Hoàng đế thực sự đã ban hôn cho bọn ta.
Nương của thế tử gia nhìn ta bằng ánh mắt như muốn g i ế t ta vậy.
Ta run rẩy nói với dì: "Không phải cháu đi cầu xin đâu, là thế tử gia hồ đồ đi cầu xin, phu nhân không thể oan uổng cho cháu được."
Dì vừa nhai hạt dưa vừa nói: "Sợ gì, dù sao cũng là thánh chỉ của hoàng đế, không ai có thể phản đối."
Ta cảm thấy sâu sắc rằng cuộc sống hôn nhân trong tương lai sẽ vô cùng gian nan.
Ta đến khách điếm để kiểm tra sổ sách thì nhìn thấy Trường Sinh.
Trường Sinh vừa nhìn thấy ta, chạy nhanh hơn cả thỏ, hơn nữa còn khập khiễng.
Ta hỏi tiểu nhị trong tiệm: "Đại chưởng sự sao vậy? Đau m.ô. à?"
Tiểu nhị trong tiệm cùng ta nhìn theo hướng Trường Sinh biến mất, nói: "Đại chưởng sự nói rằng phụ nữ đều là cọp cái, bất kể có phải cọp cái của mình hay không, đều phải tránh xa, nếu không thì m.ô. sẽ nở hoa tưng bừng."
Ta trừng mắt nhìn tiểu nhị trong tiệm: "Nói linh tinh, đây là ý gì?"
Tiểu nhị trong tiệm gãi đầu: "Chủ tiệm, tiểu nhân cũng không biết là có ý gì, đây là do đại chưởng sự nói với tiểu nhân."
"Đi đi đi." ta đuổi tiểu nhị trong tiệm đi: "Đi làm việc đi."