay tại đó.
"Tôi nghĩ ra rồi!"
Cái tiêu đề truyện đó bất chợt lóe lên trong đầu tôi trong cái cuộc bàn luận cực kì chuyên nghiệp này của chúng tôi.
Tiêu đề rồi tới nhân vật, rồi từ nhân vật dẫn tới cốt truyện. Tôi mong các bạn đều tận hưởng lúc đọc thành quả cuối cùng! Tôi mong các bạn sẽ tiếp tục đồng hành cùng Akiteru, Iroha, Mashiro, Ozu, và Sumire khi tiếp tục biết thêm về quá khứ, hiện tại, và tương lai của họ nhé.
Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến những người sau đây. Tới Tomari-sensei, cảm ơn cô vì đã khắc họa nên nữ chính tuyệt nhất, đáng yêu nhất, và phiền phức nhất! Từ thiết kế nhân vật, bìa sách, tiền thư, cho đến minh họa… Tất cả đều quá đỗi hoàn hảo! Tôi rất nóng lòng muốn được tiếp tục làm việc với cô trong xê-ri truyện này.
Một lời cảm ơn nồng nhiệt tới Nuru-san, toàn bộ đội ngũ biên tập ở Ga Bunko, tất cả những ai đã hỗ trợ tôi từ bộ phận kinh doanh, tất cả các nhân viên nhà sách khắp đất nước đã gửi đến tôi những lời động viên, và tất cả những ai đã giúp tôi biến bộ truyện này thành hiện thực.
Đồng thời cũng cảm ơn các bạn rất nhiều, những ai đã mua và đang cầm trên tay cuốn sách này.
----mikawaghost