Hách Thuần im lặng chờ Helen nói tiếp. Helen nhìn phản ứng của Hách Thuần cũng yên tâm hơn, nàng nói: “Hách Thuần, chắc chị cũng biết bọn họ muốn bắt em vì em biết chuyện của mỹ nhân ngư. Em vốn là hội viên trong một công hội, vô tình phát hiện họ đang tranh đoạt mỹ nhân như nên em đã cứu mỹ nhân ngư đó. Kết quả là mỹ nhân ngư đó vì rời nước quá lâu nên đã chết, những người đó cứ đinh ninh em biết điểm yếu của mỹ nhân ngư nên em mới rơi vào kết cục như bây giờ.” dien dan Le Quy Don

Hách Thuần cũng hiểu được sự điên cuồng, hám lợi của những người đó. Nhưng cô vẫn cảm thấy lời nói của Helen có gì đó rất lạ, cứ thấy có gì đó không đúng nhưng cô lại không biết sai ở đâu. Cuối cùng, Hách Thuần không nghi ngờ nữa nhưng vẫn quyết định sẽ quan sát Helen nhiều hơn, cô cứ loáng thoáng cảm thấy nàng nói vậy cũng là vì mỹ nhân ngư!

Với tình hình hiện tại mà vẫn muốn đến biên giới, không chừng Helen đang toan tính điều gì đó. Hách Thuần không dám nghĩ tiếp, nhưng trong tình cảnh trước mắt cô không thể bỏ mặc Helen. Cô nghĩ một hồi rồi nói: “Em nghỉ ngơi đi, qua một thời gian nữa chúng ta mới có thể xuất phát.”

Tâm trạng của Helen lúc này đang rất phức tạp, nàng chỉ đành thở dài, nghĩ cứ thuận theo tự nhiên, dù sao khi nàng trở về cũng chưa chắc sẽ được đồng bạn mình tha thứ, dù sao nàng cũng là một kẻ khác loại trong mỹ nhân ngư mà các nàng không hề muốn gặp. Bây giờ nàng trở lại với bộ dạng này cũng không còn đường sống, đôi mắt Helen càng lúc càng mờ ảo, cuối cùng vẫn cứ nên thuận theo quy luật của tự nhiên!

Sau khi Hách Thuần vượt lên chính mình thì càng thêm quyết tâm muốn dung nhập vào thế giới này. Cô đang bắt đầu ở một nơi mới cách xa Trái Đất, không thể tiếp tục dùng quan điểm của Trái Đất để nói chuyện ở đây. Lúc trước cô vẫn tự nhủ không thể dùng quan niệm của Trái Đất để suy xét, nhưng sau khi thấy bạn mình ra tay giết người, bản thân cô vẫn dùng quan niệm của Trái Đất để đánh giá sự việc. Qua chuyện này, trong lòng cô đã buông xuống vài thứ, vì thế để bản thân sống tốt hơn, gan dạ hơn, cô phải đi tới mọi ngóc ngách. Nếu có thể dùng những thứ mình đang có để sống tốt ở đây, tạo ra một vùng trời cho mình thì cũng không uổng công đến đây một chuyến. Sau khi đã quyết tâm đưa ra quyết định này, lòng cô cũng thoải mái hơn không ít.

Hách Thuần đang chuẩn bị vũ khí để sau này đối phó với kẻ địch. Cô ngồi trên ghế sofa của mình để bắt đầu nghiên cứu ma pháp trận. Cô ra lệnh cho người máy liên tục vẽ quyển trục ma pháp sau đó không ngừng đưa năng lượng trong ma tinh vào quyển trục ma pháp để tạo thành những quyển trục ma pháp có uy lực không tệ. Hách Thuần cứ tự nghiên cứu, người máy cứ liên tục vẽ quyển trục. Trong lúc đó, Hách Thuần còn làm ra một cái pháp trượng (trượng ma pháp), nguyên hình của cái pháp trượng này kỳ thật chính là cái chổi ma pháp. Thôi được! Hách Thuần thừa nhận cô vẫn còn tính trẻ con, chẳng phải trên phim và hoạt hình vẫn hay chiếu ma pháp sư nào cũng có một cây chổi phép đấy à!

Cho nên, ý tưởng bộc phát này đã dẫn đến kết quả là một cây pháp trượng ra đời. Nhưng pháp trượng này rất dị dạng, ở đầu thanh trượng có mấy miếng lá xanh đen. Hách Thuần u oán nhìn nó, hết cách, năng lực của mình chỉ có hạn! Ra lệnh cho pháp trượng thì không linh, vật dụng ma pháp đầu tay do mình tự làm ra cũng thất bại nốt!