Trong quá khứ, khi họ tạo nên Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, bốn mươi mốt thành viên guild được biết đến như là những Đấng Tối Cao và là những người đã thực hiện tất cả các khâu thiết kế độc nhất ở mỗi tầng. Ví dụ, Rừng già nằm ở một tầng, Sông băng nằm ở một tầng khác. Nó cũng giống như mười đại thế giới đã được niêm phong vào bên trong Nazarick.
Vậy điều đặc biệt gì ở tầng 9?
Nếu so sánh nó với một cái gì đó, thì nó giống tòa lâu đài của các vị thần.
Trong tầng này có một phòng của Tổng Quản Thủ vệ trong Nazarick— xếp hạng cao nhất trong tất cả các NPC, là Succubus thuần khiết - Albedo. Căn phòng của cô là một trong số ít phòng của người cai trị
được dành riêng cho các Đấng Tối Cao. Tuy nhiên, chỉ còn duy nhất một Đấng Tối Cao ở lại nơi này. Thay vì gọi nó là một căn phòng, sẽ thích hợp hơn khi gọi nó là một tòa nhà.
Một cây đàn Piano dành cho dân chuyên nghiệp đặt ở một góc phòng và đầy đủ mọi loại vật dụng trang trí nội thất.
Căn phòng có rất nhiều phòng ngủ và nhà bếp, ngoài ra còn có thêm hai cái phòng tắm.
Xét về mặt nghệ thuật, căn phòng được thiết kế rất sang trọng, nhưng không quá hào nhoáng.
Bất cứ ai được đến tham quan nơi đây đều xúc động đến nỗi họ phải thở dài trong sự kính nể.
Nhưng dù sao thì nơi đây cũng sẽ để lại cho người khác một ấn tượng khó phai.
Điều này đặt biệt đúng vào lúc này, bên cạnh chiếc bàn được phủ tấm khăn trải bàn màu trắng là một cô gái đang nằm rạp xuống bàn. Tâm trạng cô ấy rõ ràng là không vui.
Một tia sáng lạnh lẽo đang ẩn sâu trong đôi mắt lim dim đó, tâm trạng chán nản thể hiện rõ qua vẻ đẹp của cô.
Bên trong căn phòng, Thủ hộ vệ tầng 1 – 3, Vampire Shalltear, hỏi cô bạn đồng sự của mình
“Aura, Có chuyện gì sao ~arinsu? Trông cô như vừa làm trái ý của Ainz-sama, hãy chia sẻ nó với chúng tôi.”
Nhưng người đáp lại không phải là Thủ vệ của tầng 6, Dark Elf , mà là chủ của căn phòng này— Albedo.
Một ánh sáng nhẹ nhàng lóe lên trong con ngươi của Albedo khi cô nhìn Aura với ánh mắt dịu dàng.
Mặc dù ánh mắt của Albedo giống như của một nữ thần, nhưng Aura không cảm thấy chút vui vẻ khi đối mặt với nó.
“Cô ấy chắc hẳn đang rất mệt mỏi. Không giống loài quỷ chúng ta, Aura là một Dark Elf, thế nên giấc ngủ là một điều cần thiết phải không?”
“Tôi hiểu!”
Shalltear gật đầu đồng ý, nhưng thật sự cô không hiểu Aura đang nghĩ gì.
“….”
“Tôi biết mà, Aura là một đứa trẻ, vì vậy sắc mặc cô ấy rất uể oải khi thức suốt đêm là điều bình thường…Còn điều này nữa, Albedo, quỷ không cần ăn hay ngủ, nhưng cô có thể làm như vậy nếu muốn. Tại sao vậy?”
“Tham ăn và lười biếng… Chúng ta luôn luôn tận hưởng bảy đại tội lỗi của con người. Mặc dù không hẳn là nó hữu ích.”
“Hương vị thức ăn không có tác dụng với loài quỷ. Ngay cả với những món ăn xa hoa thì đó cũng chỉ là thứ rác rưởi.”
“Syaaa~.”
Aura thở dài một tiếng đủ lớn để hai người có thể nghe được.
Hai người họ dừng chủ đề và nhìn Aura một lúc. Aura nhìn họ với vẻ không vui bằng đôi mắt lim dim.
“Lúc này đã là nửa đêm, nhưng tôi không thấy buồn ngủ vì tôi đã ngủ đủ giấc. Tôi đang suy nghĩ về một chuyện khác. Trước khi tới đây, tôi đã gặp Demiurge, tôi đã nghe anh ấy nói ‘Aura, hãy giữ chặt trên đôi vai của cô, như vậy thì chúng sẽ không thể văng ra được’. Thật kì lạ.”
“Uh, thật kì lạ.”
“Đúng chứ?”
Albedo gật đầu đồng ý.
“Người duy nhất có thể giữ dây cương của tôi là Ainz-sama~♥♥♥”
“…Haaả?”
Nghĩ rằng mình nghe nhầm, Aura dỏng đôi tai Elf dài của cô lên để chắc chắn.
“Ara, cô nói là ~arinsu.”
Bỏ qua vẻ bối rối của Aura, Shalltear lên tiếng ủng hộ quan điểm.
“Cầm một chiếc roi bằng một tay trong khi cưỡi lên trên, nó thật tuyệt vời ~arinsu. Và quất chiếc roi—Ah! Phải có thêm một quả bóng cao su ở miệng ~arinsu.” (TL: Lạy hồn hai thím này đang đầu đọc một tâm hồn trẻ thơ)
Cuộc đối thoại của họ đang chuyển biến theo một hướng quái lạ, một kẻ hư hỏng gặp một kẻ hư hỏng chắc chắn sẽ tạo thành một cái gì đó xấu xa. Ai có thể giải quyết chuyện này?
Có lẽ là mình, Aura kết luận một cách dứt khoát khi nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng và đôi mắt chảy ra nước của Albedo. Cô nói tiếp
“…Cô hiểu lầm ý tôi rồi! Đúng hơn thì những gì ngài ấy nói với tôi là việc trông trẻ. Nhưng tại sao lại là tôi?”
“Đúng thế, không phải là rất lạ khi giao trách nhiệm đó cho cô sao, ai là người trẻ nhất ở đây? Tôi biết người đó, nên hãy để tôi lãnh trách nhiệm cho công việc này!”
Albedo ưỡng ngực khi nói chuyện. Shalltear cũng phản ứng tương tự như thể cô đang phản đối nó.
Nhìn thấy bộ ngực căng phòng không phù hợp với độ tuổi của Shalltear, Aura hiểu rõ cái khác lạ đó và thấy tiếc cho cô ấy.
“Erm… Cô cảm thấy không thoải mái?”
“Không thoải mái?”
Aura nhún vai một cách yếu ớt và thở dài như một người đàn ông trung niên.
“Nah, đừng bận tâm. Mà sao cô lại yêu cầu chúng tôi đến đây?”
“Phải đó ~arinsu, tôi cũng không biết lý do. Chuyện gì đã xãy ra ~arinsu?”
“Thật ra… tôi có một chuyện muốn thảo luận với hai người.”
Thông thường, NPC xếp hạng cao nhất, Tổng Quản Thủ hộ vệ, chỉ triệu tập Thủ vệ của các tầng khi có một vấn đề rất quan trọng cần được thảo luận.
Tuy nhiên chỉ những người thiếu hiểu biết mới nghĩ như vậy.
Aura là người hiểu rõ bản chất của Albedo nên đã tránh đi ánh mắt của cô ấy và gặm một chiếc bánh ba lớp, lung linh với ánh sáng bạc ở một góc bàn.
Cô nhét một miếng lớn của chiếc bánh được làm bởi bếp trưởng cho vào miệng như một hình thức để thoát khỏi cái thực tế này. Aura biết rõ chuyến đi đến phòng của Albedo là một việc lãng phí thời gian và tự an ủi mình bằng cách này.
“Chờ chút đã, Aura, cô có đang nghe không đó?”
“Vâng, vâng, tôi đang nghe đây, cứ nói đi.”
Aura không dừng tay, từ từ làm đầy đĩa của mình với bánh ngọt, cẩn thận để nó không bị rơi ra. Không may nếu chúng bị rơi ra ngoài, cô không thể nắn kem thành hình quả cầu vào đĩa được.
“Cô đang không nghiêm túc lắng nghe… ”
Giọng điệu của Albedo thể hiện sự không hài lòng, và Aura dừng lại khi nhận thức được thái độ đó. Chắc chắn không phải cô dừng lại bởi vì đĩa của cô đã được lắp đầy.
“Cô có thể thảo luận với Shalltear mà, phải không… đúng là đau buồn, thật sự. Vậy có chuyện gì?”
“Thật ra là về bộ giáp của tôi.”
“Áo giáp? Có chuyện gì xấu với nó ~arinsu?”
“Trước khi bắt đầu, tôi muốn biết hiểu biết của hai người về bộ giáp của tôi.”
Aura và Shalltear trao đổi ánh mắt với nhau một lúc và nói:
“Bộ giáp của cô được tạo ra bởi Đấng Tối Cao?”
“Tôi nghe nói nó là một vật phẩm ma thuật cấp [Divine] chỉ có cô mới sở hữu ~arinsu.”
Vật phẩm ma thuật được phân loại dựa vào dữ liệu khởi tạo nên chúng—nói cách khác, sức mạnh ma thuật của thế giới. Bắt đầu từ cấp độ thấp nhất là Lesser, tới Medium, Greater và cao nhất là Divine.
“Cả hai người đều đúng. Bộ giáp của tôi được gọi là [Hermes Trismegistus] là một vật phẩm ma thuật cấp Divine. Tuy nhiên… ”
Albedo lấy ra một bộ trang phục mạnh mẽ và cứng rắn, một bộ giáp trụ màu đen xuất hiện từ hư không.
Bộ giáp đứng bên cạnh cô với tiếng vang nhẹ từ kim loại.
“Shalltear, cô có thể sử dụng ma thuật thẩm định vật phẩm, đúng không? Cô có thể sử dụng nó lên bộ giáp này?”
“Không vấn đề gì ~arinsu.”
Shalltear đứng dậy khỏi chiếc ghế và bước về phía bộ giáp. Cô kích hoạt ma thuật của mình và ngay sau đó cau mày.
“Cái gì… “ cô ho một tiếng. “Nó là vật phẩm cấp Divine, nhưng sức mạnh… có thể nào,~arinsu, nó được tăng cường với ma thuật phá vỡ ~arinsu?”
“Không… Bộ giáp của tôi chuyên phòng thủ vật lý và không có khả năng nào khác.”
Aura cảm thấy điều này thật sự đáng lo ngại.
Albedo có vai trò như một tanker trong chiến đấu, vậy nên cô phải chống chịu lại các đợt tấn công của đối phương và do đó mà cô thiên về phòng thủ. Nhưng bộ giáp lại không có khả năng nào khác là một vấn đề đáng lo. Ví dụ như kháng thuộc tính hỏa hoặc băng, hoặc là sức đề kháng chống lại ma thuật. Cũng có thể có khả năng hữu ích khác, chẳng hạn như tăng cường sức mạnh hoặc giảm tiêu hao mana. So với chỉ số thuần túy nâng cao, một khả năng như vậy sẽ mạnh mẽ hơn, nhưng…
“Ý cô là gì, Albedo? Phàn nàn về bộ giáp được Đấng Tối Cao ban cho… đừng đùa với tôi như thế chứ.”
—Không thể hiện lòng tôn kính đối với các Đấng Tối Cao là điều không thể tha thứ.
Ánh mắt Shalltear trở nên sắc bén và nguy hiểm khi Aura nói xong lời của cô ấy.
“Không, đừng hiểu nhầm. Tôi không có ý đó. Đầu tiên, bộ giáp này là phù hợp với tôi nhất. Đây là con át chủ bài của tôi— không, tôi có một khả năng mà có thể gọi nó là như vậy. ”
Sau khi đạt đủ cấp độ của một class và đáp ứng đầy đủ điều kiện tiên quyết, người ta có thể học được kỹ năng độc nhất của class đó. Kỹ năng độc nhất đó được gọi là Át chủ bài. Ví dụ như Shalltear có thể tạo ra một “nhân dạng” với chỉ số y hệt như mình.
Theo cách giải thích này, Aura không đạt cấp độ như vậy, nên cô ấy không có con Át chủ bài của riêng mình.
“Con Át chủ bài của tôi là kỹ năng đặc biệt cho phép tôi chuyển hóa sát thương nhận được vào bộ giáp. Bằng cách sử dụng kỹ năng này, tôi có thể tránh khỏi một đòn công kích, cho dù uy lực của đòn đó rất mạnh mẽ. Đúng vậy, thậm chí tôi có thể thoát khỏi đòn tấn công mạnh mẽ từ siêu dị cấm chú mà Ainz-sama tự hào nhất. Tuy nhiên, lượng sát thương sẽ được bộ giáp hấp thụ, và bộ giáp có thể bị phá hủy ngay cả khi nó được tăng cường bởi ma thuật gia cường.”
“Hmmm, kỹ năng này đúng là mạnh mẽ, nhưng việc sử dụng lại là điều khó khăn.”
Về cơ bản, vật phẩm ma thuật như áo giáp sẽ không bị phá hủy trừ khi nó bị công kích bởi một ma pháp đặc thù. Ngoài ra, kim loại có độ bên cao và có khả năng chống lại các đợt tấn công bằng năng lượng thuần túy như sấm sét, lửa hoặc băng. Do đó mà áo giáp làm từ kim loại rất khó để bị phá hủy. Tóm lại áo giáp làm từ kim loại có khả năng phòng thủ cao, nhưng HP lại thấp.
Và cũng bởi vì vậy, nếu Albedo chuyển lượng sát thương vào bộ giáp, nó sẽ bỏ qua phòng thủ của bộ giáp, điều này có nghĩa là bộ giáp sẽ dễ dàng bị phá hủy.
Phòng thủ của Albedo sẽ giảm mạnh sau khi bộ giáp bị phá hủy, và cô sẽ dễ dàng trở thành mục tiêu. Nó có thể xem là con Át chủ bài nhưng cũng chỉ là hư danh nhằm mục đích câu giờ. Aura cảm thấy thế.
“Đúng thế, sức chiến đấu của tôi sẽ giảm mạnh nếu bộ giáp bị phá hủy. Tuy nhiên, Shalltear đã thẩm định bộ giáp này nên đáng lẽ ra cô phải nhận ra điều này. Bộ giáp này được vận hành bằng ý nghĩ. Ngoài ra hầu hết những con Át chủ bài đều chỉ sử dụng được một lần trong ngày, nhưng tôi có thể dùng nó đến 3 lần/ngày.”
“Hmmmm? Chỉ gia cường bộ giáp bằng ma thuật sẽ làm tăng HP, nhưng nó sẽ không thể tồn tại nổi sau 3 đợt công kích phải không?”
Shalltear phản ứng nhanh hơn Albedo khi cô ấy nhận được câu hỏi từ Aura.
“Tôi hiểu rồi, là như vậy ~arinsu.”
Aura đột nhiên cảm thấy ớn lạnh khi Albedo cười khúc khích, hướng về phía Shalltear. Shalltear hiểu chuyện gì đang diễn ra và bắt đầu giải thích.
“Nó trông giống như là một lớp duy nhất của bộ giáp, nhưng thật ra là bộ giáp có đến ba lớp trong một. Cô có thể gọi nó là Giáp ba lớp.”
“Ahh”
Aura thốt lên khi cuối cùng cô đã đã hiểu. Có nghĩa là bộ giáp sẽ bị phá hủy nếu gánh chịu 3 đợt công kích.
“Là như thế đó, Aura. Tôi rất mừng là cuối cùng cô cũng đã hiểu.”
“Tôi hiểu rồi, bộ giáp được sử dụng như con Át chủ bài dành cho Albedo. Như đã biết thì vật phẩm này được tạo ra bởi Đấng Tối Cao.”
Aura đột nhiên nghĩ đến vấn đề của nó.
“Vậy thì có chuyện gì với nó?”
“Như tôi đã nói, cứ bình tĩnh. Chúng ta sẽ tìm hiểu nó ngay bây giờ, nhưng đầu tiên hãy để tôi nói về bộ giáp. Lớp trong cùng là lớp giáp ở dạng lỏng phù hợp với tôi một cách hoàn hảo, và còn tăng cường khả năng thể chất cho tôi. Tiếp theo là lớp giáp toàn thân, giống như áo lót. Và lớp giáp ngoài cùng bao phủ hai lớp bên trong và tăng cường khả năng phòng thủ.”
“Okay.”
“Và bởi vậy, thứ tự bị phá hủy sẽ là lớp giáp bên ngoài….”
Albedo hít một hơi thật sâu trong khi Aura nuốt nước bọt. Vậy vấn đề của nó có thể là gì?
“—Mật độ tiếp xúc với làn da của tôi không tăng lên ngay cả khi bộ giáp bị phá hủy!!”
Aura tự hỏi liệu mình có nghe nhầm điều gì đó.
Phớt lờ bình luận “tôi hiểu” của Shalltear, Aura nghiêng người về phía trước như để chắc chắn những gì cô nghe.
“Cô hiểu mà, phải không? Việc tiếp xúc với làn da sau khi bộ giáp bị phá vỡ! Tôi không muốn làn da của mình mắc phải những khiếm khuyết, nhất là khi tôi là người gần gũi với Ainz-sama, có rất nhiều cơ hội để bảo vệ ngài ấy như một người tiên phong. Trong trường hợp đó, việc tăng sự tiếp xúc của bộ giáp với làn da là rất cần thiết để quyến rũ Ainz-sama!”
Albedo đã cho thấy cái ý đồ ngốc nghếch của mình.
“Thật lộng lẫy ~arinsu! Albedo, cô hoàn toàn đúng ~arinsu!”
Chỉ số của bọn ngốc đang tăng vọt.
Aura cảm thấy thương hại cho họ.
Tại sao lại làm chúng trở nên nghiêm trọng lên chứ? Đồ ngốc.
Cô nheo mắt khi nhìn vào sự ngốc nghếch của họ, như thể đang quan sát họ từ xa.
“Đây là bộ giáp duy nhất mà tôi có. Tôi không có những loại giáp như bikini hay áo giáp bó sát.”
“Vâng, tôi có những loại đồ như thế do Peroroncino-sama đã đưa cho tôi… Tuy nhiên, tôi không kỳ vọng gì nhiều về khả năng phòng thủ của chúng ~arinsu.”
Albedo hít một hơi thật sâu, một biểu hiện lạ thường từ việc pha trộn sự say mê và tính chuyên nghiệp hiện trên gương mặt Albedo.
“Điều đó sẽ không thể làm được. Trong khi chúng ta <phục vụ> cho Ainz-sama, chúng ta sẽ phải hành động như một lá chắn cho ngài ấy. Việc đó sẽ không thể được, trừ khi cả hai mục tiêu được đáp ứng.”
Sự ngu ngốc của cô ta đã quay trở lại.
“Cô hiểu chứ, Shalltear? Bộ giáp của cô thiếu tiếp xúc với làn da, của tôi cũng vậy. Những gì chúng ta nên làm là tăng sự quyến rũ và khả năng của bộ giáp, nó phải phục vụ hai mục đích này cùng lúc!”
Việc đó không quan trọng, nhưng nó lại làm cô ấy phải đau đầu trong tương lai nếu Aura lờ đi điều này. Cô phải loại bỏ những vấn đề khó chịu ra khỏi đường đi càng sớm càng tốt.
“Một loại áo giáp… không có vấn đề gì với nó, tấn công vào các phần cơ thể phơi ra bên ngoài sẽ tạo ra lượng sát thương lớn hơn.”
“Nhưng! Nếu có một bộ giáp mà trông nó giống như một bộ bikini, hẳn là nó sẽ tăng cơ hội tạo ra Baby với Ainz-sama!”
Albedo giơ ngón tay tạo thành chữ V.
“Không hẳn là áo giáp… một thứ gì đó đại loại như thế cũng được.”
“Vậy nếu nghĩ về nó ở một góc độ khác ~arinsu! Một bộ giáp vô hình sẽ làm nó trở nên độc đáo hơn ~arinsu, chỉ cần những phần quan trọng là đủ ~arinsu.”
“Nó sẽ bước đi.” ( Jap chơi chữ)
Nơi nào mà cô ấy muốn hướng đến, hai người. Không, sẽ không tốt chút nào bất kể họ có hướng đến chỗ nào đi nữa.
Aura suy nghĩ trong khi vừa lắc đầu vừa thở dài. Cô chỉ muốn phủi tay cho qua cái chủ đề này.
“Vậy hãy để Shalltear lo liệu.”
Thầm nghĩ trong lòng về cô bạn đồng cấp có thực sự đang muốn giúp đỡ, Aura chọt nĩa vào mẩu bánh trên đĩa của cô.
Miếng bánh tan chảy trong miệng như dụ dỗ cô với vị ngọt của nó, xua tan phiền muộn trong đầu.
“Ahh, ngon quá.”
Cô bạn đồng cấp vừa say mê nói về các lớp giáp giờ đang mải mê thảo luận về bộ giáp đang dần mờ nhạt trong tầm mắt của Aura.
Nhưng Aura cũng có phần cảm thông với thợ thủ công phải chế tác ra bộ giáp này.
“Ai đó làm ơn hãy tiêm vào đầu của hai người họ một suy nghĩ hữu ích? Ahh, chuyện đó không thể nào, và nếu hỏi Ainz-sama sẽ là quá thô lỗ.”
Sau khi ăn xong chiếc bánh, Aura lấy một phần khác thêm vào đĩa.